Hôm Nay Tôi Đã Có 0 Chưa?

Chương 13: Cái gì cũng học!



Tô Doãn đứng trước bồn rửa mặt lại rơi vào trầm tư.

Dưới sự “lỡ tay” chạm phải của sếp Lộ, mấy món đồ dùng một lần của cậu đã rơi gần hết chẳng còn lại bao nhiêu.

Sữa tắm loại dùng một lần của Tô Doãn cũng bị “sát hại” vào tuần trước, “bị ép” phải đổi thành loại chai to giống của sếp Lộ. Mà dầu gội loại dùng một lần cũng chẳng thấy đâu, sếp Lộ viết note càng ngày càng quen tay.

Tất nhiên dầu gội cũng cùng loại với hắn.

Đồ đạc hồi trước được Tô Doãn dọn dẹp cất sẵn vào valy hôm nay lại bị sếp Lộ phân ra đem vào phòng ngủ, cái valy kia cũng biến mất không thấy đâu. Thay vào đó là quần áo đặt chung trong tủ, hai quyển sách đặt cạnh nhau, dây sạc điện thoại quấn vào nhau.

Khoan đã! Dây sạc điện thoại?!

Tô Doãn nhìn dây sạc trong tay rõ ràng không phải sạc điện thoại của mình chỉ biết yên lặng đỡ trán.

Hôm qua trước khi ngủ hai người có đánh dấu tạm thời, sáng nay ra khỏi nhà vội nên cậu cầm nhầm dây sạc của Alpha.

Mà Alpha lúc này đang ở công ty cũng cầm dây sạc tương tự.

Lẽ ra phòng làm việc có một bộ sạc nữa, cơ mà lần trước hắn đi công tác mang ra ngoài nên quên mang về. Hôm qua điện thoại của sếp Lộ suýt nữa thì sập nguồn nên sáng nay hắn đã nhớ mang sạc điện thoại theo.

Thật ra điện thoại hết pin tắt máy cũng chằng sao, nhưng sếp Lộ lại sợ bỏ lỡ cuộc gọi của “nhà mình”.

Lúc đối tác đẩy cửa vào thì thấy sếp Lộ đang nhìn dây sạc điện thoại với mặt rất nghiêm túc.

Đối tác:???

Đối tác đặt tài liệu cần sếp Lộ ký lên bàn rồi ngồi xuống ghế tròn đối diện Lộ Uyên.

“Cậu nhìn gì vậy?” Đối tác vươn tay, cũng muốn nhìn thử xem dây sạc này có gì thần kỳ.

Tay vươn ra bị ngăn lại, giọng sếp Lộ vô cùng lạnh lùng: “Đừng có động vào.”

Đối tác: “Dây sạc điện thoại thôi mà? Có gì mà không được đụng vào?”

Lộ Uyên: “Cái này không phải sạc bình thường.”

Sếp Lộ giả bộ thâm trầm: “Là dây sạc của nhà tôi.”

Đối tác lạnh nhạt “Ồ? Thì sao?”

Sếp Lộ hào hứng: “Anh muốn biết sao bọn tôi cầm nhầm dây sạc không? Anh muốn biết bí mật giữa hai dây sạc nhìn thì không chút liên quan nhưng thật ra là “Trong anh có em, trong em có anh” không?”

Đối tác:???

Cái quái gì vậy trời?

Đối tác: “Tôi không muố…”

Sếp Lộ lạnh lùng liếc đối tác: “Anh muốn.”

Đối tác bị ép “muốn” kiểu: What???

Lộ Uyên: “Được rồi, nếu như anh muốn biết đến vậy thì tôi sẽ cố gắng nói cho anh hiểu.”

Đối tác:…

Cuối cùng, sếp Lộ hăng hái chia sẻ thành quả của khoảng thời gian học tập kiêm thực hành cho đối tác nghe, rồi còn đưa quyển sổ được ghi chép vô cùng cẩn thận cho đối tác xem.

Sếp Lộ tự hào: “Tôi còn ghi chép rất nhiều nữa chứ, tất cả đều vô cùng thực tế.”

Đối tác:…

Đối tác: “Rồi cậu đọc cái kế hoạch dự án tôi gửi cho cậu chưa?”

Sếp Lộ lật lật tìm, sau đó lấy kế hoạch dự án mà đối tác nói từ trong xó ra: “Anh nói cái này hả?”

Đối tác mỉm cười.

Đối tác: “Cậu còn nhớ mình có công ty à?”

Sếp Lộ ho khan hai tiếng: “Bận yêu đương quá, xém chút quên rồi.”

Gần đây bởi vì sếp Lộ xin nghỉ phép nên đối tác bận đến độ chân không chạm đất: Tạm biệt.

Cũng may cuối cùng sếp Lộ cũng buông dây sạc xuống, nghiêm túc bắt đầu làm việc. Công ty vốn rất bận nên một khi làm việc thì sẽ bận rộn đến mức quên cả thời gian, đến khi sếp Lộ giải quyết xong công việc thì cũng đã chín mười giờ tối.

Nhưng mà hôm nay sếp Lộ vô cùng hài lòng vì nhận được điện thoại từ nhà mình.

Giọng của sếp Lộ cùng đối tác vang khắp hàng lang.

Một người gọi “Bé yêu”, người kia cũng không chịu thua mà gọi “Vợ ơi”.

Bên kia vừa “moah” xong thì bên này cũng cố gắng dí vào màn hình hôn chụt mấy cái.

Đối tác: “Anh về ngay đây bé yêu.”

Sếp Lộ: “Vợ ơi anh cũng về ngay đây.”

Đối tác:…

Ách Tây Tây Tây:

Đối tác: Cái gì cũng học sẽ chỉ khiến…

Lộ – nỗ lực phấn đấu – Uyên *đắc ý ngắt lời*: Cái gì cũng học sẽ khiến tôi có vợ!


Mẹo: Bạn có thể sử dụng Trái, Phải, phím A và D để tới các chương.