Ngày hôm sau, tập chính thức còn chưa kịp phát sóng thì hashtag # Lâm Việt Nhiên lần đầu lên tiếng sau lùm xùm# đã nhanh chóng leo lên top tìm kiếm, nhấp vào xem thì chỉ thấy một tài khoản PR úp mở tung ra tin đồn.
@Trong vòng818: Omega nào đó nổi lên chỉ sau một đêm gần đây quả thật có điều đáng chú ý, đã trực tiếp phản hồi trên chương trình, nhưng nếu xuất thân từ tầng lớp bình dân, không có hậu thuẫn của Alpha, e rằng cũng chẳng dám mạnh miệng như thế, suy cho cùng đây cũng chỉ là trò chơi quyền lực mà thôi.
[Lại là trò giải câu đó đoán tên người à?]
[Emmm… Tôi hình như đoán ra là ai rồi. Lúc ghi hình tôi cũng có mặt mà, nhưng lời của blogger này chẳng có chút giá trị nào đâu, toàn mấy thứ chẳng đâu vào đâu.]
[Nếu đúng là người tôi đang nghĩ đến, thì thật ra tôi cũng khá nể cậu ấy. Bởi trong giới đầy tai tiếng này, mấy ai dám lên tiếng phản pháo một cách trực diện như vậy chứ?]
[Thế mới chất! Trước đây tính cách của ánh trăng nhỏ hơi nhạt nhòa, dù thẳng thắn nhưng chưa đủ hoang dã, lần này đáp trả mạnh mẽ này, tôi rất hài lòng, yêu luôn rồi, chính thức đổ từ bây giờ.]
[Vậy ngày trăng tròn sói có thật sự biến hình không nhỉ? Có một sói con dính người nào đó ngồi ngay hàng đầu tiên kìa.]
[Gì gì cơ? Có lên hình không? Mau lên nền tảng canh giờ phát sóng thôi!]
Giới truyền thông từng đồn đoán rằng Lâm Việt Nhiên có thể sẽ phản hồi về những lùm xùm gần đây khi tham gia chương trình, anh có thể sẽ diễn vai đáng thương, khơi dậy sự đồng cảm, cũng có thể sẽ gay gắt châm biếm không thương tiếc, hoặc như lần trước thẳng thắn đối diện với ban giám khảo, nói ra hết những suy nghĩ của mình.
Không ai có thể ngờ rằng Lâm Việt Nhiên lại sáng tác hẳn một ca khúc riêng vì chuyện này, sự việc mới lắng xuống được vài ngày, vậy mà chỉ trong 72 giờ, anh đã hoàn thành một bài hát với chất lượng đáng kinh ngạc, điều này thực sự khiến mọi người không khỏi ngỡ ngàng.
Ngay cả những giám khảo trước đây luôn tìm cách châm chọc từng chi tiết cũng không thể tìm ra được nhược điểm để đặt câu hỏi.
Dù sao Lâm Việt Nhiên đã nói rất rõ ràng trong lời bài hát – Dù bạn thích hay không, tôi cũng không quan tâm.
Ban giám khảo im lặng một lúc lâu, và chỉ có thể nói một cách khô khan, “Lời bài hát quá đơn giản và không đủ tính nghệ thuật.”
Giám khảo nói thêm ở cuối, “Nhưng tôi đánh giá cao thái độ của cậu, và giai điệu rất bắt tai, tôi thích nó.”
Lâm Việt Nhiên khiêm tốn nhận lời, cười nhẹ: “Cảm ơn, lần sau tôi sẽ cố gắng hơn.”
[Ahhh những lời này là sao đây!]
[Rốt cuộc hôm nay xảy ra chuyện gì, Lâm Việt Nhiên và ban giám khảo bắt tay giảng hòa ư?]
[Không, là ban giám khảo đơn phương đầu hàng.]
[Hiểu rồi, ánh trăng nhỏ ăn mềm không cứng, cậu ấy đã tìm được điểm yếu của mình!]
[Đó là lý do tại sao Kiều thiếu gia lại bám dính ánh trăng nhỏ như vậy? Đã phá án thành công cả nhà ơi!]
[Tôi đã nói rồi mà, giáo thảo luôn lạnh lùng, sao có thể là kẻ dính người như vậy!]
[Ôi, tất cả đều là âm mưu! Alpha đầy mưu kế!]
