“Tôi không bao giờ áp dụng phương pháp giáo dục áp đặt.”
“Cũng không muốn dùng bất cứ lời tiêu cực tổn thương anh.”
“Trong lịch sử gia tộc, chưa có ai thông minh và lanh lợi như anh.”
“Trí tuệ của tôi và nhạy bén của Josephine kết hợp hoàn hảo trong anh, anh là niềm kiêu hãnh của tôi.”
“Tôi tưởng cả đời này sẽ không bao giờ nói câu này với anh.”
Vlad đứng trước bàn làm việc, y vẫn bận trang phục mới của ngày tiệc, nụ cười thấp thoáng bên môi đã biến mất, y đứng im lặng lắng nghe, không cúi đầu cũng không nhìn thẳng vào mắt thư phụ.
Vì có những nội dung trò chuyện đặc biệt và hơn một nửa số IP ảo cần được máy móc kiểm tra sâu, sau khi tiệc tan Vlad Jeanine vẫn bị quân đội Liên minh Thủ đô lịch sự mời về thành phố khoa học để kiểm tra lại vòng tay.
Y ở lại thành phố khoa học thủ đô 20 tiếng, nhận được một tấm thẻ thông hành trắng án và lời xin lỗi trang trọng từ quân đội liên sao.
Quân đội liên sao phản ứng nhanh nhạy. Ngay khi kết quả điều tra về vụ việc của Vlad Jeanine vừa được công bố, họ đã thông qua nhiều kênh truyền thông để lan truyền lời xin lỗi. Những đặc quyền tham dự yến tiệc ngày hôm đó, một số trùng chưa kịp trở về hành tinh cấp cao của mình thì nhận được thư xin lỗi và đính chính từ quân đội liên sao.
Còn về những đoạn lịch sử trò chuyện bị khui ra từ hai tài khoản bỏ kia, chẳng ai nhắc đến hệt như chúng chưa từng tồn tại.
Vlad bị mời đi thẩm tra, còn hùng phụ Josephine đã bay đến một hành tinh nghỉ dưỡng khác sau khi tan tiệc được một tiếng.
Chủ nhà Jeanine chỉ ở bên y 2 tiếng rồi sắp xếp lực lượng bảo vệ đủ mạnh cho con trai thừa kế, rồi lập tức bay đến thành phố chính của Liên minh Thủ đô, tranh cãi gay gắt với các phe phái khác vì chuyện quân đội liên sao xông vào bữa tiệc.
Khi Vlad từ thành phố khoa học trở về, chủ nhà Jeanine đã giải quyết xong mọi chuyện.
Ông hung hãn xé lấy một miếng lợi ích béo bở, lợi dụng chuyện trùng thừa kế nhà mình bị vu oan, thành công tiêu diệt vài gia tộc mới nổi.
Những gia tộc mới nổi gần đây thông qua liên hôn với quý ngài cấp cao, nên gia tộc ngày càng lớn mạnh liền dám khiêu khích phe Jeanine. Hai năm nay chủ nhà Jeanine vẫn đang ấp ủ kế hoạch trừng trị bọn họ.
Giờ thì hay rồi, tuy chuyện kế thừa có nhiều lùm xùm, nhưng chủ nhà Jeanine đã khéo léo biến nó thành con dao sắc bén, làm thịt mấy gia tộc mới nổi.
Vì vậy khi chủ nhà Jeanine trở về, tâm trạng vẫn khá tốt không đến nỗi tệ như tôi tớ tưởng tượng.
Song bầu không khí trong phòng làm việc vẫn rất nặng nề.
Chủ nhà Jeanine bình tĩnh nói: “Vlad anh khiến tôi thất vọng.”
Vlad không run, không co người lại, cũng không đổ mồ hôi lạnh vẫn giữ tư thế đứng thẳng, kiêu ngạo như một chiến binh.
Chủ nhà Jeanine: “Yêu đồng giới, giả vờ ngốc nghếch, những điều đó không phải anh.”
