Thời Tấc Cẩn đẩy cửa phòng, bỗng thấy bên cạnh cánh cửa tối tăm có một đôi mắt mèo xanh lục sáng rực làm anh nổi gai ốc.
Nhìn kỹ, là Raleigh.
Cậu bé ngồi xổm ở cạnh cửa, ban đầu mặt không có biểu cảm gì. Khi cậu út mở cửa, đôi mắt xanh lục bỗng sáng ngời, lập tức đứng dậy, hai tay áp vào hai bên đường viền quần: “Chào buổi sáng, cậu út.”
Thời Tấc Cẩn tưởng cả hai đứa đã xuống rồi.
“Chào buổi sáng.” Anh hiền hòa hỏi: “Sao con còn ở đây?”
Raleigh: “Cậu út, chưa bao giờ, lo sức khỏe, chết mất.”
Thời Tấc Cẩn: “… Không sao, tối qua cậu út ngủ muộn, chúng ta xuống thôi.”
Raleigh hỏi: “Cậu út, muốn ôm không?”
Cậu út nghe hiểu ngay lập tức.
Cháu trai mới 5 tuổi, cao 169cm, vô cùng muốn trở thành vệ sĩ cho cậu út năm nay mới 18 tuổi.
…
Thời Tấc Cẩn chìa tay, cố gắng giữ bình tĩnh: “Lại đây đỡ cậu là được.”
Bữa sáng muộn hôm nay của cả nhà gồm súp nấm đặc, súp rau đặc, đậu ngọt, bánh mì nguyên cám nướng mềm, lát phô mai cắt lát, lát giò, xúc xích hun khói.
Món ăn phong phú, nhưng đều là thực phẩm đóng hộp được tổng hợp một lần, hai lần. Cách chế biến vô cùng đơn giản, chỉ cần mở hộp, cho vào lò nướng hâm nóng là có thể ăn được.
Rolley dậy sớm lục lọi, bé và em trai đã cao lớn phổng phao, hoàn thành mục tiêu phát triển giai đoạn đầu tiên theo lời ba, có thể tạm thời lo liệu mọi việc lặt vặt trong cuộc sống cho cậu út, tất nhiên bao gồm nấu cơm và dọn dẹp.
Ngày mua lò nướng về, Rolley và Raleigh như hai cái bóng, bám theo từng bước của nhân viên giao hàng, nhìn họ lắp đặt và hướng dẫn sử dụng.
Súp nấm và canh rau đặc, một nâu một đỏ, pha từ viên dinh dưỡng cô đặc. Đậu hà lan là loại đóng hộp tổng hợp, bánh mì không nướng có thể dùng làm vũ khí. Món đắt nhất trên bàn là phô mai, giò heo và xúc xích tổng hợp lần hai. Chúng được chế tạo từ hỗn hợp dinh dưỡng đặc biệt giàu protein, đáp ứng hoàn hảo nhu cầu phát triển mật độ xương của Rolley và Raleigh.
Thời Tấc Cẩn vừa ngồi xuống, Rolley bên trái đã đưa đến một ly nước ấm, Raleigh bên phải thoăn thoắt dọn lên chén súp đậu nóng hổi. Chớp mắt một cái, Rolley lại múc một chén súp nấm sánh đặc cùng bánh mì nướng giòn rụm đẩy đến trước mặt. Con dao ăn trong tay Raleigh lấp lánh ánh bạc, một đĩa bánh mì kẹp phô mai và giò hun khói xếp chồng lên nhau như tháp bánh kếp chất trước mặt Thời Tấc Cẩn.
Thời Tấc Cẩn vừa ngồi xuống chưa được vài giây đã: …
Khoan đã, sao thời gian của tôi lại bị tua nhanh gấp đôi thế?
Cậu út lớn tuổi nhất trong nhà, tay chân vẫn còn lành lặn bèn nói: “Vậy đủ rồi, hai đứa chọn món nào ngon mà ăn. Sáng đã ăn gì lót dạ chưa?”
Lúc này Rolley và Raleigh mới ngồi xuống, đồng thanh nói: “Uống dung dịch dinh dưỡng mang về từ học viện rồi ạ.”
Tính Raleigh hiếu động hơn, nhăn mặt lè lưỡi: “Khó uống kinh khủng.”
Rolley nói: “Nhưng hữu hiệu.”
Thời Tấc Cẩn gật đầu: “Lần sau hai đứa không cần đợi cậu út, mấy giờ dậy, mấy giờ,… cậu út cũng muốn ăn sáng với hai đứa, ngày mai sẽ dậy sớm.”
Hai đôi mắt xanh lục đầy kinh ngạc và thất vọng của hai đứa khiến Thời Tấc Cẩn không thể nói hết câu, anh chỉ nói: “Ăn đi, ăn cơm trước đã.”
