Hàm Ngọc - Trường Thanh Trường Bạch

Chương 46: H – ĂN ĐỒ CỦA CHÓ!



Edit: Khả Khả

Chuyện suýt tí nữa thì thiêu từ đường này Lý Hạc Minh còn làm ra được thì đương nhiên tính tình khi bé của hắn không ngoan hiền lắm.

Bây giờ, hắn đã trầm ổn hơn, nhưng trong xương cốt vẫn còn tính nết tuỳ ý làm bậy, nếu không sao lại có chuyện thừa dịp thê tử đi tắm hắn lại tò tò đi theo.

Giờ phút này hắn đứng sừng sững trước mặt Lâm Ngọc, tay chân nàng đều cứng nhắc. Ánh mắt hắn quá nóng, nhìn đến mức cả người nàng không được tự nhiên.

Nàng uốn gối ngồi xổm xuống để đầu vai mình vùi vào trong nước, nàng ngước mắt nhìn hắn, hỏi: “Chàng muốn tắm cùng ta sao?”

Lý Hạc Minh không nói gì, hắn nhìn gương mặt bị hơi nước làm ướt, đột nhiên đưa tay xoa cánh môi hồng của nàng, ngón cái cọ qua môi dưới mềm mại, nhẹ ấn vào kẽ môi nóng ướt, chạm vào răng lưỡi của nàng.

Hắn đang muốn gì, không cần nói cũng biết.

Lâm Ngọc hiểu, giơ tay kéo tay hắn ra. Lòng bàn tay hắn rất nóng, giống như mang theo ngọn lửa, nàng đỏ mặt quỳ đứng lên, chầm chậm đến gần.

Mặt nước gọn sóng phát ra tiếng động, nàng duỗi tay nắm lấy lưng quần của Lý Hạc Minh, nhẹ kéo xuống. Nàng không biết cởi quần áo cho nam nhân thế nào, chỉ đưa hai ngón tay móc lấy lưng quần rồi kéo xuống.

Lý Hạc Minh mặc kệ cho nàng làm, hắn không giục, chỉ có lồng ngực hắn phập phồng kịch liệt đang tố giác sự mất bình tĩnh của hắn. Ngay cả cây gậy dưới thân cũng rục rịch ngẩng đầu, mặc dù chưa chạm đến nó.

Quần vừa mới kéo xuống một tất, hạ thân đầy lông tóc của Lý Hạc Kinh lộ ra, rất lộn xộn. Ngón tay Lâm Ngọc lướt qua sợi lông kia nàng cảm nhận được nó cứng hơn tóc hắn rất nhiều.

Vuốt ve cũng không thoải mái, nhưng…

Lâm Ngọc nhớ đến động tác đêm tân hôn đó của hắn, khi mấy sợ lông cứng này cọ vào động huyệt của nàng mang đến cho nàng vô vàn khoái cảm, nên nàng cảm thấy có cứng một chút cũng không sao.

Lưng quần đi xuống chút nữa thì thấy dương vật cứng rắn đỏ đậm nổi lên giữa đám lông, rất dài, gân xanh quấn quanh, vừa xấu xí vừa dữ tợn. Sau khi Lâm Ngọc thấy hình thù của thứ này, nàng vô thức nhíu mi.

Nàng kéo quần của Lý Hạc Minh xuống đến đùi rồi không tiếp tục nữa, mà đưa tay vào nước sạch kỳ cọ, chỉ viết thiếu hai chữ “ghê tởm” ở trên mặt.

Thấy vậy, Lý Hạc Minh cũng nhíu mày, hắn đứng ở đây dựng đứng dương vật chờ Lâm Ngọc đến lâm hạnh, cảm giác giống như một nam xướng đang chờ người đến để chà đạp.

Thân hắn cao lớn, khi đứng cạnh bồn tắm, thứ đồ kia cao hơn mép thùng mấy tất. Hắn giữ cổ nàng kéo lại gần, dán côn thịt hơi cứng lên vào cánh môi nàng, thầm giục nàng.

Quả nhiên hắn đã khó chịu đến cùng cực, môi Lâm Ngọc vừa mới chạm đến thì đã cảm thấy nghiệt căn của hắn giật giật vài cái. Vì dán quá gần nên nàng có thể cảm nhận được mùi hương khó tả của nam nhân, cũng không khó ngửi lắm.

Lâm Ngọc giơ tay nắm đồ vật của hắn, đồng thời ngẩng đầu nhìn, mặt đỏ nhắn nhở: “Ta chưa từng ngậm, nếu chàng không thoải mái thì bảo ta dừng lại!”

Yết hầu của Lý Hạc Minh lăn lộn lên xuống, hắn “ừ” một tiếng. Nhưng nhìn thái độ kia, thì cho dù Lâm Ngọc có cắn nghiệt căn của hắn thì hắn cũng sẽ không kêu dừng.

Tuy Lâm Ngọc nói vậy, nhưng nàng cảm thấy việc ăn dương vật của nam nhân không có gì khó khăn cả, cùng lắm ngậm vào miệng rồi liếm liếm một chút là xong. Nào ngờ, nàng mới ngậm nửa cây côn thịt của Lý Hạc Minh vào đã thấy miệng mình căng vô cùng.

