Biên dịch : Yên Hy
Khán giả bên ở làn đạn phòng phát sóng trực tiếp thảo luận đến khí thế ngất trời, có xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, liên tiếp ồn ào, có cảm thấy lo lắng tình cảnh kế tiếp thay Yến Cửu và Mạt Mạt, còn có các fans cuồng nhiệt vừa nghe Bạch Lạc đột nhiên xuất hiện ở chương trình, đã mang theo khí thế hừng hực đến.
【cái tật ngại dùm người ta của tôi lại tái phát rồi 】
【 Yến Cửu sống thế nào đây ha ha ha ha ha, cậu ta nhìn thấy Bạch Lạc chẳng phải sẽ xấu hổ chết à? 】
【 lúc trước điểm bắt đầu cũng hai người không khác biệt lắm, kết quả Yến Cửu dùng một đấm đánh bay tương lai chính mình, Bạch Lạc lại thành đỉnh lưu 】
【 làm phiền fans Bạch Lạc nói chuyện vẫn nên khiêm tốn một chút ha, đừng có kéo đen với chính chủ mình được không, còn đỉnh lưu? Cười xỉu, về điểm lưu lượng này còn dám múa rìu qua mắt thợ trước mặt Đinh Tư Dận】
【 bị hình tượng ngu ngốc của Tiểu Đinh trong khoảng thời gian này ảnh hưởng, thế cho nên không biện pháp liên hệ đến cùng vua nhảy rực rỡ lóa mắt trên sân khấu kia 】
【 rốt cuộc từ ban đầu chương trình này, nếu không có Cửu Cửu cùng Mạt Mạt cường thế gia nhập, chương trình này điểm sáng nhất trong mắt tôi chính là Tiểu Đinh cùng công chúa Phoebe】
【 phía trước còn tưởng rằng Bạch Lạc chỉ có một khuôn mặt đẹp, nhưng hôm nay đứng trước mặt Yến Cửu ……emmm, đột nhiên cảm thấy anh ta không nắm chắc? 】
【 mấy người thì biết cái gì chứ, Lạc Lạc chúng tôi gần nhất đang tập thể hình, cho nên thoạt nhìn cường tráng hơn trước đó rất nhiều, đâu giống như Yến Cửu, nhìn như không chịu nổi một đấm 】
【 một vừa hai phải đi, đừng bên nâng bên dẫm được không, cho dù năm đó Yến Cửu có đánh người, tui cũng tin tưởng có nguyên nhân của nó, trong khoảng thời gian này tới nay, cậu ấy có nhân phẩm thế nào mọi đều hiểu rõ như ban ngày 】
Trước khi Yến Cửu lên tiếng, toàn bộ người tại hiện trường đều nín thở ngưng thần yên lặng quan sát Tu La tràng có thể nói đi vào lịch sử này, không một ai dám phát ra âm thanh.
Hai người đã từng vung tay đánh nhau, gần như hủy diệt sự nghiệp sắp sửa phải hợp tác trong một chương trình cùng nhau nuôi trẻ con, nói ra quả thực sẽ làm người cười đến độ rụng răng.
Ngoài cửa, Bạch Lạc được trang điểm tỉ mỉ nắm tay bé trai cực kỳ tương tự cậu ta, mang theo khuôn mặt tươi cười, không đợi tổng đạo diễn hé răng, cậu ta đã tự giời thiệu với màn ảnh, khách quý ở đây và nhân viên công tác: “Chào mọi người, tôi là Bạch Lạc, thật vui có thể lấy thân phận khách quý đặc biệt tới tham gia chương trình 《Xuất Phát Thôi Bảo Bối》này, mong được mọi người quan tâm nhiều hơn ~”
Cậu ta mấy năm nay lăn lội ở giới giải trí được rất nhiều kinh nghiệm, thậm chí dù có gặp trường hợp gì, đều có thể đủ thành thạo ứng phó lại đây.
Thấy bầu không khí hiện trường xấu hổ mà trũng xuống, Bạch Lạc cũng không quá để ý, nhẹ nhàng dùng tay chạm vào khuôn mặt bé trai bên cạnh: “Trứng cuộn nhỏ, chào mọi người đi.”
Nghe vậy, bé trai không tình nguyện ngẩng đầu lên, đưa khuôn mặt bực mình với mọi người.
