Thôi lão gia nằm mơ cũng không có nghĩ đến, chính mình lại vẫn có thể mưu được một chức quan thật, Thôi gia có hai lang trung, tuy không phải quan lớn, đều là quan chức được hoàng đế tín nhiệm, cái này gọi là được đế tâm.
Đồng thời, Vinh Cửu cũng làm chủ sự mậu dịch tư Tây Bắc.
Tin tức truyền quay lại Vinh gia Dương Châu, người Vinh gia có chút kinh ngạc, lại cũng không coi là sự tình lớn.
Chỉ là tiểu quan lục phẩm, khẳng định là Thạch tổng đốc xem ở tình cảm với Vinh Ngọc Nương giúp Vinh Cửu an bài.
Vinh Ngọc Nương lại biết không phải có chuyện như vậy.
Từ sau khi trượng phu chết, Thạch gia dù không bạc đãi Vinh Ngọc Nương, nhưng một quả phụ như nàng ở Thạch gia không có quyền lên tiếng, tin tức Vinh Cửu nhập sĩ truyền tới Thạch phủ, sống lưng Vinh Ngọc Nương đều vô hình thẳng lên ba phần!
Hiện giờ Vinh Ngọc Nương không yên lòng nhất, chỉ có hôn sự của đệ đệ Vinh Cửu.
Nàng viết thư cho Vinh Cửu, muốn giúp Vinh Cửu tương xem một thê tử hiền huệ, Vinh Cửu lại nói chính mình đã có người ái mộ, Vinh Ngọc Nương ở cách xa Tây Bắc, đối với việc này là ngoài tầm tay với, chỉ đành âm thầm lo lắng.
Nghẹn khuất nhất chỉ sợ là Tất Lặc Cống, tuy làm tân quân Tề quốc, lại phải nộp thư xin hàng cho Đại Ngụy, biên quan Tây Bắc thành lập mậu tư, Vinh Cửu làm chủ sự, về sau cơ hội giao tiếp cùng thảo nguyên rất nhiều, Tất Lặc Cống hận hắn tận xương lại không dám g.i.ế.c hắn, tự nhiên thực nghẹn khuất.
Mạnh Hoài Cẩn nói giao Tây Bắc cho Tiêu Vân Đình quản, nói là làm, tháng 5, Du Hiển suất lĩnh quân đội triều đình lục tục rút lui khỏi Tây Bắc, thậm chí ngay cả Du Hiển cũng chính thức cởi bỏ sai sự Cẩm Y Vệ, thăng chức làm chỉ huy sứ, bị Mạnh Hoài Cẩn phái đi Phúc Kiến.
Phúc Kiến gần đây phát sinh họa Oa, quan viên địa phương không tiêu diệt được Oa, Du chỉ huy sứ đảm đương đội cứu hoả.
Du Hiển cũng không lưu luyến gì, hắn ở lại Tây Bắc cũng không bồi được Trình Khanh, điều nhiệm của hắn vừa mới xuống dưới, ngay sau đó chính là Trình Khanh —— trong kinh có ý chỉ, Trình Khanh được điều nhiệm trở lại kinh vào Lễ Bộ, lại thăng một bậc, làm Lễ Bộ thị lang.
Tốc độ thăng quan này đối với hai người tạo thành thương tổn, một vị là Chương thị lang, nháy mắt cùng cấp với học sinh, một người là Lễ Bộ hữu Thị Lang, một người là Lễ Bộ tả Thị Lang.
Một vị khác chính là Trình Tri Tự.
Trình Tri Tự tuy không ở Lễ Bộ, rốt cuộc cũng bị “cháu trai” Trình Khanh đuổi kịp!
