Kế hoạch sau đó diễn ra suôn sẻ đến mức Thời Tấc Cẩn không thể tin nổi.
Binh hậu cần Black Shield đến hiện trường, kiểm tra tình hình an ninh cầu, không phát hiện thương vong, bắt đầu tìm kiếm bình dân, quét dò cứu hộ và phát hiện ra Thời Tấc Cẩn đầu tiên.
Đúng như dự đoán.
Đa số công trùng Black Shield đều sinh sống cố định trong một khu vực, được nghỉ vào chiều thứ sáu và chỉ ra khỏi khu vực để đến khu vực làm việc khác vào sáng chủ nhật. Cả ngày thứ bảy, cầu giao lộ trung tâm của các khu vực đều vắng bóng trùng.
Sáng nay qua cầu, trừ xe nhà, Thời Tấc Cẩn chỉ nhìn thấy một chiếc xe riêng đi sớm. Chiếc xe đến khu vực cách ly đầu cầu, sau khi qua trạm thu phí có thể đi thẳng vào nội thành, nhưng ngay khi chiếc xe tải chở hàng tăng tốc lên cầu, chiếc xe riêng chỉ còn cách dải phân cách một bước cũng bị chặn lại.
Khi cầu sập, ngoài xe tải của nhà máy quân sự, chỉ có nhà họ là gặp xui xẻo.
Gia đình gặp xui này nhanh chóng được đội cứu hộ phát hiện.
Mười mấy binh lính hậu cần Black Shield, một nửa là binh y, một nửa là binh sĩ vũ trang, họ vượt qua những tấm ván thép, loáng thoáng nghe thấy tiếng khóc thút thít xen lẫn tiếng oán giận.
Liên tục than Black Shield đáng sợ, lại còn bảo không muốn ở đây, chẳng an toàn chút nào. Khác xa hoàn toàn so với những gì ai kia đã nói.
Lính hậu cần Black Shield còn chưa thấy mặt trùng gặp nạn mà đã nghe đến nắm đấm cứng.
Một tên lính hằn học khạc nhổ: “Đ*, cậu ấm nhà nào thả ra đây, ở đây chê bai này nọ sao không chọn di cư!”
Đội trưởng nhắc nhở: “Bớt nói vài câu.”
Khi cả đội đi vòng qua, họ mới phát hiện ra, đệt, đúng là một cậu ấm õng ẹo.
Nạn nhân tại hiện trường có bốn, họ đang đứng bên cạnh một chiếc xe bị tảng đá đè bẹp.
Lớn nhất và nhỏ nhất bị trầy xước nhẹ, cả ba vây quanh một á thư tóc bạc, trùng này không chỉ bị trật khớp tay phải mà còn bị mảnh vỡ kính cứa rách, máu chảy khắp mình mẩy như vừa từ chiến trường trở về, quần áo lấm lem, vừa bẩn vừa rách.
Tiếng khóc nức nở chính là phát ra từ á thư.
Á thư quay lưng lại với đội Black Shield, nói với vòng tay trí não: “Anh ơi, anh đến đón em đi, mau đến đây, em không ở đây nữa, nơi này chẳng chẳng có gì tốt đẹp cả.”
Lính Black Shield nóng tính lập tức quát lớn: “Còn đi được không? Chết hụt thì cút nhanh, sắp phải phong tỏa cầu sửa chữa rồi! Cút ngay đừng ở đây lắm lời!”
“Việc cỏn con, tay chân lành lặn khóc lóc cái đ*o gì! Đồ ăn hại lãng phí tài nguyên!”
Bill nghe tiếng quát thì đứng dậy, cau mày nói: “Lịch sự một chút đi! Chúng tôi đi đúng luật, không có lý do gì bị thương trên cầu thu phí của mấy anh rồi còn bị đuổi đi. Mới đầu năm đã tăng thuế một lần rồi, làm trò gì đấy? Tăng thuế mà đến trợ cấp cấp cứu cho công dân cũng không phát nổi?”