Diện mạo nhóc gần như giống như đúc bức ảnh chụp hồi nhỏ được Bạch Lạc đăng lên trước đó, cách nói chuyện cũng mang theo cao ngạo không thuộc về các bạn nhỏ: “Chào mọi người ~ con tên trứng cuộn nhỏ ~ Bạch Lạc là anh trai con ~”
【 hu hu hu bảo bối Trứng cuộn nhỏ thiệt đáng yêu quá 】
【 ừm, người ngoài vòng hỏi một câu, Trứng cuộn nhỏ là con của ai vậy? Vì sao lớn lên giống Bạch Lạc vậy? Không phải do cậu ta sinh chứ? 】
【 hẳn là không phải, mấy năm nay cậu ta vẫn luôn xuất hiện trên màn ảnh , không rảnh sinh con đâu 】
【 ha ha ha không phải chứ, Trứng cuộn nhỏ là em trai Lạc Lạc, anh em bọn họ cách nhau 21 tuổi 】
【 nhân viên công tác hiện trường bất lực sự quá vậy? Vì sao không mở miệng hoan nghênh một chút Lạc Lạc cùng Trứng cuộn nhỏ i chứ? 】
【 còn có thể vì cái gì, khẳng định là bởi vì Yến Cửu á, không biết cậu ta ngầm cho nhân viên công tác chỗ tốt gì, cố ý làm Lạc Lạc cùng Trứng cuộn nhỏ bị mọi người vắng vẻ 】
【 hiện tại rốt cuộc thật sự kiến thức được Yến Cửu có bao nhiêu âm hiểm chậc chậc chậc 】
Có lẽ là ý thức được hành vi mình không quá thích hợp, tổng đạo diễn vội vàng dẫn đầu vừa vỗ tay vừa cười mở miệng: “Hoan nghênh thầy Bạch Lạc và Trứng cuộn nhỏ đáng yêu.”
Vốn dĩ đã bàn xong khách quý đặc biệt sẽ mời một diễn viên nam phái thực lực mang theo con gái lai của mình tới tiết mục, nhưng hợp đồng đều đã gửi qua, đài truyền hình Phù Vân lại nhận được điện thoại từ chủ tịch Bạch, ngay sau đó lập tức thu được tiền vi phạm hợp đồng gấp đôi, yêu cầu hủy hợp đồng với khách quý kia.
Ngại uy áp Bạch gia, giám đốc đài truyền hình Phù Vân cũng không dám lỗ mãng, chỉ phải cười nhận lấy tiền vi phạm hợp đồng, công bố sẽ lập tức sắp xếp Bạch Lạc vào chương trình, sau đó cho cấp dưới chuyển cha con diễn viên kia đi.
Bởi vậy từ giám đốc đến nhân viên công tác, gần như không có một ai vui mừng.
Mặt mũi, tôn nghiêm giám đốc không giữ được; mà kịch bản nhân viên công tác viết trước cho diễn viên nam phái thực lực kia ném đá trên sông không nói, còn suốt đêm làm một bản kế hoạch mới tinh nữa cho Bạch Lạc và Trứng cuộn nhỏ.
Nhưng mặc kệ thế nào, giới giải trí này vốn là cá rồng hỗn tạp, trực Bạch Lạc tiếp bộc lộ gia thế hiển hách càng không phải thứ mà những nhân vật nhỏ như học có thể đắc tội.
Bọn họ chỉ có thể bèo trôi theo nước chảy.
“Trứng cuộn nhỏ thật đáng yêu quá!”
“Bảo bối Trứng cuộn nhỏ sao lại ngoan thế này nha?”
“Hoan nghênh hoan nghênh!”
“Oa! Hoan nghênh thầy Bạch Lạc và Trứng cuộn nhỏ!”
…………
Ngoài tiếng cổ vũ của nhân viên công tác ra, các khách quý đứng trước camera dường như chưa có động tĩnh gì.
Là khách quý đặc biệt, cho dù vị thế có lớn, cũng phải cho khách quý thường trú mặt mũi.
Bạch Lạc thật giống như hoàn toàn không nhận thấy được không khí có điểm quỷ dị trước mắt, trực tiếp nắm tay cười với Loan Trì cùng Cận Quang cách cậu ta gần nhất, lại ngẩng đầu, tầm mắt đã bay ra phía sau Đinh Tư Dận cùng Hạ Vân Sanh, chuẩn xác không sai định ngay trên mặt Yến Cửu.
Ánh mắt Đinh Tư Dận nhìn về phía Bạch Lạc tràn ngập địch ý, ngay cả Hạ Vân Sanh đều mang theo phòng bị không chút che giấu, hơi nghiêng người chặn bả vai Yến Cửu, cẩn thận như sợ Bạch Lạc đột nhiên sẽ nhào lên tới ăn vạ.
Yến Cửu nhìn anh, đáy mắt dần dần có chút ý cười.
