Căn cứ theo thông tin do Trần Lập cung cấp, phía cảnh sát đã nhanh chóng hành động và bắt giữ thành công ba tên bắt cóc trong tòa nhà nhà máy bị bỏ hoang, nhưng khi được tìm thấy, tay chân của bọn hắn đều trong tình trạng vặn vẹo quỷ dị, nhưng bởi vì đau đớn kịch liệt nên đã ngất đi, vì vậy cảnh sát chỉ có thể đưa bọn hắn đến bệnh viện để điều trị trước.
Một đội cảnh sát khác cũng đã đến bến tàu và chặn con tàu chuẩn bị ra nước ngoài vào lúc 8 giờ sáng, nhưng vé tàu vào thời điểm này đều không ghi tên người mua, căn bản là không có danh sách hành khách nên không thể kiểm tra nhanh được. Cảnh sát chỉ có thể tạm thời tạm giữ hành khách nam trong số hơn 800 hành khách trên tàu. Suy cho cùng, điều duy nhất họ biết về nghi phạm là, hắn ta là nam giới và sẽ mất nhiều thời gian để điều tra từng người một.
Biện pháp tốt nhất vẫn là phải chờ ba tên bắt cóc tỉnh dậy, sau đó khai ra và xác nhận người chủ mưu đã lên kế hoạch bắt cóc.
Ba tên bắt cóc đã được đưa đến bệnh viện trước tiên vì vết thương của bọn hắn. Sau khi được bệnh viện toàn lực cứu chữa, ba tên bắt cóc nhanh chóng tỉnh dậy, tất cả bọn hắn chỉ bị trật khớp chân tay, sau đó đã được bẻ khớp trở lại, nhưng không biết tại sao bọn hắn vẫn liên tục rên rỉ, vẫn lộ ra bộ dạng đau đớn.
Lúc đầu, bác sĩ còn nghĩ bọn hắn vì muốn trốn tránh thẩm vấn nên cố ý giả vờ, nhưng khi nhìn thấy bọn hắn liên tục đổ mồ hôi và nhịp tim đập không bình thường, bác sĩ mới tin bọn hắn thực sự đau. Nhưng bất kể họ kiểm tra như thế nào, dữ liệu vật lý của bọn hắn cũng không thấy điều gì bất thường, cuối cùng các bác sĩ chỉ có thể coi bọn hắn là những người không thể chịu đựng được cơn đau và đã cho bọn hắn uống thuốc giảm đau, lúc này mới giúp bọn hắn an tĩnh lại.
“Các ngươi đừng cố chống cự, nếu hiện tại thành thật khai báo sự thật, có lẽ còn có cơ hội lấy công chuộc tội, nếu không, khi ra tòa, các ngươi sẽ bị pháp luật trừng phạt nghiêm khắc.” Do tình hình hiện tại của bọn hắn, cơ quan cảnh sát chỉ có thể tạm thời giam giữ bọn hắn ở trong phòng bệnh rồi sau đó mới tiến hành thẩm vấn.
Ba tên bắt cóc, bây giờ đã hiểu tình hình của chính mình, “thẳng thắn thì được khoan dung, kháng cự thì sẽ bị xử phạt nghiêm khắc”, đạo lý đơn giản này, bọn hắn vẫn là hiểu được. Thứ nhất, họ được người khác ra lệnh, thứ hai, họ chỉ bắt cóc và âm mưu g.i.ế.c người, mặc dù tội ác vẫn rất nghiêm trọng, nhưng luôn có chút hy vọng lấy công chuộc tội, nên tất cả đều hợp tác và kể lại tất cả những gì mình biết.
Chỉ tiếc, bọn hắn cũng không biết ai là người đứng sau màn, mặc dù bọn hắn đã gặp nhau, nhưng mỗi lần gặp mặt, đối phương luôn đeo khẩu trang và đội mũ, có thể nói là rất thận trọng. Bọn hắn chỉ có thể mô tả chiều cao và cân nặng của hắn ta, cũng như giọng điệu trong lời nói và cách ăn mặc của hắn ta.
