Trên người Diệp Thanh phát ra một luồng sát khí vô cùng kh ủng bố.
Dám ra tay với muội muội của hắn, đúng là muốn chết. “Xoẹt”
Thanh Phong kiếm trong tay hắn chém ra những đường hào quang sáng chói.
Ngay lập tức, thân thể của hai tên võ giả Luyện Thể cấp chín đang ngăn cản bên cạnh Diệp Thanh đã bị chém thành
hai nửa.
Tên võ giả cải trang thành tiểu nhị kia bị dọa đến mức suýt chút thì hồn phách bay mất.
“VútI”
Diệp Thanh lập tức lao đến bắt lấy tên tiểu nhị giả mạo, xách gã ta lên giống như xách một con gà trống.
“Các ngươi là ai?”
Ánh mắt Diệp Thanh băng lãnh, toàn thân phát ra sát khí vô cùng kinh khủng.
Giống như một vị Ma Thần.
Lại có người dám đánh chủ ý lên người của muội muội hắn.
Giờ phút này, sát khí trên người Diệp Thanh càng thêm tăng vọt.
Không có cách nào có thể ngăn cản lại.
Bất kể là ai, bất kể thân phận gì, nếu dám động đến muội muội của Diệp Thanh hắn đều giết không tha.
“Là… là công tử Lý Phong.”
“Là công tử Lý ra lệnh cho bọn ta đến đây, chuyện này không liên quan đến bọn ta.”
Tên võ giả giả mạo tiểu nhị bị dọa đến toàn thân như nhữn ra, sợ đến mức tiểu ra trong quần.
“Hắn ta đang ở đâu?” Diệp Thanh trầm giọng hỏi.
“Tại… Tại Thiên Cơ lâu, trên thuyền dành cho khách quý.”
“Ta đã nói cho ngươi biết hết, ngươi đừng có giết ta”
Vào giờ phút này, sắc mặt của tên tiểu nhị giả mạo bị dọa cho trắng bệch, không còn chút máu, trong lòng vô cùng thấp thỏm lo sợ.
“Xoẹt!”
Trong khoảnh khắc, ánh kiếm lóe lên.
Tên tiểu nhị giả mạo đầu lìa khỏi cổ, chết ngay lập tức.
“Thiên Cơ Lâu, thuyền dành cho khách quý!”
Trong mắt Diệp Thanh lóe lên tia ánh sáng lạnh lẽo.
Ngay sau đó, hắn bay nhanh như một mũi tên, lao nhanh ra khỏi khách đi3m Vạn Hoa.
Thuyền của Thiên Cơ Lâu nằm ở đâu, Diệp Thanh biết. Nghe nói, thuyền của Thiên Cơ Lâu chỉ nhận khách vào buổi chiều, và chỉ có những vương công quý tộc của đế quốc
Đại Chu mới có tư cách lên thuyền.
Với những vị khách bình thường không có thân phận, cơ bản không có tư cách đến đây.
Thuyền dành cho khách quý của Thiên Cơ Lâu đậu ở đâu, Diệp Thanh cũng biết.
Khi Diệp Thanh đến thành Kim Nguyên lần đầu tiên, hắn cũng đã chú ý đến sự tồn tại của chiếc thuyền chở khách xa hoa như vậy.
Sau khi xông ra khỏi khách đi3m, Diệp Thanh một đường phi nhanh về hướng thuyền dành cho khách quý của Thiên Cơ Lâu.
Rất nhanh, Diệp Thanh liền nhìn thấy một chiếc thuyền dành cho khách quý đang đậu ở phía trước.
Trên thuyền có rất nhiều thị vệ.
Bọn họ nhìn thấy Diệp Thanh đi đến, trong mắt đều lộ ra sự khinh miệt rất rõ ràng.
“Vút!”
Rất nhanh, Diệp Thanh liền xông đến. “Đứng lại!”
“Ngươi là ai?”