Đừng Hòng Có Ý Nghĩ Không An Phận Với Tôi

Chương 1: Anh hùng cứu mỹ nhân



[ Kết hôn cái gì? Chẳng lẽ hắn là rác chuẩn bị thu gom về điểm tập kết sao? ]

*

Mấy ngày trước Quan Lãng đi tham gia Diễn đàn thượng đỉnh về khoa học công nghệ của thành phố H, lúc này vừa bay trở về thành phố T.

Thư ký Lâm tranh thủ báo cáo công việc trên xe, lúc chuẩn bị kết thúc còn đề cập đến một chuyện khác.

“Cô nói cái gì?” Quan Lãng lấy một chai nước ngọt có ga từ tủ lạnh trên xe, mở nắp uống mấy ngụm.

“Cái người tên Lưu Như đó lên gameshow bảo là vừa gặp đã thích anh, anh cứu mạng cậu ta mà không biết lấy gì báo đáp nên đành… lấy thân…” Trực giác của thư ký Lâm mách bảo rằng sếp mình không muốn nghe tới cái từ kia.

Quan Lãng cười lạnh: “Nằm mơ đi.”

Thư ký Lâm lập tức ngậm miệng.

Quan Lãng cầm chai thủy tinh trong tay chậm rãi lắc lư, ánh mắt chăm chú nhìn miệng bình không có chút độ ấm.

“Tiếp tục.”

“Cậu ta bày tỏ lòng biết ơn với anh, hết khóc lại cười, cuối cùng còn lấy ra một tờ lá số tử vi nghe nói là do đại sư chùa Quân Linh tính cho, trên đó ghi cậu ta và anh là…” Thư ký Lâm không biết nên nói tiếp thế nào.

“Nói đi.”

“Là… duyên trời tác hợp.”

“Cách” một tiếng, chai thủy tinh bị ném vào khe trống đựng nước, rõ ràng chỉ là một tiếng vang rất nhỏ nhưng lại khiến thư ký Lâm ứa mồ hôi lạnh. Tuy mới làm việc chung với Quan Lãng mấy tháng, cô vẫn nhạy bén cảm giác được hắn đang nổi giận.

Hiện giờ đúng là Quan Lãng đang cực kỳ tức giận, hắn giận chính bản thân mình. Nếu có thể quay ngược thời gian về buổi tối các đây hai tuần, hắn tuyệt đối sẽ không đưa chân ra thêm một bước.

Tối hôm đó hắn vừa bàn chuyện làm ăn xong, rời khỏi nhà hàng đứng ngay ven đường chờ tài xế đón, ở bên cạnh đột nhiên xuất hiện một thanh niên vừa nói chuyện điện thoại vừa băng qua đường. Thời điểm thanh niên kia sắp ra đến giữa đường thì có vẻ như xảy ra tranh cãi với người trong điện thoại, cảm xúc rất kích động nên không chú ý tới chiếc xe tải từ khúc ngoặt đang lao tới, chỉ giây lát nữa thôi sẽ tông thẳng vào mình.

Đương giờ phút ngàn cân treo sợi tóc, Quan Lãng ỷ mình có thần kinh vận động tốt nên hai bước chập một xông ra kéo thanh niên ôm chặt, hai người lăn dưới đất vài vòng, lăn đến tận bên kia đường rồi dừng lại, vất vả lắm mới tránh được một vụ tai nạn giao thông thảm khốc.

Quan Lãng vốn định mắng chửi mấy câu, nhưng cúi đầu nhìn xuống đã thấy thanh niên trong lòng mình sợ đến run lẩy bẩy, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt trẻ trung thanh tú, hai cánh tay nắm chặt hắn như nắm cọng rơm cứu mạng. Đối phương chỉ run rẩy bật ra được mấy chữ: “Cảm… ơn…”

Hắn không nói một lời, sau khi ném người xuống lập tức quay về bên kia đường, leo lên xe đi mất.

Nếu sự tình cứ như vậy qua đi thì cũng thôi, nhưng lúc ấy khéo thế nào lại có một tay blogger đang chụp ảnh trên đường, thế là thuận tay ghi lại hết toàn bộ một màn này vào điện thoại.

Blogger kia cho rằng content này khá ngon nghẻ nên suốt đêm biên tập clip đăng lên Weibo, tạo ra một đề tài không nhỏ. Rất nhiều cư dân mạng trầm trồ về thanh niên đẹp trai thân thủ lợi hại còn ra tay làm việc nghĩa, đồng thời có người nhận ra đối phương chính là con trai duy nhất của chủ tịch “tập đoàn Quan Chúng” danh tiếng —— Quan Lãng.