“Chiều cao của anh ta hẳn là khoảng một mét tám, dáng người cùng tôi không khác biệt lắm, nhưng giọng nói của anh ta rất êm tai, mang một chút từ tính, nói chậm sẽ khiến mọi người cảm thấy rất thoải mái, mặc quần áo cũng rất đặc biệt, cảm thấy thân phận cũng không thấp.” Đây là mô tả chi tiết nhất mà bọn hắn có thể đưa ra.
Vốn dĩ bọn hắn chỉ là mấy tên côn đồ địa phương thường làm mấy việc lén lút trộm cắp, sau này được vị tiên sinh kia nhiều lần thuê chụp bao tải đánh người khác để dạy cho họ một bài học, mỗi lần bọn hắn có thể kiếm được rất nhiều tiền đủ để bọn hắn tiêu xài phung phí, hơn nữa, vị tiên sinh đó còn thần thông quãng đại, luôn có cách xóa sạch mọi việc bọn hắn đã làm. Cho nên bọn hắn đối với vị tiên sinh này đã tin tưởng lại kính sợ.
Lần này, khi vị tiên sinh kia nói, muốn bọn hắn bắt cóc ai đó, nhưng bọn hắn đã do dự, dù sao, bắt cóc cùng đánh người là hai việc hoàn toàn khác nhau, tuy nhiên, khi vị tiên sinh kia nói, sau khi chuyện thành công, mỗi người trong số họ sẽ nhận được một trăm ngàn tệ. Hơn nữa, vị tiên sinh này còn nghĩ biện pháp đưa bọn hắn ra nước ngoài, để bọn hắn không phải lo lắng gì cả.
Con Kien Cang
Đây chính là một trăm ngàn tệ! Sau khi làm công việc này, bọn hắn có thể yên tâm ra nước ngoài sống cuộc sống tốt đẹp như mơ ước. Cái gọi là tiền tài lay động lòng người, bọn hắn không do dự quá lâu, mà đồng ý đi.
Thời gian, địa điểm xảy ra vụ bắt cóc, cũng như tình hình của đám vệ sĩ của Trần Lập và cách xử lý, đều được vị tiên sinh đó nói cho bọn hắn biết, sau khi bọn hắn hành động dựa theo kế hoạch của vị tiên sinh kia, quả nhiên rất là thuận lợi, nếu không phải là “nữ quỷ” đột nhiên xuất hiện, bọn họ lúc này có thể đã đang trên đường đi ra nước ngoài rồi.
Bọn hắn tin tưởng vững chắc cô gái xuất hiện vào giữa đêm đó là một “nữ quỷ”. Nếu không, thì một người phụ nữ cũng không có khả năng đánh bại được ba người đàn ông bọn hắn, ngay cả khi bọn hắn không quá mạnh, nhưng không thể thua kém một đứa con gái được phải không?
Cảnh sát cũng phớt lờ câu chuyện của bọn hắn về “nữ quỷ”. Chỉ đem những phần hữu ích cho họ trong việc giải quyết vụ án mới được ghi lại.
Gia đình Trần đã đưa ra lời giải thích, chính những vệ sĩ do gia đình Trần thuê đã âm thầm giúp đỡ tìm kiếm manh mối và sau đó giải cứu Trần Lập từ tay mấy tên bắt cóc, nhưng vì danh tính đặc thù của đương sự, vì vậy không thể ra mặt hỗ trợ điều tra.
Còn về lời giải thích “nữ quỷ” của ba tên bắt cóc, có lẽ bọn hắn sợ đến mất trí nên chỉ nói những điều vô nghĩa.
Trong xã hội hiện nay / xã hội chủ nghĩa, sức mạnh kỳ lạ này đến từ đâu?
Trên thực tế, theo thủ tục xử lý vụ án của cảnh sát, người vệ sĩ bí ẩn này được coi là người có liên quan đến vụ án, bất kể như thế nào, thì anh ta cũng nên đến đồn cảnh sát để hợp tác điều tra, nhưng nếu không phải người đó nhanh chóng ngăn chặn ba người làm hại Trần Lập, thì tính chất của vụ bắt cóc này chỉ sợ trở nên tồi tệ hơn. Hơn nữa người kia cũng có chừng mực, chỉ là tháo các khớp của ba tên bắt cóc mà không tạo thành thương tổn nghiêm trọng cho bọn chúng. Quan trọng nhất, thị trưởng Thẩm nói bây giờ cả nước đang đánh nghiêm, thành phố S cũng cần phải làm gương tốt, vụ việc được giải quyết và nạn nhân được giải cứu thành công trong vòng 8 giờ, đó sẽ là công lao của tất cả những người giải quyết được vụ án này. Nếu vệ sĩ bí ẩn nhúng tay vào thì sự việc sẽ trở nên phức tạp hơn nên họ đã chấp nhận lời tuyên bố của thị trưởng Thẩm.
