Ai dám động đến cô, tôi chơi chết nó luôn
Sau khi đến trước cửa căn biệt thự của Tô Nhiên, một loạt bảo tiêu mặc đồ tây, thân hình cường tráng bước xuống khỏi bốn chiếc siêu xe kia.
Trong số đó.
Người đầu tiên xuống xe chính là thiếu công tử của tập đoàn Trung Hải: Triệu Thiếu Phong.
Sau khi xuống xe, anh ta lạnh lùng nhìn căn biệt thự của Tô Nhiên, sau đó nói với đàn em: “Các người đứng ngoài này trước đi.”
Dứt lời, anh ta bước về phía cửa. Reng reng.
Tiếng chuông cửa vang lên, Tô Nhiên ngồi trong phòng nghe vậy còn tưởng “bạn thân” mình tới.
Vì vậy, cô vội vàng ra mở cửa. “Đô… Vừa mở cửa phòng ra, Tô Nhiên ngẩn người.
Cô tưởng người ngoài cửa là “chị em tốt” Đỗ Lan, không ngờ lại là vị hôn phu của mình!
“Triệu… Triệu… Thiếu Phong?” Tô Nhiên sững sờ.
Triệu Thiếu Phong nhìn lướt qua Tô Nhiên, cười lạnh: “Tô đại tiểu thư, nhìn thấy tôi thì ngạc nhiên lắm đúng không?”
Tô Nhiên không biết nên trả lời như thế nào. Triệu Thiếu Phong mở miệng nói tiếp.
“Tô đại tiểu thư, còn hai ngày nữa là chúng ta kết hôn rồi! Sao nào, chẳng lẽ nhìn thấy vị hôn phu của mình em không mời vào ngồi ư?”
Tô Nhiên cảm thấy hơi ngại.
Hiện giờ Triệu Thiếu Phong là vị hôn phu trên danh nghĩa của cô! Nhưng Diệp Cửu Trung đang ở trong phòng.
Nghĩ một hồi, Tô Nhiên vội nói: “Không… không phải vậy…” “Chẳng qua nhà tôi lúc này không tiện.”
Nghe vậy, Triệu Thiếu Phong cười âm hiểm: “Không tiện ư? Sao nào, chẳng lẽ em còn giấu trai lạ trong phòng chắc?”
Vừa nói xong, Triệu Thiếu Phong đẩy cửa đi vào luôn! Tô Nhiên muốn ngăn anh ta lại, nhưng không ngăn nổi. Cứ vậy, Triệu Thiếu Phong lao vào trong biệt thự. Trong biệt thự.
Diệp Cửu Trung đang đứng ngay đại sảnh.
Triệu Thiếu Phong vừa lao vào đã nhìn thấy Diệp Cửu Trung đẹp trai vô đối đứng đó.
Thân là đại thiếu gia tập đoàn Trung Hải, Triệu Thiếu Phong cũng được coi là đẹp trai, lại có tiền.
Nhưng giờ nhìn thấy Diệp Cửu Trung bất kể là khí chất, dáng vóc hay gương mặt đều hơn xa bản thân, vẻ mặt hắn cực kỳ âm trầm.
“Tô đại tiểu thư, em có thể nói cho tôi biết tên này là ai không?” Triệu Thiếu Phong chỉ thẳng vào Diệp Cửu Trung hỏi.
Tô Nhiên vội vàng giải thích: “Triệu thiếu gia, anh đừng hiểu nhầm, anh ta chỉ là một tên sửa xe thôi, còn bị mất trí nhớ.”
Sửa xe?
Mất trí nhớ?
Ha ha ha hat
Triệu Thiếu Phong bật cười ha hả.
Thế nhưng tiếng cười của anh ta vô cùng lạnh lẽo.
“Tô Nhiên, cô đúng là đồ không biết xấu hổ là gì! Đã lên giường với trai thì thôi, lại còn chơi với tên thợ sửa xe đê tiện nữa?”
Tô Nhiên nghe vậy thì bật lại: “Triệu Thiếu Phong, mong anh nói chuyện tôn trọng tôi một chút, tôi không xấu xa như anh nghĩ.”
“Xấu xa ư? Ông đây nhìn tận mắt rồi, cô còn dám chối?”. Truyện Thám Hiểm
Triệu Thiếu Phong quát lên.
“Tôi bảo không có gì là không có gì!”
Tô Nhiên bị oan, tức đỏ mắt.
“Con ranh này, cmn đừng có giả vờ đáng thương trước mặt ông!”
“Tôi nói cho cô biết, lúc con mụ d@m đãng Đỗ Lan nói cho tôi hay, tôi còn không tin? Không ngờ cô lại trốn đi chơi với trai thật? Còn lên giường nữa?”
“Giỏi, giỏi lắm!”
“Từ giờ trở đi, tôi muốn cô thân bại danh liệt, tôi muốn nhà họ Tô các cô không bao giờ trở mình được ở cái đất Giang Thành này!”
Thấy Triệu Thiếu Phong độc địa như vậy, Tô Nhiên ch ảy nước mắt: “Triệu Thiếu Phong, anh đừng có dọa tôi! Anh đừng quên, tôi và anh đã kết hôn đâu! Dù hôm nay tôi có lên giường với anh ấy thật thì liên quan quái gì đến anh!”
“Có bản lĩnh thì nhằm vào tôi này, đừng làm phiền nhà họ Tô!”
Triệu Thiếu Phong nói: “Con ranh dơ bẩn như cô cũng xứng bàn điều kiện với tôi ư?”
Vừa hét lên xong, Triệu Thiếu Phong vung tay tát vào mặt Tô Nhiên! Tô Nhiên sợ tới nỗi nhắm chặt mắt.
Bàn tay Triệu Thiếu Phong còn chưa chạm mặt Tô Nhiên, một bàn tay lạnh lão đã túm lấy tay anh ta.