Tô Vũ Ngâm và Trương Chí Phàm đúng theo nguyện vọng thi đỗ trường trung học Ngân Hà, trung học Ngân Hà so với trường trung học ở chỗ bọn họ tốt hơn một chút. Hai người vô cùng vui vẻ, lúc Tô Vũ Nịnh về nhà thì nhận được tin nhắn, do ông nội gửi tới, nói hôm nay bà cô của Lý Tử Mộc kết hôn.
Hóa ra có một khoảng thời gian Tô Tuấn Khang không đi khiêu vũ quảng trường. Nguyên nhân là vì ngày đó Tô Tuấn Khang mải chơi cờ nên quên mất không đi tìm bà cô của Lý Tử Mộc đi quảng trường khiêu vũ, chờ sau khi ông đi đến thì lại phát hiện bà cô của Lý Tử Mộc đã tìm được bạn nhảy mới rồi, lại qua một khoảng thời gian nữa, chính là hôm nay, hai người đó kết hôn. Ông ấy thật ra cũng không phản đối việc bà cô của Lý Tử Mộc muốn kết hôn, nhưng mà chỉ là do hai người khiêu vũ quá ăn ý.
Hai người đó kết hôn muốn mời ông đến, kết quả ông cảm giác đau lòng đến đi không được. Nhìn thấy ông nội khó chịu lau nước mắt, đây là lần đầu tiên Tô Vũ Nịnh thấy ông nội khóc, cô liền ôm lấy ông. Chỉ có thể an ủi ông như vậy, những chuyện khác cô cũng không làm gì được, cô cũng không thể đi mắng bà cô của Lý Tử Mộc, thật ra thì người ta cũng không làm gì sai.Con người không phải là luôn không ngừng tìm kiếm hạnh phúc cho bản thân mình sao.
Tô Vũ Nịnh với Tô Vũ Ngâm quyết định tiếp tục về đại viên Tô gia ở, Trương Chí Phàm với Trương Chí Thần cũng đến chơi với ông Tô. Tiêu Uyển Oánh với Tư Đồ Tĩnh Trúc nghe xong cũng muốn đến, mọi người đều có mặt vô cùng náo nhiệt. Giữa mùa hè trời nóng nực, mọi người đều mặc quần áo mỏng, con gái thì mặc váy ngắn, con trai thì mặc quần đùi áo ngắn tay, khó tránh khỏi sẽ toát ra hormone làm xúc động lẫn nhau.
Tô Vũ Nịnh thấy Trương Chí Phàm thì sẽ nhớ ngay đến nụ hôn ngày hôm đó, cô cố gắng quên đi, nhưng thỉnh thoảng bất chợt vẫn sẽ nhớ đến. Tô Vũ Ngâm hôm nay vô cùng vui vẻ, bởi vì hôm nay ông nội mua một cái tủ đông để ở nhà, bên trong có rất nhiều kem. Cô ở bên trong đó chọn một hồi, suy nghĩ xem mình ăn cái nào thì được, chứng khó lựa chọn của cô lại tái phát rồi. Trương Chí Thần vẫn còn đang chờ lấy kem để ăn, thấy cô một mình đứng ở đó mãi không cho ai chọn, hai người lại bắt đầu cãi nhau.
Tô Vũ Ngâm vốn là một cô gái ngoan ngoãn, nhưng khi gặp được bạn bè tốt Trương Chí Thần lại lập tức trở nên nghịch ngợm. Trương Chí Thần ở trước mặt người khác cũng đều vô cùng hiểu chuyện, bây giờ ở trước mặt cô cũng lại cùng cô đánh nhau cãi nhau. Cái này thật là….
Thấy hai người đánh nhau, Tô Vũ Nịnh nhanh chóng chạy đến cầm một cái kem vị chocolate lên đi đến bên cạnh ăn, cũng bảo mấy người bạn với Trương Chí Phàm đi đến lấy trộm. Tô Vũ Nịnh vừa ăn một miếng cảm giác được sự mát lạnh sảng khoái của mùa hè này, rất nhanh lại cảm thấy khó chịu, kem còn chưa ăn hết thì đã bị đau bụng.
