Giản Ánh An vẫn luôn không rõ đứa trẻ kia đang nghĩ gì.
Cô nhìn nhà họ Tần đang bận rộn chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, không khí trong nhà cũng tràn ngập cảm giác vui vẻ, mà đầu sỏ đứng sau những chuyện này chính là Thẩm Cẩn Vu!
Sắc mặt cô tối sầm lại, lần trước bị Thẩm Cẩn Vu bắt gặp cô cũng không xem đó là chuyện lớn, bởi vì theo cô thì với đầu óc của Thẩm Cẩn Vu sẽ không nghĩ ra cô đang làm gì!
Nhưng mà không nghĩ tới!
Cậu ta lại phái người đi điều tra cô!
Nếu điều tra được những mánh khóe cô dùng để kiếm tiền sau lưng Tần gia thì không sao, Giản Ánh An không để trong lòng, cô tự nhiên sẽ có cách ứng phó.
Vấn đề là người này tra ra được cô tự đi tiến cử mình với tổ chương trình!
Cái này thì cũng thôi đi! Cậu ta còn tưởng rằng Miên Miên mới là người tham gia, Giản Ánh An chỉ đi theo để hỗ trợ!
Sau đó lại vội vàng rót vốn rồi tham gia vào chương trình!
Hiện tại Thẩm Cẩn Vu đang đến nhà họ Tần để khoe khoang, Giản Ánh An nghe người ở sau lưng cậu ta nói: “Gần đây tiểu thiếu gia mới tham gia vào chương trình dành cho thiếu nhi tên là “Nhóc đáng yêu, đi thôi!”, cậu ấy bảo rằng thông qua chương trình hy vọng sẽ được trưởng thành và tiến bộ hơn.”
Tiến bộ cái con mẹ nó.
Giản Ánh An nhìn không nổi nữa, muốn đi tìm Tần Miên Miên để rửa mắt ngay.
Chỉ có Miên Miên mới là phương thuốc chữa lành của mình, bỗng cô nhìn thấy Tần Miên Miên đang mặc chiếc váy nhỏ nhún nhảy chạy về phía cô, không quan tâm đến bầu không khí kỳ lạ ở nhà họ Tần mà chỉ để ý mỗi Giản Ánh An.
Tần Miên Miên ngó lơ Thẩm Cẩn Vu ngồi bên kia, nhỏ giọng nói với Giản Ánh An: “Chị ơi, hôm nay em không cần phải luyện piano đó.”
Giọng nàng nhỏ xíu, bộ dáng nghịch ngợm đáng yêu.
Giản Ánh An ôm lấy cô bé, mà Tần Miên Miên cũng thuận theo dựa vào trong lòng Giản Ánh An.
Đây là thiên vị đến trắng trợn.
Tần Miên Miên mặc kệ lý do tại sao nhà họ Tần lại náo nhiệt như vậy, nàng chỉ biết hôm nay không cần phải luyện dương cầm nữa, có thể chơi chung với tỷ tỷ rồi.
Không ăn bánh kem cũng được, đi dạo vườn hoa cũng không sao.
Nàng yêu tỷ tỷ nhất, mỗi phút mỗi giây ở cùng với tỷ tỷ đều vô cùng ý nghĩa!
Cũng giống như Diệp Chu nói, hai người không thể tách rời, có mối quan hệ cực kỳ thân mật.
Hình thành nên một bầu không khí không ai có thể xen vào đánh vỡ.
Mấy người hầu tình cờ đi ngang qua đều hiểu ý mà cười, cảm thấy sau khi Giản Ánh An tới nhà họ Tần thì tiểu thư vui vẻ hơn so với trước kia.
Cả người đều tràn đầy sức sống, cả ngày chỉ biết dán lấy tỷ tỷ của nàng, liều mạng mà dán.
Tần Miên Miên ôm cánh tay Giản Ánh An, hỏi: “Chị ơi, ai tới vậy ạ?”
Thẩm Cẩn Vu ngồi đối diện cười không nổi nữa.
