*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương có nội dung bằng hình ảnh
Rolley và Raleigh đi học xa nhà, Thời Tấc Cẩn không hề cô đơn, vì lịch trình của anh kín mít.
Buổi sáng đưa cháu đi học, buổi trưa Thời Tấc Cẩn đã mở cửa kinh doanh, vị khách đầu tiên của anh là cả gia đình tài xế Bill.
Bill nuôi 6 bé trùng, số lượng trùng đáng kinh ngạc, độ tuổi từ 3 đến 7, hai đứa 7 tuổi đã đi học ở trường quân sự.
Bill phải nuôi 6 bé trùng rất khó khăn, hắn không muốn con của chiến hữu phải sống cả đời ở hành tinh cấp thấp, bán sức lao động rẻ mạt để kiếm sống.
Vậy nên Bill đã chuẩn bị viên dinh dưỡng phù hợp với từng giai đoạn phát triển cho tất cả bé trùng. Hắn rất quan tâm đến nhu cầu phát triển của con non, giúp chúng mang giày phù hợp và khởi động đúng cách trước khi bước vào đường đua chính thức.
Tuy loại dinh dưỡng cô đặc này không tốt bằng loại trong khu quân đội, nhưng đây là điều kiện chăm sóc tốt nhất mà Bill có thể làm được.
Bởi vậy Bill phải tiết kiệm chi tiêu trong các khoản khác. Trong 6 đứa trẻ, chỉ có hai đứa lớn đã đi học mới có vòng tay trí não, 4 đứa nhỏ vẫn chưa bắt đầu học chữ.
Những đứa trẻ này trở thành những vị khách đầu tiên đến hiệu sách của Thời Tấc Cẩn.
“Tôi thực sự không biết phải nói gì để cảm ơn cậu, tôi…”
Bill có chút lúng túng, hai tay dọc theo đường may quần không biết để đâu, bốn đứa trẻ đứng sau trùng cái cao lớn ôm bộ sách trong lòng, sờ tay lên bìa sách mới tinh của nhau, vui vẻ chụm đầu rủ rỉ, không hiểu nỗi khó xử của phụ huynh.
Sách giáo dục mầm non do hệ thống tự tay biên soạn có nội dung phong phú, bao gồm từ chữ cái đến âm tiết, văn bản ứng dụng phổ biến, hình ảnh minh họa cho giáo trình khoa học về mối quan hệ cơ bản giữa các chủng tộc, ngay cả các hành tinh cấp trung cũng không chắc có sách hướng dẫn mầm non được giáo dục bài bản như vậy.
Bốn bộ sách mới tinh gồm 16 tập, Thời Tấc Cẩn bán cho Bill chỉ lấy 1 kim lư tượng trưng, mĩ danh là khai trương nên bán giá ưu đãi
Bill không hiểu bán giá ưu đãi là gì, hắn cho rằng chủ thê lấy đại một lý do để giữ gìn mặt mũi cho mình.
Bill vốn giỏi việc hơn nói năng, hồi lâu không thốt ra được lời nịnh nọt nào, trái lại nghẹn ngào nói không nên lời.
Một trùng cao to vạm vỡ, chỉ có một mắt, nghẹn ngào ứa nước mắt, cảnh tượng ấy xung kích thị giác của Thời Tấc Cẩn, anh vỗ nhẹ vào cánh tay rắn rỏi của Bill: “Cười lên nào, hôm nay là ngày vui.”
Bill nhận thức được tầm quan trọng của loại sách giáo dục hệ thống này, hiểu rõ những rào cản chí mạng trong việc thăng tiến của trùng cấp thấp.
Chính bản thân hắn đã khó học được cách viết, không được giáo dục sớm, những rắc rối thường gặp ở độ tuổi thích hợp, việc ra quyết định, ứng phó, v.v… Bill hồi trẻ không thể xử lý được, nên hắn đã bỏ lỡ nhiều cơ hội thăng tiến tốt.
Làm thế nào để xử lý các mối quan hệ xã hội một cách khéo léo? Đến khi Bill xuất ngũ, trải qua nhiều thăng trầm và nếm trải nhiều cay đắng mới có thể hiểu được một chút.