Lính Black Shield hằn học quan sát Bill, giọng điệu cộc cằn: “Quân thư mới xuất ngũ năm nay à? Tin tức của anh lạc hậu rồi, trợ cấp đã bị bỏ từ lâu, tôi cảnh cáo anh tốt nhất đừng gây chuyện.”
Binh y liếc nhìn chai thuốc rỗng bên chân á thư, lắc đầu nói với chiến hữu: “Đi.”
Binh y này là đội trưởng đội này, anh ta quay sang nói với Bill và mấy trùng khác: “Vì các vị đã tự tiêm thuốc y tế rồi nên bỏ qua khâu hỗ trợ không cần thiết này. Trước khi hỗ trợ bị hủy thì cũng chỉ bao gồm kim chữa trị và dịch dinh dưỡng thôi.”
Bill không phải trùng ngoại lai như chủ thuê, hắn cười khẩy: “Vậy bảo hiểm an sinh xã hội trong trợ cấp cấp cứu công dân đâu? Lúc trước tuyên truyền tăng thuế, chẳng phải nói là để tăng cường mảng này sao? Vô lý quá mức, các anh vét sạch tiền của quân thư giải ngũ, cuối cùng lại bảo với tôi là không cần thiết? Rốt cuộc là không cần thiết, hay các anh định báo cáo bình dân không bị thương để tự đút túi khoản trợ cấp này?”
Thời Tấc Cẩn: …
Anh đang định rặn ra thêm mấy giọt nước mắt, bỏ qua sĩ diện cố diễn vai ngây thơ chọc binh Black Shield, nhưng Bill còn biết kéo thù hơn cả anh, trực tiếp đá bay quy tắc ngầm trong giới.
Không khí im lặng trong chốc lát, sau đó là tiếng súng lên nòng. Đội cứu hộ Black Shield vốn nên là lực lượng cứu trợ, giờ lại chĩa họng súng vào bình dân mà mình phải bảo vệ.
Đội trưởng y tế mặt lạnh tanh: “Anh muốn bàn điều kiện à?”
Thời Tấc Cẩn kéo tay Bill: “Bill, để anh tôi nói chuyện với họ.”
Binh Black Shield nói thô tục đầu tiên cười nhạo: “Anh mày là ai.”
Ngay sau đó, đội Black Shield và quân thư trong video vòng tay trí não của á thư đối mặt trực tiếp.
Đội Black Shield: “…”
Quân thư trong video không biểu lộ cảm xúc, ngũ quan không có đặc điểm thú hóa, da trắng, tai tròn, chóp tai hơi nhọn, đôi mắt màu xám bạc ánh lên vẻ lạnh lùng khó đoán. Anh bận bộ chiến giáp cơ động, trên vai đeo quân hàm ba vạch ngang một vạch dọc.
Đoạn video để lộ ra đây là một trùng cấp trung, thuộc binh đoàn tiên phong, còn trẻ, đệt lại còn mang quân hàm thượng úy.
Trái tim của binh Black Shield gần như ngừng đập. Trùng cấp trung là sĩ quan cấp cao này có ngoại hình giống với á thư lấm lem bùn đất tại hiện trường này tới 80%, chắc chắn có quan hệ huyết thống.
Đội Black Shield: …
Chuyện quái gì đây? Sao hành tinh cấp thấp lại có thân thích của thượng uy?
Quân thư đã giải ngũ có thể sống lâu dài trong Black Shield cao lắm chỉ là trung sĩ, sao có trùng có gia đình là thượng úy được!!
Quân thư thượng úy trong video hỏi: “Ồ? Điều kiện gì? Nói tôi nghe thử.”
Anh nhướn mày, cặp râu ong trên đỉnh đầu dựng đứng, đăm đăm nhìn từng lính Black Shield đang chĩa súng, con ngươi biến thành hình kim như dã thú đang khóa chặt mục tiêu.
Thoáng chốc lưng đội trưởng đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, anh ta vội hạ họng súng của đồng đội xuống, cười gượng gạo: “Có thể thương lượng điều kiện, xin hãy trao đổi kỹ lưỡng với chúng tôi.”
