Thấy Tiêu Sát soi mói từng chữ giống như đang nghi ngờ mình, Lâm chiêu nghi hít sâu một hơi, cố điều chỉnh cảm xúc thấp thỏm, thong dong đáp: “Hồi hoàng thượng, không có thị vệ bẩm báo có hắc y nhân chạy ra khỏi hoàng cung, điều đó chứng minh hắc y nhân là người trong cung. Nếu đã là người trong cung thì đương nhiên sẽ tiếp xúc với các cung nhân thị vệ khắc, hoặc là chủ tử. Vậy nên thần thiếp nghĩ hắc y nhân kia là ai, tại sao hắn ban đêm lại mạo hiểm đến lãnh cung, nói không chừng những người thân thiết với hắn có thể biết gì đó.”
“Suy đoán này của Lâm chiêu nghi rất có lý. Có điều không điều tra ra hắc y nhân kia là ai, làm sao biết ai thường xuyên tiếp xúc với hắn? Thứ gọi là nội tình đương nhiên không thể biết được!”
“Hoàng thượng nói đúng, là thần thiếp suy nghĩ thiển cận, ba hoa chích chòe.”
Bị hoàng thượng bắt lỗi, Lâm chiêu nghi mất hết mặt mũi, có điều hình như việc nàng ta chịu nói chuyện hạ mình đã giúp xóa tan lòng nghi kỵ của hoàng thượng, nàng ta cũng thấy an tâm hơn.
“Được rồi, việc này tuy thuộc hậu cung nhưng đã vượt quá năng lực của nàng, nàng không cần tự trách. Hậu cung lâu lâu cứ xảy ra chuyện, một mình nàng chắc cũng không thể lo liệu hết, từ nay nàng với Dĩnh phi cùng nhau xử lý việc ở hậu cung đi. Mọi việc hai nàng cứ thương lượng với nhau, nếu gặp việc gì không thể giải quyết thì tới tìm trẫm.”
“Vâng. Tạ hoàng thượng săn sóc, thần thiếp nhất định sẽ cùng Dĩnh phi tỷ tỷ đồng tâm hiệp lực xử lý mọi việc trong hậu cung thật ổn thỏa, không làm hoàng thượng phiền lòng.”
“Được rồi, nàng về đi.”
“Vâng, thần thiếp cáo lui.”
Thì ra hoàng thượng gọi nàng tới nói chuyện chủ yếu là việc lúc sau.
Rời khỏi Tuyên Thất Điện, Lâm chiêu nghi có cảm giác trái tim mình lạnh như băng.
Mấy ngày qua nàng tự nhận mình xử lý mọi việc ngăn nắp gọn gàng, các cung nhân ở dưới đều tin tưởng thán phục, ngay cả việc Lan phi và Dĩnh phi xung đột với nhau khó giải quyết nàng cũng có thể xử lý, còn mượn cơ hội công khai tước đặc quyền của Dĩnh phi. Không ngờ vừa mới ray tay với hoàng hậu, quyền lực đã phải chia một nửa.
Đúng là quân tâm khó dò!
Sau này mỗi một bước cờ đều phải chơi thật cẩn thận mới được.
Thấy chủ tử tâm trạng nặng nề sau khi rời khỏi Tuyên Thất Điện, Tố Yên thấp thỏm hỏi: “Chủ tử, sao vậy? Hoàng thượng mới làm khó người sao?”
“Ngài ấy mới ra oai phủ đầu với bổn cung.”
“Sao cơ? Chẳng lẽ nhanh như vậy hoàng thượng đã nghi ngờ người?”
“Trái tim của đế vương xưa nay sâu không lường được, ai mà biết chứ? Có điều sau này thiên hạ ở hậu cung phải chia một nửa cho cái người ở Chiêu Dương Điện rồi!”
“Hoàng thượng muốn Dĩnh phi cùng chủ tử xử lý việc trong hậu cung?”
“Đúng vậy. Trước đây bổn cung cảm thấy tuy Dĩnh phi là đối thủ nhưng vẫn nằm trong phạm vi khống chế của bổn cung, bây giờ xem ra thì khá khó nói.”
Lâm chiêu nghi híp mắt, tuy tâm trạng đang rất tệ nhưng vẫn phải vực dậy tinh thần, nở nụ cười ngoài mặt.
Nàng lệnh Tố Yên theo mình đến Chiêu Dương Điện.
Khi chủ tớ hai người đến trước cửa Chiêu Dương Điện, Dĩnh phi đang ở trong sân chơi quyền cước.
Có điều nàng đã dặn dò cung nhân giữ cửa, sau này dù bất kỳ ai tới đều phải vào thông báo trước một tiếng, như vậy nàng có thể lập tức không chơi quyền cước, không để ai phát hiện.