Trình Tri Tự nghĩ như thế nào người ngoài không thể hiểu hết, kế tổ mẫu của Trình Khanh Chu lão phu nhân hoàn toàn không tiếp thu được, thân thể nhiều lần bị bệnh chỉ còn lại cái vỏ rỗng, kích thích lớn như vậy xuống dưới, một ngụm đàm đổ họng trực tiếp đi —— cháu trai thăng quan hồi kinh, Trình Tri Tự lại phải về quê để tang giữ đạo hiếu!
Du Hiển thăng quan rời đi, Trình Khanh cũng nhận được điều lệnh, trên đời này không có bữa tiệc nào không tàn, Trình Khanh phải tạm thời tách ra cùng đám người Hà Uyển, Tiểu Bàn, thậm chí ngay cả học sinh huyện học cũng vô pháp toàn bộ đi theo Trình Khanh hồi kinh.
Du Hiển đi Phúc Kiến, Cốc Hoành Thái không nghĩ đi.
Hắn còn chưa có cưới lão bà!
Cốc Hoành Thái nghĩ tới nghĩ lui, chuẩn bị sính lễ, chính thức hướng Trình Khanh và Mã lão đại phu cầu hôn.
Hắn muốn cưới Tiểu Bàn làm thê.
Ở sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, Cốc Hoành Thái đối với Tiểu Bàn, đã từ tưởng nạp Tiểu Bàn làm thiếp, đến tưởng cưới Tiểu Bàn làm thê, lại cho tới bây giờ hắn không chỉ có muốn cưới Tiểu Bàn, hơn nữa cả đời chỉ cần một thê tử là Tiểu Bàn.
Không nạp thiếp, không cưới tiểu, không đùa giỡn tỳ nữ, không dạo thanh lâu không uống hoa tửu.
Trình Khanh gọi Tiểu Bàn tới, hỏi ý kiến của Tiểu Bàn.
Tiểu Bàn nhớ tới những sự tình phát sinh khi ở chung cùng Cốc Hoành Thái, không có cự tuyệt cũng không có đồng ý, chỉ cúi đầu.
Trình Khanh nghiêm mặt nói: “Nếu ngươi không nghĩ gả cho hắn, sẽ phải cùng hắn nói rõ ràng, nếu không phải vì ngươi, hắn sẽ không lưu tại Tây Bắc.”
Tây Bắc không còn đánh trận, tốc độ lên chức của Cốc Hoành Thái khẳng định sẽ chậm, nếu Tiểu Bàn đối với hắn xác thật vô tình, thật sự không nên chậm trễ người ta. Đương nhiên, sau khi nói rõ ràng, Cốc Hoành Thái còn chưa từ bỏ ý định, đó chính là lựa chọn của chính Cốc Hoành Thái.
Tiểu Bàn cuối cùng vẫn đồng ý Cốc Hoành Thái cầu thân.
Cốc Hoành Thái đính hôn xong mới thông tri cho trong nhà, phủ Tĩnh Ninh Bá hiện tại căn bản không quản được hắn, Tiểu Bàn dù thua ở trên xuất thân, nhưng hiện giờ cũng là lương tịch, phủ Tĩnh Ninh Bá chỉ có thể dùng thái độ chẳng quan tâm lấy làm kháng nghị, cố tình rất nhanh lại bị vả mặt —— Thái Hậu hạ chỉ khen ngợi Tiểu Bàn và Hà Uyển có cống hiến với Tây Bắc.
Hai người đều được phong làm huyện chúa.
Xuất thân hèn mọn của Tiểu Bàn nháy mắt đã bị san bằng.
Tiểu nương tử như vậy còn không thể xứng được với ai?
Phủ Tĩnh Ninh Bá lại tưởng hòa hoãn quan hệ, lúc này đổi thành Cốc Hoành Thái không để ý tới trong nhà.
Trong nhà đưa đồ tới sẽ nhận, nhưng muốn cùng Tiểu Bàn nói đông nói tây, vậy không được!
Hà Uyển làm huyện chúa, có người nhớ tới hôn ước giữa Hà Uyển và Trình Khanh, Trình Khanh thăng nhiệm làm Lễ Bộ thị lang, Hà Uyển được phong làm huyện chúa, hai người giống như nên thành thân nha.
