Nhược Hy gật đầu rồi nhanh chóng cầm lấy bộ váy chạy nhanh vào phòng tắm.
Sau khi thay đồ xong, cô đi xuống lầu thì nhìn thấy anh đã thay bộ quân phục của trụ sở rồi, trong bộ trang phục này, anh lại càng thêm điển trai hơn, cô đứng nhìn anh rõ lâu cho đến khi anh lên tiếng:
“Lam Nhược Hy, em bị sao vậy? Mau xuống đây ăn sáng cùng tôi!”
Cô giật mình khi nghe anh gọi tên mình, cô bước nhanh xuống lầu rồi ngồi đối diện anh, hỏi rõ anh:
“Tôi còn chưa nói tên mình mà, sao anh lại biết?”
Cố Duật Hành ngồi gắp miếng thịt vào bát cho cô rồi nói:
Muốn biết thông tin về vợ của mình, đối với tôi đâu có gì khó! Tôi còn biết em là ca sĩ nổi tiếng nữa mà, năm 19 tuổi debut, lúc mới vào nghề em còn nhiều sơ sót lắm nên mới nghe lời của Thiếu Đình vào công ty giải trí Vũ Đình nên mới được nổi tiếng như hôm nay.
Chắc hẳn cũng đã biết, hắn ta đâu có yêu em, hắn yêu em gái Lam Giai Ninh của em, tôi nói có đúng không?”
Lam Nhược Hy đôi mắt khẽ đượm buồn, cô khẽ buông đũa xuống, gật đầu anh nhưng cô im lặng không hề nói gì cả.
Cố Duật Hành đưa tay lên xoa đầu cô rồi an ủi:
“Em đừng lo, làm vợ của tôi, tôi sẽ giúp em đòi lại công bằng! Em muốn khi nào thì chúng ta tổ chức hôn lễ!”
Lam Nhược Hy ngước lên, mỉm cười nhìn anh:
“Hôn lễ thì để từ từ chúng ta tổ chức được không? Bây giờ lưu lượng của tôi khá nổi, nếu mọi người đều biết tôi kết hôn với Cố thiếu soái nổi tiếng như anh thì họ sẽ bảo tôi nhờ anh mới nổi tiếng như vậy!”
“Được! Chúng ta cũng nên đổi xưng hô đi nhỉ!”
Lam Nhược Hy cầm nhẹ đũa lên, khẽ gắp thức ăn vào bát cho anh rồi nhẹ nhàng nói:
“- Anh ăn món này đi, muốn ăn gì cứ nói tôi…à em gắp cho anh!”
“- Em ăn đi, để anh tự gắp!”
Sau khi cả hai dùng bữa sáng xong, anh đưa cô đến cục dân chính để đăng ký kết hôn, sau khi bước ra khỏi cục dân chính, cô ngồi trong xe anh, ngắm tờ giấy kết hôn rất lâu, vẫn không tin được là cô đã kết hôn rồi.
Cố Duật Hành khẽ cười thầm, rồi đưa tay xoa đầu cô:
“Được rồi, đừng ngắm nữa.
Anh đưa em đến công ty giải trí Vũ Đình, em cứ xem như là em chưa từng kết hôn đi, cứ như là em chưa biết chuyện gì xảy ra đi nhé! Còn lại cứ để anh lo cho!”
Lam Nhược Hy gật đầu, ban đầu vốn dĩ cô cũng nghĩ giống như anh.
Không ngờ là anh đã đoán trước mà dặn dò cô như vậy, gương mặt cô bắt đầu đỏ lên, khẽ quay qua hôn nhẹ vào má anh rồi nói:
“Cảm ơn anh!”
“Không cần cảm ơn đâu, em là vợ anh mà.
Đưa em đến công ty xong, anh sẽ lái xe về trụ sở, có chuyện gì em cứ gọi anh, anh sẽ đến liền!”
Cô gật đầu, mỉm cười thật tươi với anh.
Chiếc xe của anh dừng trước cửa công tu giải trí Vũ Đình, cô chào tạm biệt anh rồi bước vào công ty.
Lam Nhược Hy hít thở một hơi thật lâu rồi đi đến gõ cửa phòng giám đốc.
Bên trong phòng, Lam Giai Ninh và Thiếu Đình đang tình tứ thì nghe tiếng gõ cửa phòng, anh ta nghiêm túc chỉnh lại quần áo rồi trả lời:
“Vào đi!”
Cô cười lạnh rồi mở cửa phòng bước vào.
Thiếu Đình giả vờ vui vẻ khi thấy cô rồi nói:
” Em về rồi à?”
” Đúng vậy.
A, Ninh Ninh, em cũng đang ở đây sao?”
Lam Giai Ninh với gương mặt giả tạo nhìn cô mỉm cười khẽ gật đầu, Lam Nhược Hy đi đến sô – pha ngồi xuống vắt chéo chân rồi nói:
“Em đồng ý bản thu âm ca khúc mới hôm qua sẽ nhường lại cho Ninh Ninh!”
“Thật sao? Em cảm ơn chị nhiều lắm!”
Lam Giai Ninh mừng rỡ khi nghe cô nói nhường lại bài hát mới của cô,
Nhìn thấy gương mặt giả tạo của Lam Giai Ninh khiến cô không chịu nổi nữa mà đứng lên nói:
“Không có chuyện gì nữa thì em đi đây!”
Nói xong, cô bước thẳng ra ngoài, kèm theo đó là nụ cười lạnh.
Còn Cố Duật Hành sau khi đưa cô đến công ty đã lái xe đến trụ sở, trên đường đi anh gọi cho Thiếu Minh – cấp dưới của anh:
“Cậu giúp tôi điều tra về Thiếu Đình – giám đốc công ty giải trí Vũ Đình đi!”
“- Vâng, thưa sếp!”
Nói rồi, anh cúp máy, khẽ nhìn vào tấm ảnh lúc nhỏ của cô rồi nói:
“Nhược Hy, cuối cùng anh cũng đã tìm thấy em rồi! Lần này, anh nhất quyết sẽ không để cho ai ức hiếp em nữa đâu!”.