Khoảnh Khắc Anh Bắt Đầu Động Tâm - Đồ Dạng Tiên Sâm

Chương 108



Buổi biểu diễn của *tiểu thịt tươi được tổ chức tại nhà thi đấu của thành phố.

(*TIểu thịt tươi = 小鲜肉 =Đề cập đến những chàng trai có vẻ ngoài đẹp trai trong độ tuổi từ 12 đến 25. Họ có đặc điểm là trẻ trung, dịu dàng và ưa nhìn, nhưng không giới hạn trong một phong cách.)

Lúc này, khi buổi biểu diễn vừa kết thúc, tiểu thịt tươi  muốn bắt chuyến bay nhanh nhất đi đến thành phố tiếp theo. Các fan nữ của anh ta đã một đường theo từ sân vận động đến sân bay, tạo thành một con đường rộng để đưa tiễn anh ấy.

Lúc này, Bùi Tư Vi mới vừa trao đổi Wechat với tiểu thịt tươi.

Tiểu thịt tươi cười đặc biệt ôn nhu: “Lần sau nếu có cơ hội tôi muốn mời Bùi tiểu thư một bữa cơm.”

Bùi Tư Vi nói, có chút không quá nguyện ý “Không cần đâu, sau khi lần này qua đi, tôi sẽ không có hứng thú đối với cậu.”

Lời nói này rất thẳng thắn hơn nữa gây tổn thương cho người nghe.

Có vẻ tiểu thịt tươi chưa bao giờ bị người khác từ chối như vậy nên anh ta cũng không biết nên trưng ra vẻ mặt gì.

Người đại diện của anh ta đứng bên cạnh xấu hổ cười, càng cười không khí càng xấu hổ.

Bùi Tư Vi nói cũng không có sai. Mỗi năm trong giới giải trí đều có nghệ sĩ mới ra mắt. Vấn đề đổi mới thật sự quá nhanh, một đợt fan trung thành lại xoay vòng. Những người đó luôn mồm la hét mình là vợ nghệ sĩ này thì ngay lập tức lại trèo dưới tường nhà nghệ sĩ khác. Bây giờ là những fan nữ vẫn còn nán lại, có ai biết được sau này có thể trở nên nhàm chán  do nghệ sĩ một thời gian không có hoạt động hoặc không có tác phẩm nào ra mắt hay không.

Cô khác với những người hâm mộ tiết kiệm ăn mặc để tiêu tiền mua tạp chí tăng doanh số cho anh trai thần tượng của họ. Một nét bút liền nện một lượng lớn tài nguyên xuống, chính là cho dù là hoa đán, cô cũng phải chừa mặt mũi cho đối tác đầu tư là  ba cô.

Ai kêu cô là một phú bà hàng thật giá thật.

Tiểu thịt tươi chuẩn bị bắt chuyến bay. Trước khi rời đi, cậu ta còn không thể cùng Bùi Tư Vi nói chuyện cho rõ ràng, cảm tạ tài nguyên của ba vị này.

Bùi Tư Vị gọi cậu ta lại.

Tiểu thịt tươi đột nhiên lấy lại được tự tin có lẽ mình vẫn còn hấp dẫn.

Kết quả là Bùi Tư Vi quay đầu lại đối mặt với vị tiểu thư đã cùng cậu ta chụp ảnh chung: “Nếu em muốn cùng cậu ta ăn cơm sao không nói với chị để chị thay em sắp xếp.”

Trông trẻ tuổi hơn và có vẻ trạc tuổi với cậu ta.

Hai người phụ nữ này được coi là trẻ nhất và xinh đẹp trong số các nhà đầu tư nên tiểu thịt tươi đã vì thế còn cảm thấy may mắn.

Kết quả vị tiểu thư kia cũng lắc đầu: “Em không cần nữa.”

Tâm lý của tiểu thịt tươi đóng băng rồi.

