Sao Đỉnh Lưu Chưa Chia Tay Tôi

Chương 100



*Chơi game*

Đường Chi và Giang Chi cùng đến địa điểm do tổ tiết mục chỉ định, cũng may họ không phải là nhóm chậm nhất.

Sau khi ba nhóm đã có mặt đầy đủ, đạo diễn chính thức công bố chủ đề ngày hôm nay, tên gọi là “Một đời người”.

Bày trước mặt bọn họ là ba máy chơi điện tử. 

Đạo diễn: “Mời mọi người thông qua máy điện tử đấu võ với nhau, người thắng cuộc sẽ nhận được chìa khóa qua ải.”

Đồng thời, hệ thống “Hạt đậu vui vẻ” cũng được mở ra, người xem có thể tiến hành đặt cược cho đội chiến thắng cuối cùng, dựa theo tỷ lệ cược. Đồng thời, số lượng đậu vui vẻ của đội thắng cuộc cuối cùng sẽ quyết định hướng đi của hai vợ chồng trong chương trình này. 

Ba máy điện tử, một bộ game ​The King of Fighters, hai vợ chồng trong giây lát liền biến thành đối thủ.

Bình luận live có chút khó hiểu:

[Hả? Vợ chồng đánh nhau? Vậy chẳng phải ai thắng cũng như nhau sao?]

[Đúng vậy! Tổ đạo diễn đang bày trò quái gì thế?]

[Muốn xem đội nào thắng trước? Hay là lần lượt phân hạt đậu vui vẻ này?]

[Ây da, tôi từng chứng kiến mưu kế nhiều nhất chính là của tổ tiết mục.]

Sau khi nghe luật chơi do đạo diễn đưa ra, Nhan Vô Ưu nhìn ba chiếc máy trước mặt, bất lực đưa tay ôm trán: “Hả? Chơi game? Em nhất định không qua được rồi.”

[Ha ha ha! Ưu Ưu: Làm khó tôi quá!]

Kỹ thuật của Thẩm Trác Sắt cũng bình thường, cậu ấy vòng tay ôm Nhan Vô Ưu, khoe khoang đắc ý nói: “Anh dùng một tay chấp em.” 

Nói xong liền bị Nhan Vô Ưu hung hăng siết chặt tay: “Xem thường ai hả?”

[Ha ha ha!]

[Sắt Sắt: Điên khùng thử thách sức chịu đựng của người bên cạnh nên bị đòn.]

[Sắt Sắt: Woo woo oan ức quá, rõ ràng là đang chiếu cố Ưu Ưu chơi game dở mà…]

Hạ Thu Thu thường phát trực tiếp, cũng có chơi game ở trên đó, nhưng kỹ thuật đó tệ đến mắt thường cũng nhìn ra được.

“Không sao, em vẫn có cơ hội chiến thắng thầy Phó.”

Phó Hoàn Chi bên cạnh khẽ cười: “Anh để em thắng.”

[Ui! Thầy Phó cưng quá!]

[“Vãn Thu” vẫn ngọt ngào như thế, mau mau hút lấy hỉ khí của hai cặp còn lại để kết hôn đi!]

Trong ba cô gái, chỉ có Đường Chi vẫn luôn háo hức muốn thử máy chơi game.

Đường Chi cũng rất thích chơi game, kỹ thuật của cô cũng tạm ổn, không phải là tốt nhất. Mặc dù cô không thể cho mọi người thấy kỹ thuật đào vàng của mình trong trò “Đào vàng”, nhưng nghĩ đến việc K.O với Giang Chi trên sóng trực tiếp, ngẫm lại cũng có chút kích thích.

Hơn nữa, Giang Chi cũng không còn hào quang của nam chính.

Điều đó có nghĩa là…

Ánh hào quang của việc anh làm cái gì cũng lợi hại đã biến mất rồi?

Xem ra danh hiệu bậc thầy chơi game ngày hôm nay sẽ thuộc về cô rồi!

“Giang Chi!”  

Đường Chi chỉ tay về phía anh, đôi mắt hơi híp lại, làm động tác cầm súng, kèm theo một tiếng “Chíu” ngắn ngủi.

Sau đó lại hất cằm lên, nhìn về phía anh, đầy khinh thường mà khiêu khích: “Em muốn KO anh!”

[Hahaha! Chi Chi: Game có thể chơi, lời nói cay nghiệt cũng phải có.]