Bạch Lạc càng như vậy, cậu càng một lần so một lần thêm kiên định tin tưởng Tư Việt, đồng thời cũng vô cùng khẳng định, cậu căn bản không phải ở trong thế giới tiểu thuyết thuần yêu đương chó má nào cả.
Bởi vậy trái lại cậu phải xem cho kỹ, Bạch Lạc rốt cuộc tồn tại tâm tư chẳng biết xấu hổ nào với gia đình cậu.
Nếu có thể kết luận Bạch Lạc xác thật không có ý gì tốt.
kế tiếp, cũng nên chuẩn bị trình diễn tiết mục cậu xé bạch tiểu liên định chen chân vào gia đình người khác.
Nghĩ đến đây, Yến Cửu nâng tay lên, đáp ở trên vai Đinh Tư Dận, đem nhẹ nhàng đẩy anh chàng, chuẩn bị tiến lên……
Yến Cửu: “……” Cậu không thể đẩy Đinh Tư Dận khỏi, trái lại còn bị lực bắn ngược lui về sau nửa bước.
Đinh Tư Dận quay đầu lại, nhỏ giọng hỏi Yến Cửu nói: “Sao vậyYến Tử?”
【 cười chết tui, nếu tui không có nhìn lầm, Cửu Cửu vừa mới đẩy Đinh Tư Dận sao? 】
【 ha ha ha ha ha vẻ mặt Đinh Tư Dận kiểu “Husky kinh ngạc.JPG”, hoàn toàn không biết đã xảy ra cái gì 】
【 trừ bỏ lúc trên sân khấu, vĩnh viễn đều đừng ôm chờ mong quá lớn với mạch não của Đinh Tư Dận 】
【 é é é Cửu Cửu sao mà đáng eo quá hu hu , ảnh còn giả bộ hong có xảy ra chuyện gì nữa chứ 】
Vì có vẻ hành động không cố tình như vậy, Bạch Lạc cố ý vươn tay về phía Hạ Vân Sanh: “Chào thầy Hạ, từ lúc tạm biệt ở phim trường, trạng thái hiện tại ngài vẫn ổn chứ.”
Trên mặt Hạ Vân Sanh không có biểu tình gì, lịch sự gật đầu: “Cảm ơn thầy Bạch.”
Anh vẫn luôn không giỏi giao tiếp với người khác, cho nên cho dù biểu hiện có lãnh đạm với Bạch Lạc, các fan phòng phát sóng trực tiếp Bạch Lạc cũng không tiến hành công kích Hạ Vân Sanh.
Buông tay ra, Bạch Lạc đi tới trước mặt Yến Cửu, vươn tay.
Yến Cửu rũ mắt đánh giá tay cậu ta trong chốc lát, ngay sau đó không hề băn khoăn nắm lên, ngữ ý mang cười: “Hoan nghênh thầy Bạch.”
Thấy bộ dáng Yến Cửu bình tĩnh như vậy, Bạch Lạc không khỏi thấy ngoài ý muốn, nhưng vẫn rất nhanh khôi phục nụ cười: “Anh Cửu, chúng ta chỉ là lâu rồi không gặp mặt mà thôi, thái độ của anh sao lại trở nên lạ lẫm vậy?”
Xem ra cậu ta nhưng thật sự không tính làm bộ làm tịch.
Yến Cửu thầm nghĩ.
Lực tay Bạch Lạc không nhẹ, nắm chặt đến đầu ngón tay Yến Cửu đều có chút hơi hơi tê dại.
Thấy tình cảnh vậy, Yến Cửu cũng không hề khách khí với cậu ta, không chút nào yếu thế dùng bốn ngón tay bị Bạch Lạc nắm chặt dùng một chút lực, nháy mắt liền hung hăng cắm ngón tay vừa cắt bằng hôm qua vào lòng bàn tay Bạch Lạc.
“……” Bạch Lạc nhẹ nhàng hít một hơi, lại không có hé răng, chỉ cười nhạt buông lỏng tay Yến Cửu ra, đầy hàm ý nhìn cậu một cái, “Anh Cửu, Mạt Mạt thật sự rất đáng yêu a, tôi rất thích cậu bé.”
Đinh Tư Dận đã nhận ra kỳ quặc, âm thầm hoạt động khớp xương mình một chút, tính toán nới lỏng xương cốt cho tên không biết trời cao đất dày này.
“Tiền bối Đinh Tư Dận, ngưỡng mộ đã lâu, hôm nay rốt cuộc gặp mặt,” Bạch Lạc đi tới hai bước, đồng thời ơn tay, nhịn không được cảm thán nói, “Khí chất tiền bối quả nhiên không giống người thường, chiều cao này của ngài đến……!188 nhỉ?”