“Tôi nuôi dưỡng anh mười bảy năm, tự tay ôm anh ra khỏi trứng, nhìn anh trưởng thành, dạy anh hiểu luật lệ, biết phân biệt lợi ích, dạy anh cách dùng vật vô tri vô giác thao túng thế giới sống, cướp lấy quyền kiểm soát mọi thứ, dạy anh trở thành kẻ thống trị.”
“Bao nhiêu giáo dục bằng tài nguyên vô giá, vậy mà lại thua một á thư con riêng lang thang bên ngoài.”
“Dễ dàng bị đối phương xé rách hai lớp ngụy trang, nhìn thấu bản chất. Mọi kiến thức tôi truyền dạy cho anh, chẳng phải đã tan biến như bọt khí sâm banh, theo hơi thở của anh bay đi sao?”
Môi Vlad trắng bệch.
Chủ nhà Jeanine đặt một tập tài liệu lên bàn, ra hiệu cho Vlad mở ra xem.
“Đây là toàn bộ tài liệu tôi lấy được từ Tòa án liên quan đến Fate, anh xem còn cần bổ sung điều gì không.”
Vlad cầm tài liệu, đọc kỹ từ đầu đến cuối, lắc đầu rồi mới lên tiếng: “Chắc chắn đằng sau Fate có cả một đội ngũ khoa học kỹ thuật hùng hậu hỗ trợ. Hôm nay con đi kiểm tra vòng tay ở thành phố khoa học, lúc nghỉ ngơi có một trùng ở thành phố khoa học rủ con đi dạo, dẫn con tham quan chi nhánh của cỗ máy AI Evangelion ở hành tinh thủ đô.”
(*) 初号机/エヴァンゲリオン/là những sinh vật sống hình người khổng lồ, có sức mạnh của thánh thần và là tên gọi của franchise Evangelion. Còn có ý khác là ευαγγέλιο (sách phúc âm)
“Phần cứng của nó chiếm diện tích lớn.”
“Trùng dẫn đường nói, AI này vẫn chưa được đưa vào sử dụng hoàn toàn, phần mềm kỹ thuật cần thiết vẫn chưa hoàn thiện. Một khi hoàn thiện, nó sẽ trở nên vô hình trên mạng và có thể làm mọi thứ.”
Vlad vuốt ve vòng tay trí não, khẳng định: “Con chắc chắn đã xóa sạch hoàn toàn dữ liệu tài khoản bỏ đi, không còn sót lại gì cả. Ngay cả thẻ chip lúc đó cũng đã tháo ra và thay mới, không thể để lại sơ hở lớn như vậy.”
“Nhưng những dữ liệu tài khoản bị bỏ này như bóng ma, sống lại trong vòng tay trí não của con.”
“Con hỏi dò trùng ở thành phố khoa học, họ nói một khi thẻ chip gắn ID đã bị rút ra và thay thế, dù hacker có tài giỏi đến đâu cũng không thể phục hồi thông tin tài khoản của con. Trừ khi nhóm hacker này đã sao lưu toàn bộ tin nhắn tài khoản từ trước, âm thầm chờ thời cơ tung ra như virus. Dù vậy, kế hoạch này cũng khó thành công, hệ thống tường lửa trên vòng tay trí não của con không phải vật trang trí.”
Vlad nói: “Hồ sơ về Fate này 60% là giả. Anh ta có thể là á thư nhưng không thể nào là con riêng lang thang bên ngoài. Anh ta có nền tảng khoa học kỹ thuật tiên tiến, trò chơi kể chuyện của streamer có lẽ là tấm vé thông hành để thế lực công nghệ này bước vào streamer Liên minh Thủ đô.”
Chủ nhà Jeanine lẳng lặng nhìn con trai mình một lát, đôi mắt đen giống Vlad đầy tối tăm và âm u không hề có chút ấm áp nào.
Ông đưa ra yêu cầu: “Sai lầm lần này của anh, tôi đã gỡ gạc phần đầu, còn danh tiếng của anh thì tự anh lo liệu.”