Tại sao, rốt cuộc là tại sao Tần Miên Miên chỉ thấy mỗi mình Giản Ánh An chứ! Thẩm Cẩn Vu sắp tức chết rồi, nhìn qua khóe mắt thấy Giản Ánh An đang làm cử chỉ im lặng.
Tựa như đang muốn nói: Cậu dám nói câu nào không hay, coi chừng sau này tôi không tha cho cậu.
Thẩm Cẩn Vu bị đe dọa.
Cậu ta vừa ấm ức vừa sợ hãi: “Miên Miên, mình sắp tham gia một chương trình, cậu đi chung với mình được không?”
Giản Ánh An: “…”
Đây mới là điều cô thấy phiền, Thẩm Cẩn Vu tưởng Miên Miên muốn đi nên cậu ta mới đi theo, mà sau khi vợ chồng nhà họ Tần biết thì sẽ suy một ra ba, cũng sẽ để Miên Miên tham gia vào chương trình.
Từ thái độ hoan nghênh Thẩm Cẩn Vu của nhà họ Tần thì có thể nhìn ra được, Thẩm gia đối với Tần gia rất quan trọng.
Nhà họ Tần có rất nhiều tiền do được tích lũy qua trăm năm, nhưng so với nhà họ Thẩm thì có hơi thua kém.
Nhà họ Thẩm là một gốc cây thường xanh cao lớn.
Hai nhà liên hôn sẽ nhận được không ít lợi.
Giản Ánh An giữ chặt lấy Tần Miên Miên, môi cô mấp máy, rất muốn đem những chuyện đó nói cho Miên Miên, nhưng trong nháy mắt bắt gặp ánh mắt kia, Giản Ánh An liền từ bỏ.
Ánh mắt của Tần Miên Miên vừa sạch sẽ lại ngây thơ, sao nàng có thể hiểu những chuyện như vậy chứ.
Cô bé mới 6 tuổi.
Bỗng Giản Ánh An có chút nôn nóng, cô muốn ở bên cạnh cùng lớn lên với Miên Miên, nhưng cũng muốn lớn lên thật nhanh.
Lúc vừa mới sống lại cô đã nghĩ nhà họ Tần sẽ đối xử với Miên Miên thật tốt nên mới yên tâm. Chờ đến khi trở lại Tần gia thì mới phát hiện mình đã yên tâm quá sớm, may là cô quyết định quay về đây.
Góc nhìn khác với đời trước khiến cô phát hiện ra được nhiều điều hơn.
Vợ chồng nhà họ Tần đối xử tốt với Miên Miên, đều để lại dấu vết để suy luận.
Nguyên nhân quá đơn giản, chỉ vì đời trước cô bị thù hận che mờ mắt nên mới không nhìn thấy.
Nhà họ Tần xây dựng cho Tần Miên Miên một hình tượng hoàn mỹ, thục nữ, điềm tĩnh, văn nhã, khiến cho Thẩm Cẩn Vu cực kỳ thích cô bé.
Đúng vậy, người Thẩm Cẩn Vu thích từ đầu tới cuối chính là Tần Miên Miên.
Như vậy để được liên hôn cùng với Thẩm gia, Tần gia chỉ có thể lựa chọn đối tốt với Miên Miên.
Đều là tương quan lợi ích thôi.
Giản Ánh An suy nghĩ, cô phải chuẩn bị như thế nào, mất bao nhiêu thời gian mới có thể để Miên Miên sống một cuộc sống theo ý mình đây.
Chỉ là trước mắt đang có chuyện khác phải sầu não .
Bởi vì muốn mượn sức nhà họ Thẩm nên vợ chồng nhà họ Tần sẽ không do dự quá lâu mà quyết định cho Miên Miên tham gia, dựa theo tính cách của Miên Miên thì nàng sẽ đồng ý.
Giản Ánh An: May là họ chưa phát hiện ra mình đã tự đi tiến cử từ sớm.
Không may chính là nếu nhà họ Tần phát hiện ra được cô đi quay mấy chương trình mà Tần gia chướng mắt thì cô sẽ bị quở trách.
Giản Ánh An chỉ có thể thở dài: “Miên Miên, đồng ý đi.”
Tần Miên Miên không cần nghĩ ngợi, đồng ý ngay: “Dạ!”
