Lâm Dư Dư: “Đây đại khái chính là duyên phận đi. Thím, cháu đi dọn đồ, sau đó phải đi chỗ ở của thanh niên trí thức dọn dẹp lại chút đồ vật.”
Lý Thu Hồng: “Thím đã quét dọn qua phòng ốc, cháu dọn đồ lại đây là được.” Ngày hôm qua uống một ngày thuốc, sáng nay, giữa trưa lại uống thêm vài lần, Lý Thu Hồng khôi phục thực nhanh chóng.
Lâm Dư Dư: “Cảm ơn thím.” Cô mang đồ đi vào phòng, liền đi chỗ ở của thanh niên trí thức sửa sang dọn đẹp lại.
Lúc cô đến chỗ ở của thanh niên trí thức, mọi người đều có mặt ở đó, nhìn thấy cô trở về, thái độ của mọi người đều khá tốt, mở miệng chào hỏi. Đàm Thanh nhìn nhìn cô không nói gì, giáp mặt cô ta không dám làm gì Lâm Dư Dư, chỉ sợ cô sẽ đem chuyện của mình cùng Phạm Cường nói ra ngoài. Lại nói nữa, cũng không biết Phạm Cường có tính toán gì, cô ta cần phải tìm thời gian đi hỏi lại một chút.
Bất quá, từ sau khi bị Lâm Dư Dư bắt gặp chuyện của cô ta cùng Phạm Cường, cô ta cũng không dám lén đi tìm Phạm Cường nữa.
Trân Kiều liếc mắt nhìn Lâm Dư Dư một cái, cũng không nói gì. Cô đã nói rõ với Đàm Thanh, nếu Lâm Dư Dư dọn đi rồi, Đàm Thanh liên dọn lại đây. Cứ như vậy, ký túc xá có thể thoáng đãng một chút, các cô cũng có người làm bạn.
Lâm Dư Dư đi vào sửa sang lại đồ vật, kỳ thật cũng không có gì, đồ của cô… Phải nói là đồ của nguyên chủ còn ít hơn đồ của Lâm Yến. Bất quá cô mới vừa cất đồ vào trong túi, Lâm Yến liền tới rồi: “Dư Dư, đồ đạc của cậu dọn dẹp xong chưa?”
Lâm Dư Dư: “Mới vừa dọn dẹp lại, xong rồi, sao cậu lại tới đây?”
Lâm Yến: “Tớ tới giúp cậu dọn đồ a.”
Trần Hà cũng đi đến: “Chị cũng tới hỗ trợ.”
Ba người chỉ cần dọn một chuyến liền xong rồi, dọn tất cả đồ đạc đến nhà Lý Thu Hồng, nhìn đến phòng của Lâm Dư Dư, Trân Hà nhịn không được nói: “Nơi này cũng thật tốt a.” Căn phòng còn khá mới, phòng ốc cũng sạch sẽ, bên trong sơn một lớp vôi màu trắng, hơn nữa giường cũng mới.
Đừng nói là Trân Hà, bản thân Lâm Yến nhìn cũng thích a. Nhà Phạm Hồng Hoa là nhà cũ, phòng ốc không có trắng hay xanh, cho nên liếc mắt một cái, chỗ tốt chỗ xấu liền hiện ra rõ ràng.
Phòng của nhà Lý Thu Hồng vốn dĩ là chuẩn bị cho con trai lúc kết hôn, hơn nữa là xây mới, tự nhiên là cẩn thận chút. Chỉ là…
Lâm Dư Dư: “Yến Tử, chị Trần hôm nay cảm ơn mọi người giúp mình chuyển nhà, buổi tối sau khi tan tầm mời mọi người tới nơi này ăn cơm chiều a.”
Lâm Yến: “Được nha.” Thời điểm cô chuyển nhà có mời Dư Dư ăn cơm, Dư Dư chuyển nhà mời cô ăn cơm, cho nên cô cũng không cảm thấy có việc gì.
Trân Hà: “Không cần, chuyện này có gì đâu, chỉ là xách vài thứ mà thôi.”
Lâm Dư Dư: “Vậy cũng không được, chúng ta đều là thanh niên trí thức xuống nông thôn, ở chỗ này không có người thân, cho nên việc chúc mừng ta dọn đến nhà mới, cũng chỉ có thể kêu mọi người, huống hồ chị Trân chị ngày thường rất chăm sóc chúng tôi.”
Trần Hà: “Vậy được rồi, tan làm chị liền tới đây, chị đi trước a.”
Lâm Dư Dư: “Tốt, em đây không tiễn a.”
Trần Hà: “Tiễn cái gì mà tiễn?”
Chờ khi Trân Hà đi rồi, Lâm Dư Dư vào phòng lấy hai cục kẹo sữa Đại Bạch Thỏ từ trong túi ra, nhét vào trong tay Lâm Dư Dư: “Xuyt.”
Lâm Yến vừa thấy, đôi mắt liên sáng lên: “Từ đâu ra a?”
Lâm Dư Dư: “Hôm nay mua, cho cậu ăn đó.”
Lâm Yến: “Cảm ơn a.” Vốn dĩ cô còn cảm thấy Dư Dư không còn thân thiết với cô như trước kia, nhưng hiện tại lại cảm thấy là do bản thân hiểu lầm,”Đã lâu không ăn cái này, hôm nay cậu như thế nào có thể mua được nó a? Lần trước đi cũng chưa có hàng.”