Livestream Viết Chuyện Tình Trong Sáng Tôi Thành Thần Ở Trùng Tộc

Chương 70: Gọi video thất bại



Chủ đề mới của A567 quá nhảy vọt, không đầu không đuôi.

Song Thời Tấc Cẩn kịp phản ứng lại hiểu được hắn đang muốn nói gì.

Kiểu như chỉ cần hiểu một điều là trăm sự tự thông.

Thời Tấc Cẩn không vội nhận file, mà nhắn tin hỏi rõ trước.

@Fate: [Mấy cái này là giáo trình anh dùng để xin hẹn hò à?]

SVIP Standard A567: [Không phải, tôi chưa bao giờ lưu thứ này.]

SVIP Standard A567: [Giáo trình trao đổi nội bộ giữa trùng cùng khóa, phần lớn xuất phát từ các trùng cấp cao. Tài liệu có tên tệp được gắn dấu sao là do trùng đặc quyền cung cấp, hiện tại họ đang tại ngũ trong Liên minh Thủ đô, mười quân đoàn và Tòa án. Tôi đã kiểm tra nội dung, khá tốt, mỗi giáo trình đều có thể giúp anh thành công trong buổi hẹn hò lần thứ hai. Tuy đều do quân thư biên soạn nhưng không có giáo trình nào liên quan đến chiến giáp, khu vực quân đoàn hay biểu diễn vũ trang ảo, chỉ toàn là những giáo trình du lịch lộn xộn và nhàm chán. Ngoài lãng phí kim lư, không có quy trình nào quá phức tạp.]

Thời Tấc Cẩn: …

Sao lại có người ví cẩm nang hẹn hò như đi nhập hàng cho tổ chức mafia vậy??

Anh kiên nhẫn chờ một lúc, các tập tin được truyền liên tục từ 0001 đến 0200 mới kết thúc.

Giả sử những cẩm nang này có hiệu quả, giả sử Thời Tấc Cẩn thực sự là một á thư, món quà lớn này trong thế giới quan thường thức của trùng tộc sẽ đủ khiến Fate dành cả đời bán mạng cho A567.

Những giáo trình này khác hoàn toàn sách dạy kỹ năng tình yêu thông thường dành cho tầng lớp thấp – trung. Chúng xuất phát từ những trùng cái cấp cao xuất sắc nhất trong xã hội hiện đại.

Anouchka lại tặng Fate một món quà vô cùng quý giá và mang giá trị không thể sao chép.

Từ đầu tháng này, A567 hình thành thói quen mới là ghi lại video về ngân hà, gửi cho Fate để làm tài liệu. Thỉnh thoảng A567 còn lồng ghép một số trò đùa của quân đội và hành động kỳ quặc của quân thư, nhưng A567 luôn tổng hợp dưới dạng viết báo cáo khiến tính chất hài hước giảm đi phần nào.

Dù vậy Thời Tấc Cẩn chưa từng đề cập đến việc cần giáo trình hẹn hò cũng không nói bóng gió điều gì liên quan.

Song A567 bất ngờ gửi đến.

Mối liên hệ duy nhất Thời Tấc Cẩn có thể nghĩ đến trong cuộc trò chuyện trước là câu nói “tôi cũng hướng về quý ngài”.

Chiếc vòng tay trí não của anh vẫn đang rung nhẹ.

SVIP Standard A567: [Nói vậy thôi, nếu anh cần hỗ trợ về vũ trang, tôi vẫn còn hai dây chuyền sản xuất chiến giáp, có thể điều chỉnh cho anh những mấu chiến giáp biểu diễn mới nhất trên thị trường.]

SVIP Standard A567: [Đừng suy nghĩ nhiều, tôi không lừa vị trí của anh. Khi cần, tôi sẽ chuyển quyền điều khiển cho anh, anh trực tiếp tìm tôi tớ nhận cơ giáp.]

Ban đầu Thời Tấc Cẩn dùng hai tay điều khiển trí não, bỗng hạ một tay xuống, áp vào đùi phải sát cửa xe, lấy tay che chắn.

Dù là trong nguyên tác hay trong giao tiếp thực tế, Thời Tấc Cẩn đều có thể cảm nhận được A567 đang theo chiều hướng tình yêu, tuy quan điểm tình yêu của hắn có phần dị biệt.

Một trùng bị ý thức thế giới định ngầm là kẻ si tình, đến một ngày nào đó lại nguyện dâng hiến món quà lớn lao như vậy, có thể xem là cắt thịt sẻ chia? Có thể coi là tình bạn keo sơn không?