Trong lúc xúc động, Bill chắt lọc muôn vàn lời nói thành một câu: “Cậu còn cần vệ sĩ không?”
“Trong thời gian tại ngũ, tôi từng được trao Huân chương Sao Đỏ, đó là vinh dự cao quý nhất dành cho lính bắn tỉa, khả năng ẩn nấp của tôi lên đến 160 tiếng, chỉ cần một câu, tôi sẽ trở thành vệ sĩ xuất sắc trên nóc nhà của cậu!”
Thời Tấc Cẩn:…
Cảm ơn, nhưng xin hãy tha cho mái nhà của tôi.
Anh mỉm cười từ chối, Bill lại suy nghĩ, mặt mày nghiêm túc làm ngôn ngữ cơ thể với Thời Tấc Cẩn rằng: Chờ chút, tôi sẽ nghĩ ra ngay.
Thời Tấc Cẩn ra tay kịp thời: “Nếu là giúp đỡ, chỗ tôi thực sự có vấn đề cần hỏi ý kiến anh.”
“Mời cậu nói.”
“Mấy đứa cháu của tôi đi học rồi, tôi định nhân cơ hội này sửa sang lại hầm ngầm, lắp thêm thiết bị cách ly Pheromone. Mấy nhóc con này, hễ vào trường là lớn như thổi, vài tuần sau về là Rolley và Raleigh lại phải tập thích nghi với Pheromone của tôi.”
Thời Tấc Cẩn bông đùa: “Dù tôi là á thư, nhưng 15 ngày nữa là trưởng thành rồi. Tuy á thư ít Pheromone, nhưng không phải không có, tôi không muốn hai đứa về nhà nhìn thấy tôi phải nhăn mặt, nhăn mũi, né tránh.”
Thời Tấc Cẩn nhún vai than phiền: “Mỗi lần anh tôi đi nhiệm vụ là biệt tăm biệt tích, hứa sẽ gửi cho tôi vòng cổ ức chế tạm thời, nhưng không biết là bị thất lạc hay là quên nên giờ tôi phải tự lo.”
Bill nghe xong rồi gật đầu.
Mọi trùng đều trải qua giai đoạn khó chịu này. Trong giai đoạn trưởng thành, trùng cái sẽ tiết ra Pheromone trong một tháng, con non ngắn hơn, khoảng từ 1-2 tuần. Đây là hiện tượng biế,n thái tự nhiên của sinh vật, nghĩa là cơ thể của trùng đã trưởng thành và có thể sinh sản.
Vòng cổ ức chế của trùng tộc có nhiều loại, một loại là loại quân dụng dành cho quân thư, được thiết kế riêng với Pheromone và có thể dùng trong một năm.
Một loại là loại dành cho trùng trưởng thành thông thường, không có thiết kế riêng với Pheromone, sử dụng trong sáu tháng.
Một loại là trong tháng đầu tiên sau khi trưởng thành, do hormone phát triển hoàn thiện, tiết ra pheromone mạnh, cần tăng lượng thuốc ức chế ngắn hạn.
Thực ra, pheromone của trùng trưởng thành vô hại với trùng khác, không đeo cũng không sao, chỉ là sẽ xấu hổ chết đi được.
Nguyên nhân là vì pheromone của trùng cái trưởng thành cực kỳ đậm đặc, bất cứ mùi nào cũng trở nên cô đặc và nồng đến mức khó thở.
Có điều, sau một tháng khi hormone ổn định, pheromone của trùng cái sẽ nhạt dần, đồng thời tạo ra mùi mới dựa trên đặc điểm chủng tộc và cá nhân.
Vòng ức chế hormone ngắn hạn rất phổ biến ở các hành tinh cấp trung – cao. Bệnh viện và nhà thuốc đều bán loại vòng này, nhưng ở các hành tinh cấp thấp, không có loại vòng vòng ức chế hormone ngắn hạn tiêu hao tài nguyên này.
