“Hợp tác gì ạ?” Ứng Trầm Lâm nhìn về phía Thẩm Tinh Đường.
“Biến rác thành tiền.” Thẩm Tinh Đường nói.
Công nghệ cơ giáp được cập nhật rất nhanh, đặc biệt là các vật liệu cơ bản như linh kiện, hàng năm hầu như sẽ có những mẫu mới được ra mắt, đặc biệt là những mẫu có tỷ lệ thay thế cao, việc thay đổi mẫu hai, ba lần một năm là chuyện bình thường. Nói chung, các đội trong Liên Minh Cơ Giáp thường sẽ thay thế các kinh kiện phần cứng để duy trì chất lượng của cơ giáp.
Giống như một số linh kiện trong kho A3, đã xác định là phải loại bỏ dần rồi.
Khi có linh kiện mới được nhập kho, những linh kiện cũ chỉ có thể bán giảm giá để lấy lại vốn thôi.
Nhưng bây giờ thì khác, hiệu suất của các linh kiện sau khi được Ứng Trầm Lâm mài giũa tân trang lại chăng khác biệt với những linh kiện có giá cao trên thị trường là mấy, nếu đã vậy, sao bọn họ lại phải bỏ ra cái giá cao hơn để mua mấy cái linh kiện đó chứ…?
“Trầm Lâm, có thể em cho rằng dùng tinh thần lực để mài giũa chỉ là chuyện nhỏ.” Thẩm Tinh Đường lấy ra cái gọi là phế liệu linh kiện, giải thích: “Những linh kiện có hiệu suất như vậy trên thị trường có giá khoảng 100k -150k đấy.”
Ứng Trầm Lâm đã sớm dự đoán được, nhưng khi nghe Thẩm Tinh Đường nói như vậy, sự hiểu biết của anh về phần cứng cơ giáp đã nâng lên đáng kể, cảm thấy ngoài ý muốn: “Còn cao hơn em nghĩ.”
“Đúng vậy, nhưng đó không phải là trọng điểm.” Thẩm Tinh Đường cười tủm tỉm: “Ví dụ như chiếc A-GZ1456 này, giá thị trường hiện tại là 30k một cái, nhưng nhờ em mà giờ giá trị của nó đang tăng lên gần 100k. Phế liệu mà em nói, mang đi bán trong Liên Minh ít nhất cũng phải 130k.”
“Cái tên họ Hứa mới nãy muốn bán linh kiện cho KID chúng ta những linh kiện có độ chính xác thấp hơn 3% so với cái của em mà lại dám đòi tận 100k, thậm chí còn có ý định tăng giá nữa. Lại nói, đây là linh kiện cấp A, chưa phải linh kiện thi đấu, trong Tinh Minh còn có rất nhiều cơ giáp sư không chuyên cấp A, bọn họ cũng cần loại linh kiện kiểu này.”
Thẩm Tinh Đường không muốn lừa gạt Ứng Trầm Lâm, phân tích rõ ràng tất cả ưu nhược điểm cho cậu nhóc này biết: “Em còn cho rằng đây là chuyện nhỏ nữa không? Trong Liên Minh, chẳng có mấy thợ sửa nào có năng lực được như em đâu.”
Giang Tư Miểu vẫn còn đang lo lắng vấn đề cung ứng vật liệu cho KID, sau khi nghe Thẩm Tinh Đường nói như vậy đã dần hiểu ra: “Cho nên cô mới từ chối ông chủ Hứa đúng không?”
Trong kho hàng thật yên tĩnh, Ứng Trầm Lâm một lúc sau mới nói: “Ý chị là sẽ mang đống phế liệu này đi bán sao?”
“Không giấu gì em, vì chị là một người kinh doanh cho nên đưa ra đề nghị hợp tác với em.” Thẩm Tinh Đường đã phân tích rõ ưu nhược điểm, cô không biết ró thân thế của Ứng Trầm Lâm, nhưng trong chuyện làm ăn thì điều cơ bản nhất chính là chân thành thẳng thắn, cô nói thẳng: “Nếu là hợp tác, sẽ không liên quan đến hợp đồng bảo trì cho KID, chị và em có thể ký một hợp đồng phân chia lợi nhuận, việc này dễ làm thôi.”
