Hình Trí Anh vừa rời đi thì Vũ Kiên đã lập tức thông báo.
– Chị dâu, lão đại được ra ngoài rồi. Tụi em đi đón anh ấy ngay.
– Tôi cũng muốn đi.
– Chị tới đồn có tiện không, hay là chị cứ ở nhà…
– Vợ đón chồng có gì mà tiện hay không. Đi thôi, tôi nhớ anh ấy quá đi mất.
Vũ Kiên hơi cười thầm, vừa nãy Quý Mộng Ny rất ngầu, giờ lại thấp thỏm nhớ nhung, xem ra lão đại lấy đúng người rồi. Thân tín của Hình Thịnh Minh đã gặp nhiều phụ nữ tiếp cận đàn anh, nhưng họ chỉ lăm le quyền lực hoặc si mê vẻ phong trần từng trải của người đàn ông ấy. Chỉ có chị dâu này là thật lòng lắng lo. Dù cô mới làm vợ chưa lâu, nhưng lúc chồng gặp khó vẫn ở bên đồng hành cùng gánh vác. Nếu là người phụ nữ khác, đăng kí kết hôn rồi mà chồng gặp họa, có khi đã nhanh nhanh chóng chóng ly hôn để chia tài sản và rút lui êm đẹp.
Sự thật là Vũ Kiên đã trải qua nhiều sự đời, dù là giàu hay nghèo, kể cả những người tưởng tri thức hay nghĩa hiệp, tưởng mặn nồng sắt son, đến khi vợ hoặc chồng xảy ra khốn đốn mới tỏ lòng nhau, cũng đã chứng kiến nhiều trường hợp người phụ nữ sẵn sàng bỏ chồng, thậm chí bỏ con cái để giữ yên ổn cho bản thân. Cái gọi là “tình yêu chân thành” là thứ xa vời với những người đàn ông ở trên cao như Hình Thịnh Minh, bởi tình yêu của họ còn bị nhiều thứ như tiền, quyền, lợi ích, thiệt hơn chi phối.
Lần này bị hại, nhưng Hình Thịnh Minh nghiệm ra nhiều điều.
Một là phép thử cho Quý Mộng Ny, xem cô có đủ bản lĩnh, cam đảm, năng lực và sức chịu đựng áp lực khi làm vợ ông trùm hay không.
Hai là soi thấu tham vọng và sự bất chấp của Hoàng Chiêu Lam, giúp Hình Thịnh Minh đánh giá các em họ để tính toán đường đi nước bước tiếp theo cho mình.
Ba là chứng minh sự đồng vợ đồng chồng của hai người còn hơn cả anh nghĩ. Cô yêu anh hơn cả anh tưởng.
…
Trên đường đi đón chồng, Quý Mộng Ny ra hiệu cho xe dừng trước một cửa hàng tiện lợi.
– Chị dâu muốn mua gì sao, để em xuống mua cho.
– Tôi sẽ tự mình mua.
Vũ Kiên mở cửa xe, cô đi thẳng vào trong, mua một gói muối và một khay táo đỏ.
Điều này làm Vũ Kiên khó hiểu nhưng ngại không hỏi.
Sau khi ra khỏi cửa hàng, Quý Mộng Ny không lên xe ngay mà lại ngó nghiêng xung quanh, phát hiện một tiệm hoa gần đó thì mỉm cười rảo bước.
Vũ Kiên khó hiểu lần hai.
Chỉ thấy Quý Mộng Ny chọn một bó hoa hồng đỏ rồi mới hài lòng quay về xe oto.
***
Cô rất háo hức, sau một hôm chồng có thể về nhà chứng tỏ chuyện tập đoàn không quá nghiêm trọng.
Tới nơi, cô đứng cạnh xe hồi hộp nhìn chằm chằm vào cửa ra vào tại đồn. Giây phút thấy Hình Thịnh Minh vững chãi xuất hiện cũng có thể thở phào một hơi.
Anh cũng vậy, lo vợ nghĩ ngợi cho mình, nhìn thấy cô liền nhẹ nhõm an tâm.
Mới có 1 ngày, mà vợ chồng nhà này cứ như xa nhau lâu lắm vậy.
Hình Thịnh Minh cười tủm tỉm, vừa bước lại phía vợ vừa dang rộng vòng tay. Thực ra Hình Thịnh Minh ra vào đồn như cơm bữa, nhưng lần đầu có người phụ nữ tới đón anh khiến anh khá cảm động.
Cứ tưởng cô sẽ lao vào ôm ấp anh và hỏi han ít nhiều, nhưng không, cô nhìn anh một cái rồi chui vào xe tìm gì đó.
