Như Nước Với Lửa

Chương 19: Thương vụ đầu tư vào Ô tô Phi Trì (1)



Không lâu sau đó, một sự kiện lớn đã xảy ra ở Oceanwide.

Loạt ô tô sản xuất hàng loạt đầu tiên của Phi Trì – hãng ô tô năng lượng mới do Oceanwide đầu tư đã chính thức được cho ra mắt.

Phi Trì là công ty sản xuất ô tô năng lượng mới có đà phát triển tốt nhất Trung Quốc hiện tại. Tháng 1 năm 2015, lãnh đạo nhà đầu tư của vòng gọi vốn Series A là Oceanwide. Tháng 6 năm 2015, lãnh đạo nhà đầu tư của vòng gọi vốn Series B là Chứng khoán Thiên Thông. Tháng 6 năm 2016, Phi Trì lại một lần nữa huy động vốn và thành công gọi được vốn của Oceanwide, IDG và một số nhà đầu tư khác. Sau một thời gian dài cẩn thận xếp từng viên gạch, Phi Trì cuối cùng cũng đã chính thức cho ra mắt mẫu ô tô sản xuất hàng loạt đầu tiên của mình.

Trên thực tế, ngay từ giữa năm ngoái, mẫu xe này đã được giới thiệu tại triển lãm ô tô và nhận được nhiều đánh giá tích cực.

Và cũng giống như bao lần trước, ở lĩnh vực năng lượng mới, cách đây vài năm Oceanwide và Thanh Huy cũng đã lần lượt đặt cược vào các công ty ô tô.

Nhưng lần cược đó Thanh Huy khá thất bại. Về sau công ty kia đã phát sinh rất nhiều vấn đề, đến cả CTO cũng xin nghỉ hưu vì mắc bệnh nặng… Các công ty khởi nghiệp sau này cũng không bằng được với Phi Trì. Những công ty bắt kịp về công nghệ thì lại toàn là các công ty sản xuất ô tô truyền thống, chẳng hạn như BAIC Bắc Kinh, SAIC Thượng Hải hay GAC Quảng Châu, mà những công ty này cũng không nhận đầu tư. Vậy nên thực tế thì ở lĩnh vực năng lượng mới này, Thanh Huy đang bị thụt lùi.

Ngoài ra thì trong vòng hai năm trở lại đây, đặc biệt là từ sau khi Chu Sưởng lên tiếp quản, tập đoàn Thanh Huy cũng đã có vô số lần ngồi xuống thảo luận và bày tỏ mong muốn được đầu tư vào Phi trì. Trước đây Thanh Huy cũng từng muốn tham gia vào vòng gọi vốn Series C của Phi Trì. Nhưng trên bàn cờ năng lượng mới, Phi Trì là nước cờ hiếm khó khăn lắm mới nắm bắt được, Oceanwide làm sao có thể để đối thủ lâu năm chen chân vào. Vì thế vòng gọi vốn nào Oceanwide cũng yêu cầu Phi Trì phải cương quyết từ chối lời đề nghị của Thanh Huy.

Nói cách khác, Thanh Huy vẫn luôn muốn chen chân vào Phi Trì nhưng không được.

Giờ nhìn Phi Trì rầm rộ tung ra mẫu xe đầu tiên, lại còn được thị trường săn đón nhiệt tình, Thanh Huy chỉ biết đỏ mắt ghen tị.

Hãng ô tô Phi Trì cũng thể hiện rõ ràng rằng công ty này không có kế hoạch tái huy động vốn trong tương lai gần. Loạt xe Phi Trì P1 được cho ra mắt lần này đã giải quyết bài toán tài chính của công ty rồi.

Phi Trì nói đúng. Chỉ một tuần sau khi ra mắt, lượng đặt trước của Phi Trì P1 đã vượt xa mong đợi. Bây giờ công ty này thiếu gì chứ không thiếu tiền.

Các phương tiện truyền thông lớn cũng sôi nổi đưa tin về lượng đặt trước của Phi Trì:

Phi Trì lọt vào danh sách những công ty sản xuất ô tô hàng đầu, người được lợi nhất chính là Oceanwide đằng sau!