Ứng Trầm Lâm nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Thẩm Tinh Đường, đời trước khianh tiếp xúc với việc mài giũa linh kiện thì kỹ thuật phần cứng đã tương đối hoàn thiện. Về sau, khi công nghệ chế tạo linh kiện cơ giáp được cải tiến, hoa hồng được trích lại từ việc mài giũa linh kiện hầu như chẳng còn. Lại nói, phần lớn thời gian anh đều ở trong căn cứ, tất cả vật liệu là do KID cung cấp, cũng chẳng biết trong 10 năm qua trên thị trường đã có những biến đổi như thế nào.
Mài giũa linh kiện chỉ là thói quen khi đang làm thợ sửa của anh mà thôi.
“Em có thể đưa ra một yêu cầu được không?” Ứng Trầm Lâm hỏi.
Ánh mắt Thẩm Tinh Đường sáng lên: “Em nói đi.”
“Em không cần chia sẻ lợi nhuận đâu, chỉ cần có vật liệu là được rồi.” Ứng Trầm Lâm nói: “Mong chị có thể cho em tiếp cận những vật liệu A+ cấp biến dị… Trong tương lai, có thể em sẽ cần rất nhiều vật liệu.”
Thẩm Tinh Đường sửng sốt: “Đơn giản thế thôi hả?”
Ứng Trầm Lâm gật đầu: “Em đang cần rất nhiều vật liệu cao cấp, mà chị lại có mối quan hệ rất rộng.”
Thẩm Tinh Đường ngơ người, điều kiện của Ứng Trầm Lâm thấp đến ngỡ ngàng: “nếu đã nói vậy thì em cần vật liệu gì cứ nói cho chị biết, bằng mọi giá chị sẽ lấy về bằng được, vật liệu cấp A chứ gì? OK, chị sẽ mang đến cho em. Chưa kể, em còn là thợ bảo trì của căn cứ, chuẩn bị vật liệu chính là trách nhiệm của người đứng đầu.”
Ứng Trầm Lâm nghe vậy, vui vẻ đồng ý: “Được ạ.”
Được ạ?! Thẩm Tinh Đường một chốc không thể phán đoán được tên nhóc trước mặt này là khôn khéo hay ngu ngơ nữa. Đang định cân nhắc mặt lợi mặt hại với Ứng Trầm Lâm thì cậu nhóc đã đi đến kệ hàng bên cạnh cô.
“Sao thế?” Thẩm Tinh Đường hỏi.
Ứng Trầm Lâm đi đến kệ hàng đã kiểm tra không lâu trước đó, tiện tay cầm hai chiếc linh kiện: “Hai chiếc này có kích cỡ khác nhau, có thể nói nó đến từ hai nhà máy gia công khác nhau.”
Mọi đồ vật trong này đều do Thẩm Tinh Đường mang về, linh kiện nào đến từ đâu cô đương nhiên biết rõ.
“Linh kiện loại bỏ trên tay chị đều đến từ nhà máy này.” Ứng Trầm Lâm cầm lấy một cái, chuyện vừa chuyển chỉ hướng bên kia linh kiện: “Mà đạt tiêu chuẩn cao hơn, là nhà máy này.”
Tỷ lệ đạt tiêu chuẩn suất bất khác biệt!?
“Sao em có thể đánh giá tiêu chuẩn đạt của linh kiện chỉ thông qua việc mài giũa tinh thần vậy? Dựa vào nguyên liệu ban đầu à?” Thẩm Tinh Đường nhặt mấy cái lên hỏi.
“Chủ yếu phụ thuộc vào hai yếu tố.” Ứng Trầm Lâm trả lời đơn giản: “Một là nguyên vật liệu đầu vào, hai là quá trình gia công vật lý tạo hình ban đầu của linh kiện. Tốt nguyên vật liệu hạn mức cao nhất không gian đại, ví dụ như vật liệu cấp A sẽ có độ chính xác đạt 60% trở lên, vật liệu cấp B chỉ có 50%, cấp C thì càng thấp hơn nữa. Ngoài ra, việc xử lý các linh kiện trong bước tạo hình vật lý khá là quan trọng, nếu trong quá trình gia công xử lý bên trong linh kiện có xảy ra sai sót thì giới hạn cao nhất sẽ được thiết lập.”