Diễn biến câu chuyện 1, bắt đầu.
Hình ảnh thượng úy Romeo do hệ thống điều khiển tạo ra dựa trên dữ liệu của ký chủ thứ ba – nhà lãnh đạo tối cao, Mỗi ánh mắt, mỗi cử chỉ đều vô cùng sinh động. Hệ thống đọc theo kịch bản, Thời Tấc Cẩn âm thầm sửa lỗi bên cạnh.
Diễn biến câu chuyện 2-3 chỉ trong vòng 30 phút, mọi chuyện đã đi đến hồi kết. Binh hậu cần Black Shield nói với thượng úy đáng kính rằng anh ta không đủ quyền hạn đáp ứng yêu cầu của anh, nhưng anh có thể tiếp tục thương lượng với cấp trên của chúng tôi.
Một tiếng sau vụ sập cầu, gia đình bình dân xui xẻo đến khu vực đóng quân của Quân đoàn Tò vò tại Black Shield, gặp quản lý khu vực đóng quân.
Khi quản lý ở đồn trú nhận được báo cáo, hắn ta cảm thấy hoang mang vô cùng. Chuyện gì mà lại đưa bình dân đến trụ sở để chữa trị? Nhưng nghe binh hậu cần thuật lại đầu đuôi sự việc xong, trùng quản lý tức giận đến nổi gân xanh nổi đầy trên trán.
Quản lý rỉ tai hỏi: “Mấy cậu mù à?”
Mặt đội trưởng đội cứu hộ tái nhợt, lấm tấm mồ hôi lạnh: “Khi chúng tôi tìm thấy á thư đó, toàn thân cậu ta bê bết máu và bụi bẩn, gầy gò ốm yếu chẳng thể nào nhận ra là được sống sung sướng.”
Ban đầu, quản lý cũng không tin, làm sao có thân thích của thượng úy chọn Black Shield làm nơi dừng chân!
Trước tiên hắn ta niềm nở mời trùng này đến phòng khách, cung cấp quần áo mới để thay rồi kiểm tra sức khỏe.
Á thư nói: “Bill đã tiêm cho tôi 6 mũi thuốc chữa trị, giờ lỗ chân lông sắp dính vào nhau rồi, tôi tắm rửa một chút là được. Kiểm tra họ một chút, tôi lo họ bị xuất huyết nội.”
Thời Tấc Cẩn đẩy Bill và cặp song sinh ra.
Thế nhưng quản lý vẫn kiên quyết: “Ít nhất cũng phải xét nghiệm máu, cậu xem, đồ cậu ướt sũng cả rồi, lượng máu chảy nhiều như vậy phải kiểm tra kỹ lưỡng, lát nữa tôi sẽ pha cho cậu vài liều thuốc bổ máu mang về.”
Á thư sao cũng được gật đầu: “Tùy anh.”
Sau khi tiêm xong, anh cầm quần áo do căn cứ cung cấp vào phòng tắm.
Bác sĩ quân y tại căn cứ dùng thiết bị chuyên dụng để xét nghiệm tế bào máu, rồi báo cáo với quản lý: “Tế bào hồng cầu rất thấp, thiếu máu trung bình, nếu so với thể chất khỏe mạnh, cậu này mất máu hơn một lít.”
Quản lý trùng: …
Chẳng trách tiêm 6 mũi chữa trị cùng lúc, không tiêm nhiều thì cậu ta đã chết từ lâu rồi.
Trùng quản lý nhức đầu, sai lính đưa báo cáo kiểm tra qua rồi quay về văn phòng mở máy tính.
…
Thời Tấc Cẩn không thật sự cởi quần áo trong phòng tắm, chỉ lấy nước lau sạch cánh tay, cổ, bụng, mặc quần áo mới, trở lại phòng khách chờ cháu trai và Bill.
Anh nhìn tờ kết quả xét nghiệm trên bàn phòng khách, cầm lên đọc kỹ, sau khi đổi sang đơn vị đo lường quen thuộc thì không khỏi nghĩ mà sợ.
