Edit: Kim Hằng
Beta: Đậu Xanh
– —
Thẩm Hòe An cảm nhận được quần áo của anh hơi ướt nên hình dáng thân thể của cô in rất rõ ràng ở sau lưng anh.
Đặc biệt là trước ngực, hai bầu ngực mềm mại dán vào lưng anh.
Khuôn mặt của anh cũng bị hơi nước thấm ướt, giống như trở nên ngốc nghếch hơn, thậm chí suy nghĩ của anh cũng trở nên nhớp nháp như hồ nhão, lung tung rối loạn, anh cũng không biết mình nên phản ứng như thế nào.
Đường Sùng Ninh sẽ không cho anh thời gian phản ứng, cô lặng lẽ buông anh ra, vươn tay qua lấy quần áo trên tay anh.
Thẩm Hòe An ngơ ngác nhìn cô lấy đi đồ trong tay anh, lại nhìn cô tùy ý ném nội y lên bồn rửa tay, cô chỉ lấy áo tắm, sau đó phía sau vang lên tiếng sột soạt.
Cô hình như không mặc nội y, chỉ trực tiếp mặc áo tắm vào.
Điều này vượt ra ngoài dự kiến của anh, anh còn tưởng rằng… tưởng rằng cô sẽ không mặc áo tắm.
Anh chậm rãi xoay người nhìn cô.
Khuôn mặt của cô trắng nõn, đôi mắt lấp lánh ánh nước, trên lông mi còn vương lại vài giọt bọt nước nhỏ, đôi môi hồng hồng, một giọt nước chảy xuống từ cổ cô, dọc theo làn da bóng loáng của cô đi xuống chút nữa, lăn đến nơi mà anh không nhìn thấy, là nơi đã bị áo tắm che khuất.
Cô chớp chớp mắt, khóe môi treo ý cười, con ngươi cất giấu ánh sáng, nhìn qua vừa ranh mãnh vừa nghịch ngợm.
Thẩm Hòe An nhìn chằm chằm cô mấy giây, anh mím môi: “Vừa rồi em làm gì ở bên trong thế, sao lại không trả lời anh?”
Đường Sùng Ninh nhìn anh, vô tội nhún vai: “Không làm gì cả.”
Thẩm Hòe An biết cô lại chơi xấu, vừa rồi ở trong phòng tắm rên rỉ thành như vậy, sau khi lừa được anh bước vào thì lại giả vờ như không biết chuyện gì xảy ra. Anh bất đắc dĩ nhướng mày, tới gần cô hơn một chút, cho đến khi ép cô vào sát vách tường dính đầy bọt nước, anh cúi đầu, giống như đã đầu hàng: “Đừng đùa anh.”
Khóe miệng Đường Sùng Ninh vẫn cong lên như cũ, “Em không đùa anh.”
Nhưng Thẩm Hòe An không muốn chịu thua cô như vậy, anh đưa tay vuốt mặt cô, cúi đầu xuống hôn cô.
Cô nghiêng đầu né tránh, lại nở nụ cười của trò đùa dai, bộ ngực cũng đang run rẩy.
Thẩm Hòe An bật cười, dùng tay xoay mặt cô lại, ép cô nhìn vào anh, hai tròng mắt của cô rất trong trẻo, mang theo sự trêu chọc, lông mi run rẩy không ngừng.
“Trốn cái gì?” Anh hỏi.
“Chỉ không muốn cho anh hôn mà thôi.” Đường Sùng Ninh nói.
“Anh càng muốn hôn.” Anh nhéo cằm cô rồi hung hăng hôn xuống.
Trong nháy mắt khi hai cánh môi chạm vào nhau, Đường Sùng Ninh lập tức giả vờ không nổi nữa, cô sao có thể không muốn cho anh hôn chứ, cánh môi mềm mại của cô ngoan ngoãn mở ra, để cho lưỡi anh tiến vào, triền miên câu lấy nhau, hô hấp dồn dập dính ướt, hôn đến không phân biệt được đông tây nam bắc nữa.
Nụ hôn này của Thẩm Hòe An mang theo sự tàn nhẫn, như là đang bất mãn với trò đùa dai của cô, hôn thật sự rất mãnh liệt, mút lấy lưỡi cô, nước bọt hòa lẫn vào nhau ở cánh đôi môi dán chặt, đã không phân biệt được là của ai.
Thừa dịp khi cô bị hôn đến hoa mắt chóng mặt, tay anh từ làn da bóng loáng mềm mại của cô dần đi xuống, cổ, sau đó là đầu vai, cuối cùng đến nơi bị áo tắm che khuất.
Nơi bị che giấu của cô giống như càng thêm mềm mại, anh nắm lấy hai bầu ngực mềm kia, dùng sức bóp nhẹ hai cái, cô không vui hừ hừ, dùng ánh mắt mê ly trừng anh.
Anh di chuyển bàn tay, vân vê đầu v* chậm rãi xoa nắn, lòng bàn tay cảm nhận được nó đã đứng thẳng, anh tiếp tục đùa bỡn và không ngừng khiêu khích.
Rất nhanh cô đã mềm nhũn không còn sức lực, đôi tay quàng qua cổ anh, mặt dựa vào trên vai anh, hơi thở ướt nóng phun lên cổ anh: “Đừng…”
Thẩm Hòe An vẫn tiếp tục véo, anh hỏi: “Thật sự không muốn sao?” Nói xong thì thật sự buông lỏng tay mình ra.
Đường Sùng Ninh biết anh đang trả thù, cô tức giận cắn một cái vào cổ anh, “Đồ xấu xa…”
Thẩm Hòe An không muốn tiếp tục chơi cái trò chơi không có lợi đối với cả hai này nữa. Anh tiếp tục đặt tay lên vú cô, nhẹ nhàng âu yếm nó, đợi đến khi hô hấp của cô chậm rãi dồn dập, con ngươi anh chợt lóe lên, cúi người bế cô lên.
Cô kinh ngạc hét lớn, đôi tay ôm chặt lấy cổ anh, không dám buông tay ra, hai chân vô thức vòng lấy vòng eo của anh.
Thẩm Hòe An một tay nâng mông cô, một tay ôm lấy eo cô, nhìn cô từ dưới lên trên.
Áo tắm của cô bị anh đụng chạm đến lỏng lẻo, anh vừa ngẩng đầu là có thể nhìn thấy đường cong uốn lượn phập phồng của cô, anh dùng cằm nhẹ nhàng cọ mở một góc áo tắm ra, hai bầu ngực tròn trịa cứ như vậy mà lõa lồ trước mặt anh.
Đường Sùng Ninh hét lên, chỉ có thể trơ mắt nhìn anh há miệng ngậm lấy vú của mình.
Xung quanh rất yên tĩnh, không khí vẫn còn ẩm ướt, nhưng môi lưỡi của anh còn ướt hơn cả không khí một nghìn lần, làn da dán vào nhau như bị đổ keo dính, làm thế nào cũng không tách ra được.
Vú của Đường Sùng Ninh bị anh cắn, trái tim cũng theo đó bị anh nắm chặt.
Lực đạo của anh không lớn, nhẹ nhàng từ tốn, chỉ như là đang hầu hạ cô mà thôi. Lòng cô cảm thấy mềm mại, vô số cơn gió xuân thổi qua, ngón tay vuốt ve cái ót của anh, càng ấn mặt của anh vào thân thể của mình.
Sau đó cô cúi đầu ôm lấy đầu của anh, hỏi ở bên tai anh: “Làm tình với em đi, được không?”