“Ban đầu tôi định cho anh gia nhập giới thượng lưu của liên minh sớm một năm, mong anh có thể nhân cơ hội này, nắm bắt thêm quyền lực của liên minh thuộc về mình trước khi ngài Valentine đến tuổi trưởng thành, nhưng mọi chuyện diễn ra đột ngột, cơ hội đi trước của anh không còn nữa.”
“Trong năm nay, song song với việc lấy lại danh tiếng của bản thân, anh hãy tìm ra thế lực đứng sau của Fate. Fate đã dùng khoa học để hạ gục anh, vậy chứng tỏ từng công nghệ riêng lẻ trong tay thằng nhóc đấy còn hữu ích hơn cả thành phố khoa học rác rưởi. Anh bắt nhóc ta, biến phát minh công nghệ này thành tài sản của Jeanine.”
“Anh ta là một bàn đạp và bia tập hoàn hảo, con vừa kiểm tra, hiện tại cả quân đoàn và Mắt Mèo đều có trùng âm thầm giúp Fate ổn định tình hình, công ty livestream của anh ta thuộc về gia tộc cấp cao trăm năm độc lập khỏi Liên minh Thủ đô. Con có thể ra tay khuấy đục nước, nhưng làm vậy sẽ khiến lời đồn thành sự thật.”
Chủ nhà Jeanine gườm gườm nhìn vào đôi mắt Vlad, đanh giọng nói từng câu từng chữ: “Lần này tôi mong anh có thể tự tìm cách gia nhập giới thượng lưu trong liên minh, thay vì dựa vào họ hàng để yêu cầu Tòa án nể nang mình.”
Vlad khẽ run mi, nét mặt vẫn bình thản.
“Một năm sau, tôi muốn thấy thiệp mời của anh trên bàn này. Thông tin về quý ngài mà Fate nắm giữ cũng có giá trị, bắt sống nhóc ta.”
“Miệng lưỡi có thể gian dối, ánh mắt có thể lừa trùng.”
Chủ nhà Jeanine bình tĩnh nói: “Đến lúc đó, cứ mổ lấy não của nhóc ta, dùng công nghệ thần kinh để đọc dữ liệu về quý ngài được lưu trữ trong đấy.”
Vlad cụp mắt, đáp lại bằng giọng điệu bình tĩnh tương tự: “Vâng, mục đích ban đầu của con khi tiếp cận anh ta cũng là vì điều này. Giá trị duy nhất của anh ta chỉ nằm ở những ý tưởng kỳ quặc đó. Nếu con có thể tìm hiểu tư tưởng của anh ta để nghiên cứu, chắc chắn Jeanine có thể…”
Chủ nhà Jeanine bỗng ngắt lời Vlad: “Ngừng.”
Vlad ngưng bặt.
Chủ nhà Jeanine nhìn khuôn mặt của Vlad, gương mặt anh tuấn nho nhã điềm tĩnh dần lộ ra cảm xúc chán ghét như những nếp nhăn, lan ra trên gương mặt được bảo dưỡng cẩn thận.
Ngoại hình của cả hai tương tự nhau, chiếc bàn học chắn giữa hai trùng, tựa như một tấm gương thời gian, phản chiếu hai phiên bản Jeanne thuộc hai thời đại khác nhau.
Chủ nhà Jeanine dùng lời lẽ sắc như dao cạo vạch ra điểm yếu mà ngay cả bản thân đứa trẻ cũng không nhận thức được, giọng điệu cuối cùng có chút thay đổi: “Vlad, đừng coi Fate như thánh! Nó chỉ là một vật chết có giá trị, đừng lộ ra vẻ mặt ghê tởm đến thế!”
“Tôi không muốn nghe những “dự định” và “suy đoán” không có căn cứ. Khi nào anh đã sắp xếp mọi thứ đâu ra đấy, ra tay cắn đứt cổ nó, lột da nó rồi hẵng nói những toan tính vĩ đại của anh cũng chưa muộn.”
