Khi đó, Khương Thất Ngư cũng thấy Mạnh Kỳ Yến xuất hiện, đang đi về phía này.
Cô cười khanh khách trò chuyện với hệ thống bằng suy nghĩ: “Nhìn kìa, boss phản diện xuất hiện đúng lúc! Chắc chắn anh ta sẽ đi xuống cứu nữ chính! Đúng là sức mạnh cốt truyện đáng chết!”
Hệ thống không có tâm trạng để trò chuyện với cô mà run bần bật nói: “Vừa nãy chị còn nói Khương Tử Nhiễm coi chị là hạng người gì đó! Bây giờ chị xem chị đã làm gì đi?”
Khương Thất Ngư lười biếng đáp: “Cứ nói xem tôi có nói lời nào khó nghe không?”
Hệ thống: “…”
Hệ thống im lặng một lúc: “Nhưng chuyện này sẽ bị livestream trực tiếp đấy! Chị sẽ bị chửi mắng cho xem!”
Khương Thất Ngư không chút bận tâm: “Cậu nghĩ tôi được nhà họ Khương nhận về rồi, còn phải quay lại giới giải trí làm việc à? Không đời nào không đời nào.
Tôi nằm ở nhà cả ngày mà vẫn có tiền tiêu không hết, chẳng phải rất sung sướng sao?”
“Trông tôi có giống người thích đi làm không?”
“Hệ thống à, cuộc đời không phải là cánh đồng bát ngát, mà là sự bỏ bê công việc, trốn học, kéo dài thời gian để nằm chơi và nổi điên.
“
Hệ thống: “……”
Hệ thống đang đi làm, nghe những lời này thì nước mắt không ngừng rơi.
Thật sự không muốn làm công việc này nữa! Thật không thể làm nổi!
Khương Nam Sơn và Khương Nhất Phàm cũng không còn vội vàng, không tiến lên phía trước.
Khương Nam Sơn bận quản lý tập đoàn Khương Thị, các con trai của ông cũng có sự nghiệp riêng.
Sau buổi tiệc này, ông còn phải đi tỉnh khác bàn hợp tác.
Buổi tối không ở Bắc Kinh, phải ở tại khách sạn.
Ông vội lấy điện thoại ra nhắn tin cho trợ lý: [Cậu kiểm tra xem khách sạn tôi ở tối nay có minh tinh nào trong đó không.
]
Nơi ông đi đến không phải thành phố lớn, thường không có minh tinh nào tới.
Khách sạn đó là của ông, rất dễ kiểm tra.
Bên cạnh hồ bơi, sự xuất hiện của Mạnh Kỳ Yến khiến nhiều người mở to mắt.
Dù nước rất nông, nhưng ảnh đế Mạnh vẫn có thể đi xuống làm anh hùng cứu mỹ nhân.
Dù sao thì ai cũng muốn lấy lòng Khương Tử Nhiễm, người luôn được nhà họ Khương yêu chiều!
Có vài người đàn ông đã rục rịch muốn thử.
Nhưng Mạnh Kỳ Yến lại không định xuống nước, mà đi đến chỗ Khương Thất Ngư đang đứng xem kịch.
Ánh mắt mọi người lại đổ dồn về phía cô lần nữa.
Lẽ nào ảnh đế Mạnh muốn trả thù cho Khương Tử Nhiễm?
Tính tình anh khá khó đoán, có lẽ nào anh sẽ đá Khương Thất Ngư xuống nước không?
Lúc này Khương Thất Ngư nhìn thấy Mạnh Kỳ Yến đi tới, trong lòng cũng có vài phần bất an.
[Anh ta không định ra tay với mình chứ? Mình chết chắc rồi!]
Khương Thất Ngư chớp mắt, thấy bàn tay của Mạnh Kỳ Yến vươn tới, trông như muốn đẩy cô xuống nước.
Đôi mắt xinh đẹp của Khương Thất Ngư nheo lại.
[Thà ta phụ người trong thiên hạ, không để người trong thiên hạ phụ ta!]
Ngay giây sau, cô nhanh chóng ra đòn trước, đẩy mạnh Mạnh Kỳ Yến một phen.
Mạnh Kỳ Yến đang định đưa giấy cho cô lau miệng: “…”
Cả người Mạnh Kỳ Yến ngả ra sau.
Mọi người đều hít hà một hơi.
Khương Thất Ngư này thực sự tấn công không phân biệt ai cả!
Hành động này của cô khiến tất cả mọi người choáng váng.
Khương Tử Nhiễm trong hồ bơi cũng trợn to mắt.
Thoáng chốc, hệ thống toát mồ hôi lạnh: “Ký chủ! Chị điên thật rồi! Đây là boss phản diện vô tình chó điên đấy! Chị muốn chết sớm thì cứ nói thẳng ra!”
Khương Thất Ngư vẫn không quan tâm.
Chết sớm hay muộn cũng phải chết, trước khi chết cũng phải phát điên dằn mặt mọi người!