Mị lực Bạch Lạc ở chỗ, cho dù cậu ta nói chuyện với ai đều có thể kéo đến vài câu làm người ta khó từ chối, ngay cả Đinh Tư Dận đều cảm thấy khác hưởng thụ với phương thức nói chuyện của cậu ta, nhưng mà……!Thù của Yến Cửu vẫn phải báo.
“Nơi nào nơi nào, 186 mà thôi, thấy Bạch quá khen.” Đinh Tư Dận nở nụ cười bừa bãi, giơ tay nắm lấy tay Bạch Lạc duỗi lại đây.
【 ha ha ha ha xem ra Bạch Lạc thật sự không hề chú ý động thái thường ngày của tiền bối này nha 】
【 đúng vậy ha ha ha, cười chết, Tiểu Đinh bình thường gần như muốn treo mấy chữ ‘cao 186’ lên trên đầu, mỗi lần đăng Weibo, tất nhiên sẽ có một lần nhắc tới tình huống mình cao 186 】
【 Lạc Lạc rất bận được không? ảnh nơi nào có thời gian đi chú ý sinh hoạt minh tinh khác chứ?Đừng có khích chiến tranh chứ?】
【khen chiều cao của người khác, đương nhiên phải khen người cao hơn, Bạch Lạc không có vấn đề gì với việc này hết.】
【 chẳng lẽ mọi người không ai chú ý Lạc Lạc cùng Yến Cửu nắm tay sao? Internet quả nhiên không có ký ức, mấy người chẳng lẽ đã quên tất cả lúc trước Yến Cửu đối xử với Lạc Lạc thế nào à? 】
【 dựa theo Lạc Lạc nói, những cái đó đều là chuyện quá khứ, hà tất phải lôi ra nói
【 Lạc Lạc khoan dung rộng lượng, chúng ta là fans cũng phải học tập ảnh 】
Từ lần trước sau khi sự kiện Hà Nghị chấm dứt, bị một cái tát của Cẩu Dậu gây shock, Đinh Tư Dận quyết chí phải chăm chỉ hơn, về đến cũng vào phòng tập, chắn răng đẩy mức cân nặng lên tới 110 kg.
Bởi vậy khi tay Bạch Lạc bị Đinh Tư Dận nắm ngược, cậu ta nháy mắt cảm nhận được đau đớn chưa từng có: “!!!”
Lần này muốn ác hơn Yến Cửu rất nhiều, không chừng chút nữa sẽ bị bầm.
Nhìn Bạch Lạc chật vật mím môi, Đinh Tư Dận ấn xuống cảm xúc đắc ý trong lòng, giả như tốt bụng quơ quơ tay, dối trá ca ngợi: “Thầy Bạch luyện được không tồi nha! Hâm mộ hâm mộ, có thời gian còn phải học tập cậu nha.”
Bạch Lạc hậm hực thu hồi tay, chịu đựng cơn đau, không dấu vết đút về trong túi.
Tổ đạo diễn và nhân viên công tác đương nhiên nhìn ra tổ khách quý thường trú dường như không quá hoan nghênh Bạch Lạc, hơn nữa bọn họ cũng vui xem bọn họ tự tìm phiền toái.
Chẳng qua chuyện này suy cho cùng cũng không thể làm quá phận, phải một vừa hai phải, bằng không đừng nói là tập đoàn Bạch thị, ngay cả đám fans của Bạch Lạc trong phòng phát sóng trực tiếp đều đắc tội không nổi.
Vì thế tổng đạo diễn lại tiếp đón: “Ha ha, nói vậy bảo bối trứng cuộn nhỏ đã gấp không chờ nổi muốn chơi cùng các bạn nhỏ khác phải không?”
Nghe được có người nói chuyện cùng mình, trứng cuộn nhỏ ngửa đầu nhìn thoáng qua, ngay sau đó khinh thường nhìn lại lắc đầu: “Cháu mới không cần chơi cùng tụi nó, tụi nó đều ngốc! Cháu không thích tụi nó! Đặc biệt là hai đứa nhóc kia!”
Tâm tư Khâu Khâu tỉ mỉ, vừa mới nghe được tổng đạo diễn nói câu kia, nhóc vốn định lôi kéo Mạt Mạt đi mời bạn nhỏ mới tới chơi cùng bọn họ, nhưng không nghĩ tới lại nhận được phản ứng như vậy, không khỏi lập tức co quắp lại, nửa bước cũng không dám hướng về bên kia.
Tính cách Mạt Mạt tốt, nhưng không có nghĩa bé gặp chuyện gì đều sẽ cười tủm tỉm ứng phó.
