Biên dịch : Tiếu Nguyệt
Chỉnh sửa : Yên Hy
Mạt Mạt và Anh Đào chớp đôi mắt ngẩng đầu lên, chỉ chờ sau khi hai người trước mặt gọi một tiếng chị ơi, bọn họ lại tiếp tục giơ tay lên thành kính chờ.
Yến Cửu và Đinh Tư Dận theo bản năng nhìn nhau một cái.
Làm sao đây, nếu nói, thật mất mặt; không nói, thì thương cho tấm lòng của mấy đứa nhỏ quá.
Sau khi cân nhắc, hai người bọn họ ăn ý lập tức quay đầu nhìn về phía Cận Quang.
Vậy để ba Anh Đào tới chủ trì đại cục đi!
Thấy hai người bọn họ nhìn mình, Cận Quang lập tức nở nụ cười, ra vẻ mặt hài hước ‘Giờ có thể làm sao chứ, kêu chị ơi một cái, kêu xong tôi là chú của cậu à’
Suy nghĩ không cần nói cũng biết.
Đinh Tư Dận trầm trọng chọc chọc khuỷu tay Yến Cửu: “Xem ra hôm nay chúng ta phải nhận chị thôi.”
【 má ơi, ánh mắt vừa rồi của Cận Quang thật sự đẹp quá chừng, xem xong khúc này, tui lại muốn đi Thử Nhĩ nghe ảnh thở hổn hển 】
【 mang tui theo nữa, tui cũng phải đi, một ngày không nghe tiếng của anh ấy chắc chắn ngủ không yên 】
【 ha ha ha Đinh Tư Dận rốt cuộc là tạo nghiệt gì rồi trời, đang yên đang lành tự dưng có được anh chị, cười chết tôi 】
【 Đinh Tư Dận: Này hết thảy tui còn muốn từ chén mì của tối hôm qua nói……】
【 đột nhiên có chút hâm mộ Anh Đào mất tiêu rồi 】
【 ha ha ha nội tâm Đinh Tư Dận kiểu: Cuộc đời này tôi không bao giờ nghĩ tới việc ăn mì gói nữa 】
Tính trẻ con của Yến Cửu cũng không thua gì nhãi con nhà mình, thấy bộ dáng mong chờ của Anh Đào và Mạt Mạt, hắn hơi khụy gối, nửa quỳ ở trước mặt hai đứa nhỏ, cười tủm tỉm mở miệng nói: “Chị Anh Đào ơi, ngày tốt lành nha~”
Cậu và Đinh Tư Dận chỉ cần có một người nói, thì sẽ không bỏ qua tình cảm của bọn nhỏ.
Anh Đào bị nhan sắc thần tiên để sát vào làm cực kỳ thẹn thùng, liền ngượng ngùng, trực tiếp đứng dậy, nắm làn váy rồi chạy tới bên người Cận Quang, rồi sau đó không khỏi phân bua vùi khuôn mặt nhỏ vào bàn tay của ba mình.
Cận Quang bật cười xoa đầu cô bé, giải thích với Yến Cửu: “Ha ha, con bé sợ nói chuyện với mấy người đẹp trai, da mặt thật sự mỏng.”
Anh Đào bất mãn “hừ” nhỏ một tiếng, nhưng vẫn không chịu để lộ mặt ra.
Yến Cửu thuận tay xách nhãi con vẫn như cũ đang quỳ trên mặt đất chờ ảo thuật gia phát mì gói, một tay giấu ở trong ngực, đi đến cạnh Cận Quang, cúi người hỏi Anh Đào: “Chị Anh Đào có muốn ăn mì gói thơm thơm không?”
Nghe thấy cái này, Anh Đào lập tức ngẩng đầu lên, nhấp nhấp cái miệng như cánh hoa, lại nhanh chóng nhìn Mạt Mạt một cái, mới gật gật đầu trảlời nói: “Có!”
