Khi tia sáng đầu tiên của thái dương ấm áp len lỏi qua kẽ lá chiếu xuống thảm cỏ xanh trong rừng,Hàn Băng Vô Tình đã hoàn thành xong một đợt huấn luyện.Trở lại căn nhà trúc,xem xét thương thế của hắc y nam tử được nàng cứu hôm qua.Khuôn mặt tái nhợt ban đầu của hắn đã có huyết sắc không uổng công nàng dùng rất nhiều dược liệu quý để cứu mạng hắn từ tay thần chết.Ngón tay nhỏ nhắn trắng nõn đáp trên cổ tay thăm dò mạch tượng nam nhân.
Đúng lúc này, ngón tay nam tử cử chỉ rồi bất chợt bắt lấy cổ tay người bắt mạch cho hắn,khàn khàn hỏi :”Ngươi muốn làm gì?”
Cổ tay bắt được nhỏ nhắn mềm mại truyền đến cảm giác làm nam tử có chút sửng sốt buông lỏng.Đưa mắt nhìn xung quanh nhưng thứ hắn nhìn thấy cũng chỉ là một mảnh đen tối,lắng nghe xung quanh hắn cũng không thể nghe được tiếng động gì.
Hàn Băng Vô Tình nhìn chằm chằm nam nhân có thể nói là đẹp nhất trong số những người nàng từng gặp kể cả những mĩ nam tử kiếp trước cũng không bằng hắn một phần vạn.Nam nhân có đôi mắt đỏ như máu nhìn xung quanh những trong đó không hề có tiêu cự.
Nàng bắt lấy bàn tay hắn viết từng chữ lên lòng bàn tay hắn:”Ngươi bị trúng độc tạm thời sẽ không nghe thấy không nhìn thấy, đợi đến khi hoàn toàn thanh trừ thì sẽ không còn chuyện gì nữa.”
Cảm giác lòng bàn tay truyền đến, nam tử gật đầu khàn giọng hỏi :”Nữ nhân?Là ngươi cứu ta?Hôm nay ngươi cứu ta sau này chắc chắn sẽ hối hận.”
Nghe vậy, Hàn Băng Vô Tình nhíu mày,viết tiếp vào lòng bàn tay hắn :”Ta không quan tâm.Sau khi giải độc xong ngươi chỉ cần rời khỏi đây tốt nhất là không bao giờ quay lại.”
Nam nhân tử khéo miệng giật giật không ngờ nữ nhân này trực tiếp đuổi người không chút lưu tình nào như vậy nhưng vẫn lên tiếng :”Nữ nhân, ngươi tên gì?”
“Ngươi không cần biết cũng không nhất định phải biết dù sao sau này chúng ta cũng sẽ không gặp lại.”Rồi nàng đứng dậy ra ngoài.
Một khắc sau,nàng quay lại với một chén thuốc trên tay đưa đến trước mặt hắn.
Ngửi thấy mùi thảo dược, nam tử không chút do dự cầm lấy một hơi uống cạn đưa bát thuốc về trước mặt trả lại cho nàng.Nhìn nam tử,Hàn Băng Vô Tình thu hồi bát thuốc không nói gì đi ra ngoài.Tiếp đó, nàng lại mang thêm đồ ăn nước uống cho hắn.Hắn cũng rất phối hợp nên tất cả những gì nàng đưa hắn ăn hắn đều không chút do dự cho vào bụng.
.