Chương 7:
Gió lạnh cạnh biển gào thét, sóng biển kinh hãi vỗ đá ngầm. Một nữ nhân cực kỳ yêu mị dưới ánh trăng, lại dùng lạnh lẽo chống đỡ gió biển — Kiều Hàn, Kiều Hàn quên đi khi còn bé phụ thân đặt tên cho cô, Kiều Ý Nhiên, ít nhất là cái tên có nhiệt độ hơn bây giờ. Sau khi tự tay giải quyết phụ thân, cô cũng là đổi tên, cô không xứng…
“Gia chủ…” Một thanh âm của nam tử mặc áo đen cắt đứt tâm tư của Kiều Hàn
“Ừm” Chữ lạnh lẽo thậm chí còn khiến người ta phát run hơn gió biển hôm nay
“… Đây là… Đây là ở trong phòng thiếu chủ tìm được” Nam tử sợ hãi nhìn Kiều Hàn, Kiều Hàn tiếp nhận túi trên tay nam tử, chậm rãi mở ra… Nhìn đồ vật trong túi, Kiều Hàn đột nhiên trợn to hai mắt, khiến người phát run!
Kiều Ảnh, đây là ngươi ép ta! Gió lạnh tiếp tục gào thét, người ngủ say, cũng không biết chuyện ngày mai sẽ phát sinh. Như một đứa con nít, tiếp tục chìm đắm ở trong mộng chính mình…
Hết chương 7