Hoàn toàn không hỏi Giản Ánh An bảo nàng đồng ý cái gì, tỷ tỷ kêu nàng làm gì nàng cũng nguyện ý!
Sau khi đồng ý rồi Tần Miên Miên mới hỏi Thẩm Cẩn Vu: “Cậu vừa nói gì? Mình nghe chưa rõ.”
Ánh mắt và ngữ khí của nàng muốn có bao nhiêu vô tội thì có bấy nhiêu vô tội.
Thẩm Cẩn Vu không giận nổi: “Là như vậy, cậu có thể tham gia chương trình chung với mình không?”
Tần Miên Miên nghiêng đầu: “Nhưng mà mình định đi chung với chị á!”
Giản Ánh An nhịn cười, nhắc nhở: “Em còn nhớ rõ người lần trước không?”
Lần trước?
Con nít hay có não cá vàng, hơn nữa cũng đã mấy ngày trôi qua rồi, gần đây nàng đang bận luyện piano.
Nhưng chuyện có liên quan đến Giản Ánh An thì nàng sẽ không quên, chỉ là phải hồi tưởng lại một chút…Tần Miên Miên rất nhanh đã nhớ được, người lần trước hình như có nhắc tới chương trình gì đó.
Tần Miên Miên vỗ tay, bừng tỉnh đại ngộ.
Hóa ra chị ấy vẫn hy vọng mình sẽ tham gia chương trình này, đã nhiều ngày như vậy rồi mà vẫn nhắc tới.
Thật là, tỷ tỷ rắc rối quá đi, bé đã nói chỉ cần tỷ tỷ thích là được mà!
Tần Miên Miên cười rạng rỡ, nàng đã đồng ý tham gia chương trình chung với tỷ tỷ rồi, chỉ có thể từ chối Thẩm Cẩn Vu: “Mình muốn tham gia cùng chị, không thể đi chung với cậu được rồi ~”
Thẩm Cẩn Vu ngây người: “Vậy, còn mình thì sao?”
Kệ cậu chứ.
Giản Ánh An lạnh lùng mà nghĩ.
Đột nhiên cô phát hiện bóng dáng vợ chồng nhà họ Tần xuất hiện ngoài cửa, bèn nhắc nhở Tần Miên Miên ngồi đàng hoàng, đừng có mềm nhũn dựa vào người cô, ít nhất phải chờ đến lúc hai vợ chồng họ không có ở đây đã.
Tần Miên Miên miễn cưỡng ngoan ngoãn ngồi dậy.
Nàng phát hiện chỉ cần có mặt cha mẹ thì chị sẽ không đối tốt với nàng như vậy nữa.
Bé ghét cha mẹ quá đi…
Đương nhiên phần chán ghét này không được bao lâu, Tần Miên Miên đã tiến lên đón cha mẹ về.
Vào lúc này vợ chồng nhà họ Tần sẽ không keo kiệt chút quan tâm dành cho Miên Miên, bọn họ khen ngợi một phen, sau đó cười vô cùng thân thiết: “Cẩn Vu đến tìm Miên Miên chơi à.”
Thẩm Cẩn Vu lễ phép đứng lên, bởi vì vừa rồi bị từ chối nên tâm trạng không tốt lắm.
Cảm xúc của cậu đều thể hiện lên trên mặt, vợ chồng nhà họ Tần liếc nhau, cuối cùng vẫn là Tần phu nhân quyết định tiến lên.
Tần phu nhân thu lại sự xa cách trên người mình, quan tâm Thẩm Cẩn Vu có phần hơn cả con mình: “Cẩn Vu làm sao vậy? Không vui sao?”
Thẩm Cẩn Vu đưa mắt nhìn Giản Ánh An và Tần Miên Miên.
Giản Ánh An ngay lập tức biết được, người này bắt đầu muốn đưa ra yêu sách rồi!
Cô đứng trong nhà họ Tần tựa như phông nền, bởi vì ánh mắt này của Thẩm Cẩn Vu mà trở nên nổi bật.
Tần phu nhân nhìn qua, Giản Ánh An thấy rất rõ bà đang nhíu mày.