[Lẽ nào Chi Chi cũng biết chơi ‘The King of Fighters’ ư?]

[Thật là mong đợi!]

Giang Chi có chút buồn cười.

Anh nhẹ nhàng xoa tóc cô và nói: “Điên quá rồi đó cô bé ơi!”

Khi anh nói những lời này, giọng điệu vẫn bình thường.

Bình luận live lại náo loạn một phen.

[Úi, anh Chi, câu cuối của anh cưng quá đi!]

[Gì mà kêu cô bé ơi, gọi là bà xã đi!]

[Nhanh, dạy dỗ lại cô ấy đi, Chi Chi điên quá rồi, tôi nhịn không nổi rồi, anh Chi anh nói xem? Đầu chó.jpg]

Đường Chi mém nữa rơi vào sự dịu dàng của anh.

Nhưng đối mặt với thắng thua, cho dù là mỹ nam kế cũng vô dụng.

Cô chọn nhân vật cao to, mạnh mẽ nhất. Vũ khí của anh ta là một quả cầu sắt, trông có vẻ dữ dằn. Cô buông lời phũ phàng: “Phải rồi, lát nữa đánh cho anh khóc luôn.”

[Phụt! Chi Chi sao lại chọn nhân vật chân to thế này?] 

[Hahaha! Chờ bị đánh khóc!]

[Muốn xem anh Chi khóc nhè!]

[Bắt đầu bỏ phiếu rồi, cảm thấy Chi Chi thắng thì nhấn 1, anh Chi thì 2!]

[11111111]

[2222222]

Đối với sự đe dọa của Đường Chi, Giang Chi nói ra bốn chữ—–

“Cứ chờ mà xem.”

Khi bắt đầu trò chơi, mỗi bên có thể chọn ba nhân vật.

Ba nhân vật đại diện cho ba mạng sống, lần lượt xuất hiện.

Nếu như cả ba nhân vật đều bị KO, thì coi như bên đó thua cuộc.

Đường Chi chọn ba nhân vật đều trông rất to lớn, mạnh khỏe.

Nhưng đây là một trận chiến không có thuốc súng.

Khi hiệu ứng âm thanh “READY GO” vang lên, Đường Chi đang điều khiển nhân vật cầm quả cầu sắt của mình, chưa kịp tiến lên hai bước đã bị nhân vật do Giang Chi điều khiển đá bay. Sau đó, anh liên tục đánh về phía cô. Một cước đá nhân vật của cô nằm ngã xuống sàn không thương tiếc.

Một combo ấn liên tục không đổi, Đường Cho ngoài việc bất lực chống trả bằng cách liên tục nhấn nút công kích, rồi nhìn toàn bộ thanh máu của mình bị giảm mạnh, không còn sức chống trả.

Tiếng K.O vô tình vang lên. Đại diện cho sự kết thúc của một trận chiến khốc liệt. 

“Lần nữa!”

Khát vọng chiến thắng của Đường Chi nổi lên, cô vén tay áo không tồn tại của mình: “Đã đến lúc chứng minh năng lực thực sự của mình rồi!”

Cô! Muốn! Thắng!

[Dừng lại đi! A Chi.]

[Lúc nãy cược cô thắng nên tôi bị thua sạch rồi.]

[Chi ơi! Nghe lời anh, nhận thua đi! Anh Chi quả thực là đánh như đang treo máy.]

Giang Chi nhếch môi: “Được!”

Hiệp hai, nhân vật của Đường Chi là một nhân vật cởi trần to lớn.

Giang Chi vẫn chọn nhân vật trong trận đầu tiên. Điều này có nghĩa là anh vẫn còn ba mạng sống, Đường Chi chỉ còn hai.

Rút kinh nghiệm ở vòng trước, vòng này cô cẩn thận hơn trong việc rút lui phòng vệ, đồng thời chần chừ tung hai cú đấm về phía Giang Chi. 

Hai người bay tới bay lui trên không trung vài lần rồi đá vào nhau. Khi Giang Chi đến gần, Đường Chi phát hiện ra sơ hở. Cô bay lên rồi đá vào nhân vật của Giang Chi, nhìn nhân vật của anh bay ra xa, máu chảy ròng ròng, cuối cùng nụ cười đắc ý cũng nở trên môi.

Hì hì hì.

Ban nãy chỉ là khởi động thôi.

Bây giờ mới thực sự là bắt đầu.

[Úi chà! Chi Chi tiến bộ hơn rồi đấy!]