Khuôn mặt đẹp trai của cậu ta vậy mà lại không có nơi để dụng võ.

Sau khi tiễn tiểu thịt tươi đi, Bùi Tường Vi mới hỏi Chử Dạng: “Em không phải là rất thích cậu ta hay sao? Tại sao cung không muốn cùng cậu ta ăn cơm?”

Gần đây Chử Dạng rất thích cậu tiểu thịt tươi này.

Cho nên khi Bùi Tư Vi mới nói rằng có thể mua vé chỗ ngồi trong buổi hoà nhạc của cậu ta, hơn nữa mời cô cùng nhau đến đó, cô không nói hai lời lập tức đến.

Bây giờ còn cùng nhau chụp hình, lưu lại những kỉ niệm đẹp trong album điện thoại di động, vậy là đủ rồi.

Đổi lại là trước kia, Chử Dạng chắc chắn sẽ lập tức nắm lấy sợi dây làm mai mà Bùi Tư Vi đã đưa cho cô.

Nhưng hiện tại cô cũng chỉ lắc đầu “Vậy là được rồi, em sợ anh trai em giận.”

Bùi Tư Vi híp mắt và bỗng nhiên hiểu rõ.

“Anh trai” trong miệng Chử Dạng không phải là ai khác mà chính là vị quan chức ngoại giao chồng của cô.

Cô không biết chuyện gì đã xảy ra với hai người họ ở Zambia, nhưng sau khi về Trung Quốc, Chử Dạng vẫn liên tục gọi điện cho chồng “anh trai” 

Nghe còn có cảm giác tình yêu cấm kị. Bùi Tư Vi coi đây là tình thú của vợ chồng.

“Chính là muốn cho anh ta ghen nha,” Bùi Tư Vi khó hiểu, “Nếu không tại sao em lại muốn chụp hình chung?”

Nghe được những lời này, vẻ mặt của Chử Dạng so với cô ta còn tỏ vẻ khó hiểu hơn.

Bùi Tư Vi lúc này mới nhận ta được cô vừa mới nói gì, cô vội vàng giả bộ khụ một tiếng “À, không cho nói thì không cho nói vậy, dù sao chị cũng cảm thấy chuyện đó cũng không có gì, mới vừa rồi chị cũng chỉ đăng lên *Moments thôi.”

(*Moments = là một chức năng của app Wechat dành cho điện thoại di động dùng để chia sẻ hình ảnh với lời bình luận, dòng trạng thái và các địa chỉ trang web)

Chử Dạng tức khắc kinh hoàng “Chị có thêm Từ Nam Diệp vào vòng tròn bạn bè trên Wechat không?”

“Không, chị không có thêm,” Bùi Tư Vi mím môi, “Nhưng Sùng Chính Nhã có thể thấy, không biết cậu ta có nói lại với Từ tiên sinh hay không.”

******

Mắt thường có thể thấy được sắc mặt của Chử Dạng nhanh chóng tái đi.

Bùi Tư Vi cảm thấy cô phản ứng thái quá: “Cho dù Từ tiên sinh biết cũng sẽ không sao đâu, có tấm ảnh chụp chung thôi, cậu ta cũng đâu có ăn được em đâu.”

Chử Dạng yếu ớt: “Chị không hiểu đâu.”

Cô đúng là không hiểu.

Vì vậy khi nhìn thấy bộ dáng khiếp đảm và sợ hãi của Chử Dạng khi nhận được điện thoại gọi tới của chồng cô ta, cô rốt cuộc ý thức được một mặt ngầm của Từ tiên sinh chắc là khác hoàn toàn với ấn tượng của cô.

“Gần đây nhất lần đầu tiên em bận làm dự án nên em đến xem buổi biểu diễn để thư giãn, không có gì khác.”

“Cái nắm tay đó là phép lịch sự, anh đi nước ngoài nhiều năm như vậy, tư tưởng của anh tại sao vẫn không chịu thay đổi vậy?”

