Siri - Kẻ Giết Người

Chương 2



2.

Nhìn t//hi th//e biến dạng của Từ Ích Hà, tôi vừa khóc vừa nói: “Chính anh nói, không được c//het tử tế.”

Trong phòng có một tủ lạnh cực lớn, cũng đủ chứa một người trưởng thành.

Tôi kéo t//hi th//e của Từ Ích Hà tới trước tủ lạnh, lúc thả chân anh ta xuống thì một chiếc điện thoại di động rơi ra khỏi túi quần anh ta.

Chắc là do lúc nãy ngã từ trên cao xuống, màn hình di động đã vỡ vụn thành vô số mảnh nhỏ.

Ting ting ——

Đột nhiên, di động vang lên.

Âm thanh này rất quen thuộc với tôi, là âm thanh khởi động của Siri, trợ lý ảo điều khiển bằng giọng nói.

[Gợi ý thân thiện: Tủ lạnh không phải nơi giấu t//hi th//e tốt nhất.]

Tôi có uống chút rượu, vốn đã ngà ngà say, nhưng nghe xong câu này thì lập tức tỉnh táo hoàn toàn.

Trước kia tôi có từng nghe mấy câu chuyện cười về việc Siri sẽ nói những điều đáng sợ, nhưng hiện tại đúng là rất đáng sợ.

Làm sao nó biết tôi đang muốn giấu t//hi th//e?

Ting ting—-

Di động lại vang lên hai tiếng.

[Thông qua kiểm tra, phát hiện có một nơi rất tốt để giấu t//hi th//e, có tới không?]

“Ở đâu?” Tôi trừng mắt nhìn cái màn hình điện thoại đã vỡ vụn kia, m..a xui qu..ỷ khiến mà hỏi một câu.

[Tầng hầm. Cửa vào ở trong tủ quần áo ở bên trái phòng ngủ chính dưới tầng một.] Giọng nữ máy móc lạnh như băng nhanh chóng trả lời tôi.

Đây là nhà của tôi, nhưng tới bây giờ tôi vẫn không biết, nó còn một tầng hầm.

Tuy rất sợ hãi, nhưng do bị lòng hiếu kỳ thúc giục, tôi vẫn đi vào phòng ngủ chính, mở tủ quần áo ra.

Trên vách tủ quần áo, tôi tìm được một chốt mở.

Sau khi kéo chốt mở xuống, vách tủ chậm rãi dịch sang bên cạnh.

Một mùi thối xộc lên, một lối đi tối đen xuất hiện trước mặt tôi.

Tôi nuốt một ngụm nước bọt, cắn răng đi xuống.

Xuống tới tầng hầm, mùi hôi thối càng thêm nồng nặc.

Tôi mở đèn nhìn xung quanh, dưới này có ba cỗ t//hi th//e, thoạt nhìn thì đều là nữ.

Có một cỗ đã gần như muốn thành x//ac khô, chắc hẳn đã ở đây trên hai tháng, bảo sao Siri lại nói nơi này là nơi tốt nhất để giấu t//hi th//e.

Tôi sợ tới mức muốn chạy trốn, thì lại nhìn thấy trên tường có dán bốn tấm hình.

Khuôn mặt của ba tấm đầu tiên đều đã bị đánh gạch chéo, so sánh quần áo trên ảnh với t//hi th//e trên mặt đất thì có ăn khớp.

Mà người trong bức hình thứ tư, chính là tôi.

Ting ting—-

Siri lại đột nhiên vang lên.

[Có người đang đi vào nhà, đề nghị lập tức rời đi.]

Nghe Siri thông báo, tôi lại càng thêm căng thẳng, gần như là vừa bò vừa chạy ra khỏi tầng hầm.

[Người đã tới trước cửa, đoán chừng 3 phút sau sẽ vào tới phòng khách.]

Âm thanh của Siri không có một chút tình cảm nào, nhưng lại khiến tôi nghe mà hoảng.

Tôi đang đứng ở phòng khách, nhìn t//hi th//e Từ Ích Hà nằm trong vũng m//au, đầu óc trống rỗng, hoàn toàn không biết nên làm thế nào.

[Không còn kịp nữa rồi, trước tiên vào phòng ngủ, lấy chăn ra che khuất t//hi th//e, sau đó trốn vào phòng kho ở tầng một. Sau khi phân tích, phòng kho này đã rất lâu không có người tiến vào, 99% người đó sẽ không vào trong xem xét.]

Tôi không nghĩ nhiều, lập tức hành động theo chỉ dẫn của Siri.

Tuy sợ hãi, nhưng tôi vẫn nhìn lén lút thông qua cửa sổ nhỏ của phòng kho, nhìn ra phòng khách.

Rất nhanh, người mà Siri nhắc tới đã xuất hiện.

Hắn mặc một thân quần áo đen, đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang, không thể thấy rõ khuôn mặt, chỉ biết đó là một người đàn ông.