“Đừng để Fate còn sống đến lúc trở thành chấp niệm của anh!”
Vlad mím môi, im lặng như kim khâu, khâu kín giọng nói của mình.
Chủ nhà Jeanine đưa ra hình phạt: “Cấm anh lên Mắt Mèo trong năm nay và năm sau. Cho đến khi giải quyết ổn thỏa vấn đề danh tiếng, không được phép đi gặp ngài Valentine. Tôi không muốn nghe thêm tin đồn ngài Valentine có ấn tượng không tốt về anh nữa.”
“Trước đây tôi không can thiệp đến chuyện xã hội của anh, vì tôi tin anh có thể cân bằng tốt mọi thứ. Bắt đầu từ tháng này, đi kết thân với những trùng cấp cao mà ngày thường anh khinh thường, dù là Tòa án, Quân đoàn hay các gia tộc ngoài Thủ đô nắm giữ nhiều nguồn lực rồi viết ra danh sách bạn bè có máu mặt dài 200 trang. Nếu còn lần sau, mong anh tự thay đổi tiếng xấu trong vòng một ngày.”
“Nghe hiểu chưa.”
“Vâng, thưa thư phụ.”
“Ra ngoài đi.” Chủ nhà Jeanine mở ngăn kéo, lấy ra những tập tài liệu cần xử lý, trải ra bàn bật vòng tay trí não, bắt đầu nhắn tin cho cấp dưới, chuẩn bị tổ chức một cuộc họp video.
Vlad cúi người với bàn làm việc rồi bước đến cửa, tay vừa đặt lên nắm cửa bỗng quay lại hỏi thư phụ: “Ba thấy câu chuyện của Fate thế nào?”
Chủ nhà Jeanine tập trung vào điều khiển trí não để ra lệnh, chẳng buồn ngẩng đầu, giọng điệu thản nhiên: “Vớ vẩn.”
Vlad gật đầu, bước ra ngoài rồi đóng cửa lại.
Y vừa ra khỏi phòng, tôi tớ lập tức tiến đến giúp cậu chủ cởi áo khoác hỏi xem y muốn tắm rửa hay ăn gì.
Vlad nhịn đói nhịn khát suốt 24 tiếng. Tôi tớ hỏi han nhiều lần, y mới nói: “Đi mở hồ nước nóng, mang thêm cá sống thái lát và nước có ga đến đây.”
Tôi tớ: “Vâng thưa cậu.”
Dù đã ngâm mình trong suối nước nóng, Vlad vẫn không cảm thấy đói. Dường như nước nóng chẳng có tác dụng gì.
Tôi tớ dọn lên từng đĩa cá thịt quý hiếm đắt tiền, nhưng Vlad lại chẳng có chút cảm giác thèm ăn, dường như dạ dày đã biến mất khỏi cơ thể.
Y nhìn chằm chằm vào miếng thịt cá sống trắng lạnh, nửa ngày không nói lời nào khiến tôi tớ khom người thấp tận ngực.
Không thể bỏ bữa, phải ăn gì đó, ngày mai và ngày kia còn việc quan trọng cần làm.
Vlad vừa nghĩ vậy liền bảo tôi tớ, nhưng giọng điệu lần này có hơi run: “Thịt đỏ, thịt bò, thịt ngựa… thôi, mang lên hai đĩa thịt thú Plue.”
Tôi tớ vâng dạ, nhanh chóng bưng lên những món thịt mới.
Vlad bơi đến cạnh ao, y dùng dao cắt từng miếng lớn thịt thú Plue, ăn một cách từ tốn không dính một giọt máu nào bên môi.
Song chẳng mấy chốc Vlad thoáng cau mày, tôi tớ tinh ý nhận ra bèn cúi đầu thấp hơn.
Vlad thấy thế liền ra lệnh cho họ lui ra ngoài.
Khi suối nước nóng không còn trùng nào, Vlad ném dao đi, dùng tay không tóm lấy miếng thịt sống rỉ máu.
