Thực ra, đoàn phim là nơi rất thích hợp để những mối tình thoáng qua nảy sinh, người ta nói là hiểu ý nhau, im lặng cũng hiểu ý nhau, nhiều đồng nghiệp đều tin tưởng điều đó.
Nhưng chuyện này lại trở nên kỳ lạ trong trường hợp của Trần Kiều Độ và Biên Dật. Lần hợp tác đầu tiên, họ chỉ có dục không có tình, lần hợp tác thứ hai lại chỉ có tình không có dục. Sự đảo lộn này khiến Trần Kiều Độ không tìm được nhịp độ cho lời nói hay sự im lặng, không hiểu ý nghĩa ẩn giấu trong lời nói của bạn diễn, cũng không chắc chắn những khoảnh khắc tim đập thình thịch là vì diễn xuất hay vì con người.
Những sợi dây đan xen quá nhiều, việc cần làm trước tiên là tách biệt. Vì vậy, ngày đóng máy, khi Biên Dật nói bên tai cậu “Tôi sẽ nhớ cậu”, Trần Kiều Độ đã chọn im lặng.
Cậu không nhìn vào sắc mặt của Biên Dật.
Buồn bã hay tiếc nuối, hay bất cứ điều gì, cậu đều không nhìn thấy.