Cảnh quay của Tống Vũ hôm nay đã xong, nhiều vai phụ khác cũng đã quay xong cảnh quay của họ, nhưng vì Từ Đạo không bao giờ tham gia vào những bữa tiệc chia tay, do đó, những diễn viên đã cùng nhau tổ chức một bữa ăn.
Trong khi một nhóm người đang ăn uống tại một phòng riêng trong khách sạn, thì không ngờ Ảnh Đế Sầm Loan cũng đến.
Anh lặng lẽ ngồi xuống, từng người một cứ lần lượt mời rượu anh, anh cũng rất bình thản nhận lấy, uống.
Mọi người thấy anh hòa hợp như vậy, cũng không còn kiêng dè gì nữa, bắt đầu lôi lôi kéo kéo anh chơi đùa.
Có vài người vẫn ngồi uống đến cuối cùng, Tống Vũ là uống nhiều nhất, anh ta cầm ly rượu đến đứng bên cạnh Sầm Loan, “Ảnh Đế, ly này em mời anh, anh thật sự rất lợi hại, theo anh em học được rất là nhiều.
“Học được cái gì?” Sầm Loan bình thản hỏi.
Tống Vũ gãi đầu, hiếm khi có cơ hội thẹn thùng, “Chính…là rất nhiều. Kĩ năng quay phim gì đó nè, còn có vị trí đứng sao cho chuẩn nè”.
“Vậy sao?” Sầm Loan hơi nhếch môi cười.
Tống Vũ cảm thấy, Ảnh Đế có vẻ không thoải mái, anh ta cầm ly rượu lên ngại ngùng cười, rồi tìm một cái cớ để quay về vị trí của mình.
Đợi đến khi mọi người uống cũng kha khá rồi mới giải tán.
Tống Vũ vừa xả nước, đang kéo khóa quần lên, thì bị người ta đá vào hông, cả người ngã văng vào vách ngăn, rồi lại bị sút cho một cái, ngã khụy xuống đất.
Anh ta ngẩng đầu lên nhìn, ngơ người, “….Ảnh Đế?”
Sầm Loan nới lỏng cà vạt, mở cúc áo, sau đó bình thản nhìn anh ta, “Đứng dậy”.
Anh ta bò dậy mấy lần mới đứng dậy được, anh ta uống khá nhiều rượu, đầu óc vẫn hơi choáng váng.
Sầm Loan lại đấm thêm một cái, đấm thẳng vào mặt anh ta.
Tống Vũ bị đấm đến chảy cả máu mồm máu mũi, nhưng anh ta vẫn cố cười nói, “Anh Sầm, sao vậy?Chúng ta có phải có hiểu lầm gì đó hay không?”
“Hiểu lầm?” Sầm Loan cười lạnh lùng,”Cậu nói xem?”
Tống Vũ lập tức nghĩ đến Diệp Phù, hỏi,”Anh Sầm, nhất định là người phụ nữ đó nói linh tinh, em đâu có làm gì đâu, anh Sầm, em xin thề với anh, em không có làm gì hết á…đều là cái người phụ nữ đó, cô ta muốn câu dẫn em, sau đó…”
“Câu dẫn cậu?” Ánh mắt Sầm Loan càng lạnh lùng hơn, “Tôi câu dẫn người ta lâu như vậy, người ta mới vào tay tôi, cậu là cái thá gì, mà cô ấy câu dẫn cậu?”
Tống Vũ đột nhiên nghe Ảnh Đế nói ra những câu hạ thấp thân phận như vậy, anh ta há hốc mồm.
Anh ta lại càng không ngờ đến, người phụ nữ tên Diệp Phù lại có bản lĩnh như vậy, lại còn có thể khiến Ảnh Đế đi câu dẫn cô.
“Tôi nói cho cậu biết, Tống Vũ.”Sầm Loan nắm lấy cổ áo Tống Vũ,”Cô ấy là người phụ nữ của tôi, sau này nếu có muốn động lòng với ai ấy, thì đi rửa mắt cho sáng vào, xem xem người đó có thể đụng vào được không, có nhiều người cậu không nên đụng vào đâu”.
Sầm Loan có hậu thuẫn phía sau rất lớn, năm đó mới trẻ tuổi đã có tiếng tăm, nhiều người còn cho rằng có phải anh có địa vị như vậy do lên giường không, sau đó thông tin gia đình anh bị lộ ra, hậu thuẫn của gia đình, rồi sau đó nữa, tất cả những thông tin về gia đình anh lại bị xóa đi sạch sẽ.
Trong giới giải trí, rất ít người dám công khai nói hay thảo luận về gia thế của anh.
Một là, Sầm Loan rất cao tay, dù anh có đi ra nước ngoài nhiều năm, không quay phim, quay về cũng có một lượng lớn lưu lượng cho anh.
Hai là, công ty giải trí Cảnh Lạc quản lý anh, cũng được cho là của gia đình anh.
Vì vậy, những ai còn muốn ngoi lên trên, thì không ai dám đắc tội với anh, sợ không cẩn thận lại đắc tội với cả gia tộc sau anh, thì sẽ bị phong sát.
Sầm Loan có thể nói những lời này trước mặt Tống Vũ, anh ta liền biết, anh ta đã hoàn toàn đắc tội với Sầm Loan rồi.
Anh ta toát mồ hôi lạnh, van xin, “Anh Sầm, em sai rồi, vừa nãy nãy em nói tào lao, anh đừng để ý, em…”
Sầm Loan đá anh ta một cái, “Cút”
Tống Vũ lạnh cả người, “Anh Sầm…anh đừng phong sát em…”
“Phim còn chưa phát sóng, không cần lo”, Sầm Loan lạnh lùng nói một câu rồi rời đi.
Tống Vũ ngơ người ra ngồi trong nhà vệ sinh, mặc kệ sàn nhà bẩn thế nào, anh ta cũng chỉ biết là anh ta xong rồi.
Hoàn toàn kết thúc rồi.