Mạt Mạt bị Cửu Cửu ôm vào trong ngực, cũng nhịn không được quơ chân múa tay lên: “Ăn mì ~ ăn mì ~”
Yến Cửu sảng khoái đáp: “Được, giao cho tôi đi ~”
【 Yến Cửu một tay ôm con mình như này, tình cha của tôi……!tôi thật sự sẽ IN mà, không chiếm được cuộc sống của Yến Cửu tôi thật sự không biết còn có cái gì ý nghĩa a】
【 Cửu Cửu thật sự sẽ không khiến Mạt Mạt mất mặt ở trước mặt bạn tốt của mình đâu nhỉ 】
【 tui cũng rất muốn có một người bố sẽ luôn để ý tới cảm xúc của mình, bố tui từ nhỏ chỉ biết trước mặt người ngoài đả kích tui 】
【 ôm cậu một cái, tui cũng vậy, nối buồn của gia đình chỉ có thể dựa vào sau này chữa trị 】
【 nếu mấy chị em muốn có bố kiểu này, tui đây sẽ không giả cùng mấy chế, tui sẽ ôm Cửu Cửu đi làm chồng tui ~】
Mạt Mạt cùng Anh Đào rốt cuộc được như ý nguyện được ăn mì gói không cay, mấy tên nhóc đi theo cũng cùng nhau ngồi xuống bàn ăn bên cạnh, vui vui vẻ vẻ ăn.
Cận Quang bỗng có việc, nhìn thấy trên bàn cơm có ly nước bị Daniel làm đổ, thuận tay cầm ly lên, trực tiếp lấy giẻ lau mặt bàn, cười cười mà nhìn mấy đứa trẻ chơi đùa cùng con gái mình.
Thật may mắn khi đưa con gái tới tham gia tiết mục này, bằng không con bé hẳn sẽ còn buồn vụ bố và ba ly hôn.
“Gào gào măm măm ~ gào gào măm măm ~” Mạt Mạt mỗi khi ăn một miếng, sẽ hết sức vui mừng rung đùi đắc ý trong chốc lát, thẳng đến khi Khâu Khâu và Anh Đào cười ha ha, mới có thể tiếp tục ăn xong một miếng.
“Thật sự ăn rất ngon ~” Anh Đào không biết dùng đũa, nhưng khi nhìn thấy Mạt Mạt đang nỗ lực mà cầm chiếc đũa không nghe lời trong tay, cô bé quyết đoán buông nĩa ba đưa xuống, cũng học theo Mạt Mạt cầm lấy đôi đũa.
Cận Quang ngoài ý muốn nhướng mày, nhỏ giọng nói với Yến Cửu: “Lúc ở trong nhà, dù cho tôi có dùng phương pháp gì đi nữa, con bé đều không thể cầm đũa, không ngờ vậy mà Mạt Mạt có thể làm con bé thay đổi thói quen.”
Yến Cửu không nghĩ rằng người khác sẽ nghĩ Mạt Mạt như vậy, vì thế hàm hồ nói: “Mấy đứa nhỏ chơi chung với nhau rồi, đều thích làm mấy việc giống nhau thôi.”
Cận Quang hiểu ý của cậu, cười gật gật đầu: “Đúng vậy, hy vọng con bé ở sau khi ở chung cùng mấy đứa nhỏ thì có thể trưởng thành hơn”
Yến Cửu khẽ cười: “Nhất định rồi.”
“Chẳng qua nói gì thì nói……” Cận Quang quay đầu nhìn về phía Yến Cửu, gian xảo khẽ cười, “Em trai của Anh Đào à, sao còn chưa gọi chú Cận đi?”
Yến Cửu khó tin nhìn anh ta một cái: “Chú….Cận?”
Cận Quang nhoẻn miệng cười: “Ừ.”
【 ha ha ha quá quen với thầy Cận Quang rồi, tui cũng tưởng tượng thế nào ảnh cũng tự tin giao tiếp(*) hoy 】
(*) Gốc: “xã ngưu” – 社牛, một thuật ngữ mạng chỉ khái niệm ngược với chứng ám ảnh xã hội, chỉ người không có chướng ngại gì trong việc giao tiếp, không sợ ánh mắt của người lạ, không lo bị người khác chê cười.
Mình không tìm được tư liệu liên quan trong tiếng Việt nên edit đại ý và chú thích cho rõ hơn.