Nghe thấy Đản Quyển Nhi nói, bé lập tức dắt tay anh trai Khâu trở về đi: “Chúng ta……1, 2, 3, 4, 5 người chơi đủ rồi, không cần người dư thừa!”
Khâu Khâu tâm tình được trấn an, dùng sức gật đầu: “Được!”
【 hu hu bảo bối thiệt đáng yêu, còn đếm nhân số nữa chứ ha ha ha 】
【 ha ha ha Mạt Mạt làm xinh đẹp lắm, đối phó tên nhóc ngỗ nghịch phải dùng chiêu này! Tức chết nó! 】
【 sướng ghê, bảo bối Mạt Mạt chúng ta hiểu được làm như thế nào chọc giận ha ha ha 】
【emmmm phía trước hoàn toàn không có tình cảm với Mạt Mạt, thế mà nhóc đó còn chủ động mang theo Khâu Khâu bắt nạt Đản Quyển Nhi, sao sẽ có tên nhóc ý xấu vậy chứ? 】
【??? 】
【 lầu trên thôi đi nha, đừng tưởng rằng nhìn không ra mày khoắc áo đen, ngu vừa thôi, lỗ tai kia nếu không cần thì cắt ra cho chó ăn đi, mày sao không nói chuyện Đản Quyển Nhi mắng mấy đứa nhóc chứ? 】
【các fan Bạch Lạc đừng giả, biết Lạc Lạc nhà các người cao quý, vậy các người thật ra nên đem chính chủ mang khỏi tiết mục nha, bằng không chương trình này còn vũ nhục Lạc Lạc mấy người nha hì hì hì 】
Quả nhiên, Mạt Mạt vừa nói ra, Đản Quyển Nhi liền tức giận đến dùng sức dậm chân, cậu nhóc giơ tay túm chặt góc áo Bạch Lạc, một cái tay khác chỉ vào Mạt Mạt: “Anh, anh giúp em đánh nó!”
Cậu nhóc vừa nói lời này, sắc mặt tất cả mọi người, ở đây thay đổi, đặc biệt là Hạ Vân Sanh, người phá lệ mẫn cảm với từ ‘đánh’ trực tiếp nhíu mày, ngữ khí nghiêm túc nói với Bạch Lạc: “Thầy Bạch, nếu Đản Quyển Nhi nghĩ đánh người là phương pháp giải quyết tốt nhất, vậy thứ lỗi tôi……”
Bạch Lạc liên tục lắc đầu, giải thích với Hạ Vân Sanh: “Thật ngại quá thầy Hạ, Đản Quyển Nhi bình thường ở trong nhà không phải như thế.”
Nói xong, cậu ta cúi đầu mắng nhẹ Đản Quyển Nhi nói: “Nhanh xin lỗi các bạn nhỏ đi.”
Đản Quyển Nhi bị nuông chiều, nơi nào khả năng dễ dàng xin lỗi như vậy, thậm chí còn bởi vì thái độ của anh trai càng thêm táo bạo, gào lên: “Em —— không —— muốn!”
Bạch Lạc cũng bị cảm xúc biến hóa kịch liệt của em trai làm ngây ngốc.
Cậu ta ngồi xổm người xuống, lau nước mắt cho Đản Quyển Nhi, kiên nhẫn hỏi: “Nói cho anh, em vì sao không muốn xin lỗi Mạt Mạt?”
Đản Quyển Nhi đã khóc, nhưng như cũ dùng tay chỉ Mạt Mạt: “Anh……Anh thích nó, em……!hu hu……!Em không vui!”
Tay Yến Cửu bỗng chốc nắm chặt một chút, đoạn ký ức đã sớm bị cậu lật đổ nháy mắt lại lần nữa bừng lên, ngay sau đó, cậu lại bắt đầu đầu váng mắt hoa, hoàn toàn không phân biệt rõ nơi này rốt cuộc là hiện thực hay là hư ảo.
Đang lúc Yến Cửu khó chịu đến tột đỉnh, phòng phát sóng trực tiếp lại đang cãi nhau ngất trời vì Mạt Mạt cùng Đản Quyển Nhi.