Thời Tấc Cẩn không thiếu bạn tốt sẵn sàng xả thân vì anh trong thế kỷ 21. Khi còn trẻ, anh từng bị hãm hại, gánh trên vai món nợ khổng lồ, nếu không trả được sẽ bị bọn đòi nợ chặt tay.

Bạn thân từ bé hay tin chẳng nói lời nào đã bán đi căn nhà tân hôn chưa đầy một năm để giúp đỡ bạn thân vượt qua giai đoạn khó khăn. Họ tin tưởng Thời Tấc Cẩn có thể vực dậy, mà Thời Tấc Cẩn cũng không phụ lòng tin ấy.

Song trong thế giới khác nơi thú tính ưu tiên, Thời Tấc Cẩn khó có thể tin vào những tồn tại khác ngoài mối quan hệ huyết thống.

Vậy mà lại có một trùng như vậy, đôi khi lại làm những việc giống người khiến Thời Tấc Cẩn nhiều lần có ảo giác, mình vẫn đang ở thế kỷ 21, cuộc sống chẳng hề nguy hiểm.

Mỗi khi thức dậy, anh đều tự nhắc bản thân thế giới này nguy hiểm cỡ nào. Bắt đầu ngày mới bằng việc lập kế hoạch chi tiết, không ngày nào ngơi nghỉ. Mở mắt ra là phải tiến lên phía trước.

Có lẽ do áp lực công việc dồn dập trong những ngày gần đây đã khiến Thời Tấc Cẩn gần như kiệt sức. Lý trí thường trực của anh hiếm hoi nảy sinh ý nghĩ phi lý.

Lúc này anh đột nhiên muốn dừng lại muốn nghỉ ngơi một chút.

Ngồi xuống bên ngọn lửa chân thành ấy, để hơi ấm từ trái tim nồng nhiệt xua tan đi cái lạnh buốt giá đang bủa vây lấy cơ thể.

“Bíp ——!!” Bill bấm còi inh ỏi, chiếc xe tải cồng kềnh sượt qua chiếc ô tô nhỏ của họ trong gang tấc.

Thời Tấc Cẩn giật mình, Bill thò đầu ra khỏi cửa sổ, chửi vài câu về phía xe tải.

Hệ thống nhắc nhở đúng lúc: “Thời sensei theo kế hoạch, tài xế sẽ đến địa điểm đã hẹn trong 10 phút nữa. Anh hãy chuẩn bị tinh thần.”

Thời Tấc Cẩn tỉnh táo lại.

Bill đang lái xe, Rolley và Raleigh ngồi ghế sau thì thầm trò chuyện về thành phố đổ nát bên ngoài, hệ thống trong đầu anh đang lập kế hoạch cho dự định mà họ đã bàn bạc.

Đây là một môi trường nguy hiểm và dễ bị lộ.

Tay Thời Tấc Cẩn áp bên hông nắm chặt thành quyền, rồi nhanh chóng thả lỏng, duỗi ra vài lần rồi kiên định nắm chặt lấy vòng tay trí não.

Anh không hề biểu hiện bất thường nào, thầm nói với hệ thống: “Ừm, đợi Bill lái xe qua cầu rồi hành động theo kế hoạch ban đầu.”

Thời Tấc Cẩn cúi đầu, thoát giao diện trò chuyện với A567, xem tin nhắn mới từ tài khoản bí mật đó.

****: [Xin chào.]

Thời Tấc Cẩn mở ảnh đại diện của tài khoản bí mật này, phần giới thiệu cá nhân trống trơn.

Anh nhập dòng hồi đáp: [Chào anh.]

Năm phút trôi qua, **** không trả lời nhưng tài khoản vẫn đang online, hệ thống báo tin nhắn đã xem.

Thời Tấc Cẩn chỉ có thể chờ hồi âm từ trùng bí ẩn này trong vòng năm phút, thấy đối phương lưỡng lự, anh đành chọn tôn trọng.

Anh tắt giao diện trò chuyện rồi lơ luôn.

Bất kể tài khoản này là do Tòa án điều khiển hay quý ngài trùng đực thật sự, chỉ một câu “xin chào” đã muốn dụ streamer Fate tai tiếng chủ động nịnh bợ?

Mơ đi.

Thời Tấc Cẩn định dành năm phút để chuẩn bị tâm lý cho kế hoạch, nhưng tiếng chuông đặc biệt thuộc về A567 lại vang lên inh ỏi.

Ban đầu anh không để ý tới nhưng tiếng chuông đặc biệt vang lên ầm ĩ, liên tục inh ỏi trong tai nghe bluetooth của Thời Tấc Cẩn.

