– Văn án –
【bánh ngọt nhỏ song trọng sinh, song hướng chữa khỏi】
Kiếp trước Tô Trường Nhạc thật lòng gửi gắm, nhưng lại chết trong tay Tứ hoàng tử mà nàng thích từ nhỏ.
Mở mắt ra lần nữa, nàng trở lại cái năm nàng bị Tứ hoàng tử từ hôn, trở thành trò cười của kinh thành.
Lần này, nàng quyết định không cần ai hết, chỉ cần làm một người ngốc là được.
Tứ hoàng tử đời trước — người lợi dụng nàng triệt để, lại như phát điên theo đuổi nàng không thôi.
Mà Tô Trường Nhạc, khi hắn vì nàng từ bỏ hết tất cả, thì nàng lại chạy về phía kẻ thù của hắn–Thẩm Tinh Lan, cười ngọt ngào rồi xoay người chạy vào trong ngực của Thẩm Tinh Lan.
*
Sau khi trọng sinh, Thẩm Tinh Lan hoàn mỹ sắm vai Thái Tử ca ca long chương phượng tư*, tùy ý không chịu gò bó, thuận lợi giữ chặt trong tay người mà hắn thương nhớ cả hai đời.
Long chương phượng tư*: tài hoa như giao long, dung mạo như phượng hoàng, ẩn dụ cho phong thái xuất chúng
Hắn ôm lấy Tô Trường Nhạc, dáng vẻ dịu dàng lại vô cùng chiếm hữu, ngước mắt lên lạnh nhạt nói: “Tứ đệ tự trọng, nàng chính là tam tẩu của ngươi.”
Tứ hoàng tử nhìn người bị Thẩm Tinh Lan ôm vào trong ngực, thiếu nữ có dung mạo tuyệt mỹ, hai mắt hắn đỏ tươi, đố kỵ đến phát cuồng.
Sau này, Thẩm Tinh Lan ngoài ý muốn phát hiện, chốn Đông Cung này không phải là chỉ có hắn mới có kỹ thuật diễn đứng nhất, Thái Tử Phi mà hắn đặt ở trên đầu quả tim mà yêu thương chiều chuộng kia, diễn còn tốt hơn cả hắn.
Thẩm Tinh Lan: Niếp Niếp lừa đến cô* cũng chịu khổ
*Cô: tiếng tự xưng của thái tử thời phong kiến
Tô Trường Nhạc: Như nhau mà thôi
【 Thái Tử giả heo ăn thịt hổ vs Mỹ nhân tâm cơ trà xanh thích diễn 】
Tiểu kịch trường:
Tô Trường Nhạc phát hiện Thái Tử ca ca nhìn thấy nàng đã thẹn thùng đỏ mặt, sau khi thành hôn lại biến thành một người khác.
Sẽ không thẹn thùng, còn hết lần này đến lần khác nỉ non bên tai nàng: “Nàng là của ta, là của ta, của ta.”
── Ta có thể cho nàng tất cả, trừ việc nàng rời khỏi ta.
Bình luận