Trường quân sự không chỉ dạy võ nghệ, Rolley và Raleigh ăn uống từ tốn, cử chỉ thanh lịch, quy củ. Dù là uống súp hay ăn bánh mì, cũng không có vụn thức ăn trên bàn.
Khác xa với hình ảnh ăn như hổ đói lúc mới đến hành tinh Black Shield, giờ cả hai đứa đã giống trùng cái rồi.
Thời Tấc Cẩn múc một muỗng canh đậu hũ nóng, che giấu ý cười bên môi.
Dù vậy, phong thái của cả hai vẫn không thay đổi. Hai đứa cố ý ngồi thẳng lưng, vai mở rộng, đây là tư thế ngồi tiêu chuẩn của quân đội, hai đứa nhai kỹ nuốt chậm, thoạt nhìn đúng là hai học sinh trường quân sự mẫu mực.
Dù vậy, trong đôi mắt xanh biếc sáng ngời của hai đứa nhỏ lại đầy vẻ ngây thơ, khoe khoang một cách trẻ con: Nhìn con biểu hiện! Giỏi lắm phải không! Trầm ổn lắm đúng không!
Hệt như học sinh tiểu học lần đầu tiên đeo khăn quàng đỏ, đứng ở hàng đầu trong lễ chào cờ.
Thời Tấc Cẩn múc một muỗng canh đậu ngọt, vừa cho vào miệng đã tan ngay. Cảm giác mềm nhũn, bầy nhầy của đậu khiến da gà anh nổi lên, nuốt cùng nước súp như đang nuốt thứ chất nhầy thối rữa vô cùng kinh tởm.
Song cái nóng thực sự lan tỏa từ trong dạ dày lại khiến người ta cảm thấy dễ chịu.
Bữa ăn này ở thế kỷ 21 cùng lắm là 200 tệ, nhưng ở Black Shield phải dùng 500 kim lư cộng thêm điểm cống hiến mới mua được, dù khó ăn đến đâu cũng phải cố nuốt xuống.
Bề ngoài anh không biểu lộ gì, nhưng trong đầu thầm gọi hệ thống: “Nói chuyện của mũ Giáng Sinh đi.”
Hệ thống nhận được thêm 5% điểm năng lượng, kích hoạt chế độ xử lý đa luồng, giờ đã có thể chiếu hình ảnh camera giám sát vào dây thần kinh thị giác của Thời sensei thành hình ảnh trong não, quả là công nghệ đen vô cùng lợi hại.
Nó đã rục rịch từ lâu, Thời sensei vừa gọi lập tức ầm ĩ: “Anh biết không! Vào đúng ngày Jeanine – mũ Giáng Sinh bị bắt! Chủ nhà Jeanine đã chính thức tuyên bố trong buổi tiệc công khai rằng cậu ta sẽ trở thành con thừa kế hợp pháp tiếp theo của gia tộc Jeanine! Khách khứa từ khắp nơi đổ về! Náo nhiệt vô cùng. Ba gia tộc nắm quyền lực ở Liên minh Thủ đô đều cử con em đến dự tiệc. Nhiều vị khách cũng đến từ các gia tộc cấp cao có lịch sử hàng trăm năm ngoài hành tinh Liên minh Thủ đô. Khi sự việc xảy ra, 80% các trùng cấp cao đặc quyền có tiếng tăm trong Liên minh Thủ đô đều đang chứng kiến! Ba quân đoàn đầu tiên đều cử quân thư ngoại giao chuyên trách đến dự tiệc!”
Cùng với lời bình luận líu lo của hệ thống, một bữa tiệc xa hoa theo phong cách cung đình dần hiện ra trước mắt Thời Tấc Cẩn.
Khi hình ảnh hoàn toàn hiện rõ, Thời Tấc Cẩn đang múc súp khựng tay lại.
Thẻ nhân vật và nội dung nguyên tác đều đã nhấn mạnh, Vladimir Jeanine sinh ra ở gia tộc quyền lực nhất Liên minh Thủ đô, chi phí ăn mặc sánh ngang Mắt Mèo.
Qua tiếp xúc online, Thời Tấc Cẩn cũng từng chứng kiến cách Jeanine – mũ Giáng Sinh khoe của, nhưng lúc đó tài sản chỉ là những con số ảo, có sức ảnh hưởng nhưng không quá lớn.
Cho đến khi hệ thống chiếu hình ảnh cung điện của gia tộc, Thời Tấc Cẩn chợt hiểu rõ một cách chưa từng có: Lý do tại sao ký chủ đời đầu lại sa ngã nhanh chóng đến vậy ở hành tinh Mắt Mèo, mà tại sao nam chính nguyên tác lại tin tưởng Vladimir Jeanine đến như vậy.
