*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
A Tiếu, Quý Lâm Xuyên ở nhóm câu cá, Tống Dập và Diệp Doãn Đồng thì nhóm hái đào, Bạch Dao cùng Giang Tuấn lột bắp bằng tay, so sánh ba nhóm thì hái đào dễ hơn, lột bắp đỡ mệt hơn.
Khi Bạch Dao thấy A Tiếu chung nhóm với Quý Lâm Xuyên, trong lòng khẽ lộp bộp, sắc mặt cũng không tốt mấy, không phải công ty đã nói ba ngày trước cô ta cùng nhóm với Tang Tiếu, ba ngày sau sẽ cho cô ta và Quý Lâm Xuyên chung nhóm sao?
Nhận được sự bảo đảm của công ty, Bạch Dao còn lên ký hoạch hoàn mỹ về hiện trường ngã ngựa của đại thần Văn học trên mạng, nhất định sẽ khiến Quý Lâm Xuyên nhìn mình với cặp mắt khác xưa, hơn nữa nếu cô ta chung nhóm với anh, chắc chắn độ hot của live stream rất cao, một khi ngã ngựa thì hoàn toàn như được tặng độ hot luôn đấy! Nhưng độ hot cô ta mong đợi suốt ba ngày lại bị Tang Tiếu “kiểm lậu”*!!
*Kiểm lậu: tiếng lóng trong giới đồ cổ, chỉ hành động dùng giá tiền rất rẻ để mua được đổ cổ đáng giá và người bán thường không biết rõ giá trị của món đồ đó; người mua có thể bán đi với giá trị thực sự, qua đó một bước trở nên giàu có.
“Hả? Em có thể đổi nhóm không ạ?” A Tiếu gãi đầu, cô nằm bò ra bàn, khổ não liếc Quý Lâm Xuyên, sự cẩn thận cũng thể hiện rõ trên mặt.
A Tiếu thấy mọi người nhìn về phía mình thì mím môi, cô nhỏ giọng, mềm mại nói ra lời trong lòng: “Em muốn đổi với Bạch Dao, sau đó chung nhóm với Giang Tuấn.”
“Bịch.”
A Tiếu nói một câu khiến Tống Dập làm rơi quả táo vừa cầm lên bàn, vẻ mặt Diệp Doãn Đồng và Bạch Dao lại trống rỗng, Quý Lâm Xuyên hoài nghi cuộc đời, Giang Tuấn được cưng mà lo sợ.
Chỉ số ra vẻ: 20/9999.
Buổi trưa A Tiếu quậy ba lần, thành công hai lần, cô tự nhận mình đã khá thông thạo trong việc hãm lờ, nhìn thấy điểm tăng lên 20, tâm trạng cũng bình tĩnh hơn trước. Lúc ăn cơm, sau khi Quý Lâm Xuyên ba lần bốn lượt quan sát và thăm dò, trong lòng đã dám chắc A Tiếu và tiểu sư muội là một người, song anh chẳng ngờ hiếm khi mình nhờ đội ngũ chương trình giúp anh và A Tiếu cùng nhóm lại bị cô ghét bỏ, thậm chí trong mắt A Tiếu, anh còn kém hơn Giang Tuấn!
Giang Tuấn thấy Quý Lâm Xuyên bị A Tiếu vả mặt trước mọi người thì tâm trạng cực tốt, lần đầu tiên anh ta nhìn A Tiếu mà cảm giác vô cùng vừa mắt, anh ta vẫn luôn chơi với đám Lương Dư Hành, không hợp với người nhà họ Quý.
Giang Tuấn sờ gáy, bày ra dáng vẻ lẳng lơ, đẹp trai rồi cười híp mắt hỏi A Tiếu: “Tang Tiếu, cô bỗng nhiên phát hiện tôi tốt hơn Quý Lâm Xuyên ở đâu? Có tôi ở đây, cô cứ yên tâm mạnh dạn nói thẳng!”
A Tiếu ngồi trên ghế, lười biếng đung đưa hai chân, bị Giang Tuấn hỏi thì cô hơi nghiêng đầu, trả lời bằng giọng điệu nhẹ nhàng và yếu ớt: “Tôi hãm mà, bề ngoài anh đâu có giống giáo viên, cũng không dễ ưa như mọi người, thấy anh thì tôi có thể yên tâm mạnh dạn mà hãm đó!”
Coi cái vẻ mặt này đi, kiêu căng ngỗ ngược!
Nghe cái giọng điệu này đi, như chuyện hiển nhiên!!
Xem cái cách nói này đi, độc ác đ.â.m vào lòng người!!!
Giang Tuấn: “…”
Quý Lâm Xuyên: “.”
…