Rót 100 triệu đô vào Phi Trì, Oceanwide có thể đầu tư ra một Tesla thứ hai không?

Cũng có cả những bài bàn về Thanh Huy:

Bỏ lỡ Phi Trì, liệu có phải Thanh Huy đã hoàn toàn tụt sau Oceanwide trên đường đua năng lượng mới?

Cú đặt cược thất bại của Thanh Huy! Hãng ô tô Toàn Cảnh mà Thanh Huy cược hết vốn liếng năm đó giờ ra sao?” Trong bài viết một đống về tình hình bi thảm của hãng xe này những năm gần đây.

Khi thấy bài viết này, phải nói thật là Kinh Hồng đã thở phào một hơi.

Năm 2015 đó, đứng trước Phi Trì và Toàn Cảnh, Kinh Hồng đã chọn Phi Trì. Lựa chọn này hoàn toàn là dựa vào trực giác.

Anh đã rất may mắn.

Giờ nhìn Thanh Huy đau khổ vì muốn mà không được, Kinh Hồng chợt hơi hiểu cảm giác cười trên nỗi đau của người khác là như thế nào.

*

Khoảng thời gian sau đó, tình hình Oceanwide và Thanh Huy có thể xem là sóng yên biển lặng.

Thỉnh thoảng Kinh Hồng có nghe được một vài chuyện bên Thanh Huy, chẳng hạn như loại bỏ tất cả các quản lý cấp cao của công ty được mua lại vào năm ngoái hay cho thuyên chuyển công tác một nhánh đội ngũ quản lý. Chuyện nào chuyện nấy đều hấp dẫn vô cùng. Lại còn…

Lần chạm mặt kế tiếp với Thanh Huy hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Kinh Hồng.

Lúc đó Oceanwide đang trong thương vụ mua lại một doanh nghiệp sản xuất phim lâu đời.

Công ty sản xuất phim này tên Hãng phim Tân Động. Tân Động đã từng sản xuất được một vài bộ phim mang lại doanh thu cao và trở thành hiện tượng của ngành công nghiệp phim ảnh trong nước. Bên dưới dưới công ty cũng có một số nghệ sĩ và ngôi sao trực thuộc rất nổi tiếng.

Ban đầu, bằng phương thức chuyển nhượng thông qua thỏa thuận và trả giá trên thị trường sơ cấp, Oceanwide đã lấy được tổng cộng 15% cổ phần của Tân Động. Nhưng ngay sau đó, đại cổ đông lớn nhất hiện tại của Hãng phim Tân Động là Công ty Bảo hiểm Phương Đông đã lập tức tăng tỷ lệ cổ phần sở hữu từ 17,5% lên 20%.

Có thể thấy, cả Oceanwide và Bảo hiểm Phương Đông đều có tham vọng muốn tiếp quản Hãng phim Tân Động.

Trong tuần tiếp theo, Oceanwide lại trả giá trên thị trường sơ cấp để lấy được thêm 5%, qua đó tăng tỷ lệ cổ phần sở hữu của mình ở Hãng phim Tân Động từ 15% lên 20%.

Lần trả giá này đã thu hút sự quan tâm đặc biệt của công chúng. Một số nhà đầu tư mua cổ phiếu của Tân Động đã lên bài: “Ngồi đây chờ mười lần chạm trần!”

Cùng lúc đó, bên Bảo hiểm Phương Đông cũng âm thầm lấy được thêm 2%, tăng tỷ lệ sở hữu lên 22%.

Công chúng sôi nổi bàn luận: Tập đoàn Oceanwide hay Bảo hiểm Phương Đông? Bên nào sẽ vượt qua mốc 30% của đề nghị chào mua toàn bộ trước đây?