【 đám liếm chó của Bạch Lạc đâu? Thế nào một cái rắm cũng không đánh ra? 】
【cục cưng ngoan của mấy người muốn đánh người kìa, mau ra đây giùm tui một cái 】
【 tôi thật là phục, con nít làm ồn ào thì sao? Đản Quyển Nhi lại không thật sự động thủ, khôi hài thật, nghiêm túc với con nít làm gì? 】
【 đúng vậy, Đản Quyển Nhi mới bao lớn chứ, cần thiết tích cực như vậy sao 】
【 nha, mày còn phục? Tao con mẹ nó mới phục được không? Mấy người sao không biết xấu hổ còn giải thích giúp tên nhóc kia hả ? 】
【 ha ha đúng đúng đúng bảo bối Đản Quyển Nhi mấy người không có khả năng phạm sai lầm, phải phải phải đều là Mạt Mạt làm sai 】
【 không phải fan ai, tôi chỉ nói câu công bằng, Đản Quyển Nhi không có sai, tuổi tác tên nhóc xác thật còn nhỏ, không nên chấp nhặt với trẻ con 】
【 cửa bệnh viện tâm thần nào không đóng kỹ đấy 】
Bạch Lạc không có dung túng tính tình không nhận sai của Đản Quyển Nhi, giọng nghiêm khắc nói: “Nếu em không xin lỗi Mạt Mạt, hơn nữa lại tiếp tục khóc như vậy, anh cũng sẽ không giống như bố mẹ, chuyện gì đều nghe em, anh hiện tại sẽ đưa em về, sau này sẽ không mang em ra chơi nữa.”
Đản Quyển Nhi chung quy vẫn sợ anh trai, cũng hiểu bản thân có khóc nữa cũng vô dụng, chỉ phải nức nở thỏa hiệp nói: “……Dạ, hu hu ……!Rất xin lỗi, anh trai ơi, hu hu……!Em xin lỗi Mạt Mạt……”
Nói xong, tên nhóc dùng tay áo dùng sức lau nước mắt, đi qua Mạt Mạt: “Hu hu……!Rất xin lỗi, tôi không bảo anh trai giúp tôi đánh cậu……!Hu hu……!Cậu có thể đừng tức giận không ? Nếu cậu còn tức giận, anh trai sẽ không thích tôi nữa, tôi thật sự biết sai rồi……”
“Thiệt sao? Cậu về sau cũng sẽ không đòi, muốn đánh người khác nữa hơt?” Mạt Mạt không vui dẩu miệng, bộ dáng không tin.
Đản Quyển Nhi thành khẩn gật đầu: “Thật sự.”
Mạt Mạt xoa eo nhỏ, tròng mắt đen bóng xoay chuyển, sau đó nở nụ cười: “Được rồi, vậy tui tha hứ cho cậu nà ~”
Đản Quyển Nhi rốt cuộc nín khóc mỉm cười, chạy chậm trở về phục mệnh với anh trai.
Bạch Lạc vui mừng sờ sờ đầu nhóc, tầm mắt lại dừng ở trên người Mạt Mạt không có dời đi.
Thấy Bạch Lạc để bụng Mạt Mạt như vậy, Yến Cửu chỉ cảm máu quanh thân mình đều trở nên có chút lạnh cả người, không hề cảm giác an toàn.
Nhưng duy nhất ở trong lòng không dao động, chính là cậu tin Tư Việt sẽ không phản bội cậu.
*
Đã trải qua một đoạn nhạc đệm xuất sắc như vậy, lưu lượng phòng phát sóng trực tiếp lại lật một phen, nhưng đem tổng đạo diễn vui mừng đến hỏng rồi.
Ông ta vui vẻ, lời nói cũng nhiều lên, cầm thẻ nhiệm vụ đứng trước mặt các khách quý: “Nếu mọi người đều đã làm quen với nhau, vậy thì kế tiếp phải mở nhiệm vụ hôm nay nha!”
Đinh Tư Dận mang theo Phoebe đứng bên người Yến Cửu và hai anh em Bạch Lạc, tổng đạo diễn vỗ vai Yến Cửu cười nói: “Chỉ cần đừng dọa Yến Cửu của chún ta quỳ xuống, thì cứ việc thả ngựa lại đây.”
Yến Cửu: “……”
【 Cửu Cửu: Tiểu tử anh chờ đó cho tui 】
【 ha ha ha Đinh Tư Dận anh đến tột cùng tàn ác qué 】
【 chậc chậc chậc, Tiểu Đinh a Tiểu Đinh, nói thật giống như lúc ấy anh không có tham dự vào ấy 】
【 Tiểu Đinh: Chỉ cần tui kiên trì không thừa nhận, hai người lúc trước quỳ xuống không có tui 】
【 chỉ cần hai người bọn họ ở bên nhau, xương gò má tôi sẽ thăng thiên, cười đến dừng không được】
【 kỳ thật Tiểu Đinh cũng đang làm dịu quan hệ của mọi người nhỏ, bằng không chương trình làm sao tiếp tục quay đây 】
【Tiểu Đinh của chúng ta làm người vẫn rất giống người 】
【 Tiểu Đinh: Trước khi luật sư của tôi tới, tôi sẽ không nói một chữ gì 】
Mọi người cười một hồi sau, không khí hiện trường cũng đi theo nhẹ nhàng rất nhiều.
