Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi, Tôi Lại Nổi Tiếng Lần Nữa!

Chương 121



Edit + beta: Iris

Đừng nói là Trang Dĩnh đã phát hiện ra chuyện này, nghiêm túc mà nói, phải là tất cả những người đu idol đều đã phát hiện ra.

Sự việc xảy ra đột ngột, phản ứng đầu tiên phải hẳn là phải quan hệ công chúng. Tuy nhiên, Trang Dục lại cố tình nhận phỏng vấn trên đường, hành trình đã định, không có chỗ cho bọn họ giảm xóc.

Chu Văn mở to mắt, trong tin tức này, đại khái là nói về sự nhiệt tình của Trang Dục đối với Từ Kiêu, nhưng câu nói lại rất ái muội, nhắc đến những chỗ đặc biệt mà Trang Dục đối với Từ Kiêu, hơn nữa còn đính kèm một số ảnh có góc chụp mơ hồ, chỉnh thể chính là muốn dẫn hướng mọi người về mối quan hệ đồng tính của Trang Dục và Từ Kiêu.

Vốn dĩ loại trang web báo lá cải này thường sẽ không được ai liếc mắt nhìn, cũng không ai tin nó, nhưng cố tình nó lại có đính kèm ảnh chụp và bài đăng. Nó được người có tâm chỉnh sửa câu từ, chia Trang Dục và Từ Kiêu thành mỗi phần rõ ràng nên mới gây nên náo động.

Ảnh được chụp từ một nhóm mỗ biện bát.

xx-RANDY: Sốc. Tôi là người trong giới, hôm nay vô tình hỏi thăm một người bạn về tiểu sinh nổi bật nhất gần đây, không hỏi thì không biết, hỏi xong chỉ biết hoảng hốt. Tôi nói chẳng trách tại sao hắn lại nổi tiếng như vậy, chậc chậc, quả nhiên, chỉ cần cúi mặt mở hạ th.ân ra là được, bình hoa mang vốn vào tổ, thậm chí còn cố tình vào nhóm của đồng nghiệp cũ bị hắn cướp tài nguyên trước đó, quả nhiên có tiền là có thể tạo ra một nhân vật không tồn tại. Haizz, tư bản quá mạnh mẽ, tôi không nói nhiều nữa, mắc công bị thiên lôi đánh trúng.

Không chỉ có mỗi cái này.

Còn có một nữ minh tinh từng chung đoàn phim nói rằng tình cờ nghe được nữ minh tinh khác phàn nàn Trang Dục quá để ý đến người này, thậm chí còn giúp chắn rượu, đó không phải là quan hệ cấp trên cấp dưới bình thường.

Loại chi tiết này đầy rẫy, bọn họ nói như thể nhìn thấy tận mắt vậy.

Chu Văn giận dữ mắng: “Mẹ kiếp, chắc chắn bọn nó theo dõi chúng ta!”

“Được rồi,” Ngụy Cảnh Thăng xoa xoa lông mày đang cau lại, gọi điện thoại, “Tôi phải nói chuyện với Trang Dục trước.”

Điện thoại không ai nhấc máy.

Chu Văn nhìn đồng hồ, “Anh ơi, em thấy đã muộn rồi, bây giờ đã là ba giờ rồi.”

“Trang ca, hẳn là đã bắt đầu phỏng vấn rồi.” Chu Văn nuốt nước bọt gian nan nói.

Theo lịch trình, vào lúc ba giờ chiều sẽ tham gia sự kiện trước, sau đó mới nhận lời phỏng vấn.

Trang Dục cau mày, nhận ra có gì đó không ổn.

Hôm nay có rất nhiều truyền thông đuổi theo y.

Trước đây cũng có vài lần như vậy, nhưng hôm nay tất cả các phương tiện truyền thông đều nhìn chằm chằm y như sói như hổ, vẻ mặt không kiềm chế được lộ ra rõ ràng “Tôi muốn đào ra thứ lớn”, khuôn mặt giống như một diễn viên thấp kém.

Quả nhiên, khi Trang Dục đến nơi, vừa bước xuống thảm đỏ, lập tức bị micro vây quanh, như thể muốn dính lên cằm y.

“Xin hỏi, anh thấy tin tức hôm nay thế nào?”

“Anh và Từ Kiêu ở cùng một tiểu khu là thật không?”

“Anh thấy điểm tương tự giữa Từ Kiêu và Lâm Ý thế nào?”

“……”

Từng vấn đề được hỏi liên tục, Trang Dục khẽ cau mày. Y đặt tay lên trước mặt, đây là ra hiệu mọi người im lặng.

Hôm nay Trang Dục mặc một bộ vest màu xám mờ, cả chất liệu và tay nghề đều xa xỉ. Để phù hợp với tạo hình, tóc của y được chải ngược ra sau, nhưng không phải kiểu tóc thông thường mà là tóc xõa tung được vuốt ra sau, kiểu tóc này giống một quý ông thân sĩ ở Anh hơn, nhưng khi Trang Dục hơi nhíu mày, không hiểu sao lại có cảm giác uy nghiêm, không thể coi thường.

Có lẽ chính vì vậy mà y chỉ làm một động tác đơn giản, nhưng khí tràng vẫn đủ để các phóng viên kiềm chế đặt câu hỏi, từ từ im lặng.