Thông tin này như một ngòi nổ khơi dậy nhiệt tình của cư dân mạng thích hóng drama, mọi người gần như bới móc từng sự kiện trong cuộc đời Quan Lãng từ nhỏ tới lớn ra để trầm trồ. Hắn bắt đầu học nhảy lớp từ tiểu học, hai mươi hai tuổi tốt nghiệp nghiên cứu sinh, so ra nhỏ hơn bạn đồng cấp hai tuổi. Không chỉ có thế, năm mười lăm tuổi hắn đã có chứng nhận đai đen Taekwondo cấp hai, suýt nữa còn được mời vào đội tuyển thi đấu quốc gia.

Một vị thiếu gia nhà giàu học vấn cao ngất, còn có thể xem là văn võ song toàn nên thời học đại học được không ít nữ sinh theo đuổi. Hắn ngược lại rất dứt khoát, tuyên bố công khai rằng mình chỉ thích đàn ông.

Hôn nhân đồng tính đã hợp pháp hóa từ mười mấy năm trước, cha mẹ và chị gái hắn cũng không có động thái đứng ra bác bỏ tin đồn nên xem như ngầm thừa nhận, bởi vậy xu hướng tính dục của Quan Lãng được coi như một bí mật công khai.

Năm nay Quan Lãng hai mươi bốn tuổi, mấy tháng trước vừa tiếp nhận quản lý một công ty công nghệ dưới trướng tập đoàn Quan Chúng. Bản thân hắn cũng cầm hai tấm bằng công nghệ thông tin và quản trị kinh doanh trong tay, chủ tịch Quan đặt hắn vào vị trí đó là chuyện hiển nhiên phải làm.

Quan Lãng chưa bao giờ để ý đến giới truyền thông và quần chúng hóng thị, thư ký Lâm bình thường cũng sẽ không nói những chuyện nhảm nhí vô bổ này trước mặt hắn.

Nhưng mà, Lưu Như —— cũng chính là thanh niên được cứu buổi tối hôm đó lại tuyên bố nhất kiến chung tình với Quan Lãng, sau khi biết được tin tức về hắn thì theo đuổi ngày đêm không bỏ. Cậu ta còn thừa cơ nhận vài buổi phỏng vấn, miêu tả kỹ càng cảnh tượng mình được cứu, mấy lần còn công khai tỏ vẻ hy vọng được gặp lại ân nhân cứu mạng một lần.

Hiện giờ chuyện càng ngày càng quá quắt, đến cả lá số tử vi của đại sư chùa Quân Linh cũng bị lấy ra để tô vẽ, rất có tâm thế “Không lấy thân báo đáp sẽ không bỏ qua”.

Dư luận trên mạng chiều nào cũng có, người thì mắng Lưu Như tranh thủ cọ fame không biết xấu hổ, người khác lại ủng hộ cậu ta dũng cảm theo đuổi crush, đừng từ bỏ đoạn duyên phận này. Thậm chí có người thấy diện mạo Lưu Như thanh tú, ăn nói chừng mực lại không kém lịch sự nên quay xe làm fan nhan sắc, những fan này sưu tập ảnh cậu ta và Quan Lãng ghép vào với nhau, photoshop đủ loại ảnh kết hôn ảnh tình cảm, thoạt nhìn cực kỳ xứng đôi.

Quan Lãng ghét nhất là loại người giống ruồi bọ xua mãi không đi này, Lưu Như kia mặt mũi thế nào hắn đã không còn nhớ rõ, hôm đó người kia chỉ run như cầy sấy núp trong ngực hắn, bây giờ lại muốn làm trò gì? Cosplay chim hoàng yến à?

Chuyện càng bực bội hơn là đám bạn học đại học của hắn đã biết tin hết, vài người có quan hệ thân thiết còn bắt đầu giở giọng trêu chọc.

Sau khi có thêm lá số tử vi của đại sư chùa Quân Linh, số người ủng hộ Lưu Như ngày càng nhiều. Nguyên nhân không phải vì cậu ta, mà vì chùa Quân Linh là ngôi chùa nổi tiếng linh thiêng nhất thành phố, dù là cầu nhân duyên, cầu tự, cầu bình an hay cầu học vấn, một năm bốn mùa nơi đó đều chen chúc đầy khách hành hương.

Trụ trì ẩn tu, công việc thường ngày đều do các vị đại sư ra mặt. Các vị này không ra tay thì thôi, đã ra tay thì hầu như luôn là “trăm lần đều linh”, hằng năm số người dâng lễ tạ thần nhiều đến mức đạp vỡ cả ngạch cửa chùa.

Thư ký Lâm đang nói đến dư luận trên mạng, rõ ràng gameshow có mặt Lưu Như đã trôi qua gần một tuần, vậy mà mấy ngày nay xu thế thảo luận càng lúc càng khí thế hơn. Cư dân mạng thậm chí đã bắt đầu thảo luận đến giá cổ phiếu tập đoàn Quan Chúng, đồng thời còn chú ý đến cả tình trạng lời lỗ của từng công ty con dưới trướng tập đoàn.