Miếng thịt sống đầu tiên trượt vào cổ họng, khiến y cảm thấy buồn nôn. Thực ra y không bao giờ ăn những thứ này vì ghét mùi tanh nồng.
Thịt thú Plue có thể ăn sống, bạn bè của y đều nói ngon, tanh nhưng ngọt.
Song khi Vlad thầm nhẩm tên Fate trong lòng, những miếng thịt dính máu bỗng trở nên ngon miệng.
Nhai nuốt những miếng thịt sống tươm máu, nhẩm tên Fate như gia vị, cuối cùng y cũng tìm lại được vị giác và thèm ăn đã mất do áp lực đè nặng.
Vlad nhai ngấu nghiến thịt sống, gặm nhấm lấy nhiệt lượng và dinh dưỡng, răng càng nhai càng dài từ răng nanh biến thành nanh nhọn hoắt như quỷ hút máu.
Y khóc nhưng gương mặt không lộ vẻ gì, hệt như mọi cảm xúc đã theo những miếng thịt vụn chôn sâu vào trong.
Vlad càng ăn càng đói, càng đói càng ăn, mãi đến khi không cầm chắc một miếng thịt. Khi y cúi đầu nhìn xuống thì phát hiện ngón trỏ và ngón giữa bên trái của mình đã bị cụt mất một đoạn.
Tsk.
Nước nóng trong hồ trở nên đục ngầu, Vlad đứng dậy khỏi hồ, túm lấy khăn tắm lau khô qua loa rồi lên bờ.
Tôi tớ, chuyên viên mát xa bác sĩ liền xách theo hộp dụng chuyên dụng bước vào. Họ thể hiện năng lực xuất sắc trong thời gian trị liệu của cậu cả.
Ngón tay của Vlad mau chóng lành lại, sau khi được xoa bóp, cuối cùng cũng cảm thấy tay chân lấy lại sức lực, không còn run rẩy khi cầm vòng tay trí não.
Y lập một tài khoản mới, đặt tên là: Tín đồ dị giáo.
Rồi gửi yêu cầu kết bạn, chờ đồng ý…
…
…
Black Shield.
Thời Tấc Cẩn dùng tài khoản của thượng úy Romeo liên hệ với quân hậu cần của Black Shield, giả vờ mình chẳng biết gì cả chỉ phụ trách giơ vòng tay trí não ra.
Nhóm hậu cần Black Shield lần này coi như nhận việc riêng, chẳng hỏi han gì nhiều. Thượng úy Romeo chỉ huy qua trí não, nào là kiểu dáng thế nào, hệ thống thông gió cũng phải gia cố thêm, hình ảnh một kẻ cuồng kiểm soát hiện lên rõ ràng trong video trí não.
Giờ thượng úy Romeo đã có diện mạo và giọng nói riêng.
Hệ thống dùng chế độ đa luồng, thu thập thông tin mạng trong tích tắc để tạo ra một “Romeo sống động” xuất hiện.
Tuy là hình ảnh được AI dựng lên, nhưng thượng úy Romeo không hề bị lag, giọng vô cùng mượt, ánh mắt sinh động và gương mặt hằn dấu thời gian.
Hệ thống điều khiển toàn bộ quá trình, Romeo như con rối, còn chào hỏi Bill, khen Bill vài câu là chàng trai tốt, cùng Bill tán gẫu về Black Shield và những chuyện vui thời còn trong quân ngũ. Kể cho Bill nghe về những chuyện kỳ quặc mới xuất hiện ở tiền tuyến, cuối cùng cười lớn nhờ Bill chăm sóc em trai mình, khi trở về sẽ mang cho Bill hai bao thuốc xịn.
Không ai nghi ngờ tính xác thực của thượng úy Romeo.
Hệ thống điều khiển biểu diễn thượng úy Romeo cũng qua mặt được cả Rolley và Raleigh.