Cổ đông nắm 30% cổ phần và kích hoạt yêu cầu chào mua toàn bộ sẽ phải đưa ra đề nghị mua lại toàn bộ cổ phần từ tất cả các cổ đông khác. Hành động này sẽ ảnh hưởng đến tất cả các cổ đông của công ty. Khi một bên kích hoạt yêu cầu chào mua này, bên còn lại sẽ khó mà kiểm soát được những diễn biến tiếp theo. Ngoài ra, điều lệ công ty của Tân Động cũng nêu rõ, cổ đông nắm giữ hơn 30% cổ phần có thể bổ nhiệm hai giám đốc của công ty. Khi đó thì dù có cố cũng không để làm gì nữa.

Theo nguồn thông tin đáng tin cậy, tình hình nội bộ của Tân Động đang tương đối phức tạp. Đại cổ đông lớn nhất hiện tại của Tân Động hoan nghênh Oceanwide tiếp quản công ty này, hội đồng quản trị của Tân Động cũng đã biết về động thái này của Oceanwide. Nhưng đại cổ đông lớn nhất là Bảo hiểm Phương Đông lại có ý kiến bất đồng, tức muốn tự lên tiếp quản Tân Động. Như vậy, tình hình bây giờ là Oceanwide và Bảo hiểm Phương Đông đều đang muốn dùng cách nhanh nhất là vơ vét trên thị trường sơ cấp để nhanh chóng lấy được 30% cổ phần.

Ai ngờ, trong lúc tất cả đều đang ngóng đang chờ đang đoán đang cược xem bên nào sẽ vượt qua mốc 30% trước thì câu chuyện đột nhiên có diễn biến bất ngờ.

Có nhân vật mới lên sàn.

Tập đoàn Thanh Huy bất ngờ “tham chiến” thương vụ này với cú mua vào 5% trên thị trường sơ cấp.

Động thái này của Thanh Huy khiến ai nấy đều kinh ngạc.

Nguyên do là bởi Thanh Huy vốn không có mảng phim ảnh. Tập đoàn Oceanwide có hoạt động trong lĩnh vực giải trí nghệ thuật, nhưng Thanh Huy thì hoàn toàn không.

Chẳng lẽ Thanh Huy muốn tấn công sang lĩnh vực sản xuất phim? Có phải là hơi muộn rồi không?

Tất nhiên, với tiềm lực như thế thì không bao giờ là muộn để bắt đầu.

Khi nghe Triệu Hãn Thanh báo cáo về vấn đề này, Kinh Hồng cũng cảm thấy đúng là không thể tưởng tượng được. Anh hỏi: “Thanh Huy ư?”

“Đúng vậy thưa sếp.”

Kinh Hồng xác nhận lại: “Thanh Huy thật à?”

“Vâng.” Triệu Hãn Thanh đáp, “Tình hình bây giờ khá là phức tạp. Thanh Huy nhập cuộc là điều không ai đoán trước được, bởi căn bản phim ảnh không nằm trong lĩnh vực hoạt động của họ. Sản phẩm trọng tâm của bên đó là video clip ngắn, việc sản xuất phim và video dài sẽ gây mâu thuẫn đến lĩnh vực hoạt động chính của công ty. Vấn đề bây giờ là chúng ta đang không nhìn ra mục đích thực sự của Thanh Huy là gì… Chẳng lẽ họ muốn tấn công vào mảng phim ảnh thật? Vốn dĩ Bảo hiểm Phương Đông đã bắt đầu có dấu hiệu đuối lại rồi, chúng ta chỉ cần mua vào thêm một chút nữa là mọi chuyện gần như đã chắc ăn. Ai ngờ được nửa đường lại tự nhiên có một kẻ nhảy ra phá bĩnh.”

Kinh Hồng trầm ngâm một lát nhưng cũng không đoán được ý đồ của Thanh Huy, chỉ đành nói với Triệu Hãn Thanh rằng: “Giờ im lặng để quan sát tình hình đã.”

Triệu Hãn Thanh gật đầu: “Hiện giờ cũng chỉ có thể làm vậy.” Sau đó rời đi.

Sau khi Triệu Hãn Thanh đi khuất, Kinh Hồng ngồi nghĩ đến việc Chu Sưởng chen chân vào mà bực bội.