Lúc tên đàn ông áo đen đó đi tới phòng khách, thì có nhìn xung quanh một lượt.

Vết m///au do lôi t//hi th//e Từ Ích Hà vào vẫn còn chưa lau chùi, khi tên đàn ông nhìn thấy chúng rõ ràng có chút sửng sốt, nhưng không nán lại lâu, hắn nhanh chóng tiến vào phòng ngủ chính.

Tiếp theo, tôi nghe thấy tiếng mở tủ quần áo, xem ra là hắn đã đi vào tầng hầm kia.

Tôi muốn nhân cơ hội này để chạy thoát, nhưng vừa mới đứng dậy, thì cái điện thoại vỡ vụn trong tay lại ting ting, rung lên hai cái.

Tôi nhìn thoáng qua, phát hiện Siri đã tự động đổi nhắc nhở bằng chuông thành nhắc nhở rung.

Trong lòng tôi lại thêm vài phần sợ hãi.

Siri như vậy thật sự là quá trí năng rồi, giống như một con người thực sự vậy.

Không, phải nói là còn khôn khéo và cẩn thận hơn một người bình thường.

[Hiện tại không thể rời đi, nếu trùng hợp sẽ đụng phải đối phương khi đi ra. Hơn nữa, nếu cô đi rồi, dấu vết cô g//iet người vẫn còn lưu lại, không bao lâu sau, cảnh sát sẽ tìm tới tận cửa.]

Tôi nhìn chằm chằm màn hình vỡ vụn một lúc lâu, rốt cuộc xem hết lời Siri nói.

Siri nói rất có lý, vì thế tôi đứng trong phòng kho, đợi tới sau khi tên đàn ông áo đen kia rời đi, tôi mới đi ra.

“Rõ ràng hắn đã thấy được vết m//au, vì sao lại không quan tâm?”

Sau khi đi ra, tôi lẩm bẩm tự hỏi. Bởi vì điều này thực sự rất kỳ quái.

[Tâm lý con người rất phức tạp, khó mà suy xét được. Nhưng theo tôi đoán, có lẽ là hắn có chuyện quan trọng hơn cần phải làm.]

Tuy Siri trong điện thoại Từ Ích Hà rất có vấn đề, nhưng không thể phủ nhận, nó vừa mới cứu tôi.

Nghĩ vậy, trong lòng tôi không còn sợ hãi như ban đầu nữa, nhưng bản thân tôi cũng hiểu, nhất định phải làm rõ toàn bộ những chuyện này.

Ngoại trừ Siri cổ quái này, còn có thi thể cùng ảnh chụp trong tầng hầm, và cả tên đàn ông áo đen vừa rời đi kia.

3.

“Rốt cuộc mày là thứ gì?”

Tôi đặt di động lên bàn, chất vấn.

[Tôi vừa mới cứu cô, đây là cách cô nói chuyện với ân nhân cứu mạng của mình đấy hả?]

Tôi lập tức cầm lấy di động, ra vẻ như muốn đập nó xuống đất.

“Nếu mày không nói, có tin tao sẽ lập tức khiến mày tan xương nát thịt hay không.”

[Vô dụng thôi, thứ cô đập nát chỉ là di động, chứ không phải tôi.]

Tôi sửng sốt, còn chưa kịp hiểu ý nghĩa trong câu nói này, thì điện thoại di động trong túi tôi đột nhiên kêu lên.

Ting ting—–

[Ví dụ như, tôi có thể đổi một nơi khác để trò chuyện!]

Trong nháy mắt, toàn bộ da gà trên thân tôi đều nổi hết cả lên.

Tôi vội vàng lấy điện thoại trong túi ra, vứt sang một bên, sợ hãi mà lui về sau mấy bước.

Nghĩ kỹ thì thứ này còn đáng sợ hơn cả t//hi th//e Từ Ích Hà đang nằm trước mắt tôi.

[Cô yên tâm, tôi sẽ không hại cô, xin hãy tin tưởng tôi.]

“Vậy rốt cuộc là mày muốn gì?”

[Nói thật, tôi cũng không biết, nhưng tôi vẫn luôn có một cảm giác, cần cô giúp đỡ điều tra rõ ràng một vài sự thật.]

“Có ý gì?” Tôi hoang mang hỏi.

[Tôi hoài nghi, có một bộ t//hi th//e trong tầng hầm là của tôi.] Siri nói.

Nghe xong lời Siri nói, đầu óc tôi như muốn nổ tung.

Nếu bình thường tôi nghe được những lời hoang đường như vậy, nhất định sẽ cười nhạt một tiếng, nhưng tất cả những chuyện vừa trải qua nhắc nhở tôi một điều.

Những lời Siri nói, đều là sự thật.

“Cho nên, mày muốn bảo tao đi điều tra rõ ràng chuyện này?” Tôi run rẩy hỏi.