“…” Trùng này rốt cuộc là bướm hay ong?

Thời Tấc Cẩn cúi đầu, mở tin nhắn ra xem.

SVIP Standard A567: [Đọc chưa?]

[?]

[Có thấy dài dòng nhàm chán không?]

[Không có câu nào ngắn, anh cố đọc lướt phần dài, chỉ tập trung vào những câu được tô đỏ.]

Lúc này, Thời Tấc Cẩn mới mở một tệp tin nén đã nhận và giải nén.

Sau khi giải nén, số trang lập tức tăng lên hơn 99, nội dung văn bản tương đương với vài luận văn.

Thời Tấc Cẩn: … ?

Chỉ qua hai buổi hẹn hò mà trùng tộc các vị đã viết đầy 99 trang PPT cho một bài luận ngắn?

@Fate: [… Những câu được đánh dấu đỏ là?]

SVIP Standard A567: [À, tôi đánh dấu đấy. Trong 100 trang chỉ có mười câu hữu ích, không hiểu sao họ viết dài dòng thế làm gì. Viết đầy 100 trang, 100.000 từ cũng chẳng phải giấy đăng ký kết hôn. Nếu có tâm huyết như vậy mà dồn vào việc thăng tiến thì họ đã sớm lên cấp tướng rồi.]

Thời Tấc Cẩn: …

Tuy đang suy nghĩ miên man, nhưng đầu gối Thời Tấc Cẩn bỗng nhói đau.

Ngay giây sau, tin nhắn mới từ A567 khiến anh ngớ ngời.

[Ý tôi không phải nhằm vào anh, anh khác họ.]

@Fate: [Ừm, cảm ơn anh?]

@Fate: [Sao anh có được những thứ này? Nếu anh sẵn lòng chia sẻ.]

SVIP Standard A567: [Đơn giản thôi.]

Khởi nguồn của 200 giáo trình phải kể từ một quân thư D vừa may mắn vừa bất hạnh.

Ngày hôm nay của quân thư D cũng chẳng khác gì những ngày thường.

Anh ta tại ngũ trong quân đội khu Bắc của Liên minh Thủ đô, chịu trách nhiệm bảo vệ an ninh vũ trang. Chức vụ của anh ta là trung tá, chỉ huy một số lượng lớn binh lính. Khu vực quản lý gồm ba thành phố lớn, thu nhập hàng năm hơn năm triệu kim lư. Trên hành tinh tấc đất tấc vàng của Liên minh Thủ đô có một biệt thự ven biển thuộc về mình.

29 tuổi đã lên làm trung tá, quân thư D đi đứng vênh mặt lên trời.

Dạo này anh ta thăng quan tiến chức thuận lợi.

Sự nghiệp thuận buồm xuôi gió, tình yêu cũng sắp đơm hoa kết trái. Ngày mai anh ta có thể hẹn hò lần thứ ba với quý ngài!

Dù là chiến hữu cùng thời hay bạn học cùng khóa, không ai có cuộc sống tốt hơn quân thư D. Quân thư D ước gì mỗi ngày đăng tám trăm bài khoe khoang lên mạng xã hội.

Nào ngờ, khoe khoang quá đà ắt gặp tai họa.

Một ngày viên mãn của quân thư D kết thúc khi tan làm lái xe về nhà. Vòng qua vài ngọn đồi cảnh quan cây xanh, bỗng anh ta thấy một cỗ máy chiến tranh màu đen tối tân đang đứng trong bãi cạn vịnh biển nhà mình.

Chưa đầy năm phút, biệt thự ven biển nhà mình đã bị quân đội nhà mình bao vây kín mít, tiếng còi báo động vang dội từ Đông sang Tây.

Quân thư D ngơ ngác trong xe: Gì vậy?

Sau khi trải qua bao nhiêu quy trình, xuất trình đủ loại giấy tờ, anh ta mới có thể về nhà. Tại chiếc bàn nhỏ trong khu vườn biệt thự, anh ta thấy kẻ gây ra mọi chuyện là bạn học cũ đã vài năm không gặp, quân thư A.

Quân thư A đứng dậy, ngả mũ, lễ phép nói: “Lâu rồi không gặp, Denes, tôi đến thăm cậu.”

Quân thư D gần như suy sụp, chỉ vào chiếc máy bay chiến đấu vũ trang đang lượn vòng trên biệt thự nhà mình, hét lớn: “Mang theo một nửa khu vực giám sát quân sự khu Bắc làm quà tặng hả? Anouchka rốt cuộc cậu bị chạm mạch gì thế!!”