Trong hình chiếu, dinh thự của gia tộc Jeanine hiện lên với phong cách kiến trúc, quy mô, nội thất trang trí và cả bầu không khí nghệ thuật vô cùng giống với cung điện Versailles của Pháp.
Song lại không hoàn toàn là cung điện Versailles của thế kỷ 21 mà nó to lớn và tráng lệ hơn, diện tích rộng lớn hơn, và trang trí cũng xa hoa hơn.
Bối cảnh tương lai của trùng tộc là cung điện tráng lệ với ba thế kỷ nghệ thuật vang danh trong lịch sử nhân loại, còn được phủ thêm yếu tố vũ trụ lung linh. Công nghệ tiên tiến mang ánh sáng rực rỡ của dải ngân hà bao phủ cung điện, hệt như ngân hà đã biến thành đồ trang trí cho cung điện, tạo thành một vẻ đẹp huyền ảo lộng lẫy, xa hoa tột bậc.
Mà cung điện này mang tên Jeanine.
Bất kể chủ nhân của kho báu này muốn lấy lòng ai, nâng đỡ ai, không có trùng nào có thể chối từ.
Cảnh tượng trước mắt khiến Thời Tấc Cẩn không khỏi rung động.
Kể từ khi xuyên việt đến đây đã có vài đêm anh không ngủ được.
Lúc đó, anh tự hỏi, sao những ký chủ trước đây lại không chịu đựng nổi?
Chẳng lẽ bọn họ không thấy giai cấp tàn khốc của thế giới này? Chẳng lẽ không cảm nhận thân phận giai cấp của bản thân đặc biệt cỡ nào? Chẳng lẽ không thể nhìn ra ánh mắt lạnh lùng của những trùng tộc này? Không nhận ra mục đích trùng cái lấy lòng trùng đực chỉ là để sinh sản?
Trong lòng Thời Tấc Cẩn vẫn còn một ngọn lửa chưa tắt.
Nhờ ngọn lửa ấy khiến anh dốc hết sức vượt qua hải quan, cố gắng xoay sở trong môi trường ngoại giao đầy nguy hiểm, tiếp tục tiến về phía trước.
Sao các người không thành công? Nếu các người có thể kiên trì, chẳng cần tôi đến đây.
Hệ thống đã từng nói, mỗi ký chủ đều sở hữu vầng hào quang phi thường. Vầng hào quang này được tạo thành từ tâm trí, khả năng giác ngộ, lý trí và ý chí hành động. Nếu mỗi ký chủ có một cuộc đời bình thường, họ sẽ tỏa sáng rực rỡ trong lĩnh vực của mình.
Song bây giờ Thời Tấc Cẩn đã hoàn toàn hiểu ra nguyên do khiến hai ký chủ trước xuyên thành trùng đực đều từng bước sai lầm, cũng hiểu rõ vì sao nam chính nguyên tác không thể kiểm soát bản thân.
Đối mặt với sự giàu có và quyền lực vô biên, có thể lấy ánh sáng của dải ngân hà làm trang trí thì những vầng hào quang của linh hồn cũng trở nên nhỏ bé và ảm đạm.
Thời Tấc Cẩn múc một muỗng đậu hũ ngọt, hai muỗng, ba muỗng, rồi bưng chén lên uống hết phần còn lại.
Rolley hỏi: “Cậu út ơi, thêm một chén nữa không?”
Thời Tấc Cẩn đáp: “Được.”
Tuy hệ thống ký sinh trong não Thời Tấc Cẩn, nhưng ý thức của hai người không giao thoa, nên hệ thống không hề nhận ra sự im lặng của Thời sensei, vẫn hứng khởi nói không ngừng: “Hôm nay là một ngày trọng đại! Toàn xã hội trùng tộc sẽ chứng kiến ngày Vladimir Jeanine sắp sửa trưởng thành!”
“Ngay cả hành tinh Mắt Mèo cũng cử quan chức ghi chép chuyên nghiệp đến để quay trực tiếp hiện trường!”
Hệ thống khuếch đại âm thanh từ đoạn video cho Thời sensei nghe: “… Thật không thể tin được, nếu không phải vì vụ án đẫm máu xảy ra tại quảng trường thủ đô, có lẽ một quý ngài từ Mắt Mèo đã đích thân xuống đây để chúc mừng cậu cả này nhỉ?”
Giọng nói khác hạ thấp giọng: “Tôi biết, quý ngài ấy chưa thành niên kia là bạn thân từ nhỏ với nhân vật chính của buổi tiệc hôm nay. Từ năm 10 tuổi, cả hai đã có thể bên nhau 1 tháng mỗi năm!”