Anh bị quê, đành ngượng ngùng hạ tay xuống.
– Vợ à, em không ôm anh sao?
Vũ Kiên nghệt mặt ra tưởng bản thân nghe nhầm, chưa bao giờ thấy lão đại nói kiểu ngọt xớt xen chút nũng nịu như thế.
Cô lấy túi đồ mua ở cửa hàng tiện lợi ra, rồi xé vỏ gói muối đưa cho anh trước sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người.
– Anh dùng tay trái lấy một nắm muối đi, sau đó ném ra sau qua vai trái.
– Để làm gì?
– Xả xui, làm đi anh!
Hình Thịnh Minh nhíu mày nhưng cũng đưa tay phải ra theo phản xạ thuận tay nào dùng tay ấy, lại bị vợ đập vào tay cảnh cáo.
– Nào, tay trái!
Đám đàn em bị giật mình một phen, hóa ra lão đại cao cao tại thượng cũng bị vợ bắt bẻ nhắc nhở như đứa con nít.
Để chắc chắn anh không nhầm, Quý Mộng Ny còn hỏi lại.
– Vai trái là bên nào nhỉ?
Lúc này Hình Thịnh Minh nhăn nhó chỉ cho cô thấy, khi vợ gật đầu hài lòng thì anh ném muối theo đúng lời cô dặn dò.
Xong xuôi anh được Vũ Kiên đưa khăn ướt để lau tay, anh lại tiếp tục dang tay muốn ôm vợ.
Còn cô lại lục túi nilon và chìa ra một quả táo đỏ.
– Ăn đi anh, màu đỏ may mắn đó.
Hình Thịnh Minh bật cười trước nghi lễ xả xui khá rườm rà và lắm công đoạn của cô. Cô còn cẩn thận lau lau quả táo rồi mới đặt vào tay chồng.
Cảnh tượng trước đồn nhìn khá buồn cười.
Một đám đàn ông áo đen đứng kiên nhẫn đợi vợ chồng nhà nọ. Người phụ nữ nhìn chồng không dứt, còn người chồng nhẩn nha ăn hết quả táo mới thôi.
Rút kinh nghiệm để đỡ hụt hẫng, anh hỏi Quý Mộng Ny.
– Còn gì nữa không em? Làm nốt đi nào.
Cô cười híp mắt và chui vào xe lần nữa, lấy ra một bó hoa hồng đỏ.
– Tặng anh!
Anh đứng ngây người, mất mấy giây mới chậm rãi đưa tay ra nhận.
– Thì ra cảm giác được người yêu tặng hoa là như thế này.
Quý Mộng Ny đã từng thấy dáng vẻ này của anh một lần, đã rất lâu nhưng cô nhớ mãi, giống hệt dáng vẻ lần đầu anh bẽn lẽn tới thăm bố cô hồi 16 năm trước.
– Chưa ai từng tặng hoa anh sao?
Anh nhìn vào mắt cô, và nheo mắt cười.
– Em là đầu tiên. Có vẻ em gắn nhiều với thứ đầu tiên trong đời anh. Thường thì đàn ông sẽ mua hoa hồng đỏ tặng người phụ nữ mình yêu.
– Cứng nhắc quá. Em là phụ nữ chủ động.
Rồi cô quay sang Vũ Kiên mà hỏi.
– Mấy người không tặng hoa anh ấy bao giờ à?
Vũ Kiên nghe xong chỉ biết cười gượng gạo.
– Chị dâu à, đàn ông bọn em đi đón lão đại thì chỉ đi đón thôi, hoa hay quà thì hơi hơi.. kiểu gì ấy. Đàn ông tặng hoa phụ nữ thì bình thường, còn đàn ông tặng hoa nhau thì kì cục lắm.
Cô gật gù rồi nhìn Hình Thịnh Minh.
– Cũng phải. Sau này em tặng hoa anh, nhưng hi vọng là hoa dịp vui chứ không phải ra đồn như hôm nay.
Anh không kìm được nữa liền ôm cô vào lòng thật chặt.
– Ừm, chỉ duy nhất hoa của em thôi, phụ nữ khác có tặng anh cũng không cần. Hôm nay em đẹp lắm!
Nhìn cô ăn mặc và trang điểm khác ngày thường, vốn anh định khen cô ngay nhưng vì nghi thức xả xui của cô mà giờ mới khen được.
Cô yên lòng để anh ôm, mặc cho đang đứng trước cửa đồn và có cả tá đàn em đứng đó.
– Cảm ơn anh!
– Không có gì, anh khen vợ anh là lẽ thường tình.
– Cảm ơn anh vì đã bình an trở về bên em!