Thánh Y Dược là một loại sách cổ do y thánh Dược Thư truyền lại.
Nghe đồn rằng bà ta rất giỏi y thuật có thể cứu người chết sống lại khiến người già nua trẻ thêm vài chục tuổi.
Quyển sách này là sổ ghi chép các dược liệu quý hiếm trên thế gian được bà ta để lại.
Quả như dự đoán bên trong có đủ hình vẽ, tác dụng và phương thuốc phối với nhưng thảo dược đó.
Lật được vài trang nàng bỗng thấy hình vẽ của Hồng Liên Hoa.
Bên trên viết Hoa Hồng Liên được mọc ở Minh Giới nơi có Nghiệp Hoả – ngọn lửa thiêu đốt vạn vật.
Mẹ kiếp! Đến cả thần y tái thế cũng biết bấy nhiêu về bông hoa kia.
Ngọn lửa thiêu đốt vạn vật? Ý là sao?
Chợt bên ngoài có tiếng bước của chân.
– Nương nương! Không xong rồi.
Thư Nhiễm hốt hoảng chạy vào khiến nàng dời suy nghĩ trong đầu.
– Có chuyện gì.
Nàng gập quyển sách lại quay sang nhìn cô ấy.
– Bạch…Bạch tiểu thư đem theo đống đồ đạc nói muốn chuyển vào cung ở.
Thư Nhiễm vừa nói vừa chỉ chỉ ra bên ngoài.
– Kệ cậu ấy…cho người sắp xếp một chỗ ở đi.
Nàng biết ngay cậu ấy sẽ không ở yên một nơi mà toàn thích gây chuyện.
– Còn nữa…Tam thiếu gia Vân Gia cũng đuổi theo Bạch tiểu thư vào cung đem theo xe ngựa chở đầy hoa mang vào.
À đúng rồi! Sở Tướng Quân cũng vừa đem người tới muốn bắt Bạch tiểu thư về.
Nghe cô ấy nói một hồi nàng mới biết hoá ra hai nhân vật phụ của truyện đã bắt đầu lên diễn rồi.
Đi xem chút náo nhiệt thôi.
– Đem chỗ sách này về Thanh Loan Điện.
Nói rồi nàng quỳ tiện quẳng cuốn sách vào một chồng bên kia cho người đem về một thể.
………………….
…Thần Lan Cung….
Phong Lan Thần ngồi ở bàn giữ nguyên một tư thế rất nhiều ngày chưa chịu nhúc nhích.
Bạch Tư Thành từ bên ngoài đi vào lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh rót một ly trà uống.
– Bệ hạ thất thần ngồi ở đây là có phiền não gì sao?
Hắn tự nâng ly trà trên tay uống một ngụm.
Trà nguội ngắt dư vị nhạt nhẽo chắc hẳn 3 ngày rồi chưa được thay mới.
– Cút.
Chàng khàn giọng thẳng thừng đuổi khách.
– Bổn vương quen biết ngươi mấy vạn năm rồi đây là lần thứ hai thấy dáng vẻ ngươi bị thê tử đá.
Trong câu chữ của Bạch Tư Thành có ý cười nhiều hơn an ủi người ta.
Tên này giỏi nhất châm chọc vào nỗi đau của người khác.
– Như nhau cả thôi.
Ha! Chỉ một câu Phong Lan Thần đã hoàn toàn lật ngược thế cờ hắt lên người hắn một thau nước lạnh.
Bị phản kích 1 chiêu chí mạng hắn đặt bộp ly trà xuống khó chịu lên tiếng.
– Được rồi! Coi như ngươi giỏi bổn vương chịu thua…ta nói thẳng…
…—————-…
…Thanh Loan Điện – Thường Hy Cung….
Bên trong điện đã rất lâu không náo nhiệt như vậy rồi! Tình tiết của Diệp Yên công chúa có khá nhiều nhân vật vây quanh mà hôm nay lại tập hợp khá đầy đủ trong cung của nàng.
– Yên Nhi! Nàng tới đây làm gì?
Tên vừa nói là Vân Tu Kiệt con trai thứ của Vân An Hầu, Tam thiếu gia Vân Phủ nổi tiếng chơi bời lêu lổng gây hoạ khắp nơi.
Một lần hắn uống rượu ở thanh lâu vô tình va phải Bạch Diệp Yên ai ngờ khi thấy nàng ta liền nhất kiến chung tình quyết tâm theo đuổi cô ấy.
– Liên quan gì đến ngươi.
Bạch Tiểu Yên chán nản ngồi ở bàn phụ uống trà đợi nàng đến.
– Nghe người hầu nói đây là điện của Hoàng Hậu Thanh Ly nàng đây kà muốn….xin thánh chỉ ban hôn sao?