Tuy rằng em đi xem buổi biểu diễn của người đàn ông khác nhưng trong lòng em chỉ có một mình anh trai đây thôi.”

“Anh trai, tình cảm của em đối với anh là trời trăng chứng giám.”

Tuy nghe không được Từ Nam Diệp nói gì nhưng từ trong những lời thú nhận rõ ràng của Chử Dạng có thể đoán ta, bà Từ đang ở trước mắt, một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp cơ bản là không phóng khoáng như cô nghĩ. Hơn nữa, còn không hơn không kém kiểu người bị chồng quản chặt và bị chồng ăn gắt gao.

Bùi Tư Vi không khỏi thở dài. Tại sao bên cạnh cô không có một người phụ nữ nào phóng khoáng coi nam nhân như một thứ đồ chơi.

Hương thơm của hoa hoa cỏ cỏ bên ngoài chẳng lẽ không thể so được với cái ở trong nhà hay sao.

Chử Dạng không biết Bùi Tư Vi nghĩ về cô như vậy. HIện tại trong đầu cô đều là nhanh nhanh đi nịnh nọt Từ Nam Diệp, đem mấy lời âu yếm buồn nôn gì đó cũng nói ra, nếu nhịn không tốt thì về nhà người lãnh hậu quả sẽ là chính mình.

“Em đang ở bên cạnh Bùi tiểu thư à?”

“À vâng, chị ấy đang ở bên cạnh em.”

Giọng nói Từ nam Diệp trầm xuống: “Vậy phiền cô ta đến đây rước chồng cô ta về.”

Chử Dạng theo bản năng hỏi “Sùng tiên sinh làm sao vậy”

“Uống say,” Từ Nam Diệp dừng một chút, lại bỏ thêm từ dùng để hình dung, “Bất tỉnh nhân sự.”

Sau khi cúp điện thoại, Chử Dạng đem việc Sùng Chính Nhã uống say nói với Bùi Tư Vi.

Bùi Tư Vi nhướng mày, vẻ mặt xem ra còn có chút vui vẻ.

Cô phân phó cho tài xế chở cô và Chử Dạng đi đến quán bar của Sùng Chính Nhã.

Vừa đến phòng riêng, Chử Dạng liền lập tức chạy đến và thân mật ôm chặt cánh tay củ Từ Nam Diệp, giọng nói giòn ngọt mê người “Anh trai, một ngày không thấy anh như cách ba mùa thu.”

Bùi Tư Vi cảm thấy nếu Từ Nam Diệp là nam nghệ sĩ mới debut thì Chử Dạng tuyệt đối sẽ là người dẫn chương trình của Super Talk, đứng đầu *Tieba, đứng đầu fan não tàn.

(*Tieba = thuộc dịch vụ của trang web Baidu, là một cộng đồng trên mạng tập trung vào chức năng tìm kiếm trên Baidu. Người sử dụng có thể tìm kiếm hoặc tạo chủ đề quan tâm. Baidu Tieba có hơn 300 triệu người dùng tính đến năm 2015)

Từ Nam Diệp bình tĩnh rút cánh tay mình từ trong tay Chử Dạng “Đừng đùa nữa.”

Chử Dạng cợt nhả ô oa hai tiếng, lại chôn mặt mình ở trong ngực anh ta “Không có.”

Bùi tư vi “….”

Ghê tởm.

Trong phòng riêng, không chỉ cô cảm thấy không khỏe mà cả Sùng Chính Nhã đang say bất tỉnh nhân sự cũng đang híp mắt giả bộ cười vài tiếng.

“Hai người các ngươi không thể để về nhà hãy làm chuyện buồn nôn. Đứng ở đây thể hiện tình cảm cho ai xem vậy.”

Chử Dạng dỗi lại “Có bản lĩnh thì chị cũng thể hiện đi.”