Ra ngoài mọi người dự kiến chính là, Trình Khanh lại cùng Hà Uyển giải trừ hôn ước, Hà Uyển quay đầu làm nghĩa nữ của Liễu thị.
Hóa ra ở trước khi Hà lão gia tử qua đời, từng nhờ Trình Khanh chiếu cố cháu gái Hà Uyển, hai người đính hôn, chỉ là Trình gia dùng để che chở bé gái mồ côi Hà Uyển, tuy trên danh nghĩa là vị hôn phu thê, vẫn luôn tình như tỷ đệ, chưa bao giờ làm ra bất luận chuyện gì vượt qua lễ giáo!
Hà lão gia tử gửi gắm cô nhi, Trình trạng nguyên trượng nghĩa che chở, chuyện xưa này rất nhanh được biên soạn thành thoại bản truyền lưu.
Trong đó vui mừng nhất, đương nhiên là Vinh Tĩnh đi.
Sư nương bỗng nhiên không phải sư nương…… Hắn lại biểu lộ ra cái gì, cũng rất bình thường đi?
Khi Trình Khanh hồi kinh, bên người còn mang theo Hình Cương vẫn chưa hồi phục trí nhớ.
Hình Cương trả xong ân tình cho Tiêu Vân Đình, Mạnh Hoài Cẩn muốn thả hắn tự do, hắn không biết đi con đường nào, sau khi hỏi thăm quan thanh của Trình Khanh, lại chính mình quan sát một đoạn thời gian, hướng Trình Khanh tự tiến cử, muốn làm hộ vệ cho Trình Khanh.
Lấy tai mắt của Hình Cương, đã sớm nhìn ra thân phận nữ tử của Trình Khanh.
Nữ tử làm quan, còn có thể làm quan tốt, khiến Hình Cương rất tò mò.
Đã tò mò, dứt khoát liền đi theo bên người Trình Khanh quan sát tiếp.
Một vị quan tốt tổng sẽ không lừa hắn, sẽ không sai hắn đi g.i.ế.c ai đi?
Hình đại hiệp về hưu, tích cực lại vào nghề, vì chính mình tìm một chủ nhân.
Tân Khải tháng ba, Trình Khanh trở lại kinh thành, nhậm chức Lễ Bộ thị lang.
Trình Khanh hồi kinh, Trình Tri Tự để tang, Trình Lục lão gia lại vào Nội Các.
Mạnh Hoài Cẩn đương nhiên tín nhiệm người Trình gia, tín nhiệm Trình Lục lão gia, nguyên nhân chính là hắn và Trình thị Nam Nghi thân cận đặt ở trên mặt bàn không chút nào che giấu, Trình Lục lão gia sau khi nhập các ẩn ẩn bị các đại thần Nội Các khác xa lánh.
Cao thủ phụ kết thân cùng Trình gia, nhưng phía sau Cao thủ phụ cũng có một đoàn thể lợi ích khổng lồ, Trình Lục lão gia nhập các xâm phạm lợi ích của đảng Cao thủ phụ, quan hệ thông gia gì cũng không dùng được.
Trong các đại thần Nội Các, đại khái chỉ có Mai đại nhân là vẫn duy trì trung lập, hắn vừa không đứng bên Cao thủ phụ, cũng không đứng bên Trình gia, dù Trình Khanh là học sinh của hắn.
Mạnh Hoài Cẩn để Trình Khanh làm Lễ Bộ thị lang là có nguyên nhân, Lễ Bộ phụ trách tổ chức khoa khảo, Lễ Bộ thị lang có thể làm quan chủ khảo thi hội, Mạnh Hoài Cẩn muốn mượn tay Trình Khanh tuyển chọn quan viên trẻ tuổi thích hợp.
Các triều thần không phải không thấy hành động này, mà là không rảnh lo.