Tóm gọn lại, vật liệu càng tốt, các bước nắn hình vật lý càng tỉ mỉ thì linh kiện sẽ càng là chiếc phôi tuyệt vời. Giống như các linh kiện trong kho của Thẩm Tinh Đường, chúng đều ở mức trung bình, nhưng may mắn thay xưởng chế tạo này có tay nghề chắc chắn, cho nên giới hạn trên của linh kiện sau khi xử lý thứ cấp mới có thể cao đến vậy.
Ứng Trầm Lâm uyển chuyển đề nghị: “Nếu tìm nhà máy gia công có kỹ thuật tốt mà giá thành lại thấp thì chúng ta có thể tiết kiệm thêm được một khoản rồi.”
Thẩm Tinh Đường lập tức thông suốt điểm mấu chốt, cô suy nghĩ một lát rồi hỏi: “Chị rất muốn hỏi em một chuyện?”
Ứng Trầm Lâm nghi hoặc nhìn về phía cô.
Thẩm Tinh Đường nghiêm túc hỏi: “Hai chị em mình đã từng gặp nhau chưa nhỉ?”
Ứng Trầm Lâm nhìn vào mắt cô, lời còn chưa kịp thốt ra, Thẩm Tinh Đường đã nói tiếp, còn vỗ vỗ lên vai Ứng Trầm Lâm: “Cảm giác thân thiết lắm, giống như cậu em trai đã thất lạc nhiều năm vậy.”
“Đi thôi, chị sẽ dẫn em đến nhà máy, em muốn vật liệu gì chị sẽ lấy hết.”
Thấy cả hai bước sâu hơn vào nhà kho, đẩy chiếc xe chở phế liệu ra, Giang Tư Miểu vẫn chẳng hiểu gì hết, cuộc thảo luận về việc kiếm tiền của họ không phải là chuyện nhỏ. Hắn thở dài, đang định đi vào theo thì thình lình trên quang não phát ra tiếng bíp.
Anh dừng bước, bỗng nhiên nhớ tới cái gì: “Đợi đã Tinh Đường! Có tin mới về thương pháo cơ giáp…”
–
Đâu đó trên Thiên Lang tinh, sau khi bị dập điện thoại ông chủ Hứa đã rất tức giận, ông không bao giờ nghĩ rằng Thẩm Tinh Đường sẽ làm chuyện đó. Rõ ràng KID hiện tại đang rất thiếu thốn linh kiện, chẳng qua ông lôi DE vào chỉ để lấy cớ tăng giá mà thôi. Lúc này thị trường làm ăn rất khó khăn, khu ô nhiễm Banout còn bị phong tỏa, không tăng giá có mà móm à.
“Chẳng lẽ Thẩm lão đại không muốn giao dịch với chúng ta nữa sao?” Tiểu đệ hỏi.
Ông chủ Hứa hừ lạnh một tiếng: “Muốn từ chối á? Thẩm Tinh Đường còn tưởng KID vẫn đang vẻ vang lắm à? Cũng chỉ là ở khu ô nhiễm lấy được hai viên Dị Năng Tinh thôi. Nếu không phải đang túng thiếu, việc gì phải bán cơ giáp tràng bán? Cho thuê tòa nhà?”
Tiểu đệ gật gật đầu: “Em xem trên Tinh Võng nói Từ Nghiêu Quân đã sang DE, chắc mùa giải tới KID sẽ không đủ nhân số nhỉ?”
Ông chủ Hứa ngoài ý muốn: “Có chuyện này nữa hả?”
“Vâng, hôm nay DE vừa mới thông báo chính thức rồi.” Tiểu đệ cầm quang não cho ông ta xem.
Ông chủ Hứa liếc nhìn: “Chẳng trách tìm mọi cách để ép giá, giờ đang thiếu cơ giáp sư, cô ta sẽ phải mất thêm một khoản để tìm cơ giáp sư mới nữa.”
Tâm tình của ông ta được thả lòng: “Chờ mà xem, Thẩm Tinh Đường sẽ trở lại cầu xin chúng ta thôi.”
Trên Tinh Võng, dạo gần đây ở Thự Quang tinh hệ, KID đã chiếm trọn spotlight.