Tiêu Uyển Oánh nhanh chóng chạy đến nói vào bên tai cô “ở trên váy cậu có máu.”. Tô Vũ Nịnh nhanh chóng chạy về phòng lấy băng vệ sinh, Tô Tuấn Khang thấy vậy nhanh chóng đi nấu canh gừng, Trương Chí Phàm cũng đi theo vào. Tô Vũ Nịnh đi ra ngồi ở trong sân viên vẫn luôn ôm bụng kêu, Trương Chí Phàm đưa cho cô một ly nước ấm để cô áp lên bụng trước, sau đó lại đi vào đun canh gừng. Tiêu Uyển Oánh với Tư Đồ Tĩnh Trúc muốn giúp nhưng cậu đã làm hết rồi.
Tô Vũ Ngâm với Trương Chí Thần thấy chị bị đau bụng cũng dừng lại, Trương Chí Phàm vốn dĩ muốn ôm Tô Vũ Nịnh vào phòng nhưng bị cô từ chối, vì thế đành đỡ cô vào phòng với Tiêu Uyển Oánh. Nhìn cô ngủ rồi cậu mới bằng lòng rời đi, mới vừa đi qua phòng ông, thì di động vang lên, cậu nhận được điện thoại của bạn tốt Giang Tuấn Vũ với Lý Chính Hạo. Hai người đó vừa nghe được mọi người đều ở đây, cũng tỏ ý muốn đến đây.
Sáng sớm ngày hôm sau, Giang Tuấn Vũ với Lý Chính Hạo mang theo túi lớn túi nhỏ đến. Nói là quà tặng cho ông Tô, Tô Vũ NỊnh hôm nay không muốn ra khỏi giường, Tiêu Uyển Oánh với Tư Đồ Tĩnh Trúc lúc này cũng vẫn còn ngủ. Ông Tô tuổi đã cao nên thường dậy sớm, Trương Chí Phàm với Trương Chí Thần thì có thói quen dậy sớm, nếu không thì sẽ chẳng có ai mở cửa cho hai người kia rồi.
Bây giờ mới là 6 giờ rưỡi, Tô Tuấn Khang hỏi bọn họ vì sao đến đây, bọn họ nói muốn đến chơi với ông Tô, mãi về sau mới nói ra hóa ra là bị người trong nhà ghét bỏ. Hơn nữa Tô Tuấn Khang luôn có tiếng là ông cụ hiền từ hòa ái, bọn trẻ con đều thích chơi với ông. Tô Vũ Nịnh với Tô Vũ Ngâm cũng thường xuyên khoe như vậy về ông nội Tô của bọn họ.
Thấy có nhiều người đến như vậy Tô Vũ Ngâm đề nghị mọi người làm BBQ trong san. Trương Chí Phàn, Giang Tuấn Vũ với Lý Chính Hạo phụ trách đi mua nguyên liệu, Tiêu Uyển Oánh với Tư Đồ Tĩnh Trúc phụ trách đem các đồ dùng để nướng BBQ trong nhà ra rửa sách, Trương Chí Thần với Tô Vũ Ngâm phụ trách rửa sạch nguyên liệu bọn họ mua về. Tô Tuấn Khang phụ trách nhóm lửa với nướng đồ ăn.
Tô Vũ Nịnh hôm nay đã cảm thấy đỡ hơn rất nhiều, cuối cùng vào lúc 4 giờ chiều mọi người muốn bắt đầu nướng đồ ăn thì cũng chịu rời giường. Tóc cô rối tung, quần áo cũng đều là nếp nhăn, vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy một sân toàn là người, làm cho bản thân sợ hãi. Tô Vũ Nịnh ăn mấy miếng ớt cay, sau đó lại nhìn thấy rất nhiều chai Coca cùng Spite dưới đất, cô rất rất muốn uống, nhưng sau đó lý trí đã kéo cô trở lại.