Sau khi cùng bàn bạc, họ thống nhất tiến độ sửa chữa. Các binh sĩ hậu cần bắt đầu phá dỡ tường tầng hầm từ hôm nay, họ sẽ đến vào mỗi buổi trưa và làm việc cho đến tối. Trong thời gian đó, Thời Tấc Cẩn sẽ cung cấp cho họ hai bữa ăn và nước nóng.
Vừa hoàn tất việc bố trí căn phòng cách ly ngầm, Rolley và Raleigh đều thắc mắc hỏi: “Cậu út ơi, sao lại phải lắp đặt thứ này ạ?”
Thời Tấc Cẩn nói: “Vài ngày nữa là đến tuần trưởng thành của cậu út rồi, căn phòng cách ly này sẽ giúp ngăn chặn hormone mới của cậu út lan ra. Hormone trong tuần trưởng thành rất nồng rất khó ngửi, chẳng ai thích mùi này cả, nên cậu út đề phòng trước.”
Thời Tấc Cẩn theo thói quen định xoa đầu cặp song sinh nhưng khi tay vừa giơ lên, bỗng khựng lại đổi thành vỗ nhẹ cánh tay của hai đứa bé: “Xây lại căn hầm, chia thành hai phòng riêng để sau này hai đứa cũng có thể dùng.”
Hai đứa bé nhạy bén nhận ra động tác của cậu út lập tức muốn ngồi xổm xuống để cậu út xoa lại. Anh lập tức túm lấy cổ áo của hai đứa bé, một đứa bên trái một đứa bên phải.
Thời Tấc Cẩn: “Đứng yên.”
Cặp song sinh: “Dạ…”
Raleigh chợt nghĩ đến: “Vậy cuối tuần!?”
Rolley trôi trải nối tiếp: “Chúng con??”
Raleigh hoảng hốt nói: “Sống một mình??”
Thời Tấc Cẩn: “Cùng chung một nhà mà, vậy đâu có tính.”
Rolley nói: “Nhưng cậu út, đi vào rồi, có đi ra không?”
Raleigh nói: “Không ra, vậy chẳng phải cho chúng con tự ở?”
Thời Tấc Cẩn bước ra ngoài, cặp song sinh đi theo sau, Bill mở cửa ở phía trước.
Anh lấy chiếc áo khoác treo trên giá áo ở hành lang, cảm thấy hơi bất lực: “Không thể ra ngoài, nồng độ hormone tăng cao thì hôi lắm.”
Rolley và Raleigh: “Không sao, bọn con có thể chịu đựng!!”
Thời Tấc Cẩn: “…”
Khi họ đến bên xe, Bill nghe đến đây lại thấy Thời Tấc Cẩn bị chặn lời nên cảm thấy buồn cười, hắn khẽ hắng gọng, chen vào nói một câu: “Hôi thiệt, nồng nặc như phân ủ lâu trong cống.”
Cặp song sinh há miệng kinh ngạc, năm tuổi chưa từng tiếp xúc với kiến thức giáo dục khoa học về tuần trưởng thành nên lập tức bị sốc.
Dù vậy, cặp song sinh liếc nhau, nhíu mày, rồi dõng dạc nói: “Không sợ! Bọn con dám ăn…!”
Thời Tấc Cẩn vội bịt miệng hai đứa trẻ, mỉm cười: “Không, các con không thể. Giờ lên xe ngay nếu không cậu út giận đấy.”
Rolley và Raleigh lập tức mở cửa xe rồi chui vào.
Bill nhìn Thời Tấc Cẩn hỏi: “Hai đứa nó vẫn luôn…”
Hệt như từ ngữ làm bỏng lưỡi, phải mất một lúc lâu Bill mới nói được: “… Tập trung và quyết đoán?”
Thời Tấc Cẩn mỉm cười: “Hạt giống lính bắn tỉa, nhỉ?”
Bill chấn động: “… Bỗng dưng cảm thấy mấy thằng nhóc tôi tìm cho cậu hôm nay hình như không hợp yêu cầu lắm.”