Hệ thống thu âm cực tốt, giọng nói lần này lại hạ thấp âm lượng, như tiếng muỗi vo ve: “Nghe đồn kết quả xét nghiệm máu vô cùng xuất sắc, đã lâu lắm rồi mới thấy huyết mạch cấp A với tỷ lệ cao đến 80%. Nếu hai năm này nuôi dưỡng tốt, biết đâu quý ngài này trưởng thành, gen sẽ nâng lên một bậc nữa… Thánh…”
Bỗng nhiên, đoạn ghi âm im lặng một hồi lâu, hệ thống tăng tốc, sau một tiếng nhiễu trắng, âm thanh lại xuất hiện: “Trùng này số hưởng, không cần dùng mưu kế gì đã có quý ngài ưu tú chủ động đến gần.”
Giọng nói vang lên đầu tiên trong đoạn ghi âm, cất tiếng cười khẩy đầy châm biếm: “Jeanine là dòng máu cấp cao xuất sắc trăm năm, sở hữu quyền lực, địa vị cao sang, tầm nhìn xa trông rộng, vô số phẩm chất tốt đẹp khác như vương miện đội trên đầu họ. Ha, năm 1980, lúc quan hệ giữa Tòa án và Liên minh Thủ đô căng thẳng như cung tên đã lên dây, nhà Jeanine lại có khả năng cho con cháu nghỉ dưỡng ở Mắt Mèo, quả là không tầm thường.
Một giọng nói khác hừ lạnh: “Tôi không tin bọn họ có thể mãi mãi như mặt trời không bao giờ lặn.”
Giọng nói đầu tiên: “Vậy chi bằng trông chờ trời giáng một trùng mạnh mẽ, tự tay dựng nên một gia tộc mới, trực tiếp đối đầu với gia tộc Jeanine. Liên minh Thủ đô là nửa Jeanine, câu nói này nổi lên từ một trăm năm trước, cho đến nay vẫn còn lưu truyền đừng tưởng chỉ là lời đùa.”
Cùng với tiếng xì xào , bức màn bí mật về gia tộc Jeanine bị vén lên một góc. Đoạn video tiếp theo, hình ảnh các thành viên gia tộc Jeanine xuất hiện trên màn hình giám sát.
Trong đại sảnh yến tiệc, các trùng tộc tụ tập thành từng nhóm nhỏ. Đứng ở vị trí chủ tọa là một trùng cái trưởng thành, tóc đen mắt đen, chính là chủ nhà của gia tộc Jeanine.
Đứng bên cạnh chủ nhà là quý ngài trùng đực, khí chất tao nhã y hệt, vóc dáng thanh mảnh hơn một chút, cũng cao ráo, chiều cao gần như ngang bằng chủ nhà Jeanine.
Bọn họ một trái một phải, đặt tay lên vai thiếu niên đứng trước. Vladimir Jeanine nở nụ cười ưu nhã và kiêu hãnh dưới ống kính máy quay.
Hệ thống tăng tốc độ một chút: “30 phút sau toàn là giao tiếp nhạt nhẽo, yêm tua nhanh cho anh xem cảnh hay!”
Màn hình giám sát tua nhanh rồi dừng lại tại khoảnh khắc chủ nhà Jeanine trịnh trọng giới thiệu đứa con đầu lòng.
“… Vlad, đứa con đầu lòng thân yêu của tôi, hội tụ tất cả ưu điểm của tôi và ngài Josephine, tài năng, thông minh, bình tĩnh cùng lòng hiếu kỳ và tinh thần hành động không ngừng nghỉ tỏa sáng rực rỡ trong con, tôi tin rằng Vlad có thể dẫn dắt gia tộc Jeanine tiếp tục dong buồm trên biển sao, tiến về phía chiến thắng vĩnh hằng, neo đậu tại nơi xứng đáng nhất. Tôi tuyên bố…”
Bỗng lúc này! Trên màn hình video, quân đội Liên minh Thủ đô bất ngờ ập vào! Bọn họ đập vỡ những ô cửa kính nghệ thuật đẹp đẽ đáp xuống đất! Bắn phá nát bấy những bức tường phù điêu tinh xảo để lái xe tăng vào!
Cung điện Versailles phiên bản vũ trụ như bị quân đội Transformer càn quét.
Tác phẩm nghệ thuật trong chớp mắt hóa thành tro bụi, bữa tiệc xa hoa hỗn loạn trong phút chốc.
Thời Tấc Cẩn làm nhà sáng tác: …
Muốn hít oxy.
Màn hình giám sát hỗn loạn, quân đội Liên minh Thủ đô tỏ thái độ cứng rắn vô cùng, thẳng thắn tuyên bố rằng trong bữa tiệc này ẩn náu tội phạm đang bị truy nã của liên minh.