Trải qua một trận phong ba mà không gặp phải nguy hiểm gì, Lâm Việt Nhiên cũng không nhàn rỗi, Studio nhận thêm vài đơn đặt hàng, ngay cả vào ngày chung kết, khi ở trong phòng chờ, anh vẫn miệt mài sáng tác nhạc.
“Linh cảm không phải cứ muốn có là có.” Lâm Việt Nhiên đã đáp như vậy.
Lưu ca mỉm cười: “Nhưng cậu là một người có tài năng thiên phú.”
Lâm Việt Nhiên lắc đầu, không mài giũa thường xuyên, tài năng cũng sẽ mai một. Anh thử vài giai điệu rồi lần lượt bật cho Lưu ca nghe: “Anh thích phiên bản nào hơn?”
Lưu ca nói: “Gu của hai chúng ta không giống nhau.”
“Chính vì khác biệt nên mới cần lắng nghe ý kiến. Còn việc có áp dụng hay không là việc của em.” Lâm Duyệt Nhiên cười tươi, “Nghe không có nghĩa là sẽ thay đổi, cứ nói thử xem nào.”
Lưu ca thản nhiên nói, Lâm Việt Nhiên mỉm cười: “Nhưng em thích phiên bản thứ hai hơn.”
Lưu ca không nói thêm về vấn đề này, bởi trong âm nhạc, Lâm Việt Nhiên luôn có chính kiến riêng. Anh ấy chỉ nhìn Lâm Việt Nhiên và thở dài: “Cậu có vẻ rất vui vẻ.”
Niềm vui — qua vẻ điềm tĩnh và lạnh lùng của Lâm Việt Nhiên có thể nhận ra sự phấn khởi và tự tin lan tỏa đến từng sợi tóc.
Lưu ca không khỏi tự hỏi đã có chuyện tốt gì xảy ra trong thời gian này mà anh ấy không biết. Tuy nhiên, anh ấy không phải người hay tọc mạch chuyện riêng tư, nên chỉ có thể hỏi một cách tế nhị.
Anh ấy còn chưa chuẩn bị sẵn sàng để nhận được câu trả lời từ Lâm Việt Nhiên.
Lâm Việt Nhiên quay đầu nhìn lại bản thân, bóng dáng trong gương, từng đường nét trên khuôn mặt đều thấm đượm niềm vui.
Lâm Việt Nhiên hiện tại tựa như vầng trăng sau màn sương tan, thanh thoát mà quyến rũ.
“Em đã nhận được câu trả lời mà mình mong muốn từ người yêu thương em.” Lâm Việt Nhiên nói: “Sự khẳng định mà em ấy dành cho em chính là chỗ dựa vững chắc nhất.”
Lưu ca vô cớ bị nhồi thức ăn cho chó, bật cười mỉa mai, mặc dù sự chua xót trong lòng anh ấy đã nguôi ngoai, nhưng anh vẫn không thể không tỏ ra ghen tị, hỏi: “Cậu ta tốt đến mức đó sao?”
Lâm Việt Nhiên không chút do dự, “Đúng vậy.”
Hơn nữa anh và Kiều Thanh Viễn trên giường cũng rất hòa hợp, anh có thể cảm nhận được tình yêu mãnh liệt của Kiều Thanh Viễn trong từng cử chỉ âu yếm. Nhưng điều này không thể nói với người ngoài.
Lưu ca đổi chủ đề, “Sau trận chung kết, cậu có suy nghĩ gì không? Có vài chương trình đã gửi lời mời cho anh.”
Lâm Việt Nhiên sao cũng được, chỉ cần không ảnh hưởng đến việc sáng tác nhạc của anh, những thứ khác đều không quan trọng.
“Mấy chương trình âm nhạc ăn liền không phải là lựa chọn tốt nhất cho cậu, nếu cậu muốn tận dụng cơ hội thì có thể cân nhắc chương trình tạp kỹ có đối tượng khán giả rộng hoặc làm khách mời trong các tập đơn lẻ. Ngoài ra, còn hai kịch bản phim thần tượng, nếu cậu thấy thú vị thì có thể xem thử, nhưng diễn không tốt dễ khiến cậu bị mất điểm trong mắt công chúng.”
Lâm Việt Nhiên lắc đầu, “Em vẫn biết khả năng của mình đến đâu, việc tự cắt bỏ lông vũ như thế này thì thôi đi.”
Lưu ca biết tính khí nóng nảy của anh và đồng ý với lựa chọn của anh.
Lâm Việt Nhiên hỏi: “Còn gì nữa?”