Trùng ở hành tinh cấp thấp, nồng thì nồng, nhịn một chút cũng chẳng chết, chẳng trùng nào để ý chuyện này.
Song, hiển nhiên chủ thuê của Bill rất để ý.
Cậu Ronaldo yêu thương cháu trai của mình vô cùng, đến mức tự nguyện ở phòng cách lý nhiều tháng. Bill không thấy bất thường, hắn lập tức nói: “Tôi có một bạn cũ làm ở bộ phận hậu cần của quân đoàn, tôi có thể liên hệ cậu ấy để lắp đặt cho cậu căn hầm cách ly Pheromone cấp quân sự, sớm nhất thì một tuần là xong, cậu thấy sao?”
Xong rồi.
Thời Tấc Cẩn mỉm cười: “Bill, anh tuyệt vời thật.”
Quân thư chính hiệu chỉ cần nhấc tay là mọi việc suôn sẻ đến mức kỳ lạ, điều này khiến Thời Tấc Cẩn càng thêm quyết tâm, kế hoạch Fate Wynne phải bắt đầu thực hiện trong tuần này.
Anh lập tức nói: “Còn nữa, nếu bên cạnh anh còn bé trùng nào muốn học chữ, thì cứ bảo bọn nhỏ đến hiệu sách của tôi xem nhé.”
Bill nhíu mày: “Cậu không thể làm kinh doanh miễn phí mãi được. Tôi lớn lên ở nhà tế bần, tôi hiểu lũ nhóc ranh ở độ tuổi này nghĩ gì. Chúng nó còn đáng sợ hơn cả tộc châu chấu, một khi bám dính lấy cậu, không moi móc hết lợi ích của cậu mới là lạ.”
“Haha, anh nghĩ tôi tốt bụng thế à? Làm ăn miễn phí, anh trai tôi biết sẽ véo tai tôi mất!” Thời Tấc Cẩn học theo tiếng cười của thiếu niên, cười rộ lên.
“Tôi còn muốn in thêm một ít tờ rơi miễn phí nữa, tôi mới đến Black Shield một thời gian ngắn, nên không biết tìm nhân viên bán thời gian ở đâu, đến giờ tôi vẫn chưa gặp ai cùng tuổi trong tộc ong, đây là một cơ hội tốt.”
“Tờ rơi in bảng chữ cái, danh mục sách, báo lá cải từ các hành tinh cấp thấp, tùm lum thứ!” Thời Tấc Cẩn nhập vai thành một thiếu niên mơ mộng hão huyền.
Bình thường thì rất trầm tính, nhưng tính trẻ con nổi lên thì tùy hứng tiêu tiền của anh trai để mua vui.
Thiếu niên này một khi có uy thế, vậy hôm nay tiêu kim lư mua cửa hàng, thì ngày mai có thể dùng kim lư để làm quen với những trùng cùng tuổi tại địa phương. Có kim lư khiến cậu mau chóng kết thân với bạn bè, nhưng vẫn giữ được quyền chủ đạo vốn có, điển hình là kiểu trùng cấp thấp ở hành tinh cấp thấp bỗng dưng phát tài.
Bill sinh ra ở Black Shield, nhưng không chỉ tại ngũ ở Black Shield, khi thuyên chuyển ở các hành tinh cấp thấp – trung khác, Bill đã gặp những trùng trẻ đắc thế hung hăng và bại hoại hơn cả Ronaldo.
Một khi trùng cấp thấp bị áp bức bởi giai cấp và đẳng cấp xoay mình, do chúng không được giáo dục đầy đủ nên không hiểu đạo đức đúng đắn, nên sẽ làm nhiều chuyện bỉ ổi để trả thù những trùng mình từng thù ghét.
Luật pháp ở hành tinh cấp thấp rất nghiêm ngặt, nhưng đôi khi nhiều chuyện ghê tởm không thể tóm gọn bằng những hành động như đánh đập và cướp bóc.
Ronaldo là trùng cấp thấp đầu tiên Bill từng gặp dùng văn bản để bày tỏ niềm vui.
Bill cảm động, hắn cảm thấy Ronaldo có thể làm nên chuyện lớn.