Không lâu sau khi KID lấy ít thắng nhiều thu được hai viên Dị Năng Tinh ở khu ô nhiễm Banout, một cuộc tranh cãi đã nổ ra trên mạng do đoạn video ghi lại trận chiến đó. Đứng trong tâm bão, buộc lãnh đạo căn cứ của chiến đội DE phải đưa ra thông báo chính thức về Từ Nghiêu Quân, làm dấy lên cuộc thảo luận rộng rãi khắp quần chúng ăn dưa.
Từ Nghiêu Quân chuyển tới DE, lại chính là kẻ thù không đội trời chung của KID.
Một đám người ngồi hóng chiến đội hai nhà nhảy vào combat, lại không nghĩ rằng vài ngày rồi vẫn sóng yên biển lặng.
[ Sao KID im hơi lặng tiếng quá vậy. ]
[ DE cũng chẳng đưa ra thêm tin nào nữa, chiến đội bọn họ có vẻ chuẩn bị kỹ lưỡng phết, đúng là mạnh vì tiền. ]
[ Chẳng thấy KID tiến triển gì ráo? Ngày đó ở Banout có cận vệ cơ giáp với thương pháo chất như nước cất lắm mờ. ]
[ Chắc không đâu, KID có đủ cận vệ cơ giáp òi, ký thêm cái nữa thì tiền đâu mà thuê thợ sửa được. ]
Thấy không còn tin tức hấp dẫn nào để xem, họ chuyển sự chú ý sang thông báo chính thức và thời hạn chuyển nhượng của các đội khác… Lượn lên lượn xuống mấy vòng, chẳng đào ra được cái tin ký kết hợp đồng cơ giáp sư nào từ KID cả. Kỳ chuyển nhượng sắp kết thúc đến nơi, giang cư mận ngồi chờ KID đến bỏng cả mông, xông cả vào trang chủ để kêu gào nhưng lại chẳng có thêm bất cứ thông tin nào nữa.
Cùng lúc đó, Tinh vực số 1, Thự Quang tinh hệ, căn cứ [ Tật Phong ].
“Banout bên kia sao rồi?” Triệu Nhạc Kiệt từ trên cơ giáp nhảy xuống, quần áo ướt đẫm dính sát vào cơ thể cường tráng: “Từ Nghiêu Quân rời KID rồi, chẳng phải mùa giải trước anh bảo KID chơi không tệ à, sao không qua ký hợp đồng với người ta đi?”
Phòng huấn luyện bên kia, một người mặc vest đi giày da nghe xong liền nhìn hắn: “Đi thì cứ đi, ký gì mà ký, tôi không thích cái tên Từ Nghiêu Quân đó.”
“Tôi biết, anh có hứng thú với tuyến đầu của bọn họ hơn.” Triệu Nhạc Kiệt lau mồ hôi, hắn còn nhớ rõ mùa giải trước khi họ đối đầu với KID, giao chiến với tuyến đầu của KID một hồi bọn họ suýt chút nữa đã bị bức lui.
Tuyến đầu của KID có ba người, xe tăng cơ giáp Hoắc Diễm, cận vệ cơ giáp Lâm Nghiêu phối hợp với ẩn nấp cơ giáp Quý Thanh Phong. Lúc đầu khi KID xảy ra biến cố, căn cứ đã có ý định chiêu mộ ba thành viên đó của KID về đội số 2 bọn họ, nhưng giờ chắc không thành công rồi.
“Đội hình tuyến đầu của KID trông có vẻ rất mất trật tự nhưng kỳ thật vừa tấn công vừa phòng thủ rất hiếm thấy, đáng tiếc trong đội có cái tên thương pháo cơ giáp quá vô dụng, Từ Nghiêu Quân đi rồi thì càng tốt.” Triệu Nhạc Kiệt nói: “Nếu là đổi thành thương pháo cơ giáp trong video kia, tôi cảm thấy KID chắc chắn sẽ có khởi đầu thuận lợi ở mùa giải tới.
Người đàn ông mặc vest nhìn xuống video đang phát ra trên quang não, là trận chiến trong Banout ngày đó: “Thương pháo quả thật rất mạnh, nhưng tên này chẳng để lộ quá nhiều thông tin, không nhận ra được là ai.”