Quan Lãng mở điện thoại liếc nhìn group chat của hội bạn thân.

Từ Thiên Thành: [ Đại sư chùa Quân Linh đã phán hai người xứng đôi còn gì, còn không mau cưới người ta về đi? ]

Tống Chẩm: [ Loại chuyện hay ho như anh hùng cứu mỹ nhân, lấy thân báo đáp này sao không rơi trúng người anh chứ? Nhãi ranh ăn may thật đấy! ]

Từ Thiên Thành: [ Anh chuẩn bị xong bao lì xì rồi, bao giờ thì cưới? Đừng quên cho một chân phù rể nhớ. ]

Quan Lãng dứt khoát tắt máy, kéo thấp ghế dựa ngả lưng chợp mắt nghỉ ngơi.

Kết hôn cái gì? Chẳng lẽ hắn là rác rưởi chuẩn bị thu gom về điểm tập kết sao?

Sau khi tranh thủ trở về công ty một chuyến, Quan Lãng quyết định ghé sang chỗ cha mình lấy tài liệu. Hắn nói tài xế dừng xe bên hông biệt thự, mình thì bước lên bậc thang mở cửa chính ra.

Trong phòng khách đèn đóm sáng trưng, Quan Tề Đình mặc áo tắm dài, đang vừa lau tóc vừa đi ra khỏi phòng tắm lầu một.

Quan Lãng liếc xuống đồng hồ theo phản xạ, lúc này là 5 giờ chiều, cha hắn lại ở nhà đi tắm?

Quan Tề Đình không có ý định giải thích với con trai mà vẫy vẫy tay ra hiệu cho hắn ngồi xuống ghế sô pha, sau đó ném ra một câu long trời lở đất.

“Tiểu Lãng, con chuẩn bị kết hôn đi.”

Quan Lãng cảm thấy có lẽ mình gặp ảo giác rồi, nếu không làm sao cha hắn có thể dùng loại ngữ khí như kiểu “Hôm nay thời tiết đẹp quá” để nói ra mấy lời hoang đường như vậy?

“Ba, ba bệnh rồi à?” Quan Lãng khó khăn tìm lý do, “Ba ăn nói mê sảng thế này, mẹ đã biết chưa?”

Quan Lãng biết rõ tính tình cha, hễ là chuyện hắn không muốn làm, chỉ cần lôi tên mẹ ra thì hơn phân nửa sự tình chắc chắn sẽ được giải quyết, bởi vì quan hệ giữa cha mẹ hắn luôn luôn đối chọi gay gắt, trừ đâm chọc mỉa mai nhau ra thì chỉ có phá đám là giỏi nhất.

Không ngờ lần này thái độ Quan Tề Đình rất kỳ quặc, ông ta chỉ ngồi yên một chỗ, sắc mặt hơi cứng nhắc.

Quan Lãng chuẩn bị bồi thêm mấy câu, chợt nghe thấy giọng nói quen thuộc vang lên từ trên lầu.

“Con trai, mẹ đây.”

Sầm Yên Yên khoác bộ áo ngủ lụa tơ tằm màu đỏ thẫm, mái tóc búi thấp sau gáy, mặt mày biếng nhác chậm rãi bước xuống từ lầu hai. Bà hiển nhiên là mới tắm xong, tâm trạng có vẻ khá tốt. Quan Lãng thả lỏng thân thể chờ bà lên tiếng trào phúng trước.

Nhưng câu tiếp theo của bà còn hoang đường hơn Quan Tề Đình gấp mấy lần.

“Mẹ và ba con đã bàn bạc xong, tìm được một đối tượng tốt cho con rồi. Con chuẩn bị để tuần sau kết hôn đi.”

Biểu cảm trên mặt Quan Lãng như vừa bị sét đánh.

Hắn không thể ngờ được, suốt hai mươi bốn năm, lần đầu tiên cha và mẹ hắn thống nhất đứng trên cùng một chiến tuyến lại là vì chuyện hôn nhân đại sự của mình.

– —

Lời tác giả:

Thụ chính quy là Khương Dao, chương sau sẽ lên sân khấu.

Mở hố mới! Lần này là truyện về bá tổng x anh trai thật thà. Truyện đăng song song trên Trường Bội, ai không xem được trên Phế Văn có thể lên Trường Bội xem nha.

Bộ này tương đối chậm nhiệt, đề tài ba xu, nhân vật ba xu, cực kỳ cheap! Bởi vì gu của tác giả cũng rất là cheap!


Mẹo: Bạn có thể sử dụng Trái, Phải, phím A và D để tới các chương.