Nàng hơi khó chịu nheo mắt lại, lưỡi nàng di chuyển khó khăn khi bị quy đầu chen vào thật sâu, đầu lưỡi nóng ướt vô tình lướt qua khe hẹp ở trên quy đầu, ngay lập tức liền nghe Lý Hạc Minh cắn răng thở dốc, đồng thời côn thịt nảy lên trong miệng, lớn hơn thêm vài phần.

Miệng Lâm Ngọc bị căng nên yết hầu co rụt lại, phát ra giọng mũi dinh dính, nàng đẩy bụng dưới Lý Hạc Minh để nhổ côn thịt ra, quy đầu to lớn rời khỏi môi nàng mang theo sợi tơ dài cực kỳ dâm dục.

Một tiến một lui, cả người Lâm Hạc Minh đều chảy mồ hôi, Lâm Ngọc liếm môi, nhẹ nói: “Của chàng lớn quá…”

Lý Hạc Minh cố chịu nhắm mắt lại, sau đó mở mắt nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ bị hắn “chui” vào, hắn giữ mặt nàng, thẳng lưng đưa côn thịt đến bên môi một lần nữa, thấp giọng nói: “Lớn thì ăn từ từ!”

Lâm Ngọc nghe xong liền ngửa đầu nhìn hắn, rồi “ừ” một tiếng, tiếp đó vành tai nàng ửng đỏ lên, chầm chậm ngậm côn thịt hắn vào. Lần này nàng có sự chuẩn bị, nên ngậm sâu hơn một chút, tay nắm lấy phần gốc thịt bên ngoài, vừa mút nhả, vừa đá lưỡi chầm chậm liếm.

Trên sách không có viết làm thế nào để ăn dương vật của nam nhân, cách này không phải nàng đọc từ trong sách, mà là dựa theo cách Lý Hạc Minh đã ăn huyệt nàng.

Khi đó, hắn ngậm huyệt nàng vừa mút vừa liếm, nàng cho rằng hai người không khác nhau lắm.

Lâm Ngọc không biết mình có làm đúng hay không, nên động tác từ từ chậm rãi. Khi nàng nghe thấy tiếng thở nặng nhọc ở trên đỉnh đầu, nàng đã biết mình làm đúng, ít ra Lý Hạc Kinh thích nó.

Lúc trước Lâm Ngọc đọc sách, nàng luôn cho rằng dương vật của nam nhân sẽ là một cây gậy hình trụ bóng loáng, giống như cây gậy ngọc Lý Hạc Minh đưa cho nàng. Nhưng hiện giờ tận mắt nhìn thấy, nàng mới biết đồ của nam nhân không đẹp như gậy ngọc cũng không tinh tế như vậy.

Màu sắc thâm xì, vừa thô vừa cứng, bên ngoài gân xanh quấn quanh, có liếm cũng không nhẵn được. Lâm Ngọc liếm một hồi mới phát hiện khi đầu lưỡi nàng chạm vào một sợi huyết quản bất kỳ trên thân dương vật, thì cơ bụng dưới của hắn căng cứng lên.

Đầu lưỡi nàng cẩn thận liếm dọc theo gân mạch kia, tay lại vuốt ve lên xuống nửa khúc còn ở bên ngoài, nàng phát hiện những đường gân kia nối từ gốc đến tận đỉnh, vô cùng mẫn cảm, mỗi khi nàng liếm Lý Hạc Minh rên lên thật dễ nghe.

Giọng hắn trầm thấp, thường ngày nói chuyện mang theo sự uy nghiêm lạnh lẽo, hiện tại qua tai Lâm Ngọc đều biến đổi hoàn toàn, trở thành ý vị riêng của đôi phu thê không muốn kể ai nghe cả.

Lý Hạc Minh không biết trong đầu Lâm Ngọc đang nghĩ gì, chỉ biết rằng khi hắn nhìn gương mặt xinh đẹp của nàng đang ngậm dương vật to lớn của mình, hắn chỉ muốn bắn. Nói ra thật mất mặt, quả thật hắn bị Lâm Ngọc liếm đến độ muốn bắn ra.

Đầu lưỡi nàng vô cùng mềm, mút dương vật của hắn quá giỏi, không mạnh không nhẹ, lực độ giống như nhai nuốt canh thường ngày, nhẹ nhàng mềm mại, vừa đủ để vật thô cứng này ngoan ngoãn nghe lời.

Nhưng sau nửa nén nhang, Lâm Ngọc vô tình liếm mút quy đầu, Lý Hạc Minh không thể nhịn nổi, vuốt vé môi nàng, nói bằng giọng khàn đục: “Ngậm lại!” Sau đó giật giật mấy cái trong miệng nàng, thẳng lưng bắn ra.

Lượng lớn tinh dịch đặc quánh bắn toàn bộ vào miệng Lâm Ngọc.

 

——oOo——

 


Mẹo: Bạn có thể sử dụng Trái, Phải, phím A và D để tới các chương.