Triệu Nhạc Kiệt mò đến xem thì thấy trên video đang focus vào chiếc cận vệ cơ giáp: “Lão đại, sao anh lại xem video này?”
“Cận vệ này cũng rất mạnh.” Người đàn ông mặc vest chính là đội trưởng của chiến đội Tật Phong, Thích Tư Thành, anh ta nhìn một lúc rồi nói tiếp: “Nhưng tôi cảm thấy chiến thuật của người này cứ có gì đó kỳ lạ.”
Triệu Nhạc Kiệt tò mò hỏi: “Kỳ lạ chỗ nào cơ.”
Thích Tư Thành chỉ vào một số thao tác: “Thay vì nói cận vệ cơ giáp phối hợp với thương pháo cơ giáp áp chế kẻ địch thì có vẻ cận vệ cơ giáp đang liên tục né tránh những phát bắn tỉa từ thương pháo cơ giáp đúng hơn.”
“Né tránh?” Triệu Nhạc Kiệt rất ngạc nhiên.
Thích Tư Thành nói: “Là né tránh, không phải phối hợp, coi đồng đội là kẻ địch, người này né tránh kẻ địch cũng là né tránh đồng đội.”
“Có cái nhìn toản cảnh rất xuất sắc, nhưng đấu pháp lại rất độc lập. Từ trên video cũng không thể tìm thấy được sơ hở của người này…… Rõ ràng là đoàn chiến phối hợp mà lại mang đậm phong cách cá nhân.”
–
Cũng một chỗ nào đó trên Thiên Lang tinh, Du Tố đang ngồi ở quán cà phê, quang não trong tay đang lướt qua một đoạn clip trong khu ô nhiễm Banout, đang định lướt sang đoạn khác phát hiện clip đã bị xóa.
“Gỡ nhanh thật.” Du Tố hờ hững bình loạn.
Lúc này, chiếc chìa khóa cơ giáp trên cổ cậu ta nhảy tưng tưng, một giọng nói điện tử nghịch ngợm vang lên.
“Đương nhiên, đây là một tên bi3n thái có thể né tránh phát súng của cậu với tỷ lệ 100% cơ mà.” Điện tử âm hí hửng: “Còn cái tên tự tin ngời ngời muốn hợp tác với cậu thì lại bị chúng ta một phát oánh rụng cả tay.”
Du Tố uống nửa cốc cà phê, giọng điệu thờ ơ: “Ăn no rồi đói cái mồm hả?”
“Tui đã được ăn no đâu!” Giọng nói điện tử tru tréo: “Du Tố ơi, tui tìm được khu ô nhiễm tiếp theo rồi, gần Thiên Lang tinh lắm ó, lần này chắc chắn sẽ tìm được vật liệu chúng ta cần!”
“Biết thế, chuyện cậu tàn phế đâu liên quan gì đến tôi.” Du Tố vừa nói xong thì đột nhiên nhìn thấy trên quang não Thẩm Tinh Đường gửi tin nhắn đến.
Vừa mở giao diện tin nhắn ra, đang định từ chối lời mời của Thẩm Tinh Đường thì thấy có một đoạn video ngắn.
Trong video là một linh kiện được dán nhãn đang được kiểm tra khá nhiều lần.
Nhìn lên màn hình, trong mắt Du Tố hiện lên một tia nghi ngờ, cẩn thận quan sát lại vừa định quay đi thì thoáng thấy bóng dáng ở góc video.
Nơi đó có một người đang đứng.
Tuy không quay đến mặt nhưng có thể nhìn thấy bàn tay phải của người đó đang buông thõng, phản chiếu ánh máy móc lạnh lẽo.
[ Úi, gửi nhầm rồi, đây mới đúng này. ]
Ngay sau đó, video đã được thu hồi, Thẩm Tinh Đường đã gửi tới một video khác.
Video này là phần khởi động cho mùa giải tiếp theo của Thự Quang tinh hệ, cuối cùng là spoil một chút phần thưởng vô địch của mùa giải.
[ Leak cho cậu một chút thông tin nhé, phần thưởng cho quán quân chính là Dị Năng Tinh cấp S đấy. Thế nào? Lần này đã có hứng thú đánh League chưa? ]
– —-
Chị Đường nhử mồi hay quá (╯✧▽✧)╯