Tiềm Long thi hội, tâm tình của mỗi một đường chư hầu, đều là phi thường phức tạp.
Nếu như thiên phú cao, phải cân nhắc khiêu chiến phẩm cấp nào mới phù hợp.
Nếu như thiên phú bình thường, thì phải cân nhắc, có phải bảo vệ địa vị quan trọng hơn hay không?
Cao phẩm lo lắng lọt vào đằng sau khiêu chiến.
Đê phẩm đồng dạng cũng lo lắng Chư Hầu Lệnh bị những thế gia nhìn chằm chằm kia cướp đi.
Trung phẩm chư hầu, thì phải cân nhắc rốt cuộc nên tiến một bước, hay là dậm chân tại chỗ?
Tiềm Long thi hội, là một lần lựa chọn, lựa chọn gian nan.
Nhiều khi, có chút chư hầu truyền nhân, thường thường bởi vì nhất thời xúc động, đánh giá cao thiên phú thực lực của mình, khiêu chiến cao cấp nhiệm vụ, kết quả hai lần thất bại, trực tiếp mất đi Chư Hầu Lệnh.
Đây là khiến người vô cùng thổn thức.
– Trần ca, ngươi ý định khiêu chiến nhiệm vụ phẩm cấp gì?
Tuyên Bàn tử đi lên, nhìn ra được, giờ phút này Bàn tử có chút khẩn trương.
Giang Trần liếc hai bằng hữu, hỏi ngược lại:
– Các ngươi quyết định ra sao?
– Ta quyết định, trước khiêu chiến Nhị phẩm nhiệm vụ.
Trong biểu lộ của Hồ Khâu Nhạc, lộ ra một cỗ kiên quyết, hôm nay hắn là tám mạch chân khí, có lực lượng như vậy.
Thậm chí, hắn cũng có tư cách khiêu chiến Nhất phẩm nhiệm vụ.
– Ta… Ta vẫn là trước bảo vệ vị trí rồi nói sau.
Tuyên Bàn tử yếu ớt nói. Kim Sơn Hầu là thượng Tứ phẩm chư hầu, địa vị trung thượng, nếu có thể bảo vệ vị, ngược lại cũng không tệ.
Ít nhất, bản thân Kim Sơn Hầu, đối với Tuyên Bàn tử yêu cầu cao nhất, cũng không quá đáng là bảo trụ bài danh hiện hữu mà thôi.
Giang Trần nhẹ gật đầu:
– Tiểu Nhạc lựa chọn Nhị phẩm rất đúng. Tùy tiện trùng kích Nhất phẩm, đối với ngươi mà nói áp lực quá lớn. Còn mập mạp, có thể bảo vị, liền tính toán thành công.
Giang Trần đối với quy tắc của Tiềm Long hội thử là rất quen thuộc. Nếu như nhân số trình báo một phẩm cấp vượt chỉ tiêu, như vậy sẽ dựa theo chất lượng hoàn thành nhiệm vụ, dùng cái này quyết định bài danh, từ trên tính xuống dưới.
Nói cách khác, giả sử xin Tam phẩm nhiệm vụ, nếu như người hoàn thành Tam phẩm nhiệm vụ có 15 cái, như vậy ba cái bài danh cuối cùng trong mười lăm người, sẽ lùi đến Tứ phẩm.
Dùng cái này không ngừng suy ra, một trăm lẻ tám tấm Chư Hầu Lệnh, là vĩnh hằng bất biến.
Loại phương thức cạnh tranh này, phi thường tàn khốc. Hai lần cơ hội nếu như đều không có hoàn thành, chẳng khác nào trực tiếp mất đi Chư Hầu Lệnh.
Bởi như vậy, tất nhiên sẽ có rất nhiều Chư Hầu Lệnh để trống.
Chư Hầu Lệnh trống, sẽ từ một ít thế gia cường đại bổ sung. Đương nhiên, những danh ngạch bổ sung này, chỉ có thể sắp xếp ở phía sau.
Nói cách khác, chư hầu truyền nhân hoàn thành nhiệm vụ, sẽ ưu tiên sắp xếp hết danh ngạch phía trước. Mà Chư Hầu Lệnh trống, lần lượt bổ sung lên, chỉ có thể cạnh tranh những thứ tự phía sau.
Đương nhiên, những quy tắc này căn bản không cần Giang Trần đi cân nhắc.
Mục tiêu của Giang Trần rất rõ ràng, cái kia chính là trực chỉ quán quân. Đối với hắn mà nói, loại sân khấu cạnh tranh cấp bậc này, cho dù là á quân, cũng thất bại.
– Trần ca, ngươi ngược lại cho câu nói a, ngươi ý định xin nhiệm vụ gì?
Bàn tử đối với chuyện của mình cũng không để bụng như thế nào, nhưng đối với Giang Trần lựa chọn, lại thập phần để ý.
Giang Trần cười nhạt một tiếng, ánh mắt tự nhiên ngước lên, hướng Tứ đại chư hầu nhìn qua.
Theo ánh mắt của Giang Trần, Bàn tử vỗ bắp đùi nói:
– Chiếu a, ta biết ngay Trần ca của chúng ta một là không ra tay, nếu ra tay phải hù chết người!
