Các vết nứt trên kén càng lúc càng to, chỗ vết nứt một chân của côn trùng được duỗi ra, sau đấy là cái thứ hai thứ ba, cho tới khi 6 cái chân đều thò ra ngoài, cái kén liền bị xé rách.
Xuất hiện trước mặt Doanh Uyên và cục bông nhỏ không phải hình dáng đứa trẻ như hai người tưởng tượng, mà là một con bướm có 6 cái chân, phần thân giữa và đầu đều là hình người, nhưng lại có cái miệng rất lớn cùng với nhưng răng nhọn nhỏ cùng đôi mắt to lồi ra ngoài.
Còn từ phần bụng trở xuống lại phình ra giống như phần bụng bướm, nó không có tay mà chúng được thay thế bằng 6 cái chân của loài bướm được một lớp lông bao phủ, sau lưng là một cặp cánh vẫn hơi ướt.
Gì đây? Bật hack nhanh quá tiến hoá không kịp à?
’ ngao ngao ’ cái thứ gì đây? Sấu thế!.
” Aaaaa!!!”
Doanh Uyên bị tiếng hét đột ngột làm giật mình, một hình bóng xoẹt qua người cô lao về phía phát ra tiếng hét.
” Áaaa … Quái vật! Tránh xa tao ra, tránh xa tao ra! aaaaa Cứu mạng!”
Tiếng hét thất thanh lập tức vang vọng cùng lúc đấy là tiếng đập cửa ầm ầm bắt đầu vang lên, đám người đang hôn mê liền bị đánh thức, đập vào mắt họ chính là con bướm tiến hoá lỗi kia.
Những cô gái trong đội vừa nhìn thấy con bướm kia liền sợ hãi, có người không chịu được liền hét lên, đám tang thi bên ngoài bị kéo đến liền dữ dội đập cửa.
Người bị con bướm tiến hoá lỗi kia đè xuống cắn xé rất nhanh đã không còn hơi thở, sau khi giết một người nó liền lao về phía người bên cạnh.
Còn chưa chạm vào người thì một hoả cầu đã đến trước mặt nó, nó cảm nhận được nguy hiểm liền dùng tốc độ nhanh đến mức xuất hiện cả tàn ảnh để tránh né đến trên một cây cột nhà.
Người ở đây thấy nó nhanh như vậy liền sợ hãi lùi lại, tiếng đập ầm ầm vào cửa, nhưng bước tường kim loại cùng đất sắp không trụ nổi càng làm những người ở đây thêm sợ hãi.
Bên ngoài thì có tang thi, bên trong thì có quái vật, bọn họ liền bị kẹt ở giữa, bên nào cũng là đường chết.
Doanh Uyên nhìn người bị con bướm tiến hoá lỗi kia giết chết.
Tiến hoá sấu đi nên liền hung tợn hơn à.
Doanh Uyên nghĩ đến Phong Miên vẫn đang đợi mình cứu liền cầm thanh trường kiếm lao về phía con bướm.
Bởi vì là con non nên cũng không hề mạnh, chỉ là tốc độ của nó có chút nhanh cũng rất giảo hoạt, nó biết nó đánh không lại liền chơi trò lẩn trốn.
Nhưng tiếc một điều tốc độ của nó có nhanh đến mấy thì vẫn không nhanh bằng Doanh Uyên, rất nhanh liền bị bắt sống.
Doanh Uyên ấn nó xuống đất, con bướm tiến hoá lỗi liền không ngừng phát ra tiếng rít chói tai, cô đưa thanh trường kiếm lên một kiếm hạ xuống liền xuyên qua lồng ngực nó, tiếng rít liền trở lên cao hơn rồi im bặt, những cái chân đang khua loạn trong không khí cũng mất lực rơi xuống.
Sợi chỉ bạc kết nối giữa nó và Phong Miên liền biến mất, nhưng còn một sợi chỉ bạc khác kết nối với Dương Lộ Liên đã không còn hơi thở nằm trong góc thì lại trở lên đậm hơn rồi dứt gãy.
Mấy người nhìn người đang đè lên con quái vật liền nuốt nước bọt, con quái vật đấy vừa giết một dị năng giả cấp 3 trung kỳ vậy mà lại dễ dàng bị giải quyết trong mấy chiêu.
” Đừng nhìn tôi nữa! ” Doanh Uyên hất cằm về phía cửa ” tang thi sắp vào được rồi kìa “
Được nhắc nhở nhóm người mới để ý đến cửa sắp bị phá tung, những dị năng giả hệ Kim liền vội chạy qua bịt lại lỗ hổng, sử dụng dị năng gia cố lại xưởng sửa xe.
Doanh Uyên đi đến bên cạch Phong Miên, Ma năng mất quá nhiều đã rơi vào trạng thái hôn mê, hiện tại đã sắp không giữ được thực thể, cô không còn cách nào khác phải chuyển qua cho cô ấy Ma năng còn lại không nhiều trong người mình, cô chỉ dữ lại một ít để duy trì thân thể.
Thân thể này của cô cũng là nhờ Ma năng duy trì, nếu không có Ma năng thân thể này sẽ dần thối rữa rồi trở thành một bộ xương khô ngay lập tức.
Sau khi chuyển Ma năng cho Phong Miên da cô vốn đã tái nhợt giờ liền trở lên trắng bệch, nhìn kỹ có một vài chỗ đã có chút xám xanh giống xác chết.
Khắc Lạp thấy vậy liền vội vàng đút cho Doanh Uyên uống một lọ nước gì đấy.
Doanh Uyên uống xong thấy mùi vị có gì đấy không đúng liền hỏi ” mi cho ta uống gì đấy?”
’ ngao ngao ’ thuốc ướp xác.
Doanh Uyên: “…”???
Mi cho ta uống thuốc ướp xác thì có tác dụng gì?.
Doanh Uyên trừng mắt, không thèm nói nhảm với nó mà chỉ mở miệng đòi Ma năng” cho ta ít Ma năng của mi “.
’ ngao ngao ngao ngao ’ hết Ma năng rồi! còn thần lực! cô lấy không?.
” cút! ” Doanh Uyên liền hất nó sang một bên, rồi không thèm để ý đến nó nữa, tự mình ngồi khoanh chân lại hấp thụ Ma năng ít ỏi trong không khí.
Vẫn là tự dựa vào chính mình thôi.
Cục bông nhỏ bị hất xang một bên liền có chút xù lông, tức giận không thèm để ý đến Doanh Uyên, nhưng được một lúc nó lại nhích lại gần âm thầm chuyển Ma năng xang người cô.
Cục bông nhỏ vừa chuyền Ma năng vừa tự thuyết phục chính mình.
Xí! Không phải nó quan tâm cô đâu, mà chỉ là nó nghĩ cho nó thôi, cô mà chết rồi lại nó cũng phải chết.
Nó mới không quan tâm cái đồ đanh đá này đâu.