Trực giác của anh rất nhạy cảm. Lần này trực giác đã nói cho Kinh Hồng rằng: Chuyện này không đơn giản đâu.

Ngồi trên bàn dài, Kinh Hồng kiểm tra lại tình hình kinh doanh của Hãng phim Tân Động và Bảo hiểm Phương Đông. Anh kiểm tra cả những doanh nghiệp mà Bảo hiểm Phương Đông có nắm giữ cổ phần hoặc có đầu tư vào, rồi lại xem đến cả những công ty được những doanh nghiệp này đầu tư hoặc nắm cổ phần. Tất cả đều không có vấn đề gì cả.

Kinh Hồng: “…”

Ngoài ra anh còn phát hiện thấy một thông tin mới. Vài tháng trước, Thanh Huy đã bắt đầu có một vài động thái liên quan đến lĩnh vực giải trí và sản xuất phim ảnh. Điển hình là đầu tư vào hai bộ phim truyền hình cải biên có nguyên tác rất nổi tiếng. Tin tức này đã gây xôn xao dư luận, ai cũng đoán xem liệu đây có phải là dấu hiệu của việc Thanh Huy sắp mở rộng hoạt động từ mảng mạng xã hội video sang mảng phim ảnh hay không, rồi còn cả…

Thoạt nhìn thì những động thái này đúng là đang hướng đến việc tấn công vào lĩnh vực làm phim.

Nhưng có thứ gì đó khiến Kinh Hồng cảm thấy rất bất an.

“…” Anh đứng dậy, đi đến chỗ máy pha cà phê trong góc và tự pha cho mình một tách cà phê. Thế rồi anh lại bất giác nhớ tới dáng vẻ điềm tĩnh của Chu Sưởng khi mời anh uống cà phê lần trước.

Kinh Hồng cúi đầu cắm hai tay vào trong túi quần. Anh ngẫm nghĩ về lợi ích mà Tân Động có thể mang lại cho Thanh Huy, nhưng vẫn không có manh mối gì.

Càng bực hơn.

Ánh mắt anh rơi vào cái thùng rác nhỏ bên cạnh bàn trà.

Kinh Hồng chợt làm ra một hành động bất thường, anh giơ chân lên và đá bay các thùng rác đó.

Thùng rác bay qua rớt cái bộp lên trên sô pha rồi lại nảy rớt xuống đất, nó lăn lộc cà lộc cộc trên sàn tầm chục vòng cho đến khi va phải chân bàn làm việc thì mới dừng lại.

*

Tối đến, Kinh Hồng tiếp đãi hai người bạn đến nhà chơi.

Đây là hai người bạn hồi cấp hai của anh. Cả hai cũng đều rất thành công, một người học truyền thông, một người học máy tính giống anh. Anh bạn cùng ngành tốt nghiệp cử nhân ở Đại học Bắc Kinh rồi sang Berkeley học Tiến sĩ, sau khi làm ở Thung lũng Silicon vài năm thì về Trung Quốc làm ở Hành Viễn. Hồi mới về nước anh ta đã ở cấp bậc P8 (senior staff engineer), sau một thời gian làm ở vị trí CTO của một công ty công nghệ dưới trướng Hành Viễn, anh ta dự định năm sau sẽ lên P9 (principal engineer). Cũng coi như là đi lên đ ỉnh cao của nghề rồi.

Cái lý do anh ta không chọn hai tập đoàn đứng đầu là Oceanwide và Thanh Huy mà lại chọn đầu quân cho Hành Viễn mới thật là ảo diệu, ấy là bởi anh ta quen cả Kinh Hồng và Chu Sưởng nên cảm thấy mình vào đâu cũng là khó xử.

Kinh Hồng là bạn hồi học cấp hai, Chu Sưởng lại là bạn lúc học tiến sĩ.

Hồi mới biết anh ta cũng có quen Chu Sưởng, Kinh Hồng đã cảm thấy thế giới này thật là nhỏ bé đến khó tin. Lúc ấy anh còn nghĩ đến cả thuyết Sáu chặng phân cách, một lý thuyết cho rằng bất kỳ hai người nào trên thế giới đều có thể được kết nối với nhau thông qua một chuỗi sáu mối quan hệ trung gian.