Mất gần 700 ml máu trong một lần, nếu không có hệ thống khóa máu thì toi mạng.
Bây giờ hệ thống thông báo: “Thời sensei, quản lý khu vực này đang tra cứu thông tin nhập cảnh của anh cùng với tin nhắn quân sự của thượng úy Romeo.”
“Anh cứ yên tâm, mọi chuyện đều ổn thỏa. Nhờ có khoản thù lao điểm cống hiến từ Quân đoàn Tò vò, thông tin về thượng úy Romeo càng thêm xác thực. Yêm cũng đã mở tài khoản chính thức cho Romeo tại ngân hàng liên hành tinh tại một trong mười quân đoàn lớn, mà trùng quản lý này không phải quân thư, anh ta không có ID đăng nhập nội bộ mạng quân đội, nhiều nhất chỉ có thể tra cứu thông tin tại ngũ trên trang web chính thức công khai của mạng quân đội. Loại trang web chính thức này rất dễ làm giả, một giây yêm có thể làm được một trăm cái!”
Thời Tấc Cẩn: “Ừm. Cứ theo kịch bản mà diễn, chú ý lời thoại.”
Có anh trai “bằng xương bằng thịt” ra tay, kim lư và điểm cống hiến mở đường, câu chuyện phát triển theo 123, mục tiêu kế hoạch 1234 từng bước được thực hiện.”
Vài tiếng sau, Thời Tấc Cẩn chỉ cần ngồi yên, đóng vai một trùng yếu ớt bị kinh hãi, anh trai thượng úy trong vòng tay trí não sẽ lo liệu việc tranh cãi với trùng quản lý trụ sở.
Hình như 40 giây nổ sớm tại cầu đã bị hệ thống và Bill dùng hết, cho đến khi Thời Tấc Cẩn và nhóm của anh được quản lý tiễn ra khỏi trụ sở với thái độ niềm nở, nụ cười rạng rỡ, anh vẫn còn cảm thấy lâng lâng.
Sau biến cố, mọi việc suôn sẻ đến mức khó tin.
Nhờ hệ thống phân cấp gen và sức mạnh quân sự của trùng, cùng với lượng kim lư và điểm cống hiến dồi dào, họ gần như có thể mua chuộc mọi thứ trên thế giới này.
Khi bóng chiều tà buông xuống, Thời Tấc Cẩn lên chiếc xe jeep của trụ sở trở về nhà. Trong vòng tay trí não của anh lưu giữ danh sách học viên dự bị của trường quân sự, vị trí của một số mỏ khai thác bỏ hoang và danh sách sĩ quan dự bị xuất sắc của trường quân sự do đích thân trùng quản lý trụ sở truyền qua.
Chất lượng của những thiếu niên này tốt hơn Thời Tấc Cẩn tưởng rất nhiều. Sau khi đo cấp độ gen, tất cả đều ở mức thấp – trung, nhưng nếu nền tảng dinh dưỡng được củng cố vững chắc, sau khi biến thái trưởng thành, có thể họ sẽ nâng cấp lên thể chất cấp trung.
Qua đây cũng có thể thấy, tài nguyên Black Shield đang dần cạn kiệt. Số kim lư và điểm cống hiến mà thượng úy Romeo tự nguyện chi ra chỉ là một phần nhỏ trong số quà tặng dành cho Fate trong livestream, nhưng lại có thể mua được tương lai nửa năm của những thiếu niên có thể chất tốt nhất trong lứa lính mới của hành tinh này.
Xe jeep chạy khá xóc, Thời Tấc Cẩn nghe được tiếng Bill và quân thư lái xe đang nói chuyện.
Có lẽ do muốn xoa dịu ấn tượng không tốt đẹp ban đầu, lần này quân thư lái xe chủ động bắt chuyện, hỏi han Bill đủ thứ chuyện.
Tấc Cẩn đang miên man suy nghĩ, chợt nghe thấy một cụm từ quan trọng: Sẽ có chiến tranh.