Tổng đạo diễn cảm kích liếc mắt nhìn Đinh Tư Dận một cái, nói tiếp: “Nhiệm vụ buổi chiều chính là, các cha mang theo bảo bối đi vào liều lớn đào củ cải! Cho dù là củ cải trắng, cà rốt hay củ cải xanh, chỉ cần là củ cải, hahaha, tổng trọng lượng của mỗi nhóm củ cải phải vượt quá ba mươi kg thì củ cải đào ra sẽ trở thành nguyên liệu cho bữa tối của mọi người! Mọi người cố lên nha! !”
Tuyên bố xong, tổng đạo diễn cử nhân viên công tác phát sọt tre cùng xẻng nhỏ đào củ cải nha, hết thảy ổn thoả xong, tự mình mang theo các khách quý đi tới lều củ cải lớn trong thôn.
“Chúc nhóm cha và các bảo bối thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ!”
Các bạn nhỏ đều mang theo xẻng nhỏ độn độn chạy về phía khu gieo trồng cà rốt, các người lớn lại không ngừng hướng về phía gieo trồng cải trắng.
Người quay phim chỉ có thể binh chia làm hai đường, ba người quay các bạn nhỏ, ba người quay những người lớn.
“Anh trai Khâu Khâu, anh Khâu Khâu,” Mạt Mạt lựa chọn một củ cải đổ đầu xanh mượt, bắt lấy xẻng nhỏ đứng trước mặt nó, vẫy tay với Khâu Khâu, “Chúng ta tới rút củ cải đỏ này đi!”
Khâu Khâu sự tình gì đều nghe Mạt Mạt, nghe vậy vội chạy tới, cùng Mạt Mạt cùng nhau nắm lấy củ cải đỏ: “Ây —— dô! Ây —— dô!”
Nini thích sạch sẽ, đứng ở một bên cõng tay nhỏ, đến sọt tre đều không nghĩ chạm vào một chút, nhưng lại giúp đỡ Mạt Mạt cùng Khâu Khâu kêu khẩu hiệu: “Mạt Mạt cố lên! Mạt Mạt cố lên! Khâu Khâu cố lên! Mạt Mạt cố lên!”
Chẳng qua củ cà rốt này giống như còn muốn ngoan cố hơn củ cải và củ cải trắng, gắt gao cắm rễ bên trong bùn đất không chịu ra.
Phoebe nhẹ nhàng vỗ vỗ cánh tay Đản Quyển Nhi, dịu dàng hỏi: “Em Đản Quyển Nhi, em muốn giúp đỡ em Mạt Mạt và em Khâu Khâu rút củ cải không?”
Đản Quyển Nhi ôm cánh tay “Hừ” một tiếng, không tính phản ứng Phoebe.
Phoebe cũng không tức giận, cười thè lưỡi, liền mang theo Anh Đào đi bên kia rút củ cải nhỏ hơn.
Đản Quyển Nhi lại lần nữa bị vắng vẻ.
Cậu nhóc đứng ở tại chỗ nhìn trái, nhìn phải, cuối cùng vẫn quyết định gia nhập trận doanh Mạt Mạt cùng Khâu Khâu, cùng Nini đứng chung một chỗ cổ vũ hai người họ cố lên, cũng làm cho chính mình không cô đơn.
Bạn nhỏ đều không dùng sức, khán giả phòng phát sóng trực tiếp còn sốt ruột hơn bọn nhỏ——
【 ha ha tui phát hiện bọn nhỏ đều sẽ kêu cà rốt thành củ cải đỏ, cháu gái tui cũng vậy, quá đáng yêu 】
【tôi xem đến nhe răng trợn mắt, cũng đi theo cùng nhau dùng sức 】
【củ cải này nhất định phải chia cho tôi một miếng, tôi cũng đang đi theo cùng nhau dùng sức đây [/ che mặt ]】
【 không rõ tìm mấy đứa nhóc được nuông chiều từ bé này tới làm gì, việc nhỏ như vậy đều làm không tốt, trưởng thành cũng là phế vật 】
【bảo bối Đản Quyển Nhi thật sự quá đáng yêu, đứng một bên lớn tiếng kêu, cho rằng lớn tiếng kêu cũng đang dùng sức ha ha ha 】
【người bên trên nói chuyện tích đức chút đi, lúc mày ba bốn tuổi có thể rút được củ cải trong đất không ? 】
【 xem avatar là con của mày hả, bảo nhóc đó ra rút thử xem nào? À đúng rồi, mấy người đến tư cách tham gia chương trình cũng không có , ha ha ha 】
【người qua đường thuần, xem dáng vẻ các bạn nhỏ cùng nhau nỗ lực thật sự quá đáng yêu, phảng phất về tới khi còn nhỏ 】
【 có vài thật sự phiền chết, ngoài miệng không tích đức sớm hay muộn cũng gặp báo ứng, không nhìn nữa, đen đủi 】
Mà tình huống bên các người lớn cũng không phải quá lạc quan, hình dáng củ cải trắng lớn, bởi vậy chon khá sâu, rút cũng không dễ.
