Adrian và Fayn đang muốn trở về phòng, tiếng bọn hắn trò chuyện lại kinh động tới thỏ bự đang ghé vào ổ ngủ. Nó lăng xăng chạy ra theo, may mà Adrian và Fayn nghe thấy động tĩnh nên dừng bước lại, nếu không đã bị nó cọ từ phía sau làm ngã chổng vó.
“Ôi, béo thật đấy.” Fayn sợ hãi than, đưa tay sờ lớp lông thật dày của nó, “Lần đầu tiên tôi được sờ Thỏ khổng lồ vũ trụ đó, cảm giác không tệ chút nào.”
“Sáng sớm tôi vừa tắm cho nó, lớn vậy làm gì, mệt chết tôi, sờ đương nhiên là thích rồi.”
“Nó béo thật hay béo lông thế?”
“Béo thật đấy.” Adrian mặt không thay đổi đứng đó, mặc cho thỏ bự xà nẹo cọ qua cọ lại trên người mình, “Tôi cũng từng nghĩ là do nó nhiều lông, cho đến khi nó bị kẹt ở cửa ổ không vào được mới biết nó béo thật..”
Hắn không nhắc tới chuyện Chung Yến cũng bị kẹt bên trong không ra được, trò cười thỏ có thể tùy tiện kể, nhưng của Chung Yến thì không.
Fayn nghe được tai nạn xấu hổ này thì cười hớ hớ. Thỏ bự bị tiếng cười bộc phát của anh ta dọa cho giật nảy mình, lùi sang bên cạnh một bước.
“Bé mồm thôi.” Adrian trừng mắt liếc anh ta một cái, “Thỏ có lớn mấy cũng vẫn là thỏ, lá gan vẫn nhỏ lắm.”
Con thỏ như nghe hiểu được, cục lông bự chảng lại bắt đầu uất ức muốn cọ lên lưng Adrian. Fayn không khỏi hiếu kỳ nói: “Nó nhận ra chủ sao?”
“Vị nhà tôi nói Thỏ khổng lồ vũ trụ có trí thông minh cao hơn thỏ bình thường, nếu được huấn luyện thậm chí có thể gần bằng loài chó —— đương nhiên, lời em ấy khen thỏ thì chỉ nên nghe vào một nửa thôi.”
Adrian dựa theo kỹ xảo Chung Yến truyền thụ cho, hô nửa ngày mới dỗ thỏ bự trở lại ổ được. Khi bọn hắn trở lại vào nhà, Uý Lam cũng vừa hay đã dọn xong hòm thuốc của mình. Chung Yến thấy bọn họ đã về, nghênh đón nói: “Hai người ra đằng sau à? Em còn tưởng các anh nói chuyện trong thư phòng. Xem áo anh này —— lại đi chơi với thỏ đúng không?”
Áo đỏ trước lúc cơm tối đã được Chung Yến làm sạch sẽ giờ lại dính đầy lông, thậm chí còn nhiều hơn lúc trước.
“Bọn anh không đi tìm thỏ chơi, là nó tìm bọn anh chơi.” Adrian nói rồi vỗ vỗ áo, lại bị Chung Yến ngăn lại, “Đừng vỗ xuống đất, người máy dọn dẹp sẽ bị tắc lông. Đợi chút nữa em nhặt giúp anh.”
Adrian đành phải dừng tay, giữ nguyên một thân toàn lông thỏ cẩn thẩn hỏi tình huống khôi phục với Uý Lam, cũng may sau khi phẫu thuật cẩn thận đủ bề nên việc bình phục cũng không tệ lắm.
Uý Lam lưu lại giấy chẩn bệnh để họ cất kỹ, sau đó hai người tiến Fayn và Uý Lam ra ngoài.
“Cũng không biết tối nay có thể thành công được không nữa.” Hai người đứng trước nhà đưa mắt nhìn chiếc xe kia đi xa, Adrian nói, “Fayn cũng đã từ chối hai lần đề xuất phối hôn rồi.”
Tiễn khách xong, Chung Yến không nhẹ không nặng cấu Adrian một cái, tức giận nói: “Anh còn có lòng dạ lo cho người khác nữa hả! Vừa rồi có người ngoài em không tiện nói, anh đã làm cái gì vậy?”
“Tôi có làm gì đâu?” Adrian không giải thích được hỏi.
Chung Yến mở màn hình ảo cho hắn xem chuyện tốt mình đã làm. Vì được Adrian tag vào, Trang chủ của Học viện Tối cao đã trả lời: “Từ góc độ thống kê học mà nói, khảo thí bậc này nếu bạn học Chung Yến không đạt max điểm tất cả các môn mới là không bình thường.”
Vì có Trang chủ của Học viện Tối cao tham dự, vô số các học sinh có theo dõi trang trường cũng đều nhìn thấy bình luận này. Khi Chung Yến tốt nghiệp từng phá vỡ kỷ lục điểm của Học viện Xã hội, hơn nữa bảng điểm của các học viện học văn hoá đều là gộp lại để xếp hạng. Cho dù không học cùng khoá với Chung Yến, cũng chưa từng tận mắt nhìn thấy thứ hạng mỗi lần thi của Chung Yến, chỉ dựa vào điểm số đến giờ vẫn đứng đầu trong lịch sự Học viện Xã hội cùng với những lời truyền miệng trên các bài đăng trong diễn đàn trường cũng đủ để tưởng tượng năm đó nổi danh tới mức nào.