Nhưng ngẫm kỹ lại thì Kinh Hồng thấy chuyện này cũng là bình thường.

Bản thân anh thích máy tính, học về máy tính và có năng lực làm việc liên quan đến máy tính, vậy nên những người bạn của anh cũng là những người thích máy tính, học về máy tính và có năng lực làm việc liên quan. Nói chung các trường đào tạo ngành Khoa học máy tính tốt nhất thế giới quanh đi quẩn lại cũng chỉ có mấy trường đó, mà trong đó thì người ta sẽ có xu hướng ưu ái Stanford và Berkeley hơn, bởi hai trường này nằm trong khu vực Thung lũng Silicon. Kinh Hồng, Chu Sưởng và anh bạn này còn đi học cùng năm với nhau, vậy nên chuyện hai người họ là bạn học cũng chẳng có gì quá bất ngờ cả.

Trước nay quan hệ của Kinh Hồng với hai người bạn này vẫn luôn rất tốt.

Hồi Kinh Hồng mới vào tiểu học Kinh Hải Bình chưa ra khởi nghiệp làm riêng nên kinh tế nhà anh rất bình thường, thậm chí còn kém hơn nhiều bạn trong lớp. Lúc học lớp 3 anh suốt ngày qua nhà bạn ăn ké cơm tối. Sau này gia đình phất lên nhiều nhưng Kinh Hồng cũng không thay đổi gì, vẫn đi học, viết luận, thực tập rồi đi làm như bao người. Gia đình anh cũng sinh hoạt bình thường như những gia đình bình thường khác. Mãi cho đến một năm trước khi Kinh Hồng lên tiếp quản tập đoàn thì giữa mọi người mới dần có khoảng cách. Nhưng vì có chung nhiều sở thích, như chơi quần vợt chẳng hạn, nên thỉnh thoảng mọi người cũng nhắn tin trò chuyện với nhau. Hơn nữa vì làm cùng ngành nên mọi người cũng hay hỏi ý kiến Kinh Hồng về các chính sách liên quan. Tóm lại là hai bên vẫn giữ liên lạc với nhau từ đó đến giờ.

Kinh Hồng cũng nhận thấy được vấn đề trong quan hệ của mình với bạn bè nên trong vòng một năm trở lại đây, cứ vài tháng Kinh Hồng lại gọi các bạn đến nhà mình tụ tập một bận. Đôi bên cùng nhắc lại những chuyện đã trải qua và chia sẻ cho nhau nghe các vấn đề hiện tại. Kinh Hồng rất thích những lúc tụ họp cùng bạn cũ, kể cả là bạn từ thời tiểu học, cấp hai, cấp ba hay bạn đại học, bạn cao học, bạn hồi thực tập, mọi người ngồi với nhau lúc nào cũng rất là vui vẻ. Sau khi vào Oceanwide, hay nói chính xác là sau khi thân phận người thừa kế của anh được công khai, Kinh Hồng không nhìn thấu được lòng người nữa.

Đầu bếp làm năm sáu món cơm nhà. Giờ đang ở nhà nên Kinh Hồng mặc luôn cái áo phông miễn phí của Oceanwide, chỗ trên ngực là hình linh vật của tập đoàn đang nhảy nhót, trông rất bắt mắt.

Mọi người đều thân với nhau nên vừa ăn vừa trò chuyện rất thoải mái.

“Ê hai người cho tôi hỏi cái này…” Anh bạn làm truyền thông nói, “Chuyện là thế này. Sếp tôi sắp nhảy máng khác rồi, ổng muốn kéo tôi đi cùng, nhưng tôi lại khá thích công việc bây giờ… Tôi làm cũng lâu rồi, giờ cứ bình thường thì chẳng mấy nữa là được lên chức. Tôi có nên đi không? Có phải ở lại thì dễ thăng tiến hơn không ta…?”

