Sở Thiên Lê: “Tớ không thu học phí của cậu, nhưng tớ cần cậu làm một việc.” Khâu Tình Không: “Có chuyện gì vậy?”
Sở Thiên Lê đặt một tờ giấy lên bàn, sau đó đẩy cho Khâu Tình Không: “Chỉ cần giúp tớ tuyên truyền nội dung trong này ra ngoài là được.” Sở Thiên Lê đã phân tích tử vi của Khâu Tình Không, phát hiện ra rằng Khâu Tình Không có khả năng truyền bá thông tin rất mạnh, còn có thể duy trì trạng thái sôi nổi trong thời gian dài.
Đàm Mộ Tinh quay đầu lại nhìn thì phát hiện trên tờ giấy có một bảng giá, được chia thành các loại như xúc xắc chiêm tinh, bài tarot, poker, v.
v.
, mặt sau đánh dấu thời gian hạn định của các loại công cụ.
Có một mục “bói chiêm tinh” riêng biệt ở phía dưới, được xưng có thể giải đáp bất kỳ câu hỏi nào, giá cả cũng là đắt nhất.
Đàm Mộ Tinh hiểu rõ, Sở Thiên Lê sẽ không thu học phí của Khâu Tình Không mà sắp xếp để cô ấy đi đăng những quảng cáo nhỏ này.
Khâu Tình Không cầm tờ giấy lên, đọc xong chợt nhận ra: “Tớ hiểu rồi, cô giáo muốn mở rộng việc kinh doanh.”
Đàm Mộ Tinh nhìn Sở Thiên Lê, khách quan nhận xét: “Cậu yêu cầu cậu ấy làm việc này, quả thực cũng rất thích hợp.”
“Đúng vậy, tớ xem tử vi thấy cậu ấy được quý mến, có năng lực truyền bá tin tức mạnh mẽ, cho nên…” Sở Thiên Lê đột nhiên tỉnh táo lại, kinh ngạc nhìn bạn cùng bàn, ngơ ngác nói: “Chẳng lẽ cậu cũng biết chiêm tinh học sao?” Nếu không thì làm sao cậu có thể nhận xét như vậy được?
Đàm Mộ Tinh lắc đầu: “Xin lỗi, tớ không biết gì đâu.”
Sở Thiên Lê không hiểu: “Vậy làm sao cậu biết cậu ấy thích hợp?”
Khâu Tình Không giơ tay nói: “Cô giáo ơi, nhà tớ làm truyền thông, cả lớp đều biết.”
Đàm Mộ Tinh tốt bụng nói thêm: “Một trong những công ty truyền thông lớn nhất cả nước, không cần xem chiêm tinh cũng có thể biết được.” Sở Thiên Lê: “!!?”
Đàm Mộ Tinh nhìn vẻ mặt kinh ngạc của người bạn cùng bàn, bất lực mỉm cười: “Xem ra lần trước cậu đã đúng.
Sử dụng chiêm tinh rất tổn hại, đôi khi còn có những phương pháp khác.”
Sở Thiên Lê nói rằng cô đọc triết học Mác Lênin để thoát khỏi bản năng, giờ Đàm Mộ Tinh đã hiểu được suy nghĩ quán tính của cô rồi.
“Nội dung thực sự quá đơn giản, không có mánh lới quảng cáo như trên Internet.
Trên mạng bây giờ phải có mấy cái lung tung lộn xộn thì mới có người xem.” Khâu Tình Không vuốt cằm, đưa ra đề xuất: “Để tớ sửa cho, giữ lại mấy thông tin cơ bản là được đúng không?”
Sở Thiên Lê quả quyết nói: “Tốt lắm, chốt cậu rồi, Pikaqiu!” Đàm Mộ Tinh: “Đùa đồng âm sẽ bị trừ tiền đó!”
Ba người cùng nhau bàn bạc, Khâu Tình Không là người viết quảng cáo, Đàm Mộ Tinh là nghệ sĩ và Sở Thiên Lê là bên A.
“Dựa theo năng lực bói toán của cậu, giá cả cũng nên điều chỉnh…” Khâu Tình Không muốn cầm bút thêm số 0 vào đằng sau, lại phát hiện cán bút bị Sở Thiên Lê cầm chặt, ngạc nhiên ngẩng đầu lên.
Sở Thiên Lê ngăn cản cô ấy, nói: “Đừng đổi giá.”
“Tại sao?”
“Đúng vậy, đây cũng có thể coi là khóa học nhập môn của cậu.” Sở Thiên Lê dừng lại một chút, nghiêng đầu nói: “Mặc dù có rất nhiều thầy bói dựa vào chiêm tinh và tarot để kiếm lời, hưởng thụ danh vọng và địa vị do các ngôi sao mang lại, nhưng tớ không thích cảm giác này cho lắm…”