Thời Tấc Cẩn bận rộn cả ngày hôm nay, việc đầu tiên là Bill dẫn anh đi gặp thanh thiếu niên trùng từ nhà tế bần, tiếp theo là đi khảo sát khu vực vật tư của Black Shield, nuôi dưỡng tân binh thì quan trọng nhất là lương thực và đạn dược. Tiếp theo, cần quan sát các nhà máy quân sự ở các thành phố thuộc Black Shield.
Ba hoạt động trong lịch trình chiếm trọn cả ngày của Thời Tấc Cẩn.
Chỉ trong một tuần ngắn ngủi, biến động liên tiếp xảy ra: vụ thảm sát đẫm máu tại quảng trường Thủ đô, các thế lực căng thẳng, các biện pháp PR khẩn cấp, dò xét… Chưa qua hết tuần, những chuyện lùm xùm kia đã bị Thời Tấc Cẩn gạt sang một bên, nhường chỗ kế hoạch lên sóng thực tế của mình.
Thời Tấc Cẩn mở cửa xe, ngồi vào ghế phụ, cài dây an toàn, nói với Bill: “Không thử thì làm sao biết được.”
Xe khởi động, lăn bánh êm ái trên đường.
Thời Tấc Cẩn mở vòng tay trí não, liên tục xem những email có thể xử lý trực tuyến.
Hệ thống vốn dĩ im lặng, cho đến khi một tin nhắn mới xuất hiện, nó mới khẽ báo cáo cho Thời sensei.
Thời Tấc Cẩn: “Nói.”
Hệ thống: “Yêm phát hiện một tài khoản ID mới đã nhắn tin cho anh.”
Thời Tấc Cẩn: “Là nhân vật quan trọng nào? Quý ngài Mắt Mèo?”
Hệ thống: “Không phải, là mũ Giáng Sinh, cậu ta đổi nick quay lại rồi.”
Theo kế hoạch của Thời Tấc Cẩn thời gian ghost mũ Giáng Sinh dài tới nửa năm mới phù hợp, nhưng…
Khổ nỗi, hệ thống chơi khăm trước, Thời Tấc Cẩn đành phải gác lại kế hoạch ban đầu, thiết kế lại từ đầu. Anh nói với hệ thống: “Đồng ý.”
“Vâng ạ.”
…
Tín đồ dị giáo: [.]
Tín đồ dị giáo: [Ván này, anh thắng.]
Chưa xem → đã xem
@Fate: [Vậy à.]
Tín đồ dị giáo: […] trả lời ngay tức thì
Tín đồ dị giáo: [Tôi biết anh có thể nhận ra tôi.]
Tín đồ dị giáo: [Kế hoạch này thành công, hẳn là anh rất tự mãn. Nó sẽ là huân chương sáng chói nhất trong tủ của anh.]
@Fate: [Đánh bại cậu không phải tôi, mà do chính sự ngang ngược và ngạo mạn của cậu.]
@Fate: [Mấy lời đó đâu phải do tôi ép cậu viết.]
@Fate: [Bây giờ nhận ra những phẩm chất tưởng chừng cao quý của mình thực chất là nguyên tội, cậu cảm thấy thế nào?]
Tín đồ dị giáo: […]
Âm báo đặc biệt đột ngột vang lên, hai lần.
Thời Tấc Cẩn thoát khỏi màn hình trò chuyện để xem.
Một là từ Standard A567.
Một là tài khoản liên lạc bảo mật cao từ Mắt Mèo.
Thời Tấc Cẩn kiểm tra tin nhắn của Standard A567 trước.
SVIP Standard A567: [0001 văn kiện.zip—]
SVIP Standard A567: [Xem đi.]
[—Đang tải các tệp còn lại —]
Nhớ A567 có tiền sử từng gửi video, hời Tấc Cẩn hỏi: [Cái gì vậy?]
SVIP Standard A567: [Một ngàn cách kim lư biến mất.]
Thời Tấc Cẩn: ?
Weibo: 巫山雨洗i
Weibo: 不做咕咕鸽
Weibo: 黄_豆_啾_啾