Học viện Tối cao chỉ tuyển chọn những học sinh ưu tú nhất, chất lượng tốt nghiệp tự nhiên sẽ không kém. Dù đứng ở lập trường nào chăng nữa, năng lực dự thi của Chung Yến đại biểu cho trình độ của Học viện Tối cao, chất vấn năng lực của y chính là đang nghi ngờ Học viện Tối cao. Vô số học sinh dù đã tốt nghiệp hay còn đang học ở trường đều đổ xô vào mắng tên ếch ngồi đáy giếng kia nói chuyện không biết suy nghĩ. Thậm chí không ít trang chủ của một số nhân vật công chúng có tiếng nói cũng tham gia vào. Nhất thời, bình luận này cơ hồ trở thành căn cứ đông đảo nhất trên mạng mấy năm gần đây của các học sinh Học viện Tối cao.
Chung Yến đau đầu không thôi, “Em vừa thay anh làm sáng tỏ chuyện phạm pháp xong, anh thì vừa mở miệng đã công kích một dân chúng bình thường —— vậy cũng thôi đi, anh còn kêu gọi học sinh của trường công kích người ta nữa! Anh bình thường không bị bộ phận quan hệ xã hội nói gì sao?”
“Ai nói? Mấy năm nay tôi ít phát biểu ngôn luận trên cộng đồng ảo, họ có thể nói gì tôi chứ. Lần gần nhất tôi bị bộ phận PR làm phiền chính là bởi chuyện con của chúng ta đấy.”
“Con nào, anh đừng có cố đổi chủ đề nữa.”
Adrian thấy nói lảng thất bại, đành phải trả lời: “Được rồi được rồi, thì nói chuyện này, tôi có công kích người ta đâu? Tôi chỉ mời các bạn bè học sinh cùng thảo luận một chút thì có sao.”
“Nhưng truyền thông sẽ không nghĩ như thế.” Chung Yến nói.
“Em đăng trạng thái thay tôi làm sáng tỏ tôi không phạm pháp, chẳng lẽ truyền thông không viết linh tinh sao?” Adrian nói, “Em thấy người khác vu cáo hãm hại tôi thì không chịu được, lẽ nào tôi thấy người khác nói xấu em lại chấp nhận được. Em chỉ cho em đáp trả người mắng chửi em, lại không cho tôi được đáp trả người bôi xấu em là thế nào? Nghị viên Chung Yến, em làm vậy là tiêu chuẩn kép đấy.”
Chung Yến bị hắn nửa mắng nữa dỗ, nhất thời nỗi lo lắng trong lòng đều hoá thành ngọt ngào hết. Adrian nhân lúc y còn chưa nói gì, vội đổi chủ đề khác hòng cho qua.
Tối ấy, Adrian nằm trên giường lướt thiết bị đầu cuối, bỗng tiếng nước trong phòng tắm của phòng ngủ dừng lại, Chung Yến ở bên trong hô: “Ad ơi!”
Adrian giật mình nhảy dựng khỏi giường, cho là y bên trong bị ngã hay sao đó, vội xồng xộc xông vào, sốt ruột hỏi: “Sao, sao?”
“Sữa tắm trong này đâu mất rồi?” Chung Yến đứng sau màn tắm hỏi, “Anh vào làm gì? Đóng cửa lại, lạnh.”
Adrian thở dài, cách một lớp màn tắm nói: “Tôi còn tưởng em bị làm sao nữa. Sữa tắm lúc sáng tắm thỏ dùng hết rồi, để tôi lấy cho em chai khác.”
“Cái gì? Tắm thỏ dùng hết rồi?”
“Ừ, con thỏ nó to như thế, cả một bình đều dùng hết sạch.”
Chung Yến khiếp sợ hỏi: “Sáng anh dùng sữa tắm để tắm thỏ á? Không phải nên dùng dầu gội sao?”
Adrian vẫn chưa kịp phản ứng, như đương nhiên trả lời: “Sữa tắm là để tắm người, dầu gội dùng gội đầu cơ mà?”
“Không phải tính như vậy đâu.” Chung Yến sửng sốt nói, “Sữa tắm dùng để làm sạch da, dầu gội mới là dùng làm sạch lông.”
Adrian lúc này mới ngớ người, hình như đúng là vậy thật.
Hai người dù cách nhau một lớp màn tắm, nhưng giống như đều có thể trông thấy vẻ mặt mờ mịt của đối phương.
Chung Yến dở khóc dở cười: “Em còn bảo sao mùi trên người nó lại quen như vậy, ra là mùi thơm của sữa tắm.”
Mình không mảnh vải nói chuyện cũng không tự nhiên lắm, bảo Adrian đi lấy chai sữa tắm mới xong là y lập tức đuổi người. Adrian cũng sợ mở cửa lâu sẽ làm Chung Yến cảm lạnh, vội đóng cửa đi ra ngoài.