【 Thật, bàn về điểm tự tin giao tiếp này, ai mà so được với Mạt Mạt, trực tiếp lôi kéo khuê nữ người nhà đi kết bái ha ha ha 】
【 Cửu Cửu: Tôi cũng không ngờ anh ta mở miệng nói tôi kêu chú 】
【 thầy Cận Quang được thêm siêu cấp bối phận làm tui thật sự mộ ha ha ha ha ha】
Đợi cho khách mời đều ăn xong bữa sáng, tổng đạo diễn lại lần nữa cầm tập nhiệm vụ lên tiếng: “Bởi vì buổi sáng hôm nay phải làm nhiệm vụ tương đối khó khăn, cho nên các bảo bối của chúng ta sẽ ở lại trong trang viên để chờ bố chiến thắng trở về, mà sau đó, các bảo bối có thể tự lựa chọn một người con thích nhất, bố nhà người ta, người có nhiều phiếu bầu nhất, sẽ đem làm hôm nay buổi sáng đãi ở trong nhà cùng các ngươi chơi đối tượng nga ~”
Không đợi tổng đạo diễn nói xong, Mạt Mạt liền không chút do dự nắm lấy bàn tay bố nhà mình, lại bị tổng đạo diễn chặn lại nói: “Mạt Mạt yêu dấu, con không thể chọn bố mình đâu……”
Nhìn thấy đôi mắt to tròn của Mạt Mạt long lanh nước mắt, tổng đạo diễn đau lòng luyến tiếc sửa miệng, lớn tiếng nói với mấy đứa nhỏ: “Hai người! Mỗi bảo bối đều có thể chọn hai bố!”
Sau khi có hai lựa chọn rồi, mỗi đứa trẻ có thể chọn bố nhà mình rồi sau đó lại đi lựa chọn bố của người khác, như vậy cũng sẽ không buồn lòng, lại có thể dễ như trở bàn tay mà bầu ra phiếu kết quả.
Quả nhiên, sau khi Mạt Mạt nghe chú đạo diễn nói lúc xong, nhóc lập tức trở nên phấn chấn: “Vâng ạ ~”
Tổng đạo diễn thấy cậu nhóc cười, chính mình cũng nhịn không được nở nụ cười tươi như đóa hoa.
Nhóc Mạt Mạt thật giống tiểu thiên sứ quá đi, khi cười rộ lên quả thực là quá có sức cuốn hút, có thể làm người ta nghĩ tới chuyện tốt đẹp trong nháy mắt.
【 oa, tui thật sự cảm thấy đạo diễn mới tới này rất được đó 】
【 đúng vậy, còn biết làm hài lòng tâm lý mấy đứa nhỏ, hơn nữa cũng rất biết tùy cơ ứng biến đó 】
【 chỉ cần ổng đối xử với Mạt Mạt tốt, ổng liền là bằng hữu của tui 】
【 Mạt tổng: Đồng chí này, bố cục của anh đã mở ra, tôi rất vừa lòng 】
【 ha ha ha mấy người mê trẻ em thật sự rất dễ lừa đó 】
Tổng đạo diễn vừa nói hết câu, mấy đứa nhỏ liền nắm chặt lấy tay bố nhà mình, ngoài Phoebe.
Người quay phim phụ trách quay chụp Đinh Tư Dận và Phoebe cười hỏi: “Phoebe, Sao con lại không nắm tay bố thế?”
Nghe vậy, đầuPhoebe hướng về phía đi bô mình thoáng xin lỗi, rồi đi đến giữa Yến Cửu và Hạ Vân Sanh, nắm lấy tay hai người bọn họ: “Bố của con rất không đáng tin cậy.”
Đinh Tư Dận nháy mắt lộ ra biểu tình bi thương.
Anh ta không cam lòng vươn tay tới chỗ Phoebe, đùa lộ rõ tính: “Phoebe ơi, con thật sự tuyệt tình như vậy mà bỏ bố sao?”
Phoebe thở dài, nhìn về phía đồng hồ trên điện thoại của Đinh Tư Dận: “Bố ơi, buổi sáng ba có gọi điện thoại cho con, nói rằng con cần phải tăng thêm phòng bị khi ở với bố.”
Đặc biệt là sau khi trải qua buổi tối hôm qua làm trò cười cho cả nước xem, vụ quỳ xuống trước mặt người quay phim.
