Tô Đào đứng đợi ở khu vực chờ của hạng mục bắn cung, trong tay cầm một cây cung, mặc một bộ đồ vận động màu đen, trên quần áo có gắn thêm tên của cô.
Thi bắn cung thì các cảnh quay đặc tả gương mặt sẽ nhiều hơn những cái khác cho nên có rất nhiều thần tượng không dám tham gia, bọn họ tổng cộng chỉ có 4 nữ thần tượng tham gia hạng mục này.
Trong đó có hai người là xuất thân cùng một nhóm nhạc.
Bởi vì ít người tham gia nên tổ chức theo hình thức thi cá nhân, phân thành đấu loại và chung kết.
Trận thi đấu chia thành 2 ngày.
Hôm nay là ngày thi đấu vòng loại.
Mỗi người được nhận 2 bộ mũi tên, mỗi bộ có 3 cái, mỗi một mũi có 30 giây thời gian, thực hiện một đấu một, người nào thắng sẽ được tiến vào vòng chung kết.
Đối thủ của Tô Đào là một cô gái tên Nguyện Tư Nguyên, hai người còn lại là Nhiễm Hi và Phó Nhiêu.
Là do bốc thăm quyết định.
Tô Đào là người tiên phong mở trận, cô đứng ở xạ tuyến, vai phải đối mặt với mục tiêu, tay trái cầm cung, hai chân mở rộng bằng vai, trọng lượng cơ thể dồn về hai chân, cơ thể hơi nghiêng về phía trước.
Người ngoài ngành chỉ cảm thấy toàn thân Tô Đào toát ra khí chất ung dung nhàn nhã mà người trong ngành nhìn phát là biết đây là động tác của tuyển thủ bắn cung chuyên nghiệp.
Hơn nữa khi chưa có nhắc nhở của trọng tài, cô cũng không đi qua đi lại ở chỗ bắn tên mà nghịch cung tên, cũng không hướng mũi tên đến những chỗ khác ngắm bắn.
Mà những người khác ai cũng phạm lỗi như vậy.
Tay phải Tô Đào đỡ mũi tên lên giá, dùng ngón trỏ, ngón giữa và ngón tay đeo nhẫn giữ lấy dây cung, ngón trỏ đặt ở đuôi của mũi tên, ngón giữa và ngón tay đeo nhẫn đặt ở phía dưới phần đuôi của mũi tên.
Mũi tên bay khỏi cây cung, nhắm thẳng đến hồng tâm của mục tiêu, lúc đâm trúng còn nghe được tiếng tre nứt ra,
Một loạt các động tác vừa đơn giản vừa dứt khoát, lưu loát sinh động.
“Trúng hồng tâm! 10 điểm! Tô Đào bắn trúng vòng 10 điểm”
Không ai nghĩ rằng lần đầu tiên bắn mà cô sẽ trúng luôn hồng tâm, bình luận viên là người đầu tiên phản ứng lại.
Mấy lời thán phục vang lên, khu bình luận đều là lời khen ngợi.
[Aaaaa, nói cho mị biết đi, cô gái kia còn gì không biết không hả]
[Không hổ danh là idol của mị]
[Mé ơi! Cô gái này đẹp trai quá điiii]
[Người ta là con gái mà! Lầu trên xin hãy chú ý từ ngữ một chút]
[Không được rồi! Không được rồi, mị muốn nhập fan]
Lúc này camera cũng đến gần quay đặc tả khuôn mặt của cô, hôm nay Tô Đào chỉ đánh một lớp kem nền mỏng và tô son, Lưu Niên định nhờ thợ trang điểm kẻ mắt cho cô nhưng cô từ chối, cô không muốn đổ mồ hôi xong thì biến thành gấu trúc đâu.
Trên khuôn mặt tinh tinh xảo của Tô Đào có một lớp mồ hôi mỏng, lộ ra lớp phấn hồng nhàn nhạt, qua ống kính gương mặt của cô không lộ một chút lỗ chân lông nào, mịn màng như trứng gà bóc vậy.
Đôi mắt to tròn như ẩn chứa ánh sao lấp lánh, không có chút tạp chất nào, vô cùng trong suốt sạch sẽ.
[Mị thật sự phục luôn cái nhan sắc này rồi]
[Tiểu tỷ tỷ này và Tô Lê có chút giống nhau nha]
[Gia tộc nhà họ Đào nha, Đào Tô* tụi chị ủng hộ em cố lên!]