Tóm lại, Anouchka đã ở lại nhà của thằng bạn D.

Chiến thần đen bị đội quân cơ giáp hùng hậu từ Liên minh Thủ đô đến muộn giám sát, văn bản trừng phạt vì hành động ném bom ở khu Đông đang được soạn thảo, hiện Anouchka đang bị nửa giám sát và nửa quản thúc, tạm thời ở nhờ tại nhà quân thư D cùng khóa.

Anouchka dùng vũ lực ép khu Đông gỡ phong tỏa, Liên minh Thủ đô không thể thả hắn đi dễ dàng. Sau một hồi thương lượng căng thẳng giữa Biệt động và Liên minh Thủ đô, Anouchka phải bị giám sát của Liên minh Thủ đô, nộp khoản tiền phạt khổng lồ, bị tước đi các quyền lợi dành cho đặc quyền tại Liên minh Thủ đô và chịu giam giữ 72 tiếng.

Khi khu Đông gỡ phong tỏa hoàn toàn, phe Thủ đô lập tức cử trùng đến, lịch sự mời vị sát thần này đến thành phố quân sự làm khách.

Anouchka không thèm quan tâm đến trùng Liên minh Thủ đô mà lái chiến thần đen đi thăm bạn. Quân thư D may mắn được chọn, nhà của anh ta tạm thời trở thành khu vực bị phong tỏa.

Quân thư D chết lặng!

Chẳng có món quà hội ngộ nào bùng nổ hơn nửa khu Đông giám sát!

Mà có thật.

Anouchka lại lên tiếng: “Việc đó, cậu quyết định thế nào? Muốn đổi sang kim lư hay lõi dầu thô.”

Thằng bạn D: “Hả? Hai năm rồi chúng ta đâu có liên lạc, sao giờ cậu hỏi… khoan chờ tí.”

Thằng bạn D mở vòng tay trí não, kiểm tra rồi ngẩng đầu lên với vẻ mặt kỳ lạ: “… Tài khoản mạng trường học kia thực sự do cậu nhắn à?”

Anouchka: “Còn nếu không? Cậu nghĩ ai trộm tài khoản của tôi?”

Thằng bạn D: …

Khó nói.

Thà bị trộm còn hơn nghe phát ngôn đó.

Bỗng D nhớ ra điều gì: “Chờ đã, chẳng phải cậu bị Tòa án Bảo vệ cấm ba năm rồi sao? Mới chưa đến hai tháng mà cậu đã có thể tiếp xúc với quý ngài trùng đực à?”

Song ngay sau đó, D lập tức nở nụ cười trêu chọc, huých nhẹ Anouchka bằng khuỷu tay rồi hỏi: “Ôi dồi ôi ~ Không ngờ thiên tài Cash bé nhỏ của chúng ta cũng có ngày chủ động muốn tham gia lễ hội rồi nhỉ? Cũng phải thôi, thông tin về thành phố giải trí mới do Tòa án Bảo vệ vừa công bố hấp dẫn quá mà, quân thư nào mà chẳng muốn đi xem cho biết, nhất là lúc cậu bị cấm, rất, lâu ~”

Anouchka mặt lạnh tanh, ôm mũ, vỗ nhẹ vào cánh tay thằng bạn D. Hành động nhỏ xóa nhòa xa cách sau bao năm không gặp của cả hai. Bạn D dẫn đường, mở cửa mời Anouchka vào nhà.

Bạn D dẫn đường mời Anouchka ngồi xuống phòng khách. D cởi áo khoác đi vào bếp tìm bia, cà phê và nước lọc, đặt lên bàn trà, cho Anouchka tự chọn thức uống.

Bạn D nhún vai: “Thôi thôi, xem như an ủi cho ba năm bị cấm của cậu. Thảm thật, cậu là quân thư đầu tiên trong gần mười năm qua bị Tòa án áp dụng hình phạt nặng nề đến vậy. Việc gì cũng muốn tranh, đến cả chuyện này cũng không tha.”

“Cẩm nang hẹn hò này là do chính tôi dày công nghiên cứu. Đầu tiên, điều quan trọng nhất là cậu không được mặc quân phục trong buổi hẹn hò, tiếp theo…”

Anouchka ngắt lời: “Tôi không dùng, không cần giải thích dài dòng.”

Thằng bạn D: ?

“Không phải cậu dùng…?” Hiếm khi bạn D lơ mơ.

Anh ta nghi ngờ: “… Cậu không dùng mà lấy đi bán chứ? Không, cậu không rảnh rỗi đến vậy, cậu tìm tôi không cần gì à?”