Lưu ca do dự một chút, “Một chương trình hẹn hò thực tế.”
“Hẹn hò thực tế?”
“Không phải là chương trình hẹn hò kiểu mai mối, mà là chương trình dành cho các cặp đôi đã xác nhận mối quan hệ yêu đương và công khai.”
Lâm Việt Nhiên có chút rục rịch, sau khi Kiều Thanh Viễn tự mình lên tiếng đính chính, Lâm Việt Nhiên không còn lo lắng về việc xuất hiện trước ống kính có trở thành gánh nặng cho Kiều Thanh Viễn hay không.
Nhưng anh vẫn nói, “Để em hỏi qua về thời gian của em ấy, nếu bị trùng với lịch học thì không thể được.”
Điều này có nghĩa là “em muốn tham gia chương trình tạp kỹ này”.
Lưu ca hỏi: “Cậu chắc chắn chứ?”
Lâm Việt Nhiên gật đầu: “Chương trình này là gì?”
Lưu ca: “Người Là Pheromone Của Tôi.”
Lâm Việt Nhiên: “……”.
-
Lâm Việt Nhiên, Người được dự đoán sẽ chiến thắng, cuối cùng đã thua với cách biệt ba mươi ba phiếu, Lưu ca cảm thấy tiếc cho anh, nhưng Lâm Việt Nhiên thì dường như không có phản ứng gì, anh đội vòng nguyệt quế của á quân, khoác chiếc áo choàng trắng có tua rua với một dấu ấn như hoa lê trên trán, trông như một tiên nhân lạc bước vào trần thế.
Kiều Thanh Viễn sau khi tan học thì đến đón người, hôm nay hắn có một tiết học thực nghiệm quan trọng nên không thể đi cùng Lâm Việt Nhiên đến nơi ghi hình.
“Em đã xem livestream.” Kiều Thanh Viễn xuất hiện với một bó hoa hướng dương, điểm xuyết giữa những vì sao.
Lâm Việt Nhiên trêu chọc hắn: “Muốn anh đạt quán quân sao? Thật tiếc anh chỉ được á quân.”
“Không.” Kiều Thanh Viễn nói: “Trong lòng em anh luôn là quán quân độc nhất vô nhị, không cần chương trình này chứng minh điều đó.”
Lâm Việt Nhiên hỏi: “Vậy em tặng anh cái này với ý nghĩa gì?”
Kiều Thanh Viễn đặt một nụ hôn nhẹ lên cánh hoa lê ở giữa lông mày anh.
“Đây là mặt trời, đây là những ngôi sao.” Kiều Thanh Viễn ôm Lâm Việt Nhiên vào lòng, “Em bắt ánh sao và mặt trời tặng cho ánh trăng của em.”
Ánh mắt Lâm Việt Nhiên cười đến cong cong khóe mắt, ” Em học những lời tán tỉnh quê mùa từ đâu vậy?”
Kiều Thanh Viễn cùng anh đi ra ngoài, “Trước mặt anh em chính là vô sự tự thông.”
Hai người tay trong tay, hòa vào màn đêm vô biên.
Lưu ca bị quên lãng thở dài một hơi, rồi quay sang nhân viên và nói: “Xin lỗi, Tiểu Nhiên rất vui khi được gặp người yêu, nên việc kí tên để lần sau vậy.”
Lisa dẫn đầu nói: “Không sao, không sao, anh Lâm nhất định sẽ càng ngày càng nổi tiếng, chỉ cần anh ấy ở trong làng giải trí thì sẽ luôn có cơ hội gặp gỡ.”
Lưu ca mỉm cười, nói thêm vài câu rồi rời đi.
Anh ấy vẫn đang suy nghĩ về chương trình tạp kỹ mà Lâm Việt Nhiên nhắc đến, anh phải đi tìm hiểu thêm để tránh phát sinh thêm những vấn đề không đáng có.
Một tuần sau, “Người Là Pheromone Của Tôi” bắt đầu được quay, Lưu ca nhìn Lâm Việt Nhiên, người ăn mặc như một con vẹt, nhắc nhở thân thiện, “Tiểu Nhiên, ây là chương trình hẹn hò chứ không phải cuộc thi sắc đẹp.”
Lâm Việt Nhiên lạnh lùng đeo kính râm vào, “Thằng em trai rẻ tiền của em cũng sẽ đến đây, không đem nó đè bẹp dưới chân em không cam lòng.”