– Hắc hắc, Trần ca, ta hi vọng ngươi đem tiểu bì nương Long Cư Tuyết kia lôi xuống ngựa.
Tuyên Bàn tử cười đến thập phần bỉ ổi:
– Tốt nhất là, tiểu bì nương này bị Trần ca chinh phục, chủ động hiến thân, sau đó bị Trần ca trước lên sau vung, ha ha ha, cái kia quả thực quá hoàn mỹ.
Nghĩ tới một màn dâm đãng kia, Tuyên Bàn tử cười đến cơ hồ híp mắt lại, hoàn mỹ thuyết minh cái gì gọi là “người đến tiện thì không địch”.
Kế tiếp, một trăm lẻ tám lộ chư hầu truyền nhân, căn cứ bài danh chư hầu riêng phần mình, theo thứ tự xếp hàng tiến lên đưa ra nhiệm vụ tiến hành Tiềm Long hội thử.
Đối với những Nhất phẩm chư hầu truyền nhân kia mà nói, bọn hắn xin nhiệm vụ, cấp bậc cơ hồ là không hề lo lắng.
Từng Nhất phẩm chư hầu truyền nhân, đều có tự tôn. Bọn hắn tuyệt đối không cho phép vị trí của mình bị người thay thế, bị người đá từ vị trí Nhất phẩm xuống.
Bất quá, Tiềm Long thi hội, mạnh yếu luân chuyển, kia là quá bình thường, hết thảy còn phải dựa vào thực lực nói chuyện.
Giang Hãn Hầu ở trong một trăm lẻ tám chư hầu bài danh 14, cho nên rất nhanh liền đến phiên Giang Trần tiến lên.
– Giang Trần, ngươi muốn xin nhiệm vụ mấy phẩm?
Câu Ngọc công chúa hỏi.
– Nhất phẩm!
Giang Trần mí mắt cũng không nháy thoáng một phát.
– Có chí khí, bất quá Bổn cung cũng phải nhắc nhở ngươi, phía trước tất cả mọi người là xin Nhất phẩm nhiệm vụ. Các ngươi ở giữa cạnh tranh, sẽ rất kịch liệt!
– Không có cạnh tranh, bài danh còn có ý gì?
Giang Trần cười nhạt một tiếng.
– Rất tốt, căn cứ quy tắc, từng chư hầu truyền nhân, đều phải hoàn thành ba nhiệm vụ, mới tính qua khảo hạch. Chỉ cần trong ba nhiệm vụ có một cái thất bại, liền tính không thông qua lần này.
– Biết rõ.
Giang Trần khẽ gật đầu.
– Ân, qua bên kia rút nhiệm vụ thứ nhất a.
Câu Ngọc công chúa ở trên lệnh bài của Giang Trần, đánh dấu hiệu Nhất phẩm nhiệm vụ.
– Giang Trần, xin Nhất phẩm nhiệm vụ. Đúng không?
– Đúng vậy.
– Mời đến bên này, tại đây mỗi một quyển trục, đều là Nhất phẩm nhiệm vụ. Ngươi tùy ý rút ra một cái. Truyện Hot
Giang Trần nhẹ gật đầu, con mắt quét một vòng, tùy ý rút một cái.
Đều là Nhất phẩm nhiệm vụ, độ khó sẽ không sai biệt lắm. Giang Trần tự nhiên không đi chọn kỹ lựa khéo. Nói sau những quyển trục này đều phong ấn rất tốt, nhìn không ra nội dung bên trong.
Sau khi lấy quyển trục nhiệm vụ, Giang Trần cũng không có vội vã mở ra. Phương chủ sự của Tiềm Long thi hội, cũng không yêu cầu hiện trường thẩm tra đối chiếu nhiệm vụ.
Chỉ cần người khảo hạch hoàn thành nhiệm vụ, tới đưa ra thẩm tra đối chiếu là được.
– Giang Trần, rút thăm được nhiệm vụ gì?
Bên cạnh, một chư hầu truyền nhân hiếu kỳ hỏi.
Giang Trần liếc đối phương, cười nhạt một tiếng, trực tiếp ly khai. Rất hiển nhiên, người này cũng không phải bằng hữu, rất có thể là phương đối địch đến dò la tin tức.
Tuy Giang Trần không sợ, nhưng không hy vọng mình ở thời điểm chấp hành nhiệm vụ, nhiều ra một ít người quấy rối đến.
Căn cứ quy tắc, ba nhiệm vụ, phải ở trong ba tháng thời gian hoàn thành.
Sau khi khảo hạch hoàn thành, nên đào thải thì đào thải, nên bổ sung thì bổ sung, gom góp một trăm lẻ tám chư hầu, sau đó theo như phẩm bậc, tiến hành bài danh thi đấu.
Nói cách khác, sau khi phẩm bậc định ra, mười hai Nhất phẩm chư hầu truyền nhân, chỉ có thể cùng Nhất phẩm quyết đấu, quyết định xếp hạng sau cùng.
Mỗi một phẩm tầm đó giác trục, lấy xếp hạng sau cùng.