Anh bừng tỉnh, tay khẽ run lên. Rolley và Raleigh đang chơi với ngón tay của cậu út, lập tức dừng lại rồi hỏi: “Cậu út đau ạ?”
Thời Tấc Cẩn lắc đầu, tập trung lắng nghe những gì Bill và quân thư kia nói chuyện.
Quân thư lái xe nói: “Hai tuần trước bắt đầu căng thẳng rồi, Quân đoàn Ong vàng nhiều lần muốn vòng qua Black Shield đổ bộ, sau đó từ Black Shield tấn công tổng căn cứ hiện tại của tò vò. Bây giờ bị quân trận của quân đoàn chúng ta chặn ở khu Tây, không thể vượt qua được.”
Do nhà máy tăng cường sản xuất, nhiều cầu chữ thập ở khu vực thành phố Bắc Bán Cầu đã bị sập do đoàn xe tải ngày đêm vận chuyển hàng hóa.”
“Thêm vào đó, tình trạng thiếu hụt tài nguyên sinh hoạt ngày càng trầm trọng khiến nhiều băng nhóm địa phương rắp tâm cướp bóc kho đạn dược của quân xưởng. Quân đoàn cũng không có thời gian để quản lý họ. Sau khi giải quyết xong lũ ong vàng ở khu Tây, vào ngày chiến thắng tiếp theo bên Black Shield sẽ điều quân đi tiêu diệt những lũ sâu mọt đó.”
“Hôm nay mấy anh xui thật đấy, cây cầu mấy anh đi qua sẽ ngừng hoạt động sau hôm nay. Nó tiếp giáp với một khu thành phố y tế bỏ hoang có địa hình hiểm trở, kho hàng của nhà máy quân khu chúng ta nhiều lần bị cướp bóc đều là do khu thành phố bỏ hoang này. Bên trong còn có không ít dị thú nhỏ sinh sôi nảy nở, chẳng khác nào một khối u ác tính. Thậm chí có cả nhân viên an ninh gác đêm bị dị thú bắt đi.”
Quân thư lái xe cười ha hả: “Chuyện là hôm nay bọn Gabi đi tìm kiếm có hơi nóng nảy, tai nạn liên tục nên chẳng ai thích đi cả. Chuyện này không chỉ nhắm vào mấy anh thôi đâu.”
Bill lạnh lùng nói: “À, haha, vậy à.”
Quân thư lái xe vô cảm đáp: “Haha, đúng thế.”
Thời Tấc Cẩn: …
Hóa ra trùng tộc các người, không, quân thư mấy người trò chuyện cũng toàn là những câu chuyện nhạt nhẽo, tẻ nhạt và gượng gạo thế à?
Chẳng biết tại sao, Thời Tấc Cẩn chợt nghĩ đến A567, hình như ban đầu hắn cũng vậy, văn nghệ văn vẻ, độc miệng, nói trắng ra là không hiểu cách đọc bầu không khí.
Bởi vì bên ngoài, Thời Tấc Cẩn không trực tiếp mở trí não, mà nhớ lại VV nam chính nguyên tác được mở khóa hôm nay.
Chỉ nhìn hai câu đầu tiên trong cuộc trò chuyện, VV mang lại cho Thời Tấc Cẩn cảm giác trẻ trung, nhiệt huyết và chủ động.
Anh suy ngẫm một lúc, bỗng dưng hiểu ra.
Vậy CP VV và A567 là mặt trời nhỏ vui vẻ hoạt bát x nhà lãnh đạo tối cao lạnh lùng nhưng si tình?
Đúng là mô típ CP kinh điển trong truyện tình yêu mạng.
Thời Tấc Cẩn suy nghĩ một lát không khỏi bật cười.
Thụ chính và các vai nam phụ khác.
Lạnh lùng si tình nhưng tà giáo.
Dịu dàng chu đáo nhưng tâm địa đen tối.
Vẻ ngoài sáng sủa, hoạt bát nhưng lại đứng ngoài quan sát.
Vậy còn bên dưới gương mặt vui tươi, đáng yêu này là gì đây?
…
Chiếc xe jeep xóc nảy đưa họ về nhà chỉ trong chốc lát.