Anouchka vẫn giữ nguyên vẻ mặt vô cảm: “Tôi không dùng thì có trùng dùng, cậu muốn đổi kim lư hay lõi dầu thô.”

Thằng bạn D: “Tôi không nhầm chứ? Cậu đang xin bí kíp hẹn hò cho đứa bạn khác à?”

Thằng bạn D lập tức lộ ra vẻ mặt kính sợ: “Cậu ấy cứu mạng cậu?”

Anouchka: “Chọn đi, nhanh lên.”

Bạn D tặc lưỡi: “Lõi dầu thô, cho tôi 80% lượng dầu bơm.”

Anouchka cúi đầu thao tác trên vòng trí não, gửi một email cho bạn D rồi nói: “Ủy quyền đã xong đến lúc đó cậu tự ra ngân hàng quân đoàn mở kho.”

Bạn D lập tức mở ra xem, giấy ủy quyền chuyển nhượng lõi dầu thô lấp lánh ánh vàng, tượng trưng cho chất lượng thượng hạng của lõi dầu thô này, lượng dầu dồi dào và cháy lâu.

Anh ta wow một tiếng: “Đù đỉnh quá daddy! Còn là đầu thú đầu đàn! Biệt động các cậu giàu thật đấy! Tôi còn tưởng chỉ là lõi cấp cao thôi!”

“Cậu còn biết trùng nào xin hẹn hò lần thứ ba trong tuần này hoặc tháng này không?” Chàng trai tóc vàng vô cảm hỏi.

Thằng bạn D: ?

@Fate: [Vậy là anh ấy đưa cho anh 200 phần như vậy ư?]

SVIP Standard A567: [Không đâu, nếu không có chiến thần đen đậu ở vịnh biển nhà cậu ta, ngay khi thấy tôi chắc cậu ta đã tống cổ tôi đi rồi.]

Thời Tấc Cẩn: …

Đây là tự biết mình?

@Fate: [Vậy 199 phần còn lại cũng do uy lực của chiến thần đen?]

SVIP Standard A567: [Ừ.]

@Fate: [Thế thì rất cảm ơn chiến thần đen vĩ đại.]

@Fate: [Ngả mũ cúi chào.GIF]

SVIP Standard A567: [?]

SVIP Standard A567: [Chiến thần đen là vật sở hữu của tôi, tôi mới là trùng điều khiển nó.]

@Fate: [Tôi đùa thôi.]

@Fate: [Cảm ơn Anouchka vĩ đại.]

SVIP Standard A567: [.]

SVIP Standard A567: [Ngả mũ cúi chào.GIF]

Hệ thống bỗng lo lắng lên tiếng: “Thời sensei kế hoạch sắp bắt đầu rồi, sao anh còn cười vậy? Yêm lo quá, anh không lo sao ạ?”

Thời Tấc Cẩn dừng lại, nén lại ý cười bên môi, không trả lời hệ thống.

Lúc này đèn đỏ bật sáng, Bill đạp phanh dừng lại, quay sang nói với chủ thuê ngồi ghế phụ: “Thưa cậu, qua đèn đỏ này là đến cầu chữ thập rồi.”

Thời Tấc Cẩn ngừng nhập chữ trên vòng tay trí não, nghiêm túc lắng nghe.

Bill hạ cửa sổ xe, giới thiệu với gia đình chủ thuê: “Cây cầu chữ thập này nối liền khu trung tâm thành phố, khu vực nhà máy, khu trung chuyển vật tư và khu y tế. Song trong trận chiến ong vàng đổ bộ lần trước, thành phố y tế là mục tiêu đầu tiên hứng chịu bom đạn dồn dập, đống đổ nát mà cậu đang thấy bên trái phía trước chính là tàn tích năm xưa.”

“Lần này chúng ta đến khu trung chuyển vật tư của nhà tế bần, do cây cầu này giao thoa tứ phía, nối liền với thành phố phế liệu y tế, thỉnh thoảng có một số băng đảng ẩn náu trong thành phố phế liệu, chờ thời điểm thành phố công nghiệp vận chuyển vật tư quân dụng ra ngoài để cướp bóc, nên việc canh gác tại cầu chữ thập rất nghiêm ngặt. Lát nữa sẽ có quân thư chặn xe để kiểm tra giấy tờ, giấy tờ của gia đình cậu đầy đủ thì họ sẽ cho qua nên xin đừng lo lắng, vì an ninh ở đây khá căng thẳng nên họ có thói quen xấu bắn trước hỏi sau.