Không phải Dĩnh phi sợ người ta bắt bí việc này, chẳng qua nàng nghĩ nhiều một chuyện chi bằng bớt một chuyện mà thôi.
Dù sao nàng cũng mới giao nộp binh khí luyện công không lâu.
Gần đây, bản thân vẫn nên ngoan ngoãn một chút.
Do vậy khi chủ tử Lâm chiêu nghi vào điện, nàng đã làm bộ đang ngắm hoa trong sân.
“Dĩnh phi tỷ tỷ, muội muội tới để chúc mừng tỷ tỷ.”
“Lâm muội muội tới à? Ta suốt ngày ở trong Chiêu Dương Điện, có gì đáng để chúc mừng chứ?”
“Mục công công hầu hạ hoàng thượng lát nữa chắc sẽ tới Chiêu Dương Điện tuyên chỉ. Nhưng muội muội sẽ tiết lộ cho tỷ tỷ biết trước, dù sao thì ván cũng đã đóng thuyền.”
“Tuyên chỉ gì? Ván đã đóng thuyền chuyện gì? Muội muội mau nói đi!”
“Được rồi, tỷ tỷ đừng gấp, để muội uống ly trà giải khát đã rồi muội nói tỷ tỷ nghe.”
“Được, chúng ta vào trong. Châu Nhi, đi pha trà, chuẩn bị điểm tâm.”
“Vâng.”
Thấy Chiêu Dương Điện sắp có chuyện mừng, Châu Nhi còn vui hơn Dĩnh phi, lập tức đi chuẩn bị trà bánh ngon nhất.
Ngồi xuống uống miếng trà, Lâm chiêu nghi mới nói: “Muội mới từ Tuyên Thất Điện đến đây. Hoàng thượng vừa chính miệng nói với muội sau này hai tỷ muội chúng ta sẽ cùng xử lý việc trong hậu cung. Vậy nên sau này nhờ tỷ tỷ lo lắng mọi việc trong hậu cung nhiều hơn, muội cũng được nhàn hạ hơn một chút.”
“Cái gì? Sao hoàng thượng lại có suy nghĩ này?” Nghe Lâm chiêu nghi nói, Dĩnh phi giật mình đứng bật dậy, “Đâu phải ngài ấy không biết xưa nay ta chán ghét mấy việc vặt trong hậu cung! Cùng xử lý chuyện hậu cung gì chứ, ta không làm!”
“Suỵt! Tỷ tỷ đừng nói bậy. Ý chỉ của hoàng thượng tỷ vào muội nào có thể kháng nghị chứ? Hơn nữa chúng ta đều là nữ nhân của hoàng thượng, chia sẻ với ngài ấy là việc nên làm. Vả lại chúng ta đều chưa có con cần nhọc lòng chăm sóc, đều là những người rảnh rỗi. Hoàng thượng cho chúng ta chút việc làm, chúng ta không có lý do để từ chối.”
Ngoài mặt Lâm chiêu nghi nhẹ nhàng khuyên nhủ Dĩnh phi, trong lòng thì lạnh như băng.
Nhắc đến việc có con, khóe môi Dĩnh phi giật giật, ánh mắt có hơi mất tự nhiên.
Tuy tháng nào hoàng thượng cũng đến Chiêu Dương Điện hai ba lần nhưng chưa từng sủng hạnh nàng, cũng chưa từng truyền nàng đến Thanh Lương Điện thị tẩm.
Đến nay nàng vẫn là xử nữ.
Có điều việc này chỉ có mỗi nha hoàn của hồi môn Châu Nhi biết.
Những cung nhân khác của Chiêu Dương Điện hoàn toàn không hay.
Vậy nên trên dưới hoàng cung đều cho rằng hoàng thượng sủng ái nàng.
Hoàng thượng yêu thương nàng chắc qua là cho tiền triều hậu cung nhìn vẻ bề ngoài thôi.
Nàng tuy giỏi võ nghệ nhưng dù gì cũng là nữ nhi, không thể mặt dày chủ động cầu xin hoàng thượng sủng ái mình trên giường.
Vì thế việc có con với nàng lại càng xa xôi.
Thấy sắc mặt Dĩnh phi cứng đờ như đang có tâm sự, Lâm chiêu nghi quơ tay trước mặt nàng, quan tâm hỏi thăm: “Tỷ tỷ sao vậy? Có phải muội muội nói sai gì không?”
“À, không có không có. Muội muội nói có lý, ai bảo chúng ta đều không có con, không thể lấy lý do này để thoái thác.”
“Nói thế tỷ tỷ chịu cùng xử lý chuyện hậu cung với muội muội đúng không?”
“Chờ ý chỉ của hoàng thượng chính thức đến Chiêu Dương Điện rồi nói.”
“Ha ha, cũng đúng, phải chờ Mục công công tới tuyên chỉ thì việc này mới chắc chắn.” Lâm chiêu nghi cười nói phụ họa.