Thấy Yến Cửu nắm cái xẻng ngồi xổm trước một bụi củ cải khó khăn đào, Bạch Lạc nhanh chóng dán lại, cười tủm tỉm nói với Yến Cửu: “Anh Cửu, để tôi giúp anh.”
Nói xong, liền duỗi tay nắm củ cải trước mặt Yến Cửu c, dùng sức rút lên.
Yến Cửu quy kết tất cả hành vi kỳ lạ của Bạch Lạc thành vì cậu ta muốn chen chân vào gia đình mình, vì thế dù bận ung dung chống cằm xem cậu ta diễn.
【 a hú hu ~ Lạc Lạc đáng yêu quá đi ~】
【 ha ha ha thật sự cười chết tui, Lạc Lạc vừa thấy chính là tiểu thiếu gia nhà giàu, rút củ cải vậy mà sẽ lôi đi nửa bộ phận trên của củ cải anh】
【Bạch Lạc thật là ngốc a ha ha ha 】
【 không có ai để ý ảnh đi giúp Yến Cửu rút củ cải sao? Tui xem mà giận á, thật sự thấy buồn giùm anh trai 】
【 ai bảo Lạc Lạc là thật sự quá thiện lương đâu, không có biện pháp, Yến Cửu không phải người nhưng Lạc Lạc chúng ta là người á 】
【 đúng đúng đúng, chó cắn người, người chung quy không thể cắn lại chó 】
Đinh Tư Dận vừa lên tới dùng sức trâu rút ra mấy cây lớn, tổng trọng lượng phỏng chừng vượt xa xa hai mươi cân, cho nên lúc này đang đứng một bên lười biếng, thuận tiện trộm ngó ipad trên người của người quay phim.
Nhìn đến làn đạn đều khen Bạch Lạc, anh ta không khỏi âm dương quái khí bắt đầu học theo ngữ khí nói chuyện chuyện của các fans Bạch Lạc trong phòng phát sóng trực tiếp: “a hú hú ~ Lạc Lạc thiệt đáng yêu nha ~”
Bạch Lạc cầm tay bị bị người anh em phía sau nắm chặt đến bầm tím, nhất thời không còn lời gì để nói: “……”
Thời điểm sắp mở cửa ra, Yến Cửu đã lén nhét một cây kéo nhỏ vào giỏ.
Cậu lo tổ chương trình sẽ phát cái xẻng không đủ bén cho cậu, cho nên mới suy nghĩ biện pháp cho mình.
Giờ phút này thấy Bạch Lạc giả ân cần giúp mình rút củ cải, Yến Cửu thật sự xem đến chướng mắt, trực tiếp từ sọt lấy ra kéo nhỏ, cắt thẳng vào rễ ——
Vì rút ra cây củ cải cắm rễ sâu này, Bạch Lạc đem toàn bộ sức lực dùng tới, đột nhiên bị một kéo của Yến Cửu làm mất đi trọng tâm, nháy mắt đặt mông ngồi trên mặt đất, thậm chí suýt nữa té ngã tại chỗ.
Cậu ta lăn long lóc bò ngồi dậy, trong tay nắm lấy củ cải, mờ mịt không thôi ngửa đầu nhìn Yến Cửu.
Yến Cửu đối với kết quả này cảm thấy cực kỳ vừa lòng.
Cậu nhàn nhã thả kéo nhỏ vào lại sọt tre, tiếp tục dùng cái xẻng “Đốc đốc đốc” đào củ cải.
Đáng yêu cái đầu mầy.
*
Tác giả có lời muốn nói:
Mạt Mạt: ( múa may sạn sạn ) Mạt Mạt tới!
Tiểu Đinh: Bảo bối Mạt lui ra phía sau, để chú Đinh âm dương quái khí chết cậu ta
Mạt Mạt: Cảm ơn em giai Tiểu Đinh ~
Tiểu Đinh:……!Anh quá khách khí rồi.