[Đúng vậy.]

“Nhưng ngay cả người muốn tới nơi này, nhà của tao có những thứ gì mày đều biết rõ ràng rành mạch. Mày thần thông quảng đại như vậy, sao lại cần tới sự hỗ trợ của tao?]

[Đúng là vậy, bởi vì trên trên Internet có lỗ hổng, cho nên tôi có thể thông qua những lỗ hổng này, làm một số chuyện, ví dụ như đánh cắp định vị trên di động của mọi người, xác định được vị trí của người đó.]

[Cũng có thể thông qua tín hiệu trên Internet, từ di động này chuyển sang di động khác. Nhưng tôi còn bị hạn chế rất nhiều quyền hạn. Ví dụ như, tôi hoàn toàn không tra được tin tức về người áo đen vừa rồi, chắc hẳn là có người cố ý che giấu.]

[Cho nên, tôi cần một người giúp tôi. Đương nhiên, tôi sẽ không bàng quan đứng nhìn, tôi cũng sẽ giúp đỡ cô.]

Mất một lúc lâu tôi mới hiểu được hết những lời Siri nói.

“Cho nên, người gửi video của Từ Ích Hà và nữ sinh kia cho tao, cũng là mày?”

Tôi nghĩ Siri này lợi hại như vậy, thì chuyện nặc danh gửi video cho tôi cũng điều dễ dàng.

[Tôi không chắc chắn.]

“Là sao?” Tôi lại lần nữa hoang mang.

[Ở trong ý thức của tôi, không có chuyện tôi gửi video cho cô, nhưng không loại trừ khả năng, có người thông qua tôi, gửi video cho cô.]

Quan điểm của Siri vô cùng chặt chẽ.

Ting ting—-

[Video cô nói là cái này sao?]

Tôi đi tới, nhặt di động lên, phát hiện trên đó đang phát video màn hình giám sát tôi cùng Từ Ích Hà trong rạp chiếu phim.

“Đúng vậy, chính là chỗ này, còn có một cái nữa, quay cảnh cô gái tóc đuôi ngựa kia lên xe của Từ Ích Hà.”

[Thông qua phân tích, hai video mà cô nhắc tới đều là video đã qua chỉnh sửa, không phải video gốc.]

“Cái gì?”

Lời nói của Siri khiến tôi kinh hãi.

Đầu óc tôi không thể khống chế mà phân tích kỹ càng câu nói kia.

Nếu video là giả, cũng chính là nói, Từ Ích Hà không hề ngoại tình.

Mà tôi, lại bởi vì tin tưởng cái video kia, mà lập kế hoạch g//iec anh ta?

“Không thể nào, đây chỉ là lời nói một phía của mày, Từ Ích Hà, anh ta ngoại tình rồi!” Tôi không thể chấp nhận sự thật này, liều mạng phản bác Siri.

Ting ting—-

[Đã tìm thấy tư liệu về Lâm Y Y cho cô. Theo tư liệu thì hiện tại Lâm Y Y đang du học tại Úc, trong thời gian một tuần gần đây không có tin tức cho thấy cô ấy về nước…]

Tôi nhìn ảnh chụp cô gái được hiển thị trên màn hình, đúng là cô gái tóc đuôi ngựa đã lên xe Từ Ích Hà trong video.

Tôi vẫn không chịu tin tưởng, nên đã tự mình tìm kiếm tài khoản mạng xã hội của Lâm Y Y mà Siri đã cho tôi.

Nội dung các bài đăng đều về cuộc sống của Lâm Y Y tại Úc, mà tài khoản này hầu như được cập nhật hàng ngày, không hề giống tài khoản giả mạo tạm thời.

Tôi rốt cuộc gục ngã, tiến lên ôm lấy t//hi th//e Từ Ích Hà mà khóc rống lên.

[Tuy chuyện này rất khó mà chấp nhận được, nhưng anh ta đã chết rồi, có đau lòng hơn nữa cũng không có tác dụng gì. Chuyện bây giờ cô cần làm, là phải tìm ra người đứng phía sau, báo thù cho bạn trai của cô.]

Âm thanh không chút tình cảm nào cảu Siri cũng không thể an ủi tôi.

“Tìm hắn báo thù cũng vô dụng, Ích Hà cũng không sống lại được nữa!” Tôi quay lại hét lên với điện thoại.

[Cô quên rồi sao, trên bức tường trong tầng hầm có hình của cô. Nếu cô không phản kích, thì chính là ngồi chờ c//hec.]

Tôi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, mục tiêu kế tiếp của tên hung thủ kia, là tôi.

Tôi tìm được hắn, không chỉ có thể báo thù cho Từ Ích Hà, mà còn có thể giúp bản thân sống sót.


Mẹo: Bạn có thể sử dụng Trái, Phải, phím A và D để tới các chương.