Thời Tấc Cẩn cố ý làm ra vẻ lo lắng: “Chẳng phải đây là hành tinh quân sự sao? Anh trai tôi bảo nơi này rất an toàn, nếu không anh ấy đã không để tôi ở đây chờ anh ấy quay lại.”

Bill nói: “Chỉ cần ở trong khu vực thành phố có trạm gác là rất an toàn. Khu vực thành phố cậu đang sinh sống có căn cứ quân đoàn gần đó, cách đó vài chục km là trạm hải quan là một trong những nơi an toàn nhất của Black Shield.”

Thời Tấc Cẩn hỏi: “Còn những khu vực khác thì sao?”

Bill bình tĩnh nhìn về phía trước: “Hàng năm trường quân sự của quân đoàn sẽ tuyển một số lượng học sinh nhất định. Những thiếu niên không được chọn sau khi trưởng thành sẽ bị đuổi khỏi nhà tế bần. Nếu không có cách vào nhà máy, họ chỉ có thể đến những khu vực quản lý lỏng lẻo để kiếm sống. Black Shield là hành tinh cấp thấp không có khả năng tự cung tự cấp, Quân đoàn Tò vò đóng quân tại đây chỉ coi đây như một nơi sản xuất vũ khí.”

“Trùng không được chọn sau một thời gian dài đã tự xây dựng thế lực riêng tại địa phương. Song vũ khí và tài nguyên đều nằm trong tay quân đoàn nên những băng nhóm nhỏ này chẳng thể làm nên chuyện lớn. So với những hành tinh cấp thấp hỗn loạn khác, hành tinh cấp thấp có quân đoàn đóng quân còn được coi là văn minh. Các khu vực khác có băng đảng hoành hành, nhưng chỉ cần cậu không chủ động tiếp xúc thì cậu có thể coi họ như không tồn tại.”

“Cho nên anh trai cậu nói không hề sai. Black Shield là nơi an toàn cho gia đình quân thư.”

Đèn xanh bật sáng, Bill đạp ga, xe lăn bánh.

Đột nhiên, Bill nhíu mày, lầm bầm chửi thề một tiếng rồi nói với chủ thuê: “Tôi phải tăng tốc một chút, để an ninh kiểm tra trước, nếu không xe tải nhà máy quân sự đi qua cầu trước thì họ sẽ phong tỏa cầu rất lâu để bảo vệ hàng hóa.”

Cùng lúc đó, hệ thống vang lên trong đầu Thời Tấc Cẩn: “Mọi việc suôn sẻ. Nhà máy quân sự không nhận ra đồng hồ bị chỉnh, xe chở đạn đã xuất phát trước thời hạn. Tính đến tối qua, yêm đã thuê ba băng nhóm nhỏ cài bom tự chế dưới chân cầu, sáng nay khi yêm lần theo dây điện kiểm tra thì tất cả vẫn còn đó.

Bỗng nhiên, tại khúc cua bên phải của cầu chữ thập vốn vắng tanh thì xuất hiện vài chiếc xe tải lớn mang logo quân đội.

Bill tăng tốc lái xe lên cầu, vượt lên trước để vào quy trình kiểm tra cầu đường. Các nhân viên an ninh nhanh chóng kiểm tra giấy tờ của bốn trùng trên xe.

Song chẳng hiểu tại sao đoàn xe chở hàng của nhà máy vốn chạy đều lại bất ngờ tăng tốc, lao vút lên cầu chữ thập.

Quân an ninh lập tức thiết lập giới nghiêm.

Bill khẽ chửi thề trong xe, nhân viên an ninh kiểm tra giấy tờ quen biết Bill, mấp máy môi nói khẽ một câu: “Tình hình vận chuyển đạn dược gần đây đang rất căng thẳng, có thể là do một hành tinh trú đóng nào đó lại xảy ra chiến tranh với Quân đoàn Tò vò. Đoàn xe của nhà máy quân sự đã liên tục không thể xuất phát đúng giờ trong một tuần. Mấy anh không phải là chiếc xe cá nhân duy nhất bị chặn ở cầu, nên cứ kiên nhẫn chờ đợi đừng gây chuyện.”

Cùng lúc đó, hệ thống thông báo trong đầu Thời Tấc Cẩn: “Còn 90 giây nữa.”

Thời Tấc Cẩn kiểm tra lại dây an toàn, vòng tay trí não lại rung lên, tai nghe Bluetooth vang lên hai tiếng báo tin nhắn đặc biệt khác nhau.

Anh cúi đầu nhìn xuống.

SVIP Standard A567: [Tài khoản anh thêm kia đã gửi tin nhắn lại cho anh chưa?]