Tô Vũ Ngâm nói với cô: “Chị, uống một hai hớp không sao đâu.”
Tô Vũ Nịnh lắc đầu kiên quyết nói không uống. Cô đột nhiên hỏi mọi người: “Mọi người cảm thấy Coca ngon hơn hay Spite ngon hơn?”
Trương Chí Phàm trả lời: “Cái này thì lại phải xem khẩu vị của mỗi người, cá nhân mình cảm thấy Spite ngon hơn một chút.”
Tiêu Uyển Oánh trả lời: “Mình thì lại khá thích coca.”
Tư Đồ Tĩnh Trúc nói: “Mình cũng thích Coca Cola.”
Tô Vũ Nịnh nói thêm: “Mình cũng mãi thích Coca Cola.”
Lý Chính Hạo cùng Giang Tuấn Vũ đồng thanh: “Mãi thích Coca Cola.”
Tô Vũ Ngâm cũng nói mình thích cô ca, còn Trương Chí Thần thì lại bảo mình thích đường phèn tuyết lê.
Mọi người đều hỏi Tô Tuấn Khang thích uống gì, ông nói: “Ông thích uống nước sôi để nguội cả trà nữa.” Khiến cả nhà cười vang.
Hôm nay nướng BBQ chủ yếu có ớt, đậu que, bông cải, cà tím, bông cải xanh, bánh mật, thịt lưng heo, lạp xưởng, nấm, cải trắng, cánh gà, còn có một ít thịt bò, mỗi một xiên đồ ăn trải qua tay nghề nướng của Tô Tuấn Khang đều có hương vị vô cùng đặc biệt, cuối cùng rắc bột ớt, thì là lên, ngon tuyệt.
Tô Vũ Nịnh bởi vì tình trạng của bản thân nên không ăn quá cay, cho nên Tô Tuấn Khang nướng riêng cho cô mấy xiên không cay, Tô Vũ Nịnh ở bên cạnh thêm nước cho mình và ông. Trương Chí Phàm vừa ăn vừa nhìn Tô Vũ Nịnh, cô gái nhỏ cúi đầu ăn vô cùng vui vẻ.
Giang Tuấn Vũ đột nhiên nói: “Tô Vũ Nịnh cậu ăn ít thôi, cẩn thận béo đấy.”
Trương Chí Phàm dùng khuỷu tay huých cậu ta, Tô Vũ Nịnh vừa uống nước vừa trả lời: “Không sao cả, bây giờ tôi không sợ béo, hơn nữa một ngày rồi tôi chưa ăn cơm, tôi muốn ăn đến trắng trẻo mập mạp tràn đầy hy vọng.”
Tô Tuấn Khang cũng nói: “Con một ngày không ăn gì rồi, bây giờ ăn nhiều chút, Vũ Chanh nhà chúng ta là đáng yêu nhất, béo ông cũng vẫn yêu Chanh Chanh.” Mọi người đều thét chói tai, Tô Vũ Nịnh vô cùng cảm động ôm lấy Tô Tuấn Khang. Trương Chí Phàm cũng nói câu: “Tô Vũ Nịnh, cho dù cậu béo tôi cũng vẫn thích cậu như cũ.”
Những người khác đều nghĩ là loại thích này là giữa bạn bè với nhau, nhưng Tô Vũ Nịnh lại có chút không bình tĩnh, Tư Đồ Tĩnh Trúc với Tiêu Uyển Oánh cũng nhìn ra được là cậu ta đang nói lời thật lòng, hợn nữa là thổ lộ yêu thương. Tô Vũ Ngâm tuy rằng đang cúi đầu ăn, nhưng cô cũng biết cô sắp có anh rể rồi, bởi vì cô biết là hai người này đều thích lẫn nhau.