Cảnh sát không thể giam giữ hàng trăm người trong thời gian dài nên họ chỉ có thể chạy đua với thời gian để xác minh danh tính của mọi người, lập hồ sơ chi tiết và làm nổi bật những người phù hợp với mô tả của nghi phạm. Lúc này, tài liệu, hồ sơ bằng giấy vẫn đang được sử dụng nên việc kiểm tra, xác minh thông tin cá nhân rất rắc rối.
Các sĩ quan cảnh sát đã thảo luận và phân tích tình hình, họ tin rằng người đàn ông được ba tên bắt cóc gọi là “tiên sinh” hẳn là một tên tội phạm thường xuyên làm một số việc phi pháp, và anh ta có nhiều cấp dưới có năng lực hơn, chẳng hạn như người đàn ông đã bí mật theo dõi Trần Lập trong gần mười ngày qua, đã không được tìm thấy, và hắn ta cũng phải đóng một vai trò rất quan trọng trong vụ bắt cóc này.
Phía cảnh sát gần như mất ngủ trong hơn 40 giờ điều tra, và cuối cùng tìm thấy một mục tiêu đáng ngờ – Liễu Học Dân.
Trong số những người được tìm thấy trên tàu, có Liễu Học Dân, đối với lý do lên tàu, ông ta đã giải thích rằng chính mình muốn ra nước ngoài để nói chuyện làm ăn. Điểm này không thể được xác minh trong thời gian này, nhưng trong mắt các cơ quan cảnh sát, ông ta là người bị nghi tình nhiều nhất, dù sao, vụ án Liễu Thư Vân đầu độc Thẩm Lâm Xuyên đã trải qua chưa lâu trước đó.
Gia đình Liễu và gia đình Trần cũng là quan hệ thông gia với gia đình Thẩm, nhưng mối quan hệ cũng là rắc rối phức tạp, Trần Hoằng Văn rất thản nhiên mà tỏ vẻ, ông ấy bởi vì chuyện của Liễu Thư Vân nên mới giận chó đánh mèo lên gia đình Liễu, trên thương trường đối với gia đình Liễu luôn chèn ép, bây giờ tình hình của gia đình Liễu không còn tốt như trước.
Do đó, giữa nhà họ Liễu và nhà họ Trần có một mối hận thù là hoàn toàn có thể chấp nhận được. Liễu Học Dân nếu ông ta muốn bắt cóc Trần Lập để tống tiền, và sau đó trốn ra nước ngoài, phỏng đoán này là hoàn toàn có cơ sở. Hơn nữa Trần Hoằng Văn làm người luôn điệu thấp, không có nhiều người biết Trần Lập là cháu trai duy nhất của ông trùm bất động sản Hồng Kông, cũng không biết có thể đòi 500.000 tệ cùng một lúc, và cũng không có nhiều người chắc chắn rằng nhà họ Trần có khả năng trả tiền chuộc.
Phía cảnh sát không thể tạm giữ hành khách trên tàu quá lâu, Sau khi điều tra nghiêm ngặt ở tất cả các bước, hiện giờ có gần 20 người bị giam giữ tại cục cảnh sát, mặc dù tất cả những nghi ngờ hiện tại đều hướng tới Liễu Học Dân, nhưng vẫn cần dùng bằng chứng để nói chuyện.
Vụ án đột nhiên đi vào ngõ cụt, ngay khi cảnh sát đang bế tắc, một nghi phạm khả nghi khác lại xuất hiện trước mặt họ. Người đàn ông này cũng là một trong hơn 20 người bị giam giữ tại cục cảnh sát, ở mặt ngoài hắn ta dường như là một công dân tuân thủ pháp luật, lý do được đưa ra để lên tàu là đi thăm người thân ở nước ngoài, nhưng khi thông tin cá nhân được xác minh, mới phát hiện thông tin thân phận của hắn ta về cơ bản là giả, địa chỉ nhà hắn ta đưa ra là giả, tên là giả, và quan hệ gia đình cũng đều là giả.
