*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lục Kiến Vi đưa poster cho Lâm Vũ Tư, nói: “Nguồn gốc ở đây.”
Lâm Vũ Tư trợn mắt, quát vào mặt Trương Gia Phong: “Chúng ta chia tay, tôi phải báo cảnh sát…”
Cô ấy vừa dứt lời, Trương Gia Phong như bị dẫm phải đuôi, hét lên: “Chia tay thì chia tay! Trong đời tôi ghét nhất là kẹo sữa Vũ Tư!”
Lâm Vũ Tư tức giận: “Cút! Ai là kẹo sữa Vũ Tư của anh? Với bộ dạng nhát gan như anh mà còn đòi ăn kẹo sữa, biến đi!”
Cô ấy nhìn quanh… Thấy không có ai, liền đạp hắn ta một cước.
Trương Gia Phong không kịp phòng bị suýt nữa ngã nhào xuống đất… Nhìn lại poster trong tay Lục Kiến Vi một lát, hắn ta lập tức chạy mất.
Lâm Vũ Tư muốn đuổi theo nhưng bị Lục Kiến Vi kéo lại: “Không cần đuổi theo! Hắn ta sắp gặp xui xẻo rồi.”
“Cậu có nghĩ giống tớ không?” Lâm Vũ Tư hỏi: “Chắc chắn sự việc này có liên quan đến hắn ta.”
Lục Kiến Vi nói: “Không hẳn là vậy.”
Lâm Vũ Tư thất vọng.
Lục Kiến Vi cười nhẹ, bổ sung: “Bởi vì poster gốc đã ở chỗ hắn ta trong thời gian dài! Hơn nữa, tối qua nó bị thương nên sẽ cần bổ sung một lượng lớn dương khí… Nên đối với bản thân hắn ta… Nhẹ thì chỉ bị thương, nặng hơn thì phải nhập viện.”
Nếu Trương Gia Phong còn bị ám lâu hơn nữa! Tuổi thọ của hắn ta sẽ bị giảm sút.
“Dương khí?” Mắt Lâm Vũ Tư sáng lên, nghĩ ra điều gì đó: “Nếu mất dương khí, hắn ta có trở thành…”
Lục Kiến Vi không nói gì.
Lâm Vũ Tư hiểu ý, biết được Trương Gia Phong gặp xui xẻo đã làm cô ấy vui vẻ.
So với tự mình làm cho hắn ta xui xẻo, còn không bằng để hắn ta tự gặp xui! Cô ấy chỉ cần ngồi ngoài xem đã thấy thú vị hơn.
Đúng lúc này, tiếng kêu hoảng sợ truyền đến từ phía trước… Sau đó một nhóm người tụ tập xung quanh.
Lâm Vũ Tư rướn cổ nhìn về phía trước: “Có chuyện gì xảy ra vậy?”
Lục Kiến Vi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, cười nhẹ: “Đi xem xem.”
Lâm Vũ Tư chen vào vòng người! Cô ấy nhìn thấy Trương Gia Phong nằm trên mặt đất.
Một chiếc xe đạp nghiêng ngả về một bên, cô gái đứng bên cạnh có vẻ hoảng sợ… Chính là chủ nhân của chiếc xe đạp vừa vô tình đâm phải hắn ta.
Nhưng xe đạp đâm vào người có thể nghiêm trọng như thế nào?! Trương Gia Phong này cứ nằm trên mặt đất không đứng dậy, không biết có phải muốn ăn vạ đền tiền không?!
Một người vây xem nói: “Tôi nhìn thấy hắn ta không hề bị trầy xước, có thể có chuyện gì?”
“Nhìn bộ dạng của hắn ta… Hình như rất đau.”
Trương Gia Phong thực sự rất đau, trán hắn ta đã đầy mồ hôi lạnh, ngước mắt lên thấy mọi người xung quanh nhìn mình với ánh mắt kỳ lạ! Hắn ta muốn vùng dậy nhưng cả người đau nhức! Giống như bị ai đó xé ra vậy.
Chính lúc này, từ phía không xa lại truyền đến tiếng hét: “Nhanh tránh ra!”
Một người quay đầu lại nhìn cũng hét lên: “Dừng… Dừng xe ngay!”
Chàng trai lái xe kia gần như muốn khóc: “Phanh xe hỏng! Mọi người nhanh tránh đường!”
Mọi người thất kinh nhìn chiếc xe điện không kiểm soát lao về phía đám đông… Chưa đầy một giây, mọi người hoảng loạn tránh ra hai bên! Cô gái vừa đâm phải người cũng nhanh chóng lẫn vào đám đông, không còn để ý đến Trương Gia Phong.
Chiếc xe điện bị hỏng phanh lao thẳng vào Trương Gia Phong đang nằm bất động… Ngay lập tức, một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Lâm Vũ Tư nhắm mắt lại, chỉ trong thời gian ngắn đã bị đụng xe hai lần, thật quá xui xẻo.
Đúng như Lục Kiến Vi dự đoán trước đó! Trương Gia Phong gặp xui xẻo rồi.