Nhưng bị nàng làm như vậy, hắn lại thấy tinh thần mình tốt hơn không ít.
Hắn đương nhiên đoán được đây là Tứ hoàng tử cùng mẹ với công chúa, chỉ là Tứ hoàng tử sao lại xuất hiện ở tướng phủ vào ngày thứ hai sau khi thành thân?
Lúc trước sau khi được ban hôn, hắn đã cho người điều tra tư liệu, trong đó có nói Tứ hoàng tử sinh ra, Ngũ công chúa vô cùng căm ghét, không thèm ngó ngàng đến Tứ hoàng tử, lúc này nhìn nàng cũng không giống như ghét bỏ, hơn nữa Tứ hoàng tử cũng rất thân thiết với nàng, không giống với những gì điều tra được.
Trong giấc mơ đó cũng không có sự xuất hiện của Tứ hoàng tử, thậm chí ngay cả Trương ma ma cũng không có, chỉ có một người tên Vương ma ma luôn đi theo nàng.
Lúc này Thẩm Vô Cữu vẫn chưa biết những chuyện xảy ra trong hai ngày này, không biết nguyên chủ vì không muốn gả cho hắn mà giả vờ treo cổ dẫn đến việc đổi người, cũng không biết Ngũ công chúa mà hắn cho là đã được phong hiệu, lại to gan lớn mật mang đệ đệ làm của hồi môn đưa ra khỏi cung.
Trương ma ma rất nhanh đã bưng thuốc vào, còn mang theo một tin không mấy tốt.
“Công chúa, phò mã, người nhà Văn gia đến để hủy hôn.
“
Trương ma ma bưng thuốc vào, trước tiên mở lời truyền đạt chuyện Đại phu nhân nhờ người đến thông báo.
“Ta biết rồi.
” Thẩm Vô Cữu gật đầu, để ma ma bưng thuốc lại đây.
Hắn không mấy bất ngờ, trong giấc mơ đó có Tư Lạc, chứng tỏ sau khi hắn chết, hôn sự này đã có biến cố.
Hoặc là không thành, hoặc là hòa ly bị đuổi về.
Những năm này, cho dù hắn ở xa ngoài biên ải cũng phái người viết thư báo cáo chuyện trong nhà ba bữa một lần, biết Văn gia Nhị công tử cũng phải chịu tang nên hắn đã phái người theo dõi, vốn định tìm thời gian rảnh về xử lý chuyện này, không ngờ hắn suýt chết, có lẽ đã chết rồi, chỉ là lại sống lại.
Trương ma ma là người từ trong cung ra, tự nhận mình có thể đoán được lòng người, lúc này bà ta lại đoán không ra phò mã có ý gì.
Thẩm Nhị cô nương này tuy là con thứ nhưng vì Thẩm gia dương thịnh âm suy, Thẩm Nhị cô nương cũng được cưng chiều vô cùng, trong kinh thành, nhà nào có đích thứ hòa thuận nhất chính là Trấn Quốc tướng quân phủ.
“Văn gia là nhà nào? Hủy hôn với ai?” Người ngoài cuộc Sở Du Ninh nhìn Trương ma ma.
“Tổ tiên Văn gia cũng từng được phong tước, sau này tước vị bị thu hồi, hiện tại gia chủ là Hộ bộ Thượng thư, cũng là một thế gia có bề dày lịch sử.
Năm đó, nhờ Đại cô nương mai mối, Nhị cô nương đã đính hôn với Văn gia đại phòng Nhị công tử.
“
Trương ma ma biết nàng đã quên, rõ ràng sáng nay trên đường đi nhận họ hàng đã nói kỹ với công chúa về các mối quan hệ trong tướng phủ.
“Ồ, là Tư Lạc muội muội à, là một cô nương tốt, ai hủy hôn thì người đó thiệt.
“
Sở Du Ninh nhớ đến Thẩm Tư Lạc gan dạ kia, ánh mắt đề phòng sợ nàng bắt nạt người nhà mình, trong mắt Sở Du Ninh chính là một con thú nhỏ hung dữ, biết bảo vệ người nhà thì đều là cô nương tốt.
Thẩm Vô Cữu nghe nàng nói vậy, ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn, sau đó cúi đầu uống thuốc.
Sở Du Ninh cách xa cũng có thể ngửi thấy mùi thuốc, vốn còn tò mò thuốc thời xưa như thế nào, giờ thì không tò mò nữa, còn ôm cục bột lùi lại một chút.
Mạt thế kéo dài hơn ba mươi năm, thuốc đông y và tây y đều đã tuyệt tích, thay vào đó là thuốc được bào chế từ các loại dị thực vật.