Xác nhận hết lần này đến lần khác là cửa phòng bệnh đã được khóa lại, Hàn Ỷ Mộng bất đắc dĩ tựa vào lồng ngực người đàn ông, có chút ái ngại nhắc nhở anh: “Vậy anh nhất định phải nhẹ nhàng một chút, trong bụng còn có bé Đậu Đậu đó nha.”
Bởi vì nhìn từ trong ảnh chụp X quang, em bé trong bụng giống như một hạt đậu nhỏ nên Ỷ Mộng bèn đặt một biệt danh cho em bé.
Giang Tế Xuyên cúi đầu, lọt vào mắt anh chính là gương mặt hồng phấn e thẹn tựa cánh hoa đào, màu hồng phấn phúng phính chỉ nhìn thôi đã khiến máu huyết anh sôi trào, anh tiến sát đến ngậm cánh môi mềm của thiếu nữ rồi mút mát nhẹ nhàng, dáng dấp ngọt ngào mướt mượt kia khiến anh hận không thể há một ngụm rồi nuốt Hàn Ỷ Mộng vào trong bụng.
“Oh…” Hàn Ỷ Mộng đối với chuyện cấm dục suốt cả tuần cũng cảm như một loại đau khổ, từ lúc biết mình mang thai, cô hiển nhiên cảm thấy bản năng ham muốn của mình đã tăng mạnh lên trông thấy. Chỉ đơn giản hôn nhau như hiện tại, nhưng cô đã thấy chịu không nổi rồi, hai chân mềm nhũn, u cốc giữa hai chân đã bắt đầu rỉ nước.
Tất nhiên Giang Tế Xuyên cũng cảm nhận được sự thay đổi trên cơ thể em gái, cơ thể mềm xốp tựa như cây kẹo bông đường nũng nịu trong vòng tay anh, trong nháy mắt đã khiến cả cây gậy th*t cứng rắn một nửa hoàn toàn tỉnh giấc.
Một giây sau, người đàn ông với bàn tay to bế bổng Ỷ Mộng lên.
Hàn Ỷ Mộng vừa say sưa đó nhận nụ hôn đắm đuối của anh trai, vừa bị đặt lên trên giường bệnh. Không kịp suy nghĩ nếu ở trên giường để lại dấu vết thì sẽ như thế nào, quần áo trên người đã bị anh cởi ra đến tận cổ tay.
Giang Tế Xuyên chống tay, thưởng thức thân thể hoàn mỹ đang nằm dưới người mình. Làn da trắng trẻo nõn nà tựa như ngọc quý hạng siêu cao cấp, trong nét dịu dàng lộ ra chút hồng hào nhàn nhạt, mang thai chưa tròn hai tháng nên cũng chưa ảnh hưởng đến vóc dáng của cô, vòng eo mềm mại vẫn thon gọn như cũ, ngược lại là hai khối ngực căng vểnh kia, dường như còn đẫy đà hơn trước gấp mấy lần.
“Tại sao chỉ mấy ngày không sờ em, mà ngực em lại còn to hơn thế này? Đừng nói là bên trong đã có sữa rồi chứ?” Hai bàn tay to của Giang Tế Xuyên nắm lấy hai bầu ngực mềm mượt của em gái, cảm giác nơi bàn tay cũng có chỗ không giống, căng căng phồng phồng, ngay cả màu sắc của đỉnh nhũ hoa cũng trở nên đẹp mắt hơn.
Hàn Ỷ Mộng bị lời nói của anh làm cho cả khuôn mặt đều đỏ bừng, mấy ngày nay quả thật cũng cảm thấy ngực hơi căng tức, cô lên mạng kiểm tra thì biết đây là hiện tượng bình thường vào thời kỳ đầu khi mang thai, nhưng bị Giang Tế Xuyên nói ra lời này, khiến cho lòng dạ cô cảm thấy ngứa ngáy, cơn ngứa kia vọt thẳng đến đỉnh anh đào, gấp gáp muốn được anh giày xéo một phen cho thật đã.
Vì vậy, dù ngoài miệng cô gái nói “Sao có thể như thế”, nhưng thân thể cực kỳ thành thật, ưỡn ngực đưa quả đào mật mọng nước kia đến tận miệng người đàn ông.
Giang Tế Xuyên đã sớm không còn nhịn nổi nữa, há miệng ngậm một miệng đầy thịt ngực em gái, ban đầu là dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng đảo một vòng quanh đầu nhũ hoa, giữa tiếng rên nỉ non của thiếu, từ từ tăng dần sức lực liếm mút.
“A, sướng quá, anh, dùng thêm tí lực, ngậm từng hớp thật to, thật to vào…” Thiếu nữ ôm giữ đầu anh trai, vô thức đẩy ngực lên cao, khát khao sự đối đãi thô bạo hơn nữa từ người đàn ông.
Dĩ nhiên là Giang Tế Xuyên rất vui lòng, bờ môi mỏng mút đầu nhũ hoa của em gái thật mạnh, dáng dấp thưởng thức cực kỳ giống với đứa bé đang mút sữa.
Ở bên dưới, gậy th*t đang cứng rắn chịu đựng của người đàn ông đang cọ xát miệng hoa huy*t của thiếu nữ, cả hai người đều thèm khát cơ thể của đối phương, tiếng hít thở hổn hển dồn dập của đôi nam nữ liên tục vang lên trong phòng bệnh.
“Oh… thoải mái quá…” Hàn Ỷ Mộng ngửa cổ, cô cảm thấy trong cơ thể như có một dòng dịch nóng ấm đang chuyển động, là một loại cảm giác căng phồng mà từ trước tới nay chưa từng dâng trào ở hai đỉnh đồi của cô, mười đầu ngón tay của cô nắm chặt drap trải giường, cuối cùng, giữa tiếng hét lên cao vút, từ hai đỉnh nhũ hoa đồng thời phun ra hai luồng chất lỏng trắng đục.