Tuy Ronaldo còn trẻ, nhưng lại có mục tiêu rõ ràng, thông minh và tài giỏi, có thân trùng làm hậu thuẫn, có cách để tiếp cận tri thức giáo dục sách vở đầy đủ.
Nếu hiệu sách này thực sự hoạt động lâu dài, sau vài năm nữa, các quân đoàn khác chắc chắn sẽ có thêm nhiều binh lính đến từ Black Shield.
Bill nói: “Yên tâm, tôi sẽ ghi nhớ lời cậu. Chậm nhất là sáng mai, mấy nhóc trùng ở nhà tế bần sẽ xuất hiện ở hiệu sách.”
Thời Tấc Cẩn bỗng cảm thấy không ổn, lập tức lên tiếng: “Anh đừng dùng cách cưỡng ép!”
Bill cứng đờ, lập tức nói: “Tất nhiên là không.”
Thời Tấc Cẩn:…
Biểu cảm của anh tỏ rõ không hề vậy!
Buổi trưa, Bill và bốn đứa trẻ ăn ké Ronaldo tốt bụng một bữa tại hiệu sách, rồi mới lái xe của chủ thuê đưa bé trùng về nhà.
Trên đường quay về hiệu sách, Bill ghé thăm nhà tế bần đã từng nuôi dưỡng hắn.
Đây là một nhà tế bần khổng lồ, nuôi dưỡng vô số con non, có đứa trở thành quân thư, còn lại thì trở thành ốc vít trong cỗ máy vận hành của hành tinh Black Shield.
Trung sĩ Bill là tiền bối quân thư cấp khá cao thuộc thế hệ trước, xuất thân từ nhà tế bần này.
Lần này quay lại, trùng phụ trách nhà tế bần lập tức ra tiếp đón, hỏi mục đích, Bill chỉ nói muốn xem gần đây có mầm non tốt nào không.
Trùng phụ trách kỳ quái: “Mầm non tốt đều đi nhập ngũ cả rồi, anh đến đây tìm gì?”
Bill: “Thôi được rồi, nhà tế bần ở Black Shield có vô số, nhưng số suất nhập ngũ của trường quân sự luôn cố định. Mầm non tốt có thể chen chân vào, nhưng số mầm non tài năng không may mắn đỗ vào còn nhiều hơn.”
Trùng phụ trách và Bill là bạn cùng nhà tế bần, anh ta trợn mắt trước yêu cầu của bạn cũ, nhưng vẫn dùng trí não gọi trùng chăm sóc, bảo họ tập hợp những con non phù hợp điều kiện.
Trong lúc chờ đợi, trùng phụ trách bèn hỏi: “Suýt nữa tôi tưởng anh túng quẫn đến mức đi bán nội tạng chứ, may mà tôi biết ở Black Shield không có thị trường cho việc đó.”
Bill giả bộ lơ đi như không nghe thấy.
“Chuyện gì vậy? Nói tôi nghe thử.”
Bill nhìn vào khoảng không xa xăm.
“Chậc, không nói thì thôi, đợi đến khi mấy nhóc con nhà anh rơi vào tay tôi, đến lúc đó…”
Bill nheo mắt nhìn anh ta: “Ngay bây giờ tôi có thể cho anh nếm thử mùi vị của nắm đấm, chắc anh nhớ lắm nhỉ.”
Trùng phụ trách:…
Sau vài câu bông đùa, một nhóm thiếu niên từ 14 đến 15 tuổi đứng thành hàng ngay ngắn ở sân chính của nhà tế bần. Trùng chăm sóc đưa mấy đứa nhỏ đến rồi đi, trùng phụ trách và Bill cùng bước đến trước mặt bọn nhỏ.
Bill nhìn vóc dáng của mấy đứa nhỏ, bảo trùng phụ trách: “Tôi chọn vài nhóc ra ngoài, coi như tuyển làm công nhân thời vụ.”
Trùng phụ trách kỳ quái hỏi: “Anh lấy gì trả tiền? Anh sắp nghèo đến mức phải đi bán sức lao động rẻ mạt rồi kìa.”