Bạch Tiểu Yên nghe hắn ta phát biểu thì ho sặc sụa.
Tên não tàn Vân Tu Kiệt này suy diễn giỏi thật, làm gì có ai tới cung của Hoàng Hậu xin Thánh chỉ có đến thì tới Bắc Minh Điện kìa chỗ ở của Hoàng Đế ấy.
Ở cùng hắn thêm vài ngày khéo não của mình tụt IQ mất.
Bạch Tiểu Yên vừa nghĩa vừa vuốt ngực.
– Ngươi mơ đẹp nhỉ…CÚT.
Hắn ta bị Bạch Tiểu Yên đá một phát thì liền tỏ vẻ buồn bã ngồi sang một bàn bên cạnh.
Chưa được bao lâu hắn ta đã bật dậy hiếu kì thăm thú kiểu bày trí trong điện này.
Điện Thanh Loan là điện chính của cung Thường Hy nên được trang trí rất lộng lẫy xa hoa.
Đặc biệt ghế ngồi của Hoàng Hậu phía trên tường có một bức tượng vàng hình phượng hoàng tượng trưng cho ngôi vị hậu.
Bỗng bên ngoài có rất nhiều binh lính kéo dài xếp hàng dài bên ngoài.
Thấy chồng cũ đuổi đến thì Bạch Tiểu Yên càng nóng ruột hơn chỉ mong nàng mau trở về.
Sở Hoài Ân vừa tới liền kéo tay Bạch Tiểu Yên lôi ra ngoài.
Hắn đột ngột hành động như vậy làm nàng ấy cũng hơi bất ngờ chưa kịp phản kháng cũng như chống cự.
Cứ tưởng mình cứ thế bị kéo đi thì bên kia Vân Tu Kiệt lao tới giữ tay còn lại của Bạch Tiểu Yên.
– Sở Hoài Ân…Ngươi muốn làm gì?
Bạch Tiểu Yên cảnh giác với Sở Hoài Ân nói đúng hơn là sợ hắn ai biết được tên khốn này mà tức lên có đem binh bắt giam nàng lại không?
– Theo ta về phủ.
Tên mặt lạnh Bạch Tư Thành với tra nam Sở Hoài Ân có một đặc điểm giống nhau đó là cao ngạo một mực chỉ muốn theo ý mình.
– Về gì mà về…Yên Nhi còn chưa vào phủ ngươi đâu?
Vân Tu Kiệt cũng không yếu thế kéo mạnh Bạch Tiểu Yên về phía mình.
– Nàng ấy là vị hôn thê của ta sớm muộn gì cũng gả vào phủ tướng quân.
Tra nam với nam phụ đấu nhau giành nữ chính tình tiết tay ba này thật khiến người xem thấy đã mắt khổ cho Bạch Tiểu Yên ở giữa cuộc tranh đấu này.
– Ta mặc kệ ngươi là cái gì hôn thê…!tóm lại Yên Nhi không muốn theo ngươi về thì đừng hòng có ai ép được nàng ấy.
Vân Tu Kiệt trừng mắt hùng hổ nhìn Sở Hoài Ân nắm chặt tay Tiểu Yên.
– Buông nàng ấy ra.
Sở Hoài Ân dùng ánh mắt sắc bén như lưỡi đao nhìn Vân Tu Kiệt hai bên cứ kéo qua kéo lại.
Bạch Tiểu Yên ở giữa bị kéo tới mức hoa mắt chóng mặt hai tay như sắp rụng rời.
– Ngươi mới là người buông Yên Nhi bị đau rồi.
Đã là lúc nào rồi mà hai tên này còn tranh nhau nhưng mà xem mặt của tra nam Sở Hoài Ân có lẽ đã bị chọc cho tức điên rồi.
– Cả hai người đều buông hết ra cho ta.
Bạch Tiểu Yên mặt mày xám xịt tay nàng ấy bị bẻ tới gãy xương luôn.
– Không buông.
Hai nam phụ đồng thanh tiếp tục tranh giành.
Một bên là tướng quân chinh chiến nhiều năm tay đẫm máu kẻ thù còn bên kia là công tử đào hoa phong lưu tiêu tiền như nước…!cuộc chiến này ai sẽ thắng…
Nàng đứng xem kịch từ nãy giờ thấy rất đã mắt định chờ thêm chút nữa rồi vào mà xem ra ai kia sắp bị phế hai tay đến nơi rồi.
– Thanh Loan Điện của bổn cung từ bao giờ lại náo nhiệt như vậy.
Nghe giọng nói là đoán được người.
Thấy nàng vào Bạch Tiểu Yên như thấy phao cứu mạng nhìn nàng với đôi mắt long lanh đẫm nước như bị tủi thân lắm vậy.
…- Hết chương 91 -….