Trong buổi yến tiệc này, an ninh được giám sát nghiêm ngặt, không một trùng nào được phép mang vũ khí vào hội trường, tất cả quân thư Thủ đô đều trang bị vũ trang đầy đủ chặn lại.
Chủ nhà Jeanine sầm mặt lại một cách đáng sợ trong đoạn video giám sát.
Trong số những vị khách được mời, có không ít đặc quyền, đủ sức tạo nên một đội quân với sức chiến đấu khủng khiếp.
Thế nhưng, trước họng súng công nghệ cao, đám đặc quyền không vũ trang này bỗng trở nên sáng suốt.
Chủ nhà Jeanine và quân thư chấp pháp thương lượng một lúc, đồng ý cho quân đội liên minh quét máy.
Giọng nói của chủ nhà Jeanine vang lên lạnh lùng không chút cảm xúc trong bản ghi âm nhiễu loạn, khí thế vô cùng đáng sợ: “Tốt nhất các anh hãy mau tìm ra trùng tên Fate trong số khách của tôi, nếu không dù các vị có lệnh đặc biệt của liên minh, tôi cũng lột da các anh.”
Chủ nhà Jeanine này có ngoại hình rất giống với phiên bản trưởng thành của thẻ nhân vật mũ Giáng Sinh. Dù chỉ xem qua video, Thời Tấc Cẩn cũng đã cảm thấy áp lực.
Hùng chủ của chủ nhà Jeanine cầm ly sâm banh, biểu cảm hờ hững đứng từ xa quan sát như người ngoài cuộc.
Máy móc của quân đội liên sao quét qua vòng tay trí não của từng vị khách, quét qua các cậu ấm của gia tộc Jeanine, đến lượt Vladimir Jeanine máy phát ra tiếng cảnh báo chói tai.
Máy móc: “Phát hiện địa chỉ IP bất thường đăng nhập cổng, phát hiện tài khoản bất thường đã bị khóa và khởi động lại, phát hiện nhật ký trò chuyện của tài khoản bất thường! Cảnh báo! Cảnh báo! Xác nhận! Xác nhận! Tài khoản Fate với địa chỉ IP bất thường đang đăng nhập cổng!”
Màn hình camera giám sát như bị ai đó bấm nút tạm dừng đột ngột!
Khách khứa và gia tộc Jeanine đều sững sờ, biểu cảm trên khuôn mặt ít nhiều đều ngơ ngác.
Chưa đầy nửa giây, tiếng xì xào khe khẽ vang lên khắp phòng tiệc.
“Ôi trời?! Không thể tin được?! Trùng thừa kế nhà Jeanine lại là Fate??”
“Chờ chút! Có phải IP giả không? Có phải máy móc bị lỗi không??”
“Anh nghĩ chuyện này có thể xảy ra sao? Quân đội thủ đô không có bằng chứng xác thực, lấy đâu ra tám trăm lá gan to gan xông vào yến tiệc quan trọng của nhà Jeanine chứ! Nhất định họ đã thỏa thuận phần lợi sau khi bắt được tội phạm để bịt miệng nhà Jeanine! Không thể nào mang nhầm máy móc đến đây được!”
“Việc này thật khó tin, Vlad Jeanine là Fate?? Fate đó ư? Cậu ta có gia tộc hùng mạnh để kế thừa, rốt cuộc cậu ta muốn làm gì? Muốn tìm cảm giác kích thích hả?”
Trên màn hình giám sát, hơn nửa số khách có mặt không dám tin vào mắt mình. Họ tụ tập thành từng nhóm nhỏ, xì xào bàn tán.
Quân đội Liên minh Thủ đô cũng sững sờ.
Má ơi, cái IP này sao lại xuất hiện trong vòng tay trí não của một trùng kế vị tôn quý!
Máy móc vẫn tiếp tục quét, chỉ trong vài giây đã tìm ra hơn một trăm địa chỉ IP ảo, liên tục báo cáo thời gian đăng nhập, thời gian vào kênh và thời gian đăng xuất của tài khoản Fate.
Việc này đã chắc chắn như đinh đóng cột.
Tuy Vladimir Jeanine còn trẻ, nhưng vẻ mặt dịu dàng cao nhã của y gần như rạn nứt, chủ nhà Jeanine đứng sau đỡ y, vẻ mặt cũng khó coi vô cùng.
Trên màn hình giám sát, Vlad Jeanine cố gắng giữ bình tĩnh nói: “Tôi không biết những địa chỉ IP đăng nhập này là gì. Tài khoản của tôi có điểm đăng nhập IP cố định, tôi có thể cấp quyền cho các anh kiểm tra. Việc mình không làm, tôi chẳng cần phải hổ thẹn.”
