Cấm cãi nhau
Tác giả: Trường Hạ Bất Thệ
♪ Editor: Mio・°⁎⁺✧༚
NT11. Chuyện ngắn ngày bão + Note của khoa văn khoa lý
1. Chuyện ngắn ngày bão
Nếu là thầy Nhạn và bạn học Tiểu Phong thì sẽ vô cùng tận hưởng kì nghỉ ngày giông bão. Nhưng vì thời gian làm việc và nghỉ ngơi khác biệt, Liễu Vũ Phong bày tỏ rằng dậy sớm vào kỳ nghỉ thì đau khổ lắm.
Liễu Vũ Phong sẽ ngủ đến 11 giờ trưa vào những ngày này, sau đó bị Cam Nhạn Chi tắt điều hòa, thúc giục y rời giường.
Liễu Vũ Phong còn buồn ngủ, vô cùng đau đớn gào thét: “Xin anh mà Nhạn Tử, vất vả lắm mới được nghỉ, bên ngoài lại mưa to gió lớn, em buồn ngủ quá, ngủ thêm năm phút.”
“Em không ăn sáng, không ăn cả cơm trưa à?” Cam Nhạn Chi đem quần áo cần thay ném lên mặt y.
Liễu Vũ Phong hơi cân nhắc ngữ khí của Cam Nhạn Chi hôm nay, bảy phần không kiên nhẫn, hai phần giận dỗi, một phần tủi thân, rồi xong đời, thầy Nhạn giận rồi.
Y lập tức bật dậy, một phút đổi quần áo rửa mặt sạch sẽ, trên bàn cơm vội vàng khen Cam Nhạn Chi nấu ăn ngon.
Cam Nhạn Chi: “Ngon à? Anh thấy em ăn ngán rồi, sáng trưa gì cũng không ăn, về sau em có thể đặt cơm ngoài, anh mặc kệ.”
Liễu Vũ Phong vội vàng nói: “Em sai rồi, sau này em sẽ dậy sớm ăn sáng. Thầy Nhạn hẳn là không giận em vì chuyện này thôi đúng không?”
“Không có.”
Một tiếng sấm rền vang trời, Liễu Vũ Phong vội vàng nói: “Anh nói dối! Coi kìa ông trời cũng có ý kiến, thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự sẽ bị nghiêm trị!”
Cam Nhạn Chi bình tĩnh nói: “Chuyện trong trường.”
“Làm sao vậy?”
“Là chuyện nhập điểm, là một môn tự chọn thi tác phẩm “Hồng Lâu Mộng”, một bạn học làm bài rất tốt, anh cho rằng 92 điểm là rất cao rồi, nhưng bạn học đó vẫn cứ nhắn tin đòi điểm cao hơn, nói là môn tự chọn 100 điểm là chuyện bình thường, anh cũng nhận xét rồi. Nhưng bạn đó nói bạn viết rất nhiều, tại sao không được điểm tuyệt đối. Nhưng anh cảm thấy chấm “Hồng Lâu Mộng” mà điểm tuyệt đối thì không thể nào.”
“Tại sao vậy?”
“Trừ phi Tào Tuyết Cần tự mình đến thi, anh sẽ chấm điểm tuyệt đối.” Cam Nhạn Chi lạnh lùng mà trả lời.
Nhưng Tào Tuyết Cần tới không được, cho nên môn học này không có bạn học nào được điểm tuyệt đối.
Liễu Vũ Phong cười phụt, vội vàng trấn an: “Ai nha, hóa ra là như thế, nói rất có lý, anh làm rất tốt rồi, đừng giận, không phải lỗi do anh, thầy Nhạn của em có trách nhiệm lắm đó.”
“Chuyện tích điểm rất quan trọng với học sinh, anh cũng đã từng làm học sinh, cảm giác chỉ chấm từng đó mà không chấm điểm tuyệt đối cứ giống như đang làm người xấu vậy.”
“92 điểm mà còn không cao nữa hả, hồi đó kì nào em cũng rớt một môn, sao em lại không gặp được giáo viên nào tốt bụng như anh vậy chứ. Muốn xuyên về làm học sinh của anh ghê.”
“Không được.”
“Tình cảm thầy trò là vi phạm đạo đức, anh không thể yêu đương với em, không được, đừng xuyên về.” Cam Nhạn Chi một mực nghiêm túc.
“À… Cứng nhắc quá đi, cũng đâu phải thật đâu. Chúng ta có thể làm bộ là tình cảm thầy trò mà, thầy Nhạn ơi…” Chân dưới bàn của Liễu Vũ Phong bắt đầu ngo ngoe rục rịch, “Nghỉ bão không được ra đường, có phải chúng ta nên làm chuyện gì đó hay không…”
Cam Nhạn Chi siết đũa, yết hầu giật giật muốn nói gì đó, bên ngoài lại vang lên tiếng sét, tia chớp xẹt ngang cửa kính. Đột nhiên cúp điện, Cam Nhạn Chi bình tĩnh không hoang mang, thắp một ngọn nến, nói không sao sắp có điện rồi.
“Gì cơ, anh nói gì vậy? Em không nghe thấy.”
Trong phòng khách tối tăm.
Cam Nhạn Chi cầm một tờ khăn giấy đưa cho Liễu Vũ Phong, ngón tay hơi chạm vào tay y: “Nếu bạn học Liễu không ăn nhanh lên thì người yêu của thầy về đấy, không phải muốn vào phòng thầy ngồi à?”
2. Note của khoa văn khoa lý
Tóm tắt: Các cặp đôi khác thấy Đường Phong Hành* đăng note của người yêu lên trang cá nhân, bị ảnh hưởng nên cũng nhìn trộm note trên điện thoại của người yêu. Cặp đôi học sinh chíp bông lúc trước đúng là tuổi trẻ sung sức, tràn đầy nhiệt huyết, vậy chúng ta đến coi note của cặp chồng chồng mười năm này như thế nào nha?
Liễu Vũ Phong: Hả? Note ấy hả? Haiz, thầy Nhạn của các bạn không thích smart phone, không có mấy cái note như thế đâu, thích viết trên giấy cơ, có một cuốn sổ nhỏ đó. Để tôi lén xem rồi kể cho… Đệt… Có ảnh dìm của tôi, phiền, đánh giá thấp anh ấy rồi. Alo, Cam Nhạn Chi, anh kẹp ảnh dìm của em vào note làm gì hả! ( “^”)
Cam Nhạn Chi: Nhìn lén là hành vi không tốt, tôi cho rằng như thế là không tôn trọng quyền riêng tư của người yêu. Tôi sẽ không xem, cũng sẽ không nói cho ai. Hửm? Em ấy xem của tôi à? Không sao cho em ấy xem, tôi cảm thấy mình chụp hình cũng không tệ lắm. ^_^
Phóng viên trực thuộc đã thấy được tiêu chuẩn kép, cặp đôi đã kết hôn mười năm quả là không giống nhau, sến súa quá chạy thôi, cặp tiếp theo!
*Đường Phong Hành là nhân vật trong bộ Kế hoạch tự sát khi đông đến cùng tác giả.
Cảm ơn các bạn đã quan tâm và theo dõi đến đây, truyện đã end rồi nha~ Mình rất trân trọng từng vote cmt ủng hộ mình edit truyện đó hehe ^o^ hy vọng mọi người sẽ thấy vui khi đọc truyện nà. Bái bai thầy Nhạn với bạn học Liễu chúc cả hai sống hạnh phúc cả đời hoho~