“Nên đi với sếp chứ.” Kinh Hồng cười, “Nếu ở lại thì sếp mới cũng sẽ kéo tướng mạnh của mình lên cùng thôi, cậu dễ bị gạt ra ngoài lắm.”

“…” Anh ta trầm tư, đoạn thầm nghĩ: Kinh Hồng mới 32 đã thấu đáo được vậy, mình 34 rồi mà sao vẫn nông cạn quá.

“À Kinh Hồng,” Anh bạn làm về công nghệ chợt lên tiếng, “Nghe nói gần đây Oceanwide với Thanh Huy lại choảng nhau nữa hả? Mà nghe đâu chiến trường lần này là ngành công nghiệp phim ảnh mà Thanh Huy chưa từng đặt chân vào nữa?”

“Đúng vậy.” Kinh Hồng uống một ngụm nước đá, hơi khựng lại, “Nói thật tôi cũng không hiểu mục đích thực sự của Thanh Huy là gì nữa.”

“Để tôi hỏi Chu Sưởng cho.” Tự nhiên anh ra trông rõ là hào hứng, “Chu Sưởng chắc phải biết nguyên nhân chứ ha? Mà anh ta cũng không biết là chúng ta quen nhau đâu!”

Kinh Hồng: “…”

“Nhưng tôi cũng sẽ không bán đứng Chu Sưởng đâu nhé.” Anh ta vừa gõ bàn phím vừa nói với Kinh Hồng, “Tôi chỉ hóng hớt thôi. Tôi không thể lợi dụng lòng tin của người ta được, tôi còn biết liêm sỉ mà.”

Kinh Hồng: “… Tùy cậu thôi.”

Thực ra nếu anh ta muốn nói thì Kinh Hồng cũng sẵn sàng nghe luôn, anh không phải người chính trực lắm đâu.

Việc này liên quan đến cả tập đoàn Oceanwide, anh phải chịu trách nhiệm với rất nhiều người.

Thương trường như chiến trường. Sếp công ty người ta còn sẵn sàng vượt tường lửa hay thậm chí là thuê gián điệp hay sử dụng các thủ đoạn bất hợp pháp khác để có được thứ mình muốn. Anh chỉ nghe ngóng thôi mà, không là gì cả.

Đáng tiếc.

Một lát sau, Kinh Hồng hỏi, “Cậu thân với Chu Sưởng lắm hả?”

“Cũng ổn,” Bạn anh nói, “Hồi đó học cùng chuyên ngành. Học xong thì mọi người cũng đều làm trong Thung lũng Silicon nên có tụ tập vài lần. Nhưng Chu Sưởng làm ở McKinsey bận lắm nên ít khi đến. Tôi với anh ta cũng không có liên lạc gì riêng với nhau. Sau này Chu Sưởng là người đầu tiên của khoa về nước làm, hồi đó tôi cũng chỉ biết là anh ta nhận offer của Thanh Huy thôi. Mấy tháng sau đó thì HR của Hành Viễn liên lạc với tôi, tôi không quen ai đã về nước làm việc nên có nhắn hỏi Chu Sưởng về tình hình trong nước… Anh ta tốt lắm, chia sẻ nhiều cực. May mà năm nào tôi cũng gửi tin nhắn chúc năm mới đến tất cả mọi người, hehe.”

Kinh Hồng bật cười.

Đây là một cách để giữ mối quan hệ.

Năm đó anh bạn này than với Kinh Hồng rằng năm nào cũng phải gửi tin nhắn chúc Tết cho mọi người thật là phiền quá đi, nhưng Kinh Hồng đã khuyên anh ta là, “Nhỡ đâu sau này có việc cần nhờ đến người ta thì những tin nhắn này sẽ là thứ giúp giữ mối quan hệ tốt.” Nếu không liên lạc bao giờ, khung nhắn tin trống huếch trống hoác thì thật khó để mở lời nhờ vả. Nhưng nếu đôi bên có chúc Tết qua lại, dù chỉ là những câu đơn giản như “Chúc mừng năm mới” thôi thì hai bên cũng có thể coi là người quen rồi, mở lời với người quen bao giờ cũng dễ hơn là với người xa lạ.