Dù vậy Thời Tấc Cẩn vẫn nhận ra, nếu không có thư phụ nắm vai đỡ lấy, Vlad Jeanine sẽ lung lay ngay lập tức.
Anh hiểu rõ nguyên nhân. Hôm nay là bữa tiệc long trọng, khách khứa từ khắp nơi tụ hội. Lúc này Vlad Jeanine chưa phải là nam phụ Jeanine của tương lai, y mới 17 tuổi. Dù có kiêu ngạo, u ám đến đâu cũng không chịu nổi áp lực phá hỏng một bữa tiệc long trọng như vậy.
Đặc biệt, bữa tiệc thịnh soạn này còn tượng trưng cho quyền lực của gia tộc Jeanine chính thức được chuyển giao.
Bây giờ Vlad Jeanine vẫn đứng đấy, không rơi một giọt mồ hôi, khả năng chịu áp lực top đầu trong số những trùng cùng lứa.
Trên màn hình giám sát, chủ nhà Jeanine đồng ý với yêu cầu này.
Thời Tấc Cẩn suy ngẫm một lát liền hiểu ra, chủ nhà Jeanine muốn nhanh chóng dập tắt vụ bê bối ảnh hưởng đến hình ảnh của gia tộc!
Thời Tấc Cẩn đặt mình vào vị trí của chủ nhà Jeanine: Tôi sẽ cảm thấy, đây có thể là âm mưu của kẻ thù chính trị nhằm hãm hại gia tộc, dùng kế sách này khiến gia tộc vốn có danh tiếng trăm năm gánh chịu ảnh hưởng tiêu cực từ vụ án quảng trường, hy sinh một gia tộc danh giá để bắt tay giảng hòa với Tòa án làm hài lòng các quý ngài Mắt Mèo.
Tôi là chủ nhà Jeanine, tất nhiên tôi sẽ lập tức yêu cầu quân đội kiểm tra vòng tay trí não của con trai tôi. Tôi tin tưởng con thừa kế của tôi, tôi tin nó sẽ không làm chuyện dại dột như vậy.
Hệ thống phấn khích kêu lên: “Hahaha, sắp đến phần hấp dẫn nhất rồi! Anh mau xem nè!”
Vlad đưa vòng tay cho quân đội liên sao kiểm tra bằng máy móc, kết quả được chiếu lên màn hình lớn cho mọi trùng cùng xem. Chủ nhà Jeanine cẩn trọng, yêu cầu chỉ được chiếu trong phạm vi phòng tiệc gia đình, không được vượt quá phạm vi kiến trúc dù chỉ một mét.
Máy móc tiến hành kiểm tra ngay lập tức, xác định có hơn một trăm địa chỉ IP ảo, một nửa trong số đó đã bị vô hiệu hóa.
Ngay khi kết quả được công bố, tiếng xì xào lại nổi lên trong hội trường, nhưng lần này dư luận lại nghiêng về phía gia tộc Jeanine.
“Fate ngông cuồng đến mức hãm hại nhà Jeanine, không muốn sống nữa à?”
“Chẳng lẽ là phe xx sao? Cũng có thể là phe zzz, gần đây chủ nhà Jeanine mới thương lượng với quân bộ giành lấy một tuyến đường vận tải, đó là tuyến đường chuyên dụng cho dầu thô! Lợi nhuận béo bở, ai mà không ham.”
Trong màn hình, còn có một số điểm IP ẩn sâu, có thể cần mang về dùng thiết bị tốt hơn để kiểm tra.
Phe Jeanine và quân đội Thủ đô thầm thở phào nhẹ nhõm: Hóa ra chỉ là một âm mưu vụng về, may quá không phải do con cháu của nhà họ gây chuyện, vậy thì chẳng ai chịu nổi.
Song vào lúc này! Hệ thống quét tự động phát hiện hai tài khoản IP bị bỏ có thể truy ngược lịch sử trò chuyện!
Trên màn hình chiếu công khai, xuất hiện hai ID: Mistletoe và cây thông Noel.
Máy móc của quân đội luôn đề cao hiệu suất!
Chỉ trong tích tắc, miệng Vlad từ mím chặt đến hé mở, hét lên: “Không!”
Toàn bộ lịch sử trò chuyện của hai ID bị bỏ được công khai hoàn toàn, đối tượng trò chuyện chính là Fate!
Thời Tấc Cẩn thấy vậy cũng không khỏi kinh ngạc, chẳng phải đó là tài khoản bị cấm của Vlad Jeanine đấy sao?
Anh hỏi hệ thống: “Hai tài khoản này không phải đã bị cấm và xóa rồi sao? Sao còn có thể tra được?”