[Được đấy! Với cái đà này, đánh cho Giang Chi khóc đi!]

[Chi Chi tiến lên! Điên cuồng nhấn 1 cổ vũ cho cô.]

Tiếng cổ vũ của bình luận live vang lên chưa được mấy giây, đã thấy Giang Chi đứng dậy, dễ như trở bàn tay lần nữa bắt chẹt nhân vật của Đường Chi, tiếng búa nổ vang lên trong không trung. 

Sự kết hợp tàn nhẫn khiến cô không có cơ hội chống trả.

Trên màn hình, nhân vật của Giang Chi đánh liên tiếp, người đàn ông to lớn dưới sự điều khiển của cô bị đánh một cách thê lương.

Hiệp hai—

Một lần nữa, cô bị K.O dưới tay của Giang Chi.

[Hình ảnh bi thảm! Khiến tôi không thể chịu nổi nữa!]

[Chịu thua đi A Chi! Hạt đậu vui vẻ của tôi vì cô mà hết sạch rồi!]

[Hiệp ba hăng hái lên, mang chiến thắng về cho chúng tôi!]

Giang Chi hài lòng thu tay lại, quay mặt qua, chắp tay cung kính đối phương. 

Đón tiếp anh là đôi mắt sắc bén của Đường Chi.

Cô không nói gì, khẽ cắn môi dưới, trên mặt hiện lên vẻ không cam tâm.

[Hahaha! Chi Chi: Đã nói rồi, để em thắng, tại sao không nghe lời hả?]

[Muốn giết người.jpg]

[Đau lòng cho anh Chi.]

“…”

Giang Chi cảm thấy trong lòng lo lắng.

Trực giác nhạy bén mách bảo anh rằng, nếu anh không xử lý trò chơi này một cách êm đẹp, chờ đợi anh sẽ là cơn giận dữ sắp nổ tung của vợ mình.

“Đợi một chút.”

Anh làm động tác dừng lại: “Uống chút nước.”

Sự tương tác của hai người đương nhiên không thoát khỏi con mắt của những bình luận live.

[Hahaha! Cô ấy đang sốt ruột! Cô ấy đang sốt ruột! người phụ nữ đó đang sốt ruột!]

[Anh Chi cau mày và phát hiện ra mọi chuyện không hề đơn giản.]

[Hahaha! Hy vọng là anh ấy phát hiện ra, chứ không phải chỉ là muốn uống nước.]

Đạo diễn nhìn Đường Chi: “Cô đồng ý không?”

Máy sẽ không tạm dừng, một hiệp của trò chơi chỉ có 60 giây. Nếu trôi qua hết 60 giây, chiến thắng sẽ được phân định theo cột máu.

Đường Chi đã thua liên tiếp hai hiệp, bây giờ là mạng cuối của cô.

Mà Giang Chi vẫn còn ba mạng, vả lại anh cũng chỉ mất đi một ống máu nhỏ.

Đường Chi gật đầu: 

“Được thôi!”

Sau đó cô điều khiển đá vào nhân vật của Giang Chi mấy phát, làm thanh máu của anh giảm đi một nửa. Sau đó cười híp mắt đưa tay về phía anh nói: “Uống thêm mấy ngụm nữa.”

[Đường Chi lương thiện quá rồi! Nếu là tôi, tôi sẽ lấy mạng đầu tiên của anh Chi.]

[Hahaha! Chị em cẩn thận, thắng không cân vũ lực á!]

[Đều là vợ chồng rồi, gì mà vũ hay không lực, nếu không vui có thể đánh một trận trên giường mà!]

[Chính là quánh mông trừng phạt Chi Chi gì gì đó có cảm giác nhất!]

[Ô ô ô ô! Tại sao tôi lại trở nên đen tối thế?]

Nhân lúc rót nước, Giang Chi quan sát hai nhóm còn lại. 

Hầu như không có nhóm nào…

Là chơi game một cách nghiêm túc.

Nhan Vô Ưu đang ấn nút tấn công dưới sự chỉ dạy của Thẩm Trác Sắt, đột nhiên nói: “À! Thì ra là như vậy!”

“Vậy em bấm cái này đá anh nha?”

“Ui, Chồng của em lợi hại quá! Em thực sự không biết gì về trò này.”

Thẩm Trác Sắt cười nói: “Không sao, đừng lo lắng, anh sẽ dạy em.”