Trang Dục: “Từng người hỏi.” Mắt phượng nhìn xuống, tùy ý chỉ vào một người trước mặt, “Bắt đầu từ anh đi.”

Người được chỉ vui mừng khôn xiết: “Tôi… Tôi?”

Sợ bị người khác thúc giục, hắn lập tức vui vẻ hỏi câu đầu tiên: “Câu hỏi của tôi là, nghe đồn rằng anh đã chi rất nhiều tiền cho việc Từ Kiêu vào Thiên Khải Lục, anh muốn nói gì về việc Từ Kiêu mang vốn vào đoàn không?”

Hắn vừa hỏi câu này, một số đồng nghiệp bên cạnh không khỏi lén liếc hắn một cái.

Người này trông ngớ ngẩn, nhưng đủ gan dạ để hỏi.

Đây là một cuộc phỏng vấn trực tiếp phát sóng tại chỗ, hỏi ra vấn đề này đúng là không giữ chút mặt mũi nào cho Trang Dục.

Trang Dục quay đầu nhìn người đàn ông cười ngây ngô, híp mắt phượng, sau đó nói: “Khi đặt câu hỏi, trước tiên anh phải hỏi là chuyện này có đúng hay không, sau đó mới hỏi tôi nghĩ như thế nào, đây là phẩm chất cơ bản của một người hành nghề.”

Khuôn mặt đang cười ngây ngô cứng lại.

Trang Dục không để ý tới, tiếp tục nói: “Đầu tiên, không có chuyện Từ Kiêu mang tiền vào tổ.”

“Từ Kiêu là được đạo diễn Tôn mời tiến tổ trước, vai diễn tạm thời được giữ bí mật, còn về cái gọi là mang tiền vào tổ, cá nhân tôi cảm thấy đội ngũ sản xuất của Thiên Khải Lục rất xuất sắc, vì vậy tôi tự phát đầu tư, trở thành nhà sản xuất mà thôi.” Trang Dục nói, “Nếu có bất kỳ nghi ngờ nào, chúng tôi có thể đính kèm một bản so sánh thời gian hợp đồng.”

“Về việc vung tiền như rác để tạo ra một nhân vật cho Từ Kiêu, xin đừng ý dâm chủ quan.”

Những người khác “!”

Ý dâm… Người nghe không khỏi yết hầu lên xuống, thật là tàn nhẫn…

Có vẻ như người trả lời còn gan dạ hơn nhiều so với người hỏi.

Người cười ngây ngô cũng không nhịn thu lại nụ cười, có vẻ cực kỳ không phục, còn muốn hỏi nữa.

Trang Dục khẽ quét mắt nhìn: “Mỗi người một câu hỏi,” lại chỉ vào người tiếp theo, “Người tiếp theo.”

Nhân viên truyền thông tiếp theo vội vàng đẩy tên ngốc giả ngu không phản ứng ra xa, hắn siết chặt micro và hỏi: “Xin hỏi tại sao lúc trước ngài lại để Lâm Ý và Từ Kiêu – hai người cùng tuyến đóng chung trong tạp kỹ? Lâm Ý rời khỏi tạp kỹ có liên quan đến việc chấm dứt hợp đồng không?”

“Thứ nhất, phong cách của Lâm Ý và Từ Kiêu không giống nhau, bất kể là ngoại hình hay lộ trình phát triển.” Trang Dục tiếp tục, “Còn về việc tại sao họ lại được đưa vào cùng một chương trình tạp kỹ, bởi vì chương trình tạp kỹ đó là do studio của tôi sản xuất. Có ba nghệ sĩ bao gồm cả tôi tham gia, nên tôi không hiểu tại sao lại có người nghĩ rằng tham gia tạp kỹ và tránh đụng lộ tuyến là có liên quan với nhau.”

“Phụt”, Trang Dục vừa nói xong, có người nhịn không được phụt cười.

Trang Dục thờ ơ nói: “Còn về việc Lâm Ý chấm dứt hợp đồng, chúng tôi là chấm dứt trong hòa bình, rời khỏi tạp kỹ là do Lâm Ý đã suy nghĩ kỹ, tôi cũng tôn trọng ý nguyện cá nhân của hắn.”

“Trang thần, đến tôi đến tôi!”

“Cả tôi nữa!”

Trang Dục trả lời từng người một, y vẫn bình tĩnh không vội, trả lời rõ ràng rành mạch câu hỏi của mọi người, thỉnh thoảng chỉ ra chỗ sai logic của đối phương.

Chỉ một câu hỏi gần cuối, Trang Dục sắc mặt đột nhiên hơi thay đổi.

“Ngài có thừa nhận rằng mối quan hệ của ngài và Từ Kiêu đã vượt quá ranh giới giữa ông chủ và nghệ sĩ không? Nếu không, xin hỏi ngài có gì để giải thích không?”

Người cầm micro đứng ở hàng đầu của bảng hiệu giải trí, hai mắt sáng ngời, giống như linh cẩu nhìn chằm chằm Trang Dục, không bỏ sót bất kỳ biểu cảm nào của y.

Trên môi hắn nở nụ cười nắm chắc phần thắng, hắn muốn xem Trang Dục có thể nói cái gì!

°°°°°°°°°°


Mẹo: Bạn có thể sử dụng Trái, Phải, phím A và D để tới các chương.