*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn Quý Lâm Xuyên ngồi bên phải mình, A Tiếu lại nghĩ đến lần trước anh khen cô đáng yêu, thì ra sự hãm của cô trong mắt những người khác thật ra là đáng yêu à?
A Tiếu dừng nghĩ, tròng mắt lia tới yến mạch và sữa bò Diệp Doãn Đồng bưng đến trước mặt, cô đưa tay ra, cùng lúc cầm lấy hai ly, hơi giương cằm nhìn Diệp Doãn Đồng, nói một cách không cho chị từ chối: “Hai ly ạ, em, muốn, hết!”
Em hỏi chị luôn, coi em có tham hay không chứ!
Không ngờ Diệp Doãn Đồng không chỉ không tức giận mà ngược lại đôi mắt tỏa sáng: “Cho em cho em, cho em tất! Không hợp khẩu vị cứ nói thẳng, chị pha lại cho em!”
Huhuhu, A Tiếu dễ cưng quá, này là quan tâm chị, sợ lãng phí cả hai ly mà chị chuẩn bị nên muốn hết! Điều khiến người nấu ăn vui vẻ nhất là được người khác ăn sạch thức ăn mình làm!
A Tiếu ngơ ngác nhìn Chỉ số ra vẻ không thay đổi xíu xiu nào, vẻ mặt sợ run, không phải đâu, không được, mình phải thử lần nữa, A Tiếu chợt nghiêng đầu nhìn về phía Giang Tuấn, trong danh sách cô và anh ta cùng nhóm, hơn nữa xem biểu hiện của anh ta mấy ngày trước, xem ra là cực kỳ ghét cô.
Một giây sau, A Tiếu tự nhận bản thân nũng nịu, cô lên tiếng: “Lên núi hái đào xong còn phải làm cơm nữa, vậy mệt lắm! Tôi—— ”
“Cô ở một bên xem, tôi hái! Hái đào thôi, hoàn toàn không cần cô ra tay!” Giang Tuấn cầm cái ghế lấy từ bên Quý Lâm Xuyên, ghế hay kem chống muỗi đều bày ra hết: “Tôi làm hết, cô đội nón ngồi nghỉ ngơi là được, không muốn làm thì không cần làm.”
Tối hôm qua, sau khi xem những pha bẻ bắp nổi bật được tổ chương trình làm xong, Giang Tuấn cảm thấy có lẽ mình sẽ một đi không trở lại trên con đường cha già, thật sự có người đã làm xong mọi chuyện nhưng cứ không biết cách ăn nói, EQ thấp lắm luôn!
Vì vậy trước khi A Tiếu lên tiếng, anh ta đã nhanh nhẹn chặn câu chuyện lại, không để A Tiếu nói tiếp.
A Tiếu: “…”
Tình hình gì đây, Chỉ số ra vẻ bị hư rồi sao?!
Quý Lâm Xuyên ngước mắt liền thấy Bạch Dao xuống lầu sau A Tiếu, vẻ mặt anh lạnh lùng, đợi kết thúc chương trình, anh phải bàn bạc với cô chuyện hủy bỏ hợp đồng, công ty quản lý hiện tại thật không đáng tin.
Lúc Bạch Dao xuống đến nơi vừa khéo nghe được lời của Giang Tuấn không sót chữ nào, nhìn hành động của anh ta thì cả người đều bối rối, tối hôm qua Giang Tuấn bị Tang Tiếu chiêu hàng à?
Hôm qua anh quay về để tôi mình ên bẻ bắp, hôm nay lại dỗ dành Tang Tiếu cho nó nghỉ ngơi, còn anh thì làm hết? Không phải anh ghét nó nhất hả? Cô ta chỉ ngủ một giấc thôi, sao Tang Tiếu lại được cả nhóm cưng chiều rồi?
“A Tiếu, A Tiếu!” Tống Dập vô cùng phấn khởi từ sân nhà quay lại, trong tay cậu ta đang ôm một con gà trống có mào đỏ rực, bộ lông đuôi rực rỡ: “Chị xem, tổ chương trình chuẩn bị cho chúng ta một con gà bự đó, chị yên tâm, tụi em tuyệt đối sẽ hoàn thành nhiệm vụ buổi sáng, em muốn ăn gà Đông An, gà cay Trùng Khánh, mì lạnh gà xé!”
“Quác, quác, quác.”
A Tiếu và con gà đang gáy nhìn nhau trong chốc lát, cô nuốt nước miếng một cái, giây sau bỗng lộ ra vẻ mặt đau khổ và tủi thân nhìn về phía Tống Dập: “Nhưng gà lớn dễ thương quá, sao chị g.i.ế.c nó được chứ! Chị không nỡ đâu QAQ! Chị không thể tàn nhẫn như vậy huhuhu.”
Chỉ số ra vẻ: 39/9999.
A Tiếu: “!!!”
Vài người không xem livestream hôm qua vốn chẳng hiểu vì sao những người khác lại quan tâm A Tiếu đến thế, song cô vẫn luôn không chủ động dán lên người khác nên họ cũng chẳng có cớ chửi cô.
Trước mắt, bọn họ nhìn A Tiếu vô cùng già mồm bảo không thể g.i.ế.c gà, phút chốc cảm thấy đã tìm được lý do để trút ra!
Nhưng chưa đợi bọn họ mắng được mấy câu thì liền nhìn thấy A Tiếu giây trước nói không nỡ đã chạy chậm đến, giương mắt nhìn Tống Dập, mong đợi hỏi: “Bé Dập, em có thể giúp chị g.i.ế.c nó không? Chị làm thêm cho em một bát cháo gà và một quả cầu gắn lông gà cực kỳ dễ thương!”
Giang cư mận: “???”
Dm dm dm! Cái đồ l.ộ.t da nhà cô!
Không nỡ cái cục cứt!! Bỏ mệ đi!!!
…
Tác giả có lời muốn nói:
Gà lớn đáng iu phải dùng làm quả cầu lông đáng iu chớ!