* Trước kia mình có edit tên fan của Tô Lê là Kẹo giòn hay gì đó không nhớ nữa, nhưng mà giờ mình xin phép đính chính lại thành Đào Tô nhé. Nguyên văn: 桃酥
[Ôi mẹ ơi, xương quai xanh này, bờ vai này, cái chân siêu dài này! Aaaaaa! Tui toi rồi!]
* * *
Đợi trọng tài ra hiệu lệnh, Tô Đào lại bắn thêm một mũi tên nữa, động tác tiêu chuẩn.
Vút một tiếng
Lại trúng hồng tâm rồi
10 điểm
Mũi tên thứ nhất có thể là trùng hợp thì mũi tên thứ hai chính là chứng cớ chứng minh thực lực.
Mọi người ở đó ai cũng vỗ tay thán phục, ngay cả bình luận viên cũng vô cùng kích động mà nói chuyện đến mức phun nước bọt.
“10 điểm! Lại là 10 điểm!”
Lúc này, mấy người tham gia thi đấu cùng Tô Đào đều có chung một cảm giác, thế này còn thi đấu làm gì nữa chứ, còn cần phải thi nữa sao hả?
Còn mũi tên cuối cùng, thời gian bắn cung không còn nhiều nữa, Tô Đào nhanh chóng bắn tên. Lúc máy quay hướng về phía cô ấy, mọi người liền có cảm giác đây không phải là một chương trình giải trí bình thường mà là một cuộc thi đấu thật sự.
Tô Đào hít sâu một hơi, nín thở, đợi trọng tài thổi còi báo hiệu thì mũi tên bay đi hướng vào bia ngắm, bắn trúng đuôi của hai mũi tên trước.
Như này thì khó để mà trúng hồng tâm.
“Ba mũi tên đều trúng hồng tâm! Đây là điều chưa từng có trước đây!”, bình luận viên còn kích động đến mức đứng hẳn dậy.
Tô Đào lại một lần nữa cảm thấy khán đài lại bùng nổ một trận.
Các tuyển thủ khác nhìn Tô Đào vừa hâm mộ vừa ỉu xìu.
Sao có thể lợi hại như vậy chứ!
Trâu bò thật!
Tô Đào thở ra, vừa rồi cô có chút khẩn trương dù sao thì cũng khá lâu rồi cô không có bắn cung, kiếp trước lúc luyện bắn súng cô cũng có luyện qua một chút về bắn cung như vậy vừa có thể luyện tập lực cho cánh tay vừa có thể tăng độ chính xác được ổn định hơn.
Để đỡ súng ổn định, cô có thể đứng dưới trời nắng hai tiếng tập bắn súng mà không chút động đậy.
Tô Đào từ từ thả lỏng các cơ trên cơ thể, hạ cung xuống đặt bên hông rồi trở về vị trí chờ.
Nguyện Tư Nguyên là đối thủ của cô, chỉ thấy cô ấy quay đầu nhìn Tô Đào đầy hy vọng rồi nói một câu, “Đại thần, có thể cho tôi sờ tay một chút được không”
Tô Đào còn chưa kịp phản ứng, tay cô đã bị nâng lên, còn bị sờ một cái nữa chứ.
Khu bình luận lại náo nhiệt trở lại
[Đào của mị là thần tiên ở đâu vậy]
[Cô ấy không vào đội tuyển quốc gia tiếc thật đó]
[Sờ tay người ta thì cũng đâu có thể thắng đâu]
[Tui cũng muốn sờ, sắp vào lớp 12 rồi, tui muốn hưởng ké tý ánh sáng của đại thần]
[Hành động sờ tay đáng yêu quá đi]
Đến lượt Nguyện Tư Nguyên thi đấu, trước khi tham gia chương trình một ngày cô mới biết mình tham gia hạng mục gì, thật sự lúc này chỉ có thể không trâu bắt chó đi cày thôi, cô trước giờ chưa từng tiếp xúc với bắn cung nên chỉ có thể bắt chước Tô Đào kéo cung tên nhưng mà lực của cô quá nhỏ, tay cứ run run, ngay cả cung tên cũng không ổn định.
Mũi tên bắn ra rơi xuống cách mục tiêu độ khoảng một mét.