Đệ Nhất Thần Y Của Phú Bà - Bạch Hinh

Chương 39: Thạch đại sư



Thạch đại sư là người bước ra từ đạo tông Vũ Di Sơn, là một võ sĩ cổ xưa trong truyền thuyết.
Ông ta là một kẻ mạnh đúng nghĩa, thực lực. mạnh mẽ vô cùng!
‘Thậm chí Đường Hạo còn từng tận mắt chứng kiến Thạch đại sư làm một bức tường kiên cố như sắt sụp đổ chỉ với một đòn đánh duy nhất.
Cho dù là khi nãy Tân Phong có thể đánh nhau ra sao đi nữa thì lúc này cũng không phải là đối thủ của võ sĩ cổ xưa Thạch đại sư này.
Thạch đại sư tiến lên trước một bước, nheo mắt lại, quan sát Tân Phong băng một thái độ trịch thượng: “Thăng nhãi ranh, cậu và lão già này là cùng một loại người, hà cớ gì cậu lại phải ra tay với một người bình thường vậy chứ, còn không biết đường mà tu võ đức đi, thế thì để lão. già này dạy cậu cách trở thành một võ sĩ giỏi vậy”
“Thạch đại sư, tôi muốn phế hai cái tay của nó.” Đường Hạo la to.
Thạch đại sư nhẹ nhàng gật đầu, cất giọng nói hùng hồn trầm khàn: “Thăng nhãi ranh, lão già này muốn lấy hai cái tay của cậu, cậu có ý kiến gì không?”
Tân Phong nghe vậy thì không nói gì mà chỉ cười khẩy một tiếng: “Lão già ông nói nhiều lời thừa thãi quá, ông mà còn không ra tay thì sẽ không còn cơ hội nữa đâu.”
Lời nói vừa dứt, sấm sét đánh trên mặt đất bãng phẳng! Không ít người che miệng lại, thầm nghĩ Tân
Phong nói thế này chẳng khác nào đang tìm đường chết cả.
Một số người trong bọn họ cũng biết bên cạnh Đường Hạo có một vệ sĩ bí ẩn âm thầm bảo vệ, sức mạnh phi thường, không để một kẻ nào có thể làm Đường Hạo bị tổn hại.
‘Từng có vài nhóm sát thủ cố gẳng muốn ám sát Đường Hạo nhưng cuối cùng đều chết tại chỗ, tất cả là do vệ sĩ bí ẩn kia làm.
Bây giờ khỏi cần nghĩ cũng biết người vệ sĩ thần bí đó chính là vị Thạch đại sư ngay trước: mặt đây.
Thạch đại sư lắc đầu, giọng điệu khinh thường nói răng: “Thật đúng là kiêu ngạo hết sức, không biết trời cao đất dày!”
Dứt lời, bóng người Thạch đại sư hơi nhúc nhích, một giây sau đã biết mất ngay lập tức.
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ căn phòng riêng đã bị cơn cuồng phong cuốn đi!
Một cơn gió đột ngột lao đến trước mặt Tân Phong.
Một chưởng cũng tới theo cơn gió, xông thẳng tới trán Tân Phong.
“Hôm nay, lão già này sẽ cho cậu xem thế nào là ếch ngồi đáy giếng, thế nào là không biết trời cao đất dày!”
Tân Phong thầm lấy làm kinh hãi, không ngờ tốc độ của lão già này lại nhanh đến như vậy.
Ngay lập tức, Tân Phong vội vàng vận hành “Thiên Địa Huyền Hoàng Kinh”, bắt đầu khởi động đan điền, công pháp “Long Tượng Thần Công” trong võ đạo cũng được vận chuyển.
Cùng lúc đó, một luồng chân khí ngưng tụ ở vị trí đan điền, rồi nhanh chóng tràn vào trong tay. Tân Phong.
Nếu nhìn lại cẩn thận thì sẽ thấy trong lòng bàn tay Trần Phong tỏa ra một luồng ánh sáng chín màu nhàn nhạt.
“Đi!”
Tân Phong giơ lòng bàn tay lên nghênh đón lực chưởng của Thạch đại sư, đối đầu với bàn tay của Thạch đại sư.
Uỳnh…
“Trong nháy mắt, tất cả mọi thứ xung quanh đều rơi xuống đất, vỡ vụn, kình khí mạnh mẽ tỏa ra khắp xung quanh.
Bùm!
Nhưng, điều mà không một ai ngờ tới đã xảy. ra.
Chỉ trong một khoảnh khäc đã thấy đại sư hộc máu, cả người bay ra ngoài.
Một ngụm máu tươi phun tung tóe giữa không trung.
Chỉ trong một chiêu!
Thạch đại sư đấu không lại, thất bại rồi!
Toàn bộ căn phòng riêng rơi vào sự tĩnh lặng, thậm chí còn nghe được cả tiếng kim rơi.
Tất cả mọi người mang vẻ mặt khiếp sợ, nhìn Tân Phong đứng ở giữa mà không dám tin.
Hản… đã đánh bại Thạch đại sư rồi sao?


Mẹo: Bạn có thể sử dụng Trái, Phải, phím A và D để tới các chương.