Tại đại điện nghị sự ở La Thiên Tông.. “Ngươi nói là, có cường giả Tịch Diệt Cảnh ra tay sao?”
Sau khi La Võ chân nhân nghe xong tin tức của nhị trưởng lão mang về„ chân mày hơi nhíu lại.
Thực sự có chút nghĩ không ra, trong nước Ma La sao lại †ồn tại cường giả Tịch Diệt Cảnh ta.
Hơn nữa, cho dù gặp phải cường giả Tịch Diệt Cảnh, theo lý mà nói chỉ cần để lộ thân phận La Thiên Tông, thì đối phương sẽ tuyệt đối không dám giết hắn mới đúng chứ!
Chẳng lẽ, người này cũng không phải là người Bắc vực, mà chính là người ở nơi khác chạy đến muốn tham gia thế lực bí cảnh trong hai tháng sau ư?
“Đúng vậy, tông chủ, theo lời Vũ Phi Dương nói, người ra tay có thực lực Tịch Diệt Cảnh Nhị Tam Trọng Thiên ạ.”
“Nếu không cường giả Tịch Diệt Cảnh, cũng không có khả năng một chiêu giết chết lão tam Quy Khư Cảnh Cửu Trọng Thiên đâu ạ.”
“Xem ra Vũ Phi Dương cũng không nói dối.”
Nhị trưởng lão đem tin tức mà chính mình thăm dò được. thành thật bẩm báo, cũng nói ra suy nghĩ và phán đoán của mình.
“Hừ, cứ cho là cảnh giới Tịch Diệt Cảnh thì sao chứ, xem như tịch diệt cảnh lại như thế nào.”
“Nửa tháng sau La Thiên Tông ta bị giết, khẩu khí không nhỏ đâu, tông chủ ta đây sẽ chờ hẳn nửa tháng, xem xem rốt cuộc là thân thánh phương nào!”
“Chúng ta ở ngoài chỗ sáng, kẻ địch ở trong tối, chớ có để bị ám toán.”
“Thông báo xuống dưới thời gian nửa tháng này, bảo đệ tử tông môn không có chuyện gì quan trọng thì không được ra ngoài, để tránh bị kẻ khác nhắm đến. “
La Võ chân nhân lạnh lùng hừ một tiếng, tuy nói còn chưa thể hoàn toàn xác định người ra tay là Tịch Diệt Cảnh Tam Trọng Thiên, nhưng ông ta lại rất tự tin với thực lực của mình.
Huống hồ, trong La Vân Tông, ông ta còn có thể mượn sự trợ giúp của đại trận tông môn, cứ cho là đối diện với Tịch Diệt Cảnh Lục Trọng Thiên thì ông ta cũng trên cơ một bậc, cho dù có đối mặt với Tịch Diệt Cảnh Thất Trọng Thiên, cũng có thể tự vệ được!
Hơn nữa trong lòng ông ta cũng đã có một vài suy đoán.
Từ chỗ Trương Thiên Trạch, ông ta cũng đã biết được tiểu nha đầu tên Lãnh Yên Nhiên của Lãnh gia, có thể chất đặc biệt, cực kì thích hợp làm ‘bàn đạp
Chắc hẳn, người ra tay kia, coi trọng điểm này, nên mới để Lãnh Yên Nhiên ở lại bên cạnh, đồng thời định bồi dưỡng cô đến cảnh giới cao hơn để lợi dụng, như vậy mới có thể giúp Lãnh gia ra tay!
Nhưng muốn giẫm lên La Thiên Tông để thể hiện thực lực, thì tất nhiên không phải là một cách làm sáng suốt rồi!
“Vâng, ta xin cáo lui.”
Phần đông trưởng lão nhận lệnh rồi rời đi, La Võ chân nhân thở một hơi thật dài, nhíu mày nhắm mắt không biết đang tính toán cái gì nữa.
Lần này thủ tịch đệ tử của La Thiên Tông bọn họ đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, bí cảnh hai tháng sau coi như phái đệ tử vào, cũng không có vớt vát được cái tốt đẹp gì.
Những ngày nay, ông ta rất lo lắng, trong lòng đã chửi bới tên cường giả Tịch Diệt Cảnh thần bí đã ra tay kia không biết bao nhiêu lần.
Mà lúc này tên cường giả thần bí bị vô số người nhớ đến kia, lại rất thoải mái ngủ nghỉ, mơ một giấc mơ đẹp.
Ngoài đình nghỉ chân, cây trà Ngộ Đạo như thể khom người xuống, vô số cành cây gom lại với nhau, tạo thành một chiếc võng tự nhiên.
Người nẵm trên đó, tất nhiên chính là Trần Đạo Huyền rồi.
Cành cây trà Ngộ Đạo thỉnh thoảng sẽ có đạo vận tản ra, sự tồn tại của những đạo vận này cũng làm cho Trần Đạo. Huyền ngủ ngon hơn vài phần.
Nhưng theo thời gian, như thể bị đạo vận của trà Ngộ Đạo. thu hút, quanh người Trần Đạo Huyền lại thoät ẩn thoát hiện thứ y như đạo vận vậy.
Không, đó không phải đạo vận, hình như là Tam Thiên Đại Đạo của bản thân!
Cây trà Ngộ Đạo không tự chủ được liền bắt đầu hơi hơi lay động, không biết là kích động hay là sợ hãi nữa.