Tấm rèm dày che khuất ánh sáng bên ngoài cửa sổ.
Phòng ký túc yên tĩnh cực độ.
Vô số ngón tay bám vào thành cửa.
Hứa Tri Ngôn không muốn biết bạn cùng phòng sau tấm ván cửa trông như thế nào, nhân lúc cửa còn mở, cậu nhanh chóng rời khỏi.
Khoảnh khắc cậu vừa bước chân ra khỏi phòng, đèn trần bên trong sáng lên một cách khó hiểu.
“Lạch cạch! “
Công suất bóng đèn không cao, ánh sáng ảm đạm chiếu rọi cả phòng ký túc.
Một âm thanh đột ngột phát ra từ sau cánh cửa.
“Ể? Cậu phải đi sao? Ghét ghê tôi còn muốn dọa cậu một chút mà! “
Chủ nhân của giọng nói nghe có vẻ trẻ trung, có sức sống đặc trưng của giới trẻ.
Hứa Tri Ngôn dừng chân một lúc, lại bước ra ngoài thêm vài bước rồi mới cẩn thận xoay người lại.
Ánh đèn trong phòng ký túc không đủ sáng, nhưng lại trở nên chói mắt trong căn phòng tối tăm này, một nam sinh thanh tú, mặc đồng phục xuất hiện bên trong phòng.
“Chào bạn học, tôi tên Khúc Quý.”
“Cậu là bạn cùng phòng mới của tôi hả?”
Nói rồi, Khúc Quý xấu hổ gãi tóc và lấy ra một chuỗi dài ngón tay người hong khô từ sau lưng.
“Lúc trước, tôi tìm thấy chúng trong lúc dọn dẹp ký túc xá, thấy chơi vui nên tôi giữ lại…… cậu, không lẽ cậu bị dọa rồi hả?” Giọng cậu ta giải thích ngày càng nhỏ, khẽ nuốt nước miếng giữa bầu không khí căng thẳng.
“Làm gì có, cậu mà không lên tiếng tôi còn không biết đằng sau cửa có người.”
Hứa Tri Ngôn đứng vững, khóe môi cong lên tạo thành một nụ cười duyên dáng, nhẹ nhàng trả lời, thực tế cậu đang âm thầm chửi chết người bạn ma quỷ cùng phòng này.
Mặt cắt của những ngón tay đen sì đó hiện lên rõ nét, có thể thấy được xương và phần cơ thịt bị mất nước, đây là những ngón tay người.
Người bình thường sẽ giữ lại những thứ này sao?
Hơn nữa cậu khẳng định rằng, những ngón tay bị xâu lại này khác với những ngón tay bám lên thành cửa lúc nãy.
Tuy hoàn cảnh lúc đó tối tăm, nhưng Hứa Tri Ngôn vẫn nhớ rõ, những ngón tay đặt trên cửa đó tròn trịa đầy đặn, cậu cũng không mù, tay người sống và thịt khô cậu vẫn phân biệt được.
Không biết dưới lớp da người của Khúc Quý là loại quái vật gì?
Chẳng qua bạn cùng phòng đã bày tỏ thiện ý, thì cậu cũng sẽ nể mặt cậu ta một chút.
Khúc Quý ném những ngón tay vào thùng rác rồi hỏi: “Vậy lát nữa cậu còn quay trở lại không? Buổi chiều tôi còn phải lên lớp, sau buổi tự học tối tôi mới quay về, chắc khoảng tầm chín giờ rưỡi.”
Về? Về gặp quỷ à?
Hứa Tri Ngôn muốn trả lời rằng, không chỉ buổi chiều mà buổi tối cậu cũng sẽ không trở lại đây.
Nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng, thì giao diện nhiệm vụ lại xuất hiện nội dung mới.
【Nhiệm vụ 3: Tham gia vào trò chơi của ký túc xá 】
【Tiến độ: 0% 】
【Ghi chú: Mời người chơi sau giờ tự học buổi tối nhanh chân trở về ký túc xá, đèn trong ký túc xá sẽ tắt lúc 10g, sau khi đèn tắt trò chơi trong ký túc xá sẽ chính thức bắt đầu. 】
【Ghi chú: Số lượng trò chơi trong ký túc xá bị giới hạn bởi số người trong phòng ký túc, trong phòng có bao nhiêu người thì phải tham gia bấy nhiêu trò chơi. 】
“……. Về chứ.”