Bill xách xuống chiếc hộp nhỏ được quân khu tặng, bên trong có các loại vật phẩm quân dụng như dịch dinh dưỡng cô đặc, kim chữa trị liều mạnh, thuốc giải độc mạnh… Đây là quà do trùng phụ trách quân khu tặng riêng cho thượng úy để lấy lòng anh, chất lượng tốt hơn nhiều so với loại dịch dinh dưỡng mà Rolley và Raleigh từng ăn ở khu quân đội.
Thời Tấc Cẩn giữ Bill lại: “Anh cầm kim tiêm trong hộp về đi, hôm nay vất vả rồi, cũng cảm ơn đã giúp tôi trút giận.”
Bill khựng lại, định từ chối.
Thời Tấc Cẩn tiến đến ôm hắn, chân thành nói: “Nếu không có anh, hôm nay tôi đã chết rồi. Cảm ơn anh, Bill, đừng từ chối phần cảm ơn này.”
Bill nói: “Nhưng tôi chỉ…”
Thời Tấc Cẩn liền chen lời: “Mà tôi còn cần xe và tài xế, coi như là quà hối lộ nhé?”
Bill đành gật đầu đồng ý.
Khi rời đi hắn tiện tay mang theo rác thải bên ngoài bãi cỏ nhà chủ thuê đi.
…
Cả ngày hôm nay bận rộn đến kiệt sức, Thời Tấc Cẩn vừa về đến nhà, chỉ muốn uống một ống dinh dưỡng, tắm rửa rồi đi ngủ.
Song mãi đến khi lên lầu, anh mới ngớ ra, Rolley và Raleigh như hai cái bóng lặng lẽ đi theo sau.
Thời Tấc Cẩn không nghe thấy tiếng bước chân nào.
“…”
Ra vậy, hai đứa vì chuyện hôm nay mà tái phát rối loạn căng thẳng.
Thời Tấc Cẩn đứng trước cửa phòng, bất lực quay đầu lại: “Cậu út khỏe mạnh, còn đang ở nhà, không có vấn đề gì đâu.”
Hai đôi mắt xanh lục như mèo, tĩnh lặng và vô định, hai đứa nhìn nhau một lúc rồi khẽ hỏi: “Tối nay bọn con có thể ngủ với cậu út được không?”
Cậu út: “…”
“Giường cậu út là giường đơn lại nhỏ, không đủ chỗ cho hai đứa ngủ đâu.”
Rolley: “Bọn con có thể ngủ dưới sàn.”
Raleigh: “Chỉ cần nắm tay cậu út là được.”
Thời Tấc Cẩn vẫn muốn từ chối.
Hai tay Rolley và Raleigh bấu chặt vào đường viền quần, khớp ngón tay trắng bệch vì dùng lực quá mạnh.
“… Trưa nay thợ đến lắp đặt hầm ngầm, họ có mang theo giường xếp dự phòng ở tầng dưới không? Hai đứa xuống xem thử, nếu có thì chuyển hai cái lên… được rồi, được rồi.”
Cậu út thở dài lại bị hai đứa cháu vui vẻ nhấc bổng lên khỏi mặt đất.
…
Hai đứa bé ầm ầm chạy xuống cầu thang, chuẩn bị bữa tối cho cậu út.
Cuối cùng, Thời Tấc Cẩn cũng quay về phòng tắm riêng sạch sẽ và an toàn, bắt đầu tắm rửa. Lớp bùn đất lẫn máu dày đặc trên người được cọ rửa sạch sẽ, mùi tanh nồng nặc khiến anh suýt nôn mửa. Nước nóng bốc hơi, cuốn theo mùi hôi thối, bây giờ anh mới thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này hệ thống mới dám lí nhí báo cáo: “Thời sensei… ờ… ờm… chuyện nhỏ yêm từng nói với anh… anh còn nhớ không ạ?”
Thời Tấc Cẩn đang rửa mặt, hai tay xoa xoa tạo bọt đầy mặt, ừ một tiếng có lệ.