Hệ thống đắc chí ưỡn ngực: “Vì yêm đã phục hồi toàn bộ nhật ký bị xóa của cậu ta, rồi lưu trữ vào một địa chỉ IP bỏ! Chỉ cần điều tra, USBKey chắc chắn có thể khôi phục lại! À, còn nữa, còn nữa! Anh tiếp tục xem nhé!”
Thời Tấc Cẩn tiếp tục xem.
Màn hình lớn chiếu toàn bộ những tin nhắn ngớ ngẩn, giả vờ ngây thơ của Vlad Jeanine khi dùng tài khoản Mistletoe và cây thông Noel. Lời lẽ vừa quê mùa ngốc nghếch, vừa ra vẻ si tình, u mê từng câu từng chữ đều như đang kêu gọi “mau đến lừa em đi”, “kết bạn với em đi”, “em rất hứng thú với anh”, v.v… sặc mùi hướng phát triển đồng tính đầy nguy hiểm.
Màn hình giám sát bỗng chốc chìm trong tĩnh lặng.
Biểu cảm của chủ nhà Jeanine đông cứng lại.
Hùng phụ là ngài Josephine mất bình tĩnh mà sặc sâm banh.
Lần này, quân đội Liên minh Thủ đô phản ứng cực nhanh, quân thư dẫn đầu mặt không biểu cảm bóp nát chiếc máy kiểm tra, bình tĩnh nói: “Ngại quá, tôi mang nhầm máy kiểm tra rồi.”
Chủ nhà Jeanine: Haha… Haha, vậy à, vậy à. Máy móc do thành phố khoa học sản xuất năm nay có vẻ không tốt lắm, lần sau tôi sẽ đề xuất một mô hình thẩm định mới.”
Trên màn hình giám sát, các vị khách đều nở nụ cười lịch thiệp gượng gạo, họ vờ tán gẫu với nhau: “Đúng vậy, đúng vậy, năm nay thành phố khoa học quả thực quá sơ suất.”
Thế nhưng ánh mắt họ đều láo liên!
Bữa tiệc này không thể tiếp tục được nữa. Chủ nhà đã tiếp đón các vị khách ra về, họ ngầm hiểu đảm bảo sẽ không tiết lộ chuyện này ra ngoài.
Dù sao, Jeanine đang như mặt trời ban trưa ở Liên minh Thủ đô, ai cũng không muốn đụng vào.
Khách khứa vội vã ra về, nhưng chỉ hứa suông. Hôm nay những kẻ quyền lực nhất của trùng tộc tụ tập tại đây, họ về sẽ bàn tán, giới thượng lưu sẽ biết, chẳng mấy chốc sẽ truyền đến tai Mắt Mèo.
Hệ thống lặng lẽ ghi lại một số lời xì xào của khách mời.
“Ôi trời… ai nói cũng đặc quyền ăn chơi lắm, nhưng Jeanine? Té ra trùng kế thừa Jeanine đời này là lại một đứa si dại!”
“Đam mê biến thái gì đây! Vậy mà cậu ta lại thích trùng cái?! Thủ đoạn dụ dỗ đó quá điêu luyện! Danh sách tài sản có không ít hành tinh cấp cao, mà thứ này cũng dễ dàng cho đi như vậy, nhà Jeanine giàu có cũng không thể trụ được quá nửa thế kỷ… đúng là đứa phá của.”
“Tôi phải dặn dò George, lần sau đi dự tiệc do Jeanine tổ chức, nên mang theo nhiều vật phòng thân. Tởm thật, lén lút qua lại với một streamer là trùng cái.”
“Đúng là si tình mù quáng.”
“Chẳng trách có thể bên cạnh một quý ngài cấp cao hơn mười năm, hóa ra cả hai chung xu hướng tính dục!”
…
…
…
Hệ thống trông mong hỏi: “Thời sensei, hả giận không?”
Vô số lời thì thầm vo ve vang bên tai Thời Tấc Cẩn, khiến anh choáng váng đến sắp ngất.
Nếu anh nhớ không nhầm, phạm vi của bữa tiệc này là dành cho khách tám phương, 80% là nhân vật có tiếng tăm trong toàn xã hội trùng tộc đều đến tham dự?
Vladimir Jeanine trùng thừa kế tương lai của gia tộc Jeanine, trước khi đội lên vương miện quyền lực đã trở thành kẻ si tình mù quáng nổi tiếng toàn trùng tộc!
Còn là kiểu trùng theo đuổi streamer trùng cái rồi bị đối phương xóa kết bạn hai lần!
Chờ đã!
Thời Tấc Cẩn cau mày suy ngẫm.