Anh ta lại nói tiếp: “Sau đó thì tôi nhận offer của Hành Viễn. Sau khi về Bắc Kinh tôi có mời Chu Sưởng đi ăn một bữa vịt quay Bắc Kinh. Sau đó nữa thì tôi nghe được tin Chu Sưởng lên làm Tổng Giám đốc điều hành cấp cao của Thanh Huy… Ôi cái số tôi… Số gì mà hên quá vậy. Bạn bè toàn là nhà giàu nứt vách, số một số hai cả nước ấy chứ! Số hên như này có bán lấy tiền được không?”

Kinh Hồng: “… Cậu lạc đề rồi.”

“Sau đó tôi vẫn luôn cố gắng giữ liên lạc với tất cả mọi người.” Anh ta nói, “Không phải là để trông chờ người ta mang lại lợi ích gì cho mình đâu nha, mà chỉ riêng việc quen biết các ông lớn đã là quá ngầu rồi. Thế nên có đôi khi tôi cũng hỏi ý kiến anh ta về chính sách các thứ. Ê mà cậu với anh ta có nhiều quan điểm giống nhau lắm luôn đó.”

Kinh Hồng nói: “Ừ.”

Đúng lúc này, điện thoại của bạn anh chợt kêu “đinh” một tiếng.

Anh ta ngó điện thoại, nói: “Chu Sưởng trả lời đó.” Rồi vội vàng cầm điện thoại lên mở khung tin nhắn ra xem.

Nhưng vừa nhìn thấy tin nhắn trả lời của Chu Sưởng thì vẻ mặt anh ta lập tức trở nên rất đặc sắc, như thể một lời khó nói hết, muốn cười mà không cười nổi.

Kinh Hồng hỏi: “… Sao vậy?”

“… Không có gì.” Anh bạn trả lời, “Tôi gửi link bài báo đó cho anh ta rồi hỏi là, ‘Thanh Huy các cậu hình như không làm mảng phim ảnh mà đúng không? Sao bên cậu lại muốn mua lại Tân Động? Sao phải chiến với Oceanwide một trận thế này?’. Đính kèm thêm cái biểu tượng cảm xúc nữa. Nhưng Chu Sưởng rất là cẩn thận ra, không nói gì hết.”

Kinh Hồng thuận miệng hỏi: “Thế Chu Sưởng nhắn lại cậu thế nào?”

“…” Anh bạn nói, “Câu trả lời không được đàng hoàng lắm, cậu không biết thì hơn.”

Nói thế thành ra Kinh Hồng lại càng tò mò: “Nói gì mà không đàng hoàng?”

Anh bạn đáp: “Là một câu nói bỏ lửng (*).”

(*) Gốc là yết hậu ngữ 歇后语, một dạng ngữ cố định trong tiếng Trung. Được tạo thành từ hai vế, vế trước ví von, vế sau giải thích.

“???” Kinh Hồng lại càng tò mò hơn, “… Câu nào?”

“Thôi cậu đừng hỏi mà thật đó…” Nói đến đây, anh ta đành chịu thua trước ánh mắt tấn công của Kinh Hồng, nhưng vẫn cố giãy chết, “Nhưng tôi nói rõ nhá, tôi chắc chắc là anh ta không biết tôi có quen cậu.”

“Rồi biết rồi,” Kinh Hồng nói, “Cậu nói nhanh đi, làm gì mà phải nói đỡ cho anh ta mãi thế.”

Việc đã tới nước này, anh bạn dứt khoát lật sang vẻ mặt hóng hớt hiếu kỳ, đoạn đáp: “Chu Sưởng trả lời là, ‘Chẳng vì sao cả, thấy trời mưa nên đánh con thôi – rảnh ấy mà (*)’.”

(*) Gốc là 下雨天打孩子——闲着也是闲着


Mẹo: Bạn có thể sử dụng Trái, Phải, phím A và D để tới các chương.