Hệ thống: “Một tin tốt, một tin xấu.”
“Tin xấu. Khi yêm khởi động lại kết nối mạng trí não của anh, A567 đã gọi video cho anh! Vì lúc đó xe xóc nảy và anh bị va đập nên vô tình chạm vào nút nhận cuộc gọi! Khi yêm phát hiện ra thì đã kết nối được 3 giây! A567 đã liên tục nhắn tin cho anh từ lúc đó! Vì yêm dùng vòng tay trí não của anh điều khiển Romeo hoàn toàn, nên không thể hiển thị thông báo tin nhắn để tránh tiết lộ thân phận của anh, nên yêm đã tắt hết tin nhắn của tài khoản Fate.”
“Yêm đảm bảo anh không lộ mặt trong cuộc gọi video ba giây đó. Yêm đã thiết lập độ nhiễu làm mờ hình ảnh cho anh. Dù anh vô tình lộ mặt, A567 cũng không thể nhìn rõ nhưng tiếng súng của quân vận chuyển chắc chắn đã bị ghi lại.”
“Từ trưa đến giờ, A567 đã gửi cho anh tổng cộng 219 tin nhắn văn bản và 79 yêu cầu gọi video.”
“Tin nhắn mới nhất từ A567 cho biết: Hiện tại ổng đang bị giam giữ. Nếu tự ý đột nhập vào Liên minh Thủ đô sẽ dẫn đến những nguy cơ khó lường cho anh nên ổng đã đóng gói và mã hóa tất cả các chứng nhận ủy quyền quan trọng có thể đại diện cho [Anouchka Cash] như thiếu tướng biệt động, đặc quyền, chứng nhận gia tộc cấp cao hàng trăm năm rồi gửi chúng cho anh trong một tệp mã hóa. Ý là, nếu anh bị kẹt ở hải quan, hoặc bị kẹt ở bất kỳ khâu kiểm duyệt nào, hãy quẹt thẻ đặc quyền của ổng để đi trước rồi báo cáo sau. Mọi khoản tiền phạt và rủi ro pháp lý ổng sẽ chịu trách nhiệm.”
Thời Tấc Cẩn trượt tay, ngón tay đang xoa mặt suýt nữa đã chọc vào mắt.
“… Gì?”
Tốc độ nói của hệ thống quá nhanh khiến Thời Tấc Cẩn không kịp phản ứng.
Hiếm khi Thời Tấc Cẩn ngơ ra, chiếc đuôi tượng trưng cho cảm xúc của bản ngã cứng đơ như một con rắn chết.
“… Còn chuyện gì có thể tính là tin tốt?”
Hệ thống nói nhanh: “Tất nhiên là nam chính nguyên tác lại nhắn thêm mấy tin cho anh nữa rồi!”
“Nam chính nguyên tác ngoan lắm nha! Còn lo anh tưởng cậu ấy là trùng Tòa án nên đã gửi ảnh chứng minh cho anh! Còn nghiêm túc viết cảm nhận sau khi đọc tiểu thuyết của anh nữa!”
“Thời sensei! Nam chính siêu tin tưởng và lo lắng cho anh đó! Nam chính cũng rất tò mò về anh! Anh mau mau dùng bộ não phi thường của mình đi! Gán ghép họ đi! Làm ông tơ se duyên cho họ đi!! Anh nói gì cả hai cũng nghe! Mau dùng ngòi bút tình yêu đã lay động cả trùng tộc để trói chặt họ lại! Hãy để họ kết hôn! Hãy vẽ cho họ kết thúc viên mãn!!!”
Hệ thống kích động, nước mắt trào ra: “Hiệu suất của anh quả thực cao kinh khủng! Mới 35 ngày đã hoàn thành nhiệm vụ! Các nhân vật chính đều bị anh xoay vòng trong lòng bàn tay!”
Thời Tấc Cẩn chậm rãi cúi đầu chạm trán xuống nền gạch, chỉ cảm thấy đầu óc quay cuồng.
Weibo: 窝窝窝窝头abc
Weibo: 巫山雨洗i