Nếu tin đồn Vlad Jeanine là một trùng biến thái lan truyền rộng, có thể ba năm sau, y sẽ can thiệp, dụ dỗ nam chính nguyên tác, tạo ra mâu thuẫn giữa nam chính nguyên tác và Anouchka, khiến nam chính nguyên tác có khả năng cao sẽ nghĩ Vlad Jeanine thích Anouchka Cash!
Nam chính nguyên tác vừa thấy đã yêu Anouchka.
Nếu xử lý khéo léo, nam chính nguyên tác chắc chắn không còn tin tưởng Vlad như trong nguyên tác nữa!
Thời Tấc Cẩn uống cạn chén canh đậu ngọt làm vặn vẹo linh hồn xong, Thời Tấc Cẩn lập tức quyết định thực hiện, sửa đổi hướng đi chung của kế hoạch!
Vlad Jeanine si tình mù quáng, đội nồi cho đàng hoàng nào!
…
“Ting ting ting ——”
Thời Tấc Cẩn hoàn hồn, quay sang Rolley nói: “Con ra mở cửa, Bill tới rồi.”
Rolley đứng dậy dọn dẹp chén dĩa, Thời Tấc Cẩn cũng phụ giúp.
Anh thầm nói với hệ thống: “Cảm ơn, nhưng lần sau làm việc gì, nhớ báo trước với tôi.”
Hệ thống lo lắng hỏi: “Yêm làm sai gì sao? Nhưng mà, nhưng mà…”
Hành động lần này của hệ thống chính là ví dụ điển hình cho việc hành động theo cảm tính hủy hoại ván cờ có lợi thế”, chỉ là vô tình mở ra cho Thời Tấc Cẩn một lối tư duy tà đạo kỳ quặc để cắt đứt hướng phát triển ngoại tình.
Mặt trái cũng vô cùng khó giải quyết, sau chuyện này e rằng Vlad Jeanine sẽ hận Fate đến thấu xương, cả đời sẽ coi Fate là đầu danh sách truy sát.
Tới khi an nghỉ dưới đất mà có trùng ở bên mộ báo Fate đến rồi, chắc Vlad Jeanine cũng có thể phá đất chui ra.
Thuật toán của hệ thống, khi chính xác thì cực kỳ khủng khiếp, khi lại tùy hứng vui đùa, dễ dàng phá hoại ngày quan trọng nhất trong cuộc đời của một vai phụ quan trọng.
Tựu chung chỉ vì trùng này khiến ký chủ nó không vui.
Thời Tấc Cẩn dằn lo lắng xuống, nói với hệ thống: “Chúng ta là một thể, cùng chung số phận. Tôi không muốn cậu che giấu tôi điều gì. Cậu từng giấu tôi điều gì không? Ở thế giới xa lạ này, người duy nhất tôi có thể tin tưởng là cậu, cậu làm vậy khiến tôi thấy không yên lòng.”
Hệ thống như sét đánh ngang tai, đứng hình mất vài giây, rồi òa khóc nức nở xin lỗi: “Yêm bảo đảm không bao giờ tái phạm, bảo đảm! Thời sensei!!! Anh đừng có nghi ngờ yêm!”
Thời Tấc Cẩn và Rolley đứng cạnh bồn rửa chén, cùng nhau rửa chén đĩa sau bữa sáng. Anh không trả lời hệ thống.
Hệ thống khóc một hồi, nhỏ giọng nói: “Thời sensei, anh đừng nghi ngờ yêm. Yêm nói mật khẩu cho anh nha? ******, ý thức của chúng ta kết nối, yêm làm cái gì anh đều biết. Yêm làm CPU cho anh được không?”
Thời Tấc Cẩn phụ Rolley rửa sạch đĩa rồi cất vào tủ.
Bill dẫn theo đội hậu cần quân đội Black Shield theo vào, họ lái bốn chiếc xe tải chở đầy vật liệu xây dựng phòng cách ly ngầm.
Thời Tấc Cẩn chào hỏi bọn họ xong, mới quay sang hệ thống nói: “Cậu giữ chìa khóa đi, để bảo vệ riêng tư của mỗi người, nhưng lần sau không được tự ý hành động mà không thông báo cho tôi, biết chưa?”
Hệ thống gật đầu lia lịa, trông mong hỏi: “Anh không giận ạ?”
Thời Tấc Cẩn: “Không. Đùa cậu thôi.”
Hệ thống: …
QAQ
“Được, tìm tài khoản ảo của Romeo cho tôi, tôi cần dùng ngay.”
“Dạ!”
Weibo: 柠檬柚子小面包
Weibo: 温简言你别再骗了
Weibo: 山有庭宿
Weibo: 屿屿不想写论文
Weibo: _首百