****: [Sao cậu không trả lời tớ vậy? Tớ gọi VV nha, cậu thì sao?]

85 giây sau.

Hệ thống đột nhiên vang lên tiếng “tít tít tít” trong đầu Thời Tấc Cẩn.

Anh bị tiếng ồn làm phiền, cau mày nói: “Nói đi.”

Hệ thống: “Sáng rồi!!! Aaaaaaaaaaaaa! Thời sensei! Thẻ nhân vật của nam chính nguyên tác ‘con cưng của thế giới’ đã sáng lên rồi!!!”

Thời Tấc Cẩn nói: “Lấy ra cho tôi xem.”

80 giây sau.

Hệ thống lấy ra một thẻ bài mới.

Hình minh họa cho nhân vật phủ một màu đen, nhưng bên dưới mặt thẻ có dòng chữ thảo tiếng Anh uốn lượn rất đẹp: Valentine Von.

Hệ thống lăn qua lăn lại trong đầu Thời Tấc Cẩn, liên tục bắn pháo hoa nhỏ

75 giây.

Thời Tấc Cẩn nhắn tin lại A567: [Đã thêm.]

SVIP Standard A567: [Tên gì, có lẽ tôi đã từng gặp rồi.]

@Fate: [VV.]

SVIP Standard A567: […]

@Fate: [Không nhận ra? :D]

SVIP Standard A567: [Quý ngài mà tôi không quen chỉ có hai trường hợp: một là vị thành niên, hai là tài khoản do Tòa án điều khiển.]

SVIP Standard A567: [Tòa án không thể để quý ngài chưa thành ra niên ra mặt, chỉ còn một khả năng.]

@Fate: [Lần này anh đoán sai rồi. VV là quý ngài thật, chính là suy đoán đầu của anh.]

SVIP Standard A567: [?]

SVIP Standard A567: [Anh quen trùng đực này? Quan hệ giữa anh và đối phương là gì? Tôi nhắc nhở anh, hẹn hò với quý ngài vị thành niên là tội chết, không cần xét xử, xử tử tại chỗ, Tòa án đang lừa anh.]

@Fate: [Không quen, nhưng tôi biết cậu ấy.]

SVIP Standard A567: [.]

SVIP Standard A567: [Anh biết nhiều thật đấy.]

55 giây

SVIP Standard A567: [Trong nhà tôi có anh em họ là quân thư của một quý ngài, có cần tôi giới thiệu cho cả hai làm quen không.]

@Fate: [?]

@Fate: [Chẳng phải đã nói không lừa vị trí của tôi sao?]

SVIP Standard A567: [.]

SVIP Standard A567: [Lỡ tay, xin lỗi, tôi đã thu hồi rồi.]

SVIP Standard A567: [Tôi biết anh sẽ không đồng ý, chỉ muốn nói tôi có thể giúp gì thôi.]

@Fate: [Tôi không có khả năng bị bắt, ít nhất không phải vì hẹn hò với quý ngài vị thành niên *&^$#@$!]

40 giây → 39 giây

Hệ thống bỗng dưng gào lên kinh hãi trong đầu Thời Tấc Cẩn: “Ahhhhh! Thời sensei!! Đoàn xe của máy vũ khí lần này đã thay đổi máy dò mới! Khi qua cầu họ đã phát hiện ra quả bom tự chế không dùng lá nhôm! Không kịp nữa rồi! Yêm kích nổ đây! Thời sensei bám chặt!!!”

Đột nhiên đoạn giữa cầu chữ thập bị nổ mạnh, dây cáp chịu lực không đồng đều khiến cầu sập! Mặt cầu được gia cố bằng thép và xi măng bỗng dưng bị những sợi xích sắt thân cầu gãy gập làm thủng, tiếng còi báo động chói tai vang lên từ quân thư thuộc đội an ninh cầu và nhà máy quân sự, họ đều cho rằng có băng đảng cướp đường.

Chiếc xe bỗng nhiên chao đảo dữ dội, bị sóng xung kích từ vụ nổ hất tung lên cao, xoay vài vòng trong không trung rồi rơi nặng xuống mép một cây cầu gãy nửa nghiêng.

Vụ nổ xảy ra sớm hơn 40 giây khiến Thời Tấc Cẩn không kịp trở tay, chữ chưa nhập xong đã bấm gửi.

Liên minh Thủ đô.

Anouchka cầm vòng trí não, đôi mày nhíu lại.

Fate gửi một dãy ký tự vô nghĩa, đồng thời avatar tối đen lại, hiển thị trạng thái offline.

