Bởi vì Heinz ở nhà, liên kết tâm hồn của Sầm Dao không còn dao động. Y ghi lại số liệu thí nghiệm ngày hôm qua, ở phòng làm việc xem tư liệu tới tận trưa, có vài thứ không giải quyết được, Sầm Dao cũng không bực. Ở vài phương diện, có thể nói y là một người rất giàu kiên nhẫn.
Buổi chiều Sầm Dao mới xuống lầu, định chửi nhau với Adam vài câu cho thư giãn thể xác lẫn tinh thần, lại bất ngờ phát hiện, Adam thế mà đang chơi game với Heinz.
Vượt Qua Những Vì Sao, tựa game chiến đấu cơ giáp thực tế ảo lớn nhất của Liên Bang, có tới 70% tương tự với điều khiển cơ giáp thật. Công ty sản xuất trò chơi này còn đặc biệt điều chỉnh số liệu riêng cho quân đội, để làm trò tiêu khiển và huấn luyện hàng ngày cho quân nhân.
Cái Heinz và Adam đang chơi chính là phiên bản cho quân đội.
Cửa sổ sát đất sạch sẽ sáng tỏ, chân trời màu lam và mây trắng cùng rọi vào phòng tạo những mảng sáng. Lụa trắng mỏng manh bị gió lay động, mang theo cả vườn hương hoa ẩm ướt. Heinz thả lỏng dựa vào ghế sô pha, trước mặt là màn hình EP. Đôi mắt màu lam của Alpha lóe lên ánh bạc xanh trắng mờ mờ. Sầm Dao thấy Heinz phối hợp ăn ý với Adam bắn rụng mục tiêu, nhiệm vụ hoàn thành, thanh tiến độ đạt tới thế giới mới.
Adam nói: “Thiếu tướng, thật không dám tin có một ngày tôi lại vượt qua được phó bản này bằng hình thức hai người. Tôi và cậu chủ đã kẹt ở cái này suốt hai tháng, nhưng mà cậu chủ khăng khăng cho rằng không phải là do kĩ thuật của cậu ấy.”
“Ồ vậy à?” Sầm Dao ôm tay bảo: “Tội nghiệp mày quá nhỉ Adam, hay là mày khóa luôn với EP của Heinz đi, EP của tao không chứa được ông tướng như mày đâu.”
Adam: “… Cậu chủ, cậu không được như vậy.”
Heinz lưu lại tiến độ rồi thoát game: “Adam, lúc này cậu nên nói là tôi xin lỗi.”
Adam yên lặng ghi nhớ, biết sai là đổi ngay: “Tôi xin lỗi cậu chủ.”
Sầm Dao mặc kệ nó, đi tới quầy bar định pha cho mình ly rượu. Heinz đi tới đằng sau, một tay chống quầy bar, hơi cúi xuống, vây Sầm Dao trong lồ.ng ngực. Hắn thấy Omega rõ ràng không vui lắm, hỏi: “Có muốn chơi với tôi một ván không?”
Sầm Dao không hiểu, cầm ly rượu quay người nhìn hắn.
Đôi mắt xanh lam của Heinz sâu thẳm và phẳng lặng, chiều cao trời sinh và ưu thế hình thể của Alpha gây áp lực cho Sầm Dao. Nhưng pheromone của Heinz dịu êm mềm mại, mang theo chút dụ dỗ vỗ về khó mà phát hiện. Hắn hỏi: “Adam chơi game chỉ toàn tính toán, nó không phù hợp với hình thức hai người, nên có muốn chơi cùng tôi không?”
Thường thì Adam rất biết đọc hiểu không khí, nên nó không lên tiếng.
Sầm Dao tròn mắt, đúng hơn là trố mắt. Alpha giơ tay vén tóc mái cho y, giọng điệu dỗ dành: “Chơi với tôi sẽ vui mà.”
Sầm Dao suy tư: “Liệu có thắng được không?”
Hỏi xong Sầm Dao mới thấy mình đúng là ngớ ngẩn, quả nhiên một giây sau Heinz khẽ cười: “Về phương diện điều khiển cơ giáp, tôi vẫn khá tự tin.”
Vành tai Sầm Dao giật giật, y mở màn hình EP của mình: “Đập chết thằng Fujimogawa đó cho tôi.” Kết nối với EP của Heinz: “Phải đánh cho thằng đó gọi tôi là ba.”
2 tiếng sau, cuối cùng Sầm Dao cũng hiểu được ý nghĩa của việc chơi game. Muốn chơi game vui là phải nghiền nát đối thủ, phải treo đối thủ lên mà đánh. Một lần nữa được Heinz gánh, tiêu diệt Fujimogawa, Sầm Dao hưng phấn lăn một vòng trên ghế sô pha, bị Heinz ôm eo kéo lại. Sầm Dao thuận theo lăn vào ngực Alpha, ghé vào đùi hắn, cười tít cả mắt: “Cảm ơn đấng đã gánh em ạ.”
Heinz ôm y: “Vui không?”
“Vui, đút hành cho người khác luôn rất vui.” Sầm Dao nóng lòng bắt đầu trận tiếp theo, vươn tay đẩy bắp đùi Heinz, thúc giục: “Thêm ván nữa đi.”
Heinz không nói, tiếp tục chơi hình thức hai người với Sầm Dao. Lụa trắng bay lên, mang tới làn gió mát. Ánh mặt trời không quá nhiệt liệt rải lên khuôn mặt trắng nõn của Omega, Heinz thấy được cả lông tơ trên mặt y, còn có lúm đồng tiền mờ nhạt. Nhìn lướt qua cũng thấy sự vui vẻ và thỏa mãn của Omega. Ngón tay xanh xao đặt lên đùi hắn ửng hồng, khiến người ta nhớ tới tường vi trong vườn mới nhú lá, cánh hoa màu hồng và phiến lá xanh biếc, rung động mơn mởn và ngây thơ.
Heinz đột nhiên ý thức được, Omega trong vòng tay hắn thật sự rất nhỏ. Y trẻ trung và sống động, như hoa hồng nở sớm nhất đầu xuân. Cũng là khi ấy, Heinz mới hiểu được, hóa ra thương tiếc và tình yêu hắn dành cho Sầm Dao là thứ không thể kiểm soát.
Từ lần đầu tiên gặp mặt Omega, thứ tình cảm ấy đã bắt đầu nảy mầm.
[Tác giả có lời muốn nói]:
Cá nhân tôi cho rằng, nếu ai đó luôn liên tưởng người mình thích với những sự vật tốt đẹp nhất, vậy tình cảm của người đó chắc chắn rất sạch sẽ thuần khiết. Coi như là lời ca ngợi cao cấp nhất đi.
Với cả lửa của Heinz bắt đầu cháy rồi lol.