Trong lòng Bùi Tư Vi giật mình, lúc này Sùng Chính Nhã đang nhìn cô.

Cô cũng không biết chính mình đang khẩn trương vì cái gì.

Muốn nói thể hiện tình cảm, hai người bọn họ từ trước đến nay đều hời hợt, chính là kiểu người đến cả diễn kịch vợ chồng trước mặt cha mẹ hai bên còn cảm thấy lười.

Hai nhà người cũng biết bọn họ chính là liên hôn mà thôi, phu thê chi gian không cảm tình không sao cả, không ly hôn tùy tiện bọn họ như thế nào tương kính như băng.

(*tương kính như băng = diễn tả sự hòa thuận vợ chồng, quý mến nhau, chẳng khác gì khách.)

Cảm xúc không rõ ràng trong đôi mắt phượng xinh đẹp của Sùng Chính Nhã, sau một lúc lâu anh ta giương môi xuy một tiếng.

“Ai muốn cùng loại nữ nhân chỉ biết tìm trai bao để thể hiện tình cảm chứ.”

Những suy nghĩ lung tung lộn xộn trong lòng Bùi Tư Vi nháy mắt tan thành mây khói, không cam lòng bị yếu thế liền đáp trả lại “Anh cho rằng tôi muốn cùng loại đàn ông mà phụ nữ nào nhào vào cũng không từ chối yêu đương như anh hay sao.”

“Đó là mấy người phụ nữ tự động dâng đến cửa,” Sùng Chính Nhã nhướng mi, giọng nói đắc ý “Còn cô đó hả, xì tiền mới có đàn ông sẵn lòng phục vụ cho cô.”

Bùi Tư Vi cười lạnh “Anh muốn tìm phụ nữ không cần tiền cũng sẵn lòng tự động dẫn đến cửa anh, anh tưởng anh là nam chính trong phim thần tượng hay sao, phụ nữ đều khăng khăng một mực yêu anh đến chết à?”

Sùng Chính Nhã chán nản, trầm giọng gầm nhẹ “Bùi Tư Vi”

Bùi tư vi nghiêng đầu, dứt khoát không hề nhìn anh ta.

Hai vợ chồng Từ thị đứng xem một bên lúc này mới nhận ra được sự dư thừa của mình.

Từ Nam Diệp đứng dậy trước, giọng nói nhà nhạt “Chúng tôi đi trước đây.”

Anh ta nói xong liền mang theo Chử dạng rời đi.

Sùng Chính Nhã gọi anh lại “Cậu đi, rượu còn chưa có uống xong đâu.”

“Cậu và phu nhân từ từ mà uống nốt phần còn lại đi,” Từ Nam Diệp liếc cậu ta, cười như không cười, cong môi, “Tôi cùng Dạng Dạng không muốn làm bóng đèn của hai người đâu.”

Đối với việc Từ Nam Diệp phải đi, vợ chồng trên danh nghĩa đâu dám cản lại.

Nhưng thật ra lúc Chử Dạng sắp rời đi, Bùi Tư Vi lại vì cô mà giúp đỡ.

Cô hướng Chử Dạng nháy mắt “Nếu lần sau lại có nghệ sĩ đến đây tổ chức hoà nhạc, chị sẽ gọi em đến nha.”

Sau khi nói xong, cô cũng không thèm nhìn đến khuôn mặt tái nhợt của Chử Dạng một cái mà lại chuyển sự chú ý đặt trên người của Từ Nam Diệp.

Từ Nam Diệp lại không có tức giận như trong tưởng tượng của cô, vẫn là một bộ dáng văn nhã ôn hoà.

Thoạt nhìn cũng không giống như loại người hay ghen, không biết tại sao Chử Dạng lại cẩn thận như vậy.

Người đàn ông nhìn cô cười cười.


Mẹo: Bạn có thể sử dụng Trái, Phải, phím A và D để tới các chương.