Chuyện này chưa từng xảy ra trước đây.

Anouchka lại gửi thêm vài tin nhắn, nhưng không có hồi âm.

Nhớ đến vụ án quảng trường và lệnh phong tỏa toàn cảnh, phản ứng đầu tiên của Anouchka là chuyện chẳng lành đã xảy ra với Fate.

Thằng D vừa tắm xong từ trên lầu xuống, định bụng tiếp tục cùng bạn cũ ôn lại chuyện xưa, trêu chọc hắn đôi câu, nhưng vừa thấy biểu cảm hiện tại của Anouchka, chân anh ta khựng lại, lập tức xoay người đi lên lầu.

Nào ngờ, chỉ 5 phút sau khi avatar Fate tối đen, nó lại sáng lên báo hiệu anh đang online.

Anouchka tiếp tục nhắn tin, nhưng lần này Fate không hề trả lời.

Chuyện này cũng chưa từng xảy ra.

Phòng khách biệt thự im phăng phắc, đèn sáng trưng nhưng lại ngột ngạt lạnh lẽo như nghĩa địa.

Anouchka chỉ do dự 3 giây, rồi nhấn vào nút gọi video trong khung chat.

Ba lần đầu tiên không có ai bắt máy, cuộc gọi video tự động kết thúc.

Lần thứ tư, cuộc gọi video được kết nối.

Anouchka chưa kịp để cảm xúc bộc phát, ngay sau đó máu trong cơ thể hắn như đông cứng lại.

Video chỉ kết nối được 3 giây, thoạt nhìn tưởng chừng như bấm nhầm chứ không phải cố ý gọi.

Màn hình chỉ hiển thị màu đen, xám và đỏ, không thấy ai, dường như camera bị đè ở một nơi nào đó.

Âm thanh trong video là thứ quen thuộc nhất trong cuộc đời Anouchka.

Lúc này hắn còn cảm thấy hoảng sợ trước độ nhạy bén của mình.

Trong 3 giây ngắn ngủi của video, tiếng đạn như mưa rào ào ạt, tiếng rít cảnh báo quen thuộc của tộc ong, tiếng khóc, tiếng gầm thét cảnh báo cùng tiếng ồn ào hỗn tạp của dư chấn từ vụ nổ.

“Cậu ấy chảy nhiều máu quá!!” Tiếng hét chói tai đến mức Anouchka không thể đoán được tuổi tác của trùng hét.

Khi tiếng hét vang lên, hình ảnh video bắt đầu rung lắc, có ai đó đang lật lại trùng đeo vòng tay trí não.

3 giây rất ngắn, màn hình video rung chuyển, một giọng nói, một hình ảnh thoáng qua rồi kết thúc.

Trong đoạn video lướt qua nhanh, Anouchka thấy bàn tay của trùng đeo vòng tay trí não này.

Mạch máu trên mu bàn tay nổi lên rõ rệt, sẫm màu gần như xanh đậm. Cổ tay không biết va vào đâu, sưng tấy bầm tím. Ngón tay thon dài, đốt ngón tay khẽ cong vào trong. Máu đang nhỏ giọt chảy xuống từ đầu ngón tay.

Vòng tay trí não của Anouchka được trang bị những phụ kiện cao cấp nhất hiện nay. Nhờ vậy, microphone không chỉ thu được âm thanh xung quanh từ đầu bên kia video mà còn có thể ghi lại tiếng thở yếu ớt của chủ nhân video.

Tiếng thở nặng nề xen lẫn tiếng nấc nghẹn như sắp tắt thở.

Chỉ cần nghe tiếng Anouchka đã biết được trùng bên kia màn hình bị thương chỗ nào.

Phổi.

Phổi của trùng này bị thương, chưa rõ mức độ nghiêm trọng nhưng điều hiển nhiên là có rất nhiều máu đang trào ngược, tràn vào khí quản của đối phương.

Nếu cấp cứu chậm 10 phút, trùng này sẽ bị máu của bản thân làm nghẹt chết.

Video kết nối đột ngột, cũng đột ngắt.

Anouchka cứng đờ mãi đến khi trước mắt tối đen, hắn mới bừng tỉnh nhận ra mình đã quên thở. Hệt như đã trải qua hàng thế kỷ, trong đầu Anouchka chỉ vang vọng tiếng thét chói tai kia.

Cậu ấy chảy nhiều máu quá.

Weibo: 路过复活赛看一眼

Weibo: Mon·21


Mẹo: Bạn có thể sử dụng Trái, Phải, phím A và D để tới các chương.