Tố chất tâm lý của người này thực sự rất tốt, tại cục cảnh sát bị giam giữ trong hai ngày, cũng không lộ bất kỳ sai sót nào, nếu không phải vì sai sót trong việc xác minh thông tin cá nhân của hắn ta, e rằng cảnh sát sẽ không bao giờ nghi ngờ hắn ta.
Người này trông bình thường, không cao lắm, nhưng hơi giống với người đã theo dõi Trần Lập trong nhiều ngày qua. Cảnh sát sau đó đã mời Hứa Cẩm Vi và Thẩm Lâm Xuyên đến nhận dạng hắn ta. Dù sao, họ là hai người đã phát hiện ra kẻ theo dõi và nhắc nhở cho gia đình Trần và gia đình Tôn.
Kỳ thực, Thẩm Lâm Xuyên căn bản chưa từng nhìn thấy người này, cậu ấy chỉ đi cùng Hứa Cẩm Vi đến đây để làm nước tương***, sau khi Hứa Cẩm Vi chỉ ra người này thực sự là kẻ theo dõi trước đó, cậu ấy cũng đi theo chỉ ra và xác nhận.
***Làm nước tương là một thuật ngữ trên Internet có nguồn gốc từ Trung Quốc đại lục, ý nghĩa ban đầu của nó là đi đến cửa hàng để mua nước tương. Sau này, nó có hai cách sử dụng: một là nghĩa truyền thống, chẳng hạn như “con cái gì cũng có thể làm được”. nước tương” có nghĩa là đứa trẻ đã rất lớn, có thể giúp đỡ việc nhà và bố mẹ nó không còn trẻ nữa. Còn lại là một thuật ngữ trên Internet ám chỉ việc không quan tâm đến các chủ đề công cộng, có nghĩa là “không liên quan gì đến tôi” hoặc “không bình luận”, tương đương với “tâm lý của người qua đường”. Ngoài ra, những diễn viên đóng vai nhỏ trong các tác phẩm điện ảnh, truyền hình còn được gọi là “nước tương”. Nếu nói quan chức làm nước tương có nghĩa là người đó chưa làm tròn trách nhiệm của mình.
Sau đó, cảnh sát tìm thấy một chồng tiền giấy dày từ đồ đạc của hắn ta, và hắn ta hoàn toàn không thể chứng minh nguồn gốc hợp lý, đây là nhân chứng cùng vật chứng.
Sau cuộc thẩm vấn bất ngờ của cảnh sát và cuộc chiến tâm lý áp lực cao, người đàn ông cuối cùng không thể chịu đựng được nữa và đã thú nhận toàn bộ sự việc. Người này coi như cũng có chút bản lĩnh, trước đây là một thám tử tư, có trang bị ống nhòm, máy quay phim, chịu trách nhiệm theo dõi và điều tra bí mật của người khác, bởi vì trong một lần vô tình quen biết với Liễu Học Dân, nên đã hợp tác cùng nhau cho đến nay. Lần này người chịu trách nhiệm theo dõi là hắn ta, căn cứ theo sinh hoạt thường ngày của Trần Lập, sau đó tiến hành phân tích kế hoạch bắt cóc cũng là hắn ta, nhưng người thực hiện kế hoạch bắt cóc là Liễu Học Dân tự kiếm được, hắn ta không trực tiếp tham gia, vì vậy để giảm bớt tội danh của mình, hắn ta cũng không ngần ngại khai Liễu Học Dân ra.
Người này giống như mảnh ghép cuối cùng, rốt cuộc cũng xâu chuỗi lại toàn bộ sự việc.
Vụ bắt cóc lớn có số tiền lên tới 500.000 tệ này cuối cùng đã được giải quyết, chỉ mất năm ngày. Tin tức này đã oanh động toàn bộ thành phố S, không chỉ cục trưởng cục cảnh sát được cấp trên khen thưởng, mà thị trưởng Thẩm cũng nhận được rất nhiều lợi ích.
Về việc Trần Lập thoát khỏi cái c.h.ế.t trong gang tấc, cậu ấy muốn ăn mừng nó một cách đàng hoàng và tẩy trần những rắc rối của mình..