Chẳng bao lâu sau, Adrian đem chai sữa tắm mới trở về. Chung Yến cảm ơn hắn, duỗi một tay từ sau tấm màn ra cầm bình, quờ quạng một lúc mới cầm trúng.
Adrian nhìn nửa cánh tay lộ ra sau lớp màn tắm mà thừ người. Trên tay Chung Yến còn dính nước, ngón tay thon dài tinh tế cầm lấy thân chai. Nhìn lên trên nữa, cánh tay trắng nõn của y khuất sau tấm rèm, khiến người ta không khỏi mơ màng suy nghĩ tới những bộ phận khác trên thân thể lõa lồ đang bị hơi nước mờ mịt vây quanh. Hắn đã từng được chiêm ngưỡng sự hấp dẫn của cơ thể ấy, nhất là khi nó căng chặt hoặc run lên…
“Ad?” Chung Yến nghi hoặc hỏi, “Sao thế?”
Adrian lấy lại tinh thần, hạ th4n hắn đã có phản ứng, lúng túng buông lỏng tay ra, “Không sao. Em tắm nhanh lên, đừng để bị lạnh.”
Chờ Chung Yến tắm rửa sạch sẽ đi ra, thế mà Adrian không còn trong phòng ngủ. Chung Yến mặc áo ngủ thỏ nghi hoặc ra khỏi phòng ngủ, đi quanh nhà một vòng, phát hiện phòng tắm trên tầng hai truyền đến tiếng nước, hiển nhiên là Adrian tắm rửa bên trong.
Bình thường Adrian đều chờ Chung Yến tắm xong rồi sẽ dùng phòng tắm trong phòng ngủ chính, hôm nay sao lại gấp gáp vậy, không đợi mình tắm xong đã dùng phòng tắm khác rồi? Chung Yến kỳ quái trở về phòng, hôm nay y cũng có tắm lâu lắm đâu nhỉ?
Adrian tắm xong trở lại phòng ngủ, Chung Yến đã nằm trong chăn. Adrian lên giường, hỏi: “Chuyện trước lúc ăn cơm em nói tối sẽ kể cho anh là gì? Beefsteak ấy.”
“À, chuyện đó hả.” Chung Yến nói, “Bạn đời hợp pháp không phải có quyền hạn xem được chi tiêu gần đây của nhau sao? Anh mở của em ra xem ghi chép mới nhất là biết.”
Chung Yến sở dĩ có thể lấy ra được giấy tờ Adrian mua Thỏ bự chính là dùng chức năng này. Adrian nhìn một hồi mới hiểu ra Chung Yến đã lấy một cái giá không nhỏ để mua được quyền sử dụng cá nhân cho cách làm sốt tiêu đen của cửa hàng kia.
Adrian cảm thán nói: “Em mua một công thức thôi đã bỏ nhiều tiền như vậy. Thế mà lúc ấy tôi bảo em trả bốn mươi vạn em còn ì ôi.”
“Em không muốn trả cho anh, vì cho anh rồi anh sẽ không kết hôn với em nữa. Mặc dù lúc ấy em cũng không ngờ rằng có thể kết hôn được với anh thật… nhưng có thể kéo dài bao lâu hay bấy lâu. Lại nói, đồ anh nói thích ăn…” Chung Yến có chút ngượng ngùng, giọng nhỏ tới mức gần như không nghe rõ, “Bao nhiêu cũng đáng.”
Adrian mừng rỡ khó nhịn, sà tới hôn lên mặt Chung Yến, lại kéo người ôm vào trong ngực, cầm tai thỏ trên áo ngủ nắn tới nắn lui, “Em xem gì vậy?”
“Xem tin tức thôi.” Chung Yến đỏ mặt giật tai thỏ của mình từ trong tay hắn, “Không được nắn tai của em. Đúng rồi, lúc nãy sao anh lại lên trên tầng tắm?”
“… Uý Lam nói quan sát thêm hai ngày nữa là khỏi hẳn nhỉ?” Adrian hỏi một câu không liên quan lắm. Thấy Chung Yến gật đầu xong, hắn mới nói: “Vậy chờ hai ngày nữa rồi nói cho em.”
Chung Yến ngẩng đầu nhìn Adrian hai giây, không hiểu hắn có ý gì, chẳng qua trước nay y vẫn luôn thuận theo Adrian nên không truy hỏi đến cùng, ngược lại cho Adrian xem chuyện mới mẻ mình mới xem được: “Vừa rồi em xem top trending thì thấy hình như có một giống thỏ khổng lồ vũ trụ mới được nuôi thành công, có nhiều người đang ăn mừng lắm. Nhưng mới rồi em sang trang web của Sở nghiên cứu Thỏ khổng lồ vũ trụ lại không thấy cập nhật nào. Phải rồi, em còn thấy trong chủ đề này có một đàn chị của chúng ta cũng đăng trạng thái nữa. Năm đó chị ấy còn từng giúp đỡ em, em có nên nhắn riêng nhắc chị ấy rằng đây là tin giả không?”
– Hết chương 68-