Giang Chi: “…”

Anh lặng lẽ nhìn về phía Hạ Thu Thu và Phó Hoàn Chi.

Hạ Thu Thu vừa đá ngã Phó Hòan Chi, khẽ cau mày nói: “Thầy Phó, anh làm như vậy giả trân quá, không nhúc nhích gì cả!”

“Không phải! Anh bị đứng rồi.”

Phó Hoàn Chi bất lực ôm trán: “Em cũng biết, chơi game không phải là sở trường của anh mà.”

Hạ Thu Thu nhanh chóng bị thuyết phục bởi lý do này.

“Thầy Phó! Trong lòng em anh cái gì cũng tốt.”

Dưới sự chỉ dẫn tận tình của hai đàn anh, cuối cùng Giang Chi cũng ngộ ra.

Anh uống một ngụm nước rồi đi về phía Đường Chi.

Trên màn hình hiện chỉ còn 5 giây.

Đường Chi đang điều khiển nhân vật, lộn nhào trong không trung.

Bình luận live không ngừng nổi lên—

[Lúc có anh Chi thì bị đánh như chó, không có anh Chi ở đó thì như bò muốn lên trời!]

[Sắp được nhận hạt đậu vui vẻ rồi, vui quá.]

[Cặp này anh Chi thắng chắc rồi! Tiếc là không được nhìn thấy bộ dạng anh Chi bị đánh đến phát khóc.]

[Tôi hận! Đáng ra không nên tin tưởng Chi Chi, đem hết đậu vui vẻ đặt cược lên cô ấy.]

Mạng đầu tiên của anh Chi sắp hết nếu như anh không có động tĩnh gì.

Nhân vật thứ hai của anh là một người tóc đỏ.

Đường Chi lúc này đang rất hăng, mọi chuyện đều được như ý muốn. Đợi đến khi trận chiến bắt đầu, cô tràn đầy nhuệ khí lao lên, thao tác dữ dội và ác liệt.

Giang Chi lần này thông minh hơn, chiến đấu với Đường Chi một hồi, sau đó chết một cách tài tình trong tuyệt chiêu của Đường Chi.

Khi hai chữ K.O hiện lên màn hình, Đường Chi phấn khích giơ tay lên “yeah” một tiếng: “Ui! Quan trọng nhất là hiệp này.”

Giang Chi thu tay lại, nhìn người đàn ông ngã xuống trên màn hình, tiếc nuối mà nói.

“Sao anh lại chết thế này?”

Đường Chi lúc này đáp lại một cách hợp tình hợp lý:

“Bởi vì em lợi hại, hì hì!”

Giang Chi khẽ khịt mũi, trong ánh mắt sinh động của cô, khẽ cười nói: “Ừm, vô cùng lợi hại, anh chết là đúng.”

[Anh Chi ngột thật! Tự dưng lại nhường rồi!]

[Á! Anh Chi nhường rồi? Tinh thần chơi game đâu? Đầu chó.jpg]

[Vì buổi tối không phải ngủ phòng khách, anh Chi đành phải liều thôi!]

Ở hiệp cuối, Giang Chi cũng làm như vậy. Vào giây cuối cùng của trận chiến, thanh máu của anh đã cạn kiệt và ngã xuống đất.

Trận này kịch liệt đánh nhau chuyển bại thành thắng đến Đường Chi cũng dâng trào nhiệt huyết, khuôn mặt ửng hồng vì phấn khích, vui vẻ nói: “Yeah! Em thắng rồi!”

“Ừm, rất lợi hại!”

Giang Chi khẽ cười khen ngợi cô.

Đường Chi cực kỳ vui vẻ nói:

“Anh đừng có buồn!”

Nói xong liền nghiêng người ôm lấy anh rồi hôn “Chụt” một cái, cười đắc ý nói: “Thua dưới tay em không có gì phải mất mặt.”

[Đương nhiên là không mất mặt rồi, vì anh ấy đã nhường cô.]

[Chết tiệc! Tôi đã làm gì sai mà lại ăn cẩu lương đây!] 

[Anh Chi thay đổi rồi! Chiều vợ hết mức, quá tuyệt vời luôn!]

Cảm nhận được đôi môi mềm mại của cô chạm vào má, Giang Chi cười mãi.

Thắng hay thua đều không quan trọng.

Quan trọng nhất là cô vui.


Mẹo: Bạn có thể sử dụng Trái, Phải, phím A và D để tới các chương.