Bill lờ đi lời nói khó nghe của đứa bạn, mà bước tới đứng trước nhóm thanh niên tài năng chỉ thiếu chút may mắn, lời mở đầu hung hãn như kẻ bắt cóc giết con tin.
“Tôi cần tuyển mấy nhóc có tố chất đi lính.”
“Cảnh cáo trước, nếu mấy nhóc dám trái lệnh tôi, làm phật lòng chủ thuê.”
Quân thư tuấn tú trầm lặng và dè dặt, lúc này bộc lộ trọn vẹn một mặt bạo lực của quân thư cấp sĩ quan.
Sắc mặt Bill lạnh tanh, con mắt duy nhất đầy sát khi khiến trùng khiếp sợ, vết sẹo trên mặt méo mó dữ tợn chưa từng thấy. Tay súng bắn tỉa từng đoạt huy chương Red Dot áp sát theo dõi khiến mấy con non chưa thành niên tái mét mặt mày.
(*) Red Dot là loại ống ngắm có chấm đỏ ở giữa, nó phù hợp và có thể sử dụng cho nhiều loại súng khác nhau. Loại ngắm này cũng có tầm xa x2 như Holographic Sight hay scope 2x và sử dụng cho tấn công các mục tiêu tầm gần.
Trùng phụ trách đứng bên cạnh, nhíu mày cảnh cáo: “Bill…”
Bill phớt lờ mà nói tiếp: “Tôi sẽ tự tay bẻ gãy cổ mấy đứa.”
Ngay sau đó, vẻ mặt Bill thay đổi, hắn hạ giọng: “Được rồi, giờ tôi sẽ nói cho mấy đứa biết, có một công việc tốt đang chờ mấy đứa đấy.”
…
Thời Tấc Cẩn không có thói quen theo dõi trùng quen, nên anh không hề hay biết chuyện gì.
Buổi chiều, Bill đưa Thời Tấc Cẩn về nhà, cả hai thân thiện tạm biệt nhau như mọi khi.
Bill là một trùng rất tháo vát, còn tiện tay mang theo túi rác lớn trước cửa nhà chủ thuê.
Kể từ khi thuê Bill, Thời Tấc Cẩn không bao giờ tự tay mang rác ra thùng nữa.
Ngày hôm nay đối với Thời Tấc Cẩn cũng bình thường như bao ngày khác.
Mấy đứa cháu không ở nhà, Thời Tấc Cẩn ăn tối sớm, tối nay sẽ live phần hai của câu chuyện mới, anh cần vài tiếng để trau chuốt.
Câu chuyện lần này sẽ phức tạp hơn [bạn cùng phòng], cũng nhiều yếu tố hơn, theo đánh giá của người thế kỷ 21, còn phải thêm yếu tố drama.
Thời Tấc Cẩn vừa viết truyện, vừa lật tài liệu luật pháp của Anouchka, khi thấy một điều luật cũ đã bị bãi bỏ trong sách cũ, anh nhướng cao mày.
Anh tiện tay ghi chép những từ khóa vào sổ tay, như thêm một mảnh ghép vào bức tranh tình yêu phức tạp của Milan và Joshua.
Thời Tấc Cẩn đang chăm chú xem tài liệu trên trí não, thì tin nhắn từ tài khoản Heart lại bắt đầu nhảy tin nhắn, anh nghĩ đến hàng loạt việc lặt vặt liên quan đến việc bán bản quyền bèn tiện tay mở hộp tin nhắn.
SVIP Heart: [Anh đúng là muốn chết! Chuyện bí mật của nhà Anthony mà cũng dám lấy ra làm đề tài viết truyện!], tin nhắn mới nhất
Thời Tấc Cẩn:?
Chờ đã, trùng tộc cũng tồn tại kiểu tình yêu drama như tôi nghĩ đúng không??
Editor: Chúc mọi người năm mới vui vẻ, ngủ ngon UwU
Weibo: -Whitcle然然-
Weibo: 第一霹雳帅比
Weibo: 蕴水之环
Weibo: 黄_豆_啾_啾