Đinh Tư Dận xấu hổ thu hồi tay: “……!Ừ bố biết rồi.”
【 cười chết tui rồi, Phoebe ơi cưng mới năm tuổi đó, sao lại có thể nói ra mấy lời lạnh lùng một cách thành thục như vậy chứ a ha ha ha 】
【 ha ha ha ha ha công chúa Phoebe vừa mới kia liếc mắt một cái là y như nữ vương luôn, tui đã có thể tưởng tượng khi ẻm lớn lên thì ngầu biết bao rồi huhuhu 】
【 Đinh Tư Dận: Cái giá con bé biến thành nữ vương chính là vứt bỏ tôisao? 】
【 Có gì nói đấy, tôi cảm thấy Phoebe lựa chọn chính xác rồi, đỡ cho Đinh Tư Dận khỏi phải kéo công chúa Phoebe của chúng ta đi tùm lum khiến người khác quỳ xuống 】
【Hình ảnh kia quá đẹp tui không dám nhìn 】
“Hiện tại có thể bắt đầu bầu phiếu số hai!” Tổng đạo diễn nói.
Các bạn nhỏ sôi nổi buông tay bố nhà mình ra, rồi sau đó như được bàn tự lúc nào, nhất trí mà chạy về phía chú Tiểu Cửu.
Dầu tiên, Phoebe nắm lấy bàn tay trái của Yến Cửu tự nhiên sẽ không buông ra, bởi vậy Yến Cửu chỉ còn dư một bàn tay, lại lọi vào tình huống phải bị bốn nhóc con tranh đoạt.
Nini và Anh Đào ở cạnh nhau đến phi thường vui sướng, hơn nữa cả hai cô bé di chuyển lại gần, đi đến bên cạnh Yến Cửu, công bằng hữu hảo mà nắm lấy ngón trỏ cùng ngón giữa trên bàn tay phải của Yến Cửu.
Loan Trì cười, nói với Cận Quang: “Hai đứa còn phân bố nhau rất hợp lý.”
Cái này chỉ còn Daniel cùng Khâu Khâu nhát gan đi chậm.
Mạt Mạt lo lắng anh Khâu Khâu bị bắt mặt ở giữa hai người bọn họ, nghiêm túc nói: “Đây nà Cửu Cửu của Mạt Mạt, cho nên muốn Mạt Mạt tới giúp á ~”
Âm thanh chưa tròn vành chữ như cào vào tâm người khác.
Mạt Mạt thật là quá săn sóc.
Có lẽ là bởi vì chính mình chủ động tới nắm tay bố nhà người ta, Daniel cũng không hề bá đạo giống phía trước, mặc cho Mạt Mạt lôi kéo, tay nhóc vẫn đặt ở trên một góc áo của Tiểu Cửu, “Anh Daniel đi hoy ~”
Phát hiện Daniel hẳn sẽ không bắt nạt chính mình lúc sau, Khâu Khâu yên tâm mà nhẹ nhàng thở ra, thật cẩn thận đi theo sau Mạt Mạt, dưới sự chỉ dẫn của Mạt Mạt, nắm lấy một góc áo khác của Tiểu Cửu.
Thấy mấy đứa trẻ đều chạy lại cạnh mình, Yến Cửu kinh ngạc mà nhướng mày với tổng đạo diễn, phảng phất đang nói “Mị lực của tôi còn lớn vậy á?”
Sau khi bận việc xong, Mạt Mạt vui vẻ mà nắm lấy góc áo của chú Hạ mĩ mãn ngẩng đầu nhìn, cho Cửu Cửu một cái ánh mẳ, tán thành tươi cười, sau đó cấp khó dằn nổi về phía chung quanh người khoe ra nói: “Mạt Mạt cứ như anh ngỗng giai của Cửu Cửu.”
Yến Cửu bất đắc dĩ mà sửa lại: “……!Là anh con giai.”
Mạt Mạt gật gật đầu: “Ừm ừm, anh ngỗng giai á ~”
Yến Cửu thở dài: “……!Vậy đi, đều giống nhau.”
【 cười chết tui rồi, anh ngỗng giai, Mạt Mạt, nhóc nghiêm túc thật sao 】
【 ha ha ha ha ha Mạt Mạt nhất định phải cứ biểu dương cho thân phận mình dị hả 】
【 hì hì hì các bạn nhỏ đều thích bầu phiếu cho chú Tiểu Cửu 】
【 há há tui cũng muốn chú Tiểu Cửu mang tui đi chơi [ liếm bình ][ liếm bình ][ liếm bình ]】
【 Chế muốn ảnh đưa chế đi chơi á? Tui đành ngại ngùng chọc phá chế rồi】
Tổng đạo diễn cầm đại loa tuyên bố kết quả: “Người có phiếu bầu nhiều nhất là —— Tiểu Cửu! Chúng ta chúc mừng Tiểu Cửu trở thành hôm nay bố lớn của cả nhóm!”
.
Sau khi nhóm bố còn lại theo tổ tiết mục cùng nhau làm nhiệm vụ, Yến Cửu thành công ẩn núp bên trong với mấy đứa nhỏ, cùng bọn họ loạn thành một đoàn.
“Chú Tiểu Cửu, con cũng muốn nâng lên cao!” Daniel tham lam bắt lấy tay Tiểu Cửu, không chịu cho cậu rời đi.
Yến Cửu đã nâng cậu nhóc năm lần, chơi này dễ kiệt sức, dựa lên cạnh cửa yên lặng điều chỉnh hô hấp.
“Khụ khụ khụ, Daniel……” Không đợi Yến Cửu nghĩ cách tạm thời từ chối Daniel, công chúa Phoebe đã thay cậu mở miệng: “Không thể! Chú Tiểu Cửu đã rất mệt!”
Daniel không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ Phoebe giận nhóc Lúc này khi nghe Phoebe nghiêm túc mà nói những lời này, Daniel lập tức không như vừa rồi hợp tình hợp lý nói: “Kia, vậy được rồi, chú Tiểu Cửu thực xin lỗi.”
Yến Cửu cảm kích nhìn Phoebe một cái, duỗi tay xoa đầu Daniel: “Ngại quá Daniel, chú Cửu giờ hết dùng được rồi, chờ chú nghỉ một chút rồi lại nâng con lên cao được không?”
Daniel không nghĩ tới chú Tiểu Cửu sau khi nghỉ ngơi lại đồng ý chơi cùng mình lần nữa, vì thế dùng sức gật gật đầu: “Dạ!”
Anh Đào và Nini tay nắm tay đi tới, giữ chặt ngón tay chú Tiểu Cửu rồi nhẹ nhàng quơ quơ: “Chú Tiểu Cửu……”
Đối đãi với nữ hài tử còn muốn ôn nhu hơn một chút, Yến Cửu bận rộn lo lắng ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng hỏi: “Có chuyện gì sao nhóm công chúa?”
Phoebe lớn hơn so các nàng, thực dễ dàng hiểu được ý tứ các cô bé muốn biểu đạt, nhiệt tâm mà hỗ trợ phiên dịch: “Chú Tiểu Cửu, mấy em ấy muốn chú đi chung lên lầu chơi búp bê Barbie.”
Yến Cửu vui mừng mà thở phào nhẹ nhõm, quả nhiên vẫn là nữ hài tử ôn nhu an tĩnh, quá tuyệt vời, hợp ý cậu.
Hắn bế Daniel lên: “Được nha, đi, chúng ta lên lầu, vừa lúc để cho anh Daniel ngủ một giấc.”
Phoebe nắm tay hai đứa em gai nhỏ theo ở phía sau.
Đi đến chỗ ngoặt của thang, Yến Cửu quay đầu lại, ghé vào dặn dò Khâu Khâu và Mạt Mạt đang phòng khách: “Hai đứa chơi xếp gỗ trước đi, chút nữa chú xuống lại.”
“Vâng ạ ~” Mạt Mạt cũng không ngẩng đầu lên mà trả lời.
Cửu Cửu khá vội, cho nên Mạt Mạt nhất định nhất định không làm cho Cửu Cửu thêm phiền toái đâu!
【 tui cũng tưởng ẻm bị gọi tiểu công chúa 】
【 Mạt Mạt